Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 1 » Phần 69

Kiều Thê Như Vân – Quyển 1

Phần 69

Mười lăm tháng chín, khí trời Biện Kinh dần dần chuyển mát, lá rụng ào ào, người đi đường cũng dần dần bắt đầu rải rác, không còn tấp nập như mùa hè.

Hôm nay là thời gian tiến vào học, phủ Kỳ Quốc công lại hoàn toàn đổi mới trang trí, Thẩm Ngạo, Chu Hằng, hai người ăn mặc quần áo mới, tiền hô hậu ủng, trèo lên xe ngựa, Lưu Văn hôm nay tự mình theo thiếu gia và Thẩm thiếu gia đến lớp học, hắn cười rất sáng lạn, rất đắc ý, Triệu chủ sự vừa đi, hắn thuận lý thành chương, liền thành chủ sự nội phủ, đạt được ước muốn, quá sung sướng.

Trong tay Thẩm Ngạo nắm giữ bằng chứng hộ tịch, phần hộ tịch này, là Kỳ Quốc công tự mình xử lý cho hắn, ở đời sau, kỳ thật chính là CMND giả, nhưng trải qua tay Kỳ Quốc công, giả dối cũng thành thật.

Thẩm Ngạo, xuất thân nông hộ, điều kiện cũng không hiển hách, nhưng được một kênh thân thiết kia, lại nhiều hơn một người dì hiển hách, có quan hệ này, chẳng khác nào là nhiều hơn một bậc thang tiến thân.

Thẩm Ngạo dựa vào cửa sổ, Chu Hằng bên người còn chưa tỉnh ngủ, dựa vào nệm êm mơ màng.

Ngày hôm qua Thẩm Ngạo đi gặp Xuân nhi rồi, Xuân nhi bị bệnh, bệnh cũng không nhẹ, nhìn thấy Thẩm Ngạo là khóc, nàng vừa khóc, tâm Thẩm Ngạo đều khóc theo.

Xuân nhi nói: “Trầm đại ca, ngươi từ từ đọc sách, phải từ từ đọc sách cho tốt.”

Một câu chúc này, thật giống như sinh ly tử biệt, làm cho lòng người ta rất chua xót.

Thẩm Ngạo nắm tay của nàng, nói cho nàng biết, nhất định sẽ từ từ đọc sách thật tốt, không cô phụ kỳ vọng của nàng, tương lai có thân phận, nhất định quay lại tìm nàng, đây là một loại ám chỉ, chỉ là không biết rốt cuộc Xuân nhi đã nghe hiểu ra chưa, nàng chỉ cười khổ lắc đầu.

Thẩm Ngạo ngồi trong xe thở dài, hắn đương nhiên ưa thích Xuân nhi, chỉ cần Xuân nhi gật đầu, hiện tại cũng có thể đi cầu phu nhân kết thân cùng Xuân nhi, nhưng dưới đáy lòng, ở chỗ sâu bên trong, Thẩm Ngạo vẫn cảm thấy làm như vậy không thỏa đáng, tuy lăn lộn tại phủ Kỳ Quốc công đi ra, nhưng hắn vẫn là người không có thân phận.

Thân phận, ở thời đại này rất trọng yếu, Xuân nhi nguyên bản là nô tài, mình muốn cho nàng làm phu nhân, không thể lại để cho người ta xem thường.

Lúc ấy Chu tiểu thư đã ở ngoài sân, Thẩm Ngạo đi qua liếc nhìn nàng, Chu tiểu thư biểu lộ rất cổ quái, cũng khóc, có chút không hiểu thấu, chỉ là tại lúc đó, Thẩm Ngạo cũng chẳng quan tâm nàng, từ đó về sau, Chu tiểu thư không nói chuyện cùng hắn nữa.

Ai, biểu huynh biểu muội, quan hệ có chút cương, thật không hiểu lòng dạ đàn bà thế nào nữa.

Ngược lại quận chúa kia, sai người đến tìm hắn hỏi bức tranh, hắn không để ý đến, hiện tại có nhiều việc, tâm Thẩm Ngạo không chuyên tâm, không có thời gian để ý đến cái nha đầu ngốc kia.

Còn có Ngô Tam nhi, lấy sổ sách Thúy Nhã Sơn Phòng ra cho Thẩm Ngạo quyết toán, Thẩm Ngạo xem xét, tháng thứ nhất lợi nhuận hơn một ngàn bảy trăm quan, sinh ý quá náo nhiệt, hội viên đã có nhiều hơn ba trăm, mỗi tháng thu hội phí thì có hơn ba trăm quan, tiền buôn bán nước trà điểm tâm lời hơn một trăm, những điều này đều là phần nhỏ, kiếm lợi nhiều nhất chính là xuất bản sách thơ, bởi vì thời gian vội vàng, hội thi thơ lần đầu tiên in ấn lên sách thơ chỉ có một ngàn bản, giá bán là hai quan một quyển sách, không ngờ đó mới là lời nhất, chỉ riêng buôn bán sách thơ liền lời hơn một ngàn ba trăm quan.

Quả nhiên không ngoài Thẩm Ngạo dự liệu, thơ sách vừa mới bán, đã bị đoạt mua không còn, náo nhiệt chưa từng có, từ đó về sau, giá tiền sách thơ cũng đang không ngừng tăng như bão tố, lại đạt đến hơn năm quan.

Kỳ thật, loại tiêu thụ này, nói trắng ra là chỉ là là đón ý nói hùa lòng người mà thôi. In thơ thành sách rồi, đương nhiên phải cất giấu, nếu không muốn cất giấu, còn muốn tặng cho bằng hữu, bởi vậy, sách thơ bán càng quý, bọn hắn càng bắt đầu tranh mua điên cuồng hơn, bán được càng nhiều, bọn hắn càng cao hứng.

Nói rõ cái gì? Nói rõ tác phẩm của bọn hắn có người thưởng thức!

Hơn ba trăm hội viên, tự nhiên là không có ai tự mình ra mặt đi mua sách của mình, phần lớn là gọi chút ít thân bằng cố hữu, hoặc là hạ nhân đi mua. Có một thiếu gia, đúng là một hơi mua hơn năm mươi bản, bởi vậy, thơ sách ngày đầu tiên liền bán không còn, rất nhiều hội viên còn chưa kịp ra tay, ngoài hối hận, trong lòng lại có chút ít mừng thầm, không thể tưởng được tác phẩm của mình lại được nhiều người hoan nghênh như vậy.

Kết quả, về sau, một ít người làm sách, mua bán bản in ấn cũng động tâm tư, cũng bắt đầu thu mua ba quan, bốn quan, rồi sau đó dùng năm quan, sáu quan bán đi. Trên đời này, chưa bao giờ thiếu người coi tiền như rác, nhất là những thương nhân học đòi văn vẻ cùng nhân sĩ bên ngoài kia, người ta xem xét, oa, cái sách thơ này nóng như thế, khó lường khó lường, xem ra nhất định là thi từ đại tài tử làm, muốn thu mua cất giữ, thu mua, thu mua thật nhiều vào.

Căn cứ vào tin tức không xác thật, người nào đó lại bảo dì cả bác biểu đệ ba cháu trai của hắn, sứ giả Đông Doanh nào đó dùng giá cả mười quan tiền mua sách, đang thu mua số lượng cực lớn, có bao nhiêu muốn bao nhiêu, ai đến cũng không cự tuyệt, hơn phân nửa là muốn đem chúng đi Đông Doanh bán, lại để cho đám hai lúa kia từ từ học tập thi từ thiên triều.

Ngô Tam nhi bây giờ là thoả thuê mãn nguyện, đã muốn thu mua mấy nhà tác phường ấn chế, mời không ít công tượng in sách, định tháng sau ấn chế ba nghìn sách đi bán.

Mà hôm nay, Thẩm Ngạo cuối cùng cũng có tiền tiêu sả láng, Chu phủ cho tiền tiêu hàng tháng là ba quan, nhưng chỉ cần Thẩm Ngạo nguyện ý, 30 quan, ba trăm quan cũng chỉ là con số nhỏ. Về phần vị Chu phó tổng kia, hôm nay cũng bắt đầu ngăn nắp hơn, kỳ thật hắn biểu hiện ra là thế tử Công tước, nhưng tiền tiêu hàng tháng cũng chỉ là ba quan, không nhiều lắm, hôm nay nói về tiền đã là không có một điểm áp lực nào.

Xe ngựa cuối cùng đã tới Quốc Tử Giám, Quốc Tử Giám này quy mô hùng vĩ, cùng Khổng miếu và Thái Học liền nhau. Hai bên phố Quốc Tử Giám là đường hẻm, hai đầu đường cùng hai bên cổng Quốc Tử Giám có cây hoa mọc lên san sát như rừng, rất trang nghiêm thần thánh.

Cách đó không xa chính là Thái Học, cùng so sánh với Quốc Tử Giám, sĩ tử nhập học Thái Học quả nhiên là hối hả, đúng là nối liền không dứt, có đi bộ lưng cõng bọc hành lý, có cưỡi con lừa, con ngựa vội vàng tới, ngẫu nhiên có mấy chiếc xe ngựa tới, cũng có vẻ rất mộc mạc.

Nhìn nhìn lại Quốc Tử Giám, khí phái không giảm, trang trí đổi mới hoàn toàn, một hàng cấm vệ đã đứng dọc theo chân tường, ăn mặc trạng phục đặc biệt của quan phủ, quan viên mang theo nón cánh chuồn đã chờ đợi tại lâu chỗ này. Rất nhiều giám sinh ra khỏi xe, nhìn thấy cảnh này, cũng rất thủ quy củ, ào ào nối đuôi nhau đi vào, không dám lỗ mãng.

Thẩm Ngạo nghĩ thầm: “Đây là cái quy củ gì, chẳng lẽ đi học, quan viên Quốc Tử Giám phải đứng ở cửa ra vào nghênh đón giám sinh mới sao?” Liền giữ chặt Chu Hằng bên người, hỏi: “Hôm nay làm sao lại long trọng như vậy?”

Chu Hằng nói: “Biểu ca, ngươi ngay cả điều này cũng không biết sao? Hôm nay, lúc đại điển khai giảng, thời gian rất nhiều tuấn kiệt Đại Tống triều ta nhập học, án theo quy củ hằng năm, hoàng thượng đều muốn đến Quốc Tử Giám và Thái Học chủ trì đại điển khai giảng, dùng để tỏ rõ Đại Tống triều ta ưu đãi kẻ sĩ, bày ra ân sủng.”

Thẩm Ngạo gật đầu, cùng Chu Hằng nối đuôi nhau đi qua, lúc gặp thoáng qua những quan viên Quốc Tử Giám kia, rõ ràng chứng kiến rất nhiều quan viên lộ ra vẻ tâm thần bất định, đừng chờ ở Tụ Hiền môn, Thái Học môn, đền thờ lưu ly. Rất nhiều giám sinh đã chờ đợi lâu ở chỗ này, tốp năm tốp ba tìm kiếm người quen thuộc ở hai bên để nói chuyện phiếm.

Có mấy người nhận thức Chu Hằng, cười hì hì đi tới, bắt đầu thấp giọng nghị luận, nói: “Chư vị nghe được tin tức gì chưa? Lúc này đây, điển lễ Quốc Tử Giám và Thái Học phải tách ra xử lý.”

Người khác nói: “Quy củ những năm qua, bất kể là giám sinh hay là Thái Học sinh đều là tiến hành tại Quốc Tử Giám, năm nay có biến cố gì?”

Liền có người nói: “Nếu là tách ra để xử lý, như vậy hoàng thượng là đi Quốc Tử Giám chủ trì điển lễ trước, hay là đi Thái Học?.”

Người kia nói: “Đây mới là điều trọng yếu nhất, thời gian đẹp nhất chỉ có một, hoàng thượng đi Quốc Tử Giám trước hay là đi Thái Học trước, liền khiến người ta khó có thể nghĩ.”

“Nên là Quốc Tử Giám trước, từ trước đến nay, đều là do Quốc Tử Giám xử lý, năm nay chẳng lẽ còn làm rối loạn quy củ.”

Người nọ đong đưa cây quạt, cười lạnh nói: “Ngươi biết cái gì, mấy lần thi toàn quốc trước đây, Quốc Tử Giám thường thường kém một bậc, tin tức từ trong nội cung truyền ra nói, hoàng thượng đã sớm bất mãn rồi, mấy lần hướng người ta nói, Quốc Tử Giám ăn lương lộc nhiều nhất, quá mức được ân sủng, quá ngang ngược kiêu ngạo.”

Thẩm Ngạo hỏi: “Hoàng thượng đi đến chỗ nào đầu tiên, chủ trì đại điển ở phía trong, cũng có quan hệ cùng Quốc Tử Giám sao?”

Có người đong đưa cây quạt nói: “Thẩm huynh là có chỗ không biết rồi, Đại Tống triều ta phần lớn là chọn sĩ tử ưu tú từ Quốc Tử Giám và Thái Học, nếu Quốc Tử Giám chọc hoàng thượng không vui, tương lai, tiền đồ chúng ta làm sao bây giờ? Chu công tử thì không quan trọng, hắn là thế tử Quốc công, còn có thể kế tục tước vị, không lo bảo vệ áo cơm. Nhưng Đại Tống triều có mấy người có huân tước như vậy? Mặc dù phần lớn đều có phụ tổ là một quan chức, nhưng quan này lại không thể kế tục, có thể tiếp tục huy hoàng hay không, còn phải dựa vào chính mình tranh thủ cố gắng.”

Thẩm Ngạo bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là thế, khó trách không khí hôm nay rất khẩn trương, thì ra cái này đã quan hệ đến việc hoàng đế ân sủng, một khi bị thất sủng, chắc hẳn danh ngạch Quốc Tử Giám nhập sĩ (làm quan) sẽ giảm bớt, đối với giám sinh mà nói, giống như tai hoạ ngập đầu.

Trong Sùng Văn các, Quốc Tử Giám nghiêm túc yên lặng chờ đợi, biểu hiện ra khuôn mặt không sợ hãi, nhưng trong lòng lại như bị sóng lớn tuôn trào.

“Rốt cuộc Hoàng thượng có ý gì? Tại sao phải để cho Quốc Tử Giám và Thái Học tách ra, xử lý điển lễ riêng. Đã tách ra xử lý, như vậy qua nửa canh giờ chính là giờ tốt rồi, hoàng thượng sẽ đi nơi nào chủ trì trước đây?”

Hoàng thượng đã có khẩu dụ, nói là tất cả hai nhà, tự xử lý điển lễ, đều không cần nghênh đón, Đường Nghiêm cần làm, chính là đợi.

Hắn đã nóng nảy đổ một thân mồ hôi, Thánh ý khó dò, tại trước khi hoàng thượng ngự giá đến, ai cũng đoán không ra tâm ý của hoàng thượng.

Trong nội đường, Nguy Khâm đang ngồi cùng mấy tiến sĩ, truyền đến từng trận thanh âm ho nhẹ, có người thấp giọng nói: “Mấy lần khảo thi cuối cùng lúc trước, Quốc Tử Giám đều bị Thái Học áp đến sít sao, lúc này đây không phải là hoàng thượng quá tức giận, cố tình chỉnh đốn sao?”

“Hư… Không nên nói lung tung.”

Đường Nghiêm vừa nghe, lại càng xuất hiện sự kinh hãi không hiểu, nếu hoàng thượng đi Thái Học trước, cái này nên làm như thế nào cho phải? Đường Nghiêm càng nghĩ càng sợ, đứng ngồi không yên, phải đợi tới khi nào, giờ lành đã sắp tới rồi.

Bên trái bên phải, mà ngay cả đám giám sinh trong sân rộng cũng nóng lòng rồi, vì vậy liền có mấy trợ giáo, tư trường đi duy trì kỷ luật, ra lệnh không cho phép mọi người châu đầu ghé tai bàn tán.

Đường Nghiêm đóng mắt lại, cố ý nói hướng tiến sĩ bên người: “Tần tiến sĩ, đi xem đám giám sinh như thế nào, bảo mọi người thủ quy củ, không cần phải náo loạn để người chê cười.”

Tần tiến sĩ tuân mệnh đi ra.

Qua không được bao lâu, Tần tiến sĩ còn chưa quay lại trả lời, liền nghe được Thái Học bên kia truyền đến một hồi vui mừng, lễ nhạc tấu lên, phi thường náo nhiệt.

Có một tên trợ giáo vội vã chạy tới nói: “Thánh giá đến, lại đi hướng bên phải.”

“Hướng bên phải? Đi Thái Học!” Sắc mặt Đường Nghiêm trắng bệch, thiếu chút nữa chán nản ngã xuống đất, trong miệng lẩm bẩm nói: “Xong rồi, xong rồi, hoàng thượng, đây là ý gì?”

Hắn đưa mắt nhìn, chỉ thấy chúng tiến sĩ hai mặt nhìn nhau, lần lượt từng người một, mặt trắng như tờ giấy.

Từ lúc Đại Tống triều lập Quốc Tử Giám đến nay, hoàng thượng coi trọng Thái Học mà xem nhẹ Quốc Tử Giám là sự tình chưa bao giờ có, nhưng hôm nay thái độ hoàng thượng đã sáng tỏ, nghĩ như thế nào?

Hoàng thượng không tới, điển lễ chỉ có thể trì hoãn xuống dưới, mọi người vẫn đang ngồi, nín hơi không nói.

“Tiếp tục chờ đợi!” Đường Nghiêm cười khổ trong lòng, vẻ mặt bất đắc dĩ, hỏi thời gian, vừa mới là giờ Tỵ hai khắc, đã đến giờ lành.

Tiếng ho khan liên tiếp truyền tới, tất cả mọi người mím môi, nín hơi không nói. Hoàng thượng rốt cuộc là có cái tâm ý gì, là muốn gõ Quốc Tử Giám sao? Hay là muốn nhằm vào quan viên Quốc Tử Giám?

Quốc Tử Giám những năm này, thành tích mấy lần cuối cùng khảo thi đều rất không lý tưởng, có phải là vì thế mà để hoàng thượng tức giận rồi?

Thái Học bên kia hô vang vạn tuế, thanh âm xuyên qua tường viện truyền đến trên quảng trường, đám giám sinh lập tức bắt đầu đánh trống reo hò, ào ào nói: “Chuyện gì xảy ra? Hoàng thượng đi Thái Học rồi sao?”

Nghị luận ào ào, ngay cả đám trợ giáo và tư trường đều ngăn không được rồi, ai cũng chưa từng nghĩ đến, cái đại điển này lại thành cái chỗ để chê cười. Sự tình trước nay chưa có, tại hôm nay thật sự đã xảy ra.

Có giám sinh bi phẫn nói: “Hoàng thượng ưu ái Thái Học sinh, từ nay về sau, giám sinh cũng bị Thái Học sinh cưỡi trên đầu rồi.”

Vì vậy lại càng một bi phẫn hơn, Thẩm Ngạo thân ở trong đó, nhưng trong lòng lại cười: “Oa, bọn hắn làm cái gì vậy? Thắng bại là chuyện thường của binh gia, rõ ràng còn có người khóc, tố chất tâm lý quá kém, bổn công tử xấu hổ vì phải làm bạn với đám người này.”

Ai ngờ con mắt thoáng nhìn, ngay cả Chu Hằng cũng đều bắt đầu bi phẫn, bình thường Chu Hằng không phải như thế, hắn bi phẫn cái rắm. Chỉ nghe Chu Hằng nói: “Những con vợ kế bình dân kia muốn cưỡi lên trên đầu chúng ta, không được, phải cho Thái Học sinh biết thế nào là lễ độ.”

Thẩm Ngạo cảm thấy buồn cười, mỗi người đều ngang hàng, thì ra những giám sinh bi phẫn chính là điều này, bọn hắn từ nhỏ chính là con cưng, liền tài trí cao hơn so với người khác, cuộc thi lại để bình dân thắng, ngay cả thân thuộc với vua cũng bị mất, khó trách cảm thấy mất mặt.

Nhưng Thẩm Ngạo không có cảm giác này, hắn vốn không phải là cái con cưng gì, cũng không có cái loại ý nghĩ tự coi mình đắt tiền, nhận thức xa hoa, người giống người, hoàng đế thích đi nơi nào liền đi nơi đó, hoàng đế lão nhân không đến nơi đây ngồi xổm xuống nhà vệ sinh, Quốc Tử Giám đều sẽ thối hết sao?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất