Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 1 » Phần 117

Kiều Thê Như Vân – Quyển 1

Phần 117

Trịnh Thơ vụng trộm liếc liếc Vân Vân, thấy Vân Vân toàn tâm toàn ý nhìn qua Thẩm Ngạo, cặp mắt đẹp kia đúng là đã ngây ngất, Thẩm Ngạo giờ phút này, quả thật có một loại mị lực tự tin, người nam nhân trước mắt này, bình thường hay cười toe toét, nhưng một khi bắt đầu chăm chú, cái loại tự tin và chăm chú này, có một lực hấp dẫn vô cùng mãnh liệt.

Trịnh Thơ hừ lạnh một tiếng trong lòng, một chuyến đi đến đây, khắp nơi đều rơi vào hạ phong, không thể áp chế nổi Thẩm Ngạo, lúc này cũng không thèm văn vê chế tạo, cười lạnh nói: “Như vậy, Thẩm công tử định xử trí tại hạ như thế nào?.”

Trong lòng Trịnh Thơ cũng không e ngại, quần chúng đang ngồi đều là người đọc sách, Thẩm Ngạo ở trước mặt nhiều người như vậy, có thể làm chỉ là bày ra một bộ dạng rộng lượng tha thứ.

Hừ, thua thì thua, cùng lắm thì từ nay về sau, khi đi ra ngoài, không nhìn người một thời gian, mưu đồ tái khởi, sau này, Thẩm Ngạo còn có vận khí như bây giờ sao?

Thẩm Ngạo cười một tiếng ha ha, chân thành tha thiết đi qua cầm tay Trịnh Thơ, nói: “Trịnh huynh sao có thể nói như vậy, ta và ngươi chỉ là luận bàn tranh tài, về phần những thứ tiền đặt cược kia, chỉ là một câu vui đùa. Dựa vào giao tình giữa ta và ngươi, làm sao ta có thể xử trí ngươi được?”

Ha ha… Trịnh Thơ cười to trong lòng, quả nhiên, tên tiểu nhân hèn hạ này tuyệt đối không tính toán chi li ở trước mặt mọi người.

Như vậy cũng cực kỳ tốt, đáng tiếc, đáng tiếc, không mang Chu Hằng đi được. Chỉ là, dùng tình cảnh hiện tại của hắn, có thể toàn thân trở ra đã là không tệ, cũng không nên yêu cầu xa vời.

“Như vậy, Trịnh mỗ liền cáo từ.” Trịnh Thơ chắp tay về hướng Thẩm Ngạo, hung dữ trừng mắt liếc nhìn Thẩm Ngạo, trong lòng nghĩ: “Tương lai, nếu như có cơ hội, nhất định phải làm ngươi chết không có chỗ chôn, còn có phủ Kỳ Quốc công, các ngươi cứ chờ coi.”

Trịnh Thơ xoay người rời đi, lại bị Thẩm Ngạo khoác ở vai, Thẩm Ngạo cười hì hì nói: “Trịnh huynh, xin dừng bước.”

Thẩm Ngạo rất khách khí tiếp tục nói: “Trịnh huynh vội vã đến như vậy, tại sao lại vội vã mà đi? Chúng ta không phải còn có một món nợ chưa tính toán rõ ràng hay sao?”

Trịnh Thơ ngạc nhiên một chút, âm thanh trong miệng phát ra lạnh lùng, nói: “Thẩm huynh hẳn là muốn đổi ý?”

Thẩm Ngạo thoáng cái đã bắt đầu trở nên nghiêm trang, hơi lắc đầu nói: “Thẩm Ngạo đã nói một lời, không bao giờ thay đổi, nói năng có khí phách, lời hứa đáng giá nghìn vàng, tuyệt đối không nuốt lời, tuyệt đối không truy cứu đổ ước vừa rồi, chỉ là, coi như là thân huynh đệ, cũng phải tính sổ mới được, tuy Thẩm mỗ làm người rất nhân hậu, khoan hồng độ lượng, nhưng có một việc, còn muốn nhờ Trịnh huynh nói rõ ràng.”

Trong lòng Trịnh Thơ lạnh lẽo, hỏi: “Xin Thẩm huynh chỉ giáo.”

Thẩm Ngạo nói: “Trịnh huynh thật sự là Thái Học sinh sao?”

Trịnh Thơ hừ lạnh một tiếng, không cho là đúng, nói: “Có phải là Thái Học sinh hay không, lại có cái gì liên quan?”

“Đương nhiên là có liên quan” Thẩm Ngạo kéo ngụy trang xuống, cao giọng cười một tiếng, gật đầu về hướng Vân nhẹ, mới nói: “Trịnh huynh tại trước mặt Vân Vân tự xưng là Thái Học sinh, đúng hay không?”

Chứng kiến vẻ mặt Vân Vân nghi hoặc nhìn qua, Trịnh Thơ cười lạnh nói: “Cho dù ta lừa Vân Vân tiểu thư đi chăng nữa, thì đã sao?”

Lòng hắn đã có chút ít bất cần đời.

Thẩm Ngạo đong đưa cây quạt, chậm rãi dạo bước tại trước mặt Trịnh Thơ, không nhanh không chậm, nhàn nhã, tạo thành áp lực tâm lý rất lớn đối với hắn, trầm ngâm hồi lâu, mới cười nói: “Như vậy, Trịnh huynh giả dạng là Thái Học sinh, tiếp cận Vân Vân tiểu thư, rốt cuộc là vì lừa gạt tiền tài hay là lừa gạt nữ sắc vậy?”

Một câu lừa gạt nữ sắc kia rất chói tai, trên mặt Vân Vân ửng đỏ, rất nhanh bị Sư Sư kéo kéo, Sư Sư nói nhỏ tại bên tai Vân Vân: “Xem ra Trịnh công tử này không đơn giản, Thẩm Ngạo cũng không đơn giản đâu! ”

Trịnh Thơ bảo trì trấn định, lạnh nhạt nói: “Cái này có quan hệ gì đến ngươi?”

Thẩm Ngạo lắc đầu, ra vẻ đáng tiếc, nói: “Trịnh huynh nói lời quá không khách khí, vừa rồi chúng ta vẫn là bằng hữu, như thế nào mà chỉ trong chớp mắt, lại không có liên quan đến ta rồi?” Lại âm trầm khẽ cười nói: “Ngươi đã không nhận ta là bằng hữu, như vậy ta cũng vậy liền không khách khí, nói mau, sư phụ ngươi ở nơi nào?”

Trịnh Thơ kinh ngạc, ngữ điệu trở nên nặng nề hơn vài phần, nói: “Ngươi nói hươu nói vượn cái gì đó?”

Thẩm Ngạo đong đưa phiến cốt lớn tiếng nói: “Mọi người mau tới bắt lấy tiểu tặc này, người này chính là đồ nhi chủ mưu trộm bảo tại phủ Kỳ Quốc công!”

Thẩm Ngạo quát to một tiếng, mọi người tận đều ngây ngẩn cả người, Đoan Chính trong sương phòng lầu hai nghe Thẩm Ngạo hô một câu này, lập tức thò đầu ra từ cửa sổ nhỏ, cao giọng kêu lên: “Nhanh bắt hắn lại.”

Lần trước để cho cái tên Vương tướng công kia chạy thoát, Đoan Chính ảo não không thôi, lúc này nghe Thẩm Ngạo nói đây là manh mối để bắt Vương tướng công, nhất thời vội vàng hành động.

Đoan Chính đã mở miệng, Đại hoàng tử vội vàng nói: “Nhanh, bắt người.”

Hôm nay hoàng thượng cải trang tới chơi, Triệu Hằng sớm đã bố trí rất nhiều người cảnh giới, hắn vừa thốt lời kia ra, lập tức có rất nhiều võ sĩ, hộ vệ xông tới, bắt được Trịnh Thơ.

Trịnh Thơ giờ phút này cũng rất thông minh, trong lòng biết sự tình bại lộ, phản kháng kịch liệt cũng chỉ đổi lấy quyền đấm cước đá, bị mấy hộ vệ đề xuống, một đôi tròng mắt gắt gao nhìn thẳng vào Thẩm Ngạo, âm thanh lạnh lùng nói: “Ta lại nhìn lầm Thẩm huynh rồi, chỉ là muốn xin chỉ giáo một câu, Thẩm huynh dựa vào cái gì mà vu ta là đạo tặc.”

Thẩm Ngạo vui mừng cười một tiếng, bí hiểm nói: “Đoán thôi!”

Mọi người im lặng, không ít người hai mặt nhìn nhau.

Trịnh Thơ cười lạnh nói: “Thẩm huynh không phải quá đoán bừa sao?”

“Không, không!” Thẩm Ngạo liên tục lắc đầu: “Một chút cũng không đoán bừa, dưới sự nghiêm hình tra tấn, ngươi sẽ cung khai ra thôi, đối phó loại đạo tặc như ngươi, cái này là biện pháp tốt nhất!”

Thẩm Ngạo đương nhiên không phải hoàn toàn không có chứng cớ, chỉ là chứng cớ không đầy đủ mà thôi, người này giả trang Thái Học sinh đi lừa gạt Vân Vân, rồi ôm hận về hướng Chu Hằng, ngoài ra, còn có cái bình sứ thời kì Thương Chu này, các loại dấu hiệu cho thấy, người này tuyệt đối là đạo tặc, không thể nghi ngờ, bởi vì thời gian giả tạo bình sứ, căn cứ vào Thẩm Ngạo suy đoán, tuyệt đối không vượt qua một tháng, mà một tháng trước, thời điểm ở thành Biện Kinh truyền ra tin tức đại hội giám bảo, là người nào có thể trong thời gian ngắn giả tạo ra bình sứ này, Thẩm Ngạo nhớ tới một người, một người xui khiến Triệu chủ sự trộm bảo vật, Vương tướng công.

Có cái hoài nghi này, rất nhiều sự tình rất dễ giải thích rồi, Vương tướng công không thể lộ diện, bị triều đình truy nã, tất nhiên là ghi hận đối với Kỳ Quốc công, bởi vì có lần này, liền kêu Trịnh Thơ, đến đây báo thù cho hắn.

Trừ những thứ đó ra, còn có Vân Vân, chỉ sợ Trịnh Thơ này cũng là bị Vương tướng công sai khiến, Vân Vân có không ít đồ cổ kỳ trân, chỉ cần lừa gạt tín nhiệm của nàng, đến lúc đó, bảo bối kỳ trân còn không phải là vật trong lòng bàn tay bọn hắn?

Hơn nữa, thủ đoạn lừa gạt Vân Vân nhìn như rất đơn giản, cũng rất cao siêu, vốn là phân tích toàn diện về đối thủ, lại áp dụng phương pháp ứng đối, bố cục rất chu đáo chặt chẽ.

Nói Trịnh Thơ trong sạch, Thẩm Ngạo tình nguyện tin tưởng mình là nhân vật chính trong

Ngận Thuần Ngận Ái Muội.

Vì dùng phòng ngừa vạn nhất, bắt hắn trước rồi lại chậm rãi thẩm vấn, luôn luôn có một ngày hắn sẽ mở miệng.

Đoan Chính đi xuống lầu, liếc nhìn Trịnh Thơ, nói khẽ với Thẩm Ngạo, hỏi: “Người này quả thực là đồng đảng của tên đạo tặc kia?”

Thẩm Ngạo gật đầu chắc chắn nói: “Dượng yên tâm, cho dù người này không phải, cũng có liên quan cùng người nọ, hơn nữa người này muốn gạt Vân Vân tiểu thư, bắt hắn lại cũng không có người nào ý kiến, đến lúc đó dùng phương pháp thẩm vấn tinh tế, nhất định sẽ có kết quả.”

Đoan Chính gật gật đầu, âm thanh lạnh lùng nói: “Đem hắn đến phủ Kinh Triệu, mời chư vị đại nhân phủ Kinh Triệu thẩm vấn.”

Bọn hộ vệ đồng ý một tiếng, giữ lấy Trịnh Thơ, mang ra ngoài.

Mọi người thở dài một hơi, chỉ cảm thấy hôm nay giống như nằm mơ, thấy được giám bảo đặc sắc tuyệt luân, cũng nhìn thấy hai đại tiên nữ mỹ mạo vô song, tính cả hộ vệ bắt đạo tặc này, cũng rất đặc sắc.

Lần này, chậc chậc chậc, bất kể là giám bảo, hay là đạo tặc, dường như cũng có quan hệ cùng Thẩm Ngạo, cả hội giám bảo, chỉ có lúc bắt đầu, vài Thái Học sinh ra mặt, cơ hồ đều là Thẩm Ngạo một mình một người diễn kịch, hết lần này tới lần khác, bọn hắn thấy si mê say sưa, từ giữa trưa đến nửa đêm, căn bản không có người nào ăn cơm, lại cũng không thấy đói, nhưng hiện tại, mới phát giác bụng đói kêu vang ầm ầm.

Rất nhiều người đã ào ào cáo từ, người đi ra khỏi nơi này, đều nhớ tới một cái tên —— Thẩm Ngạo.

Cổng và sân, rất nhiều ngọn đèn dầu được điểm lên, trong đêm đầy sao, đốt sáng chiếu lên một mảng chói lọi, ngọn đèn dầu kia xa dần, dần dần biến mất tại đầu phố.

Thẩm Ngạo cũng chưa đi, ôm tay như là đang đợi cái gì đó, đợi khách dần dần tản đi càng ngày càng nhiều, Đường Nghiêm mệt mỏi đi xuống lầu, ngáp liên tục an ủi Thẩm Ngạo một phen, Quốc công cũng lôi kéo hắn nói rất nhiều lời, ngay cả con của mình cũng có chút ít lạnh nhạt, chỉ là Chu công tử ước gì phụ thân không quan tâm đến hắn, để tránh bị đánh, ngược lại, là Thành Dưỡng Tính kia, lúc đi qua Thẩm Ngạo, nghiêm mặt hổ nhìn hắn một cái, rất không khách khí mà hừ một tiếng.

Lại về sau, chính là tiểu quận chúa cùng Tam hoàng tử kia đi xuống, tiểu quận chúa đã sớm buồn ngủ rồi, mắt to mông lung, chứng kiến Thẩm Ngạo, tinh thần lập tức chấn động, quyệt miệng, nói với Thẩm Ngạo: “Thẩm Ngạo, ngươi không cần đắc ý.”

Thẩm Ngạo rất khiêm tốn, vội vàng nói: “Không đắc ý, không đắc ý…” Đây là đang qua loa nha đầu này.

Triệu Tím Hành thấy hắn nói ra lời này, coi như là khiêm tốn, liền cười mấy tiếng ha ha, cái miệng nhỏ kia hơi nhếch lên, phun ra mùi như hoa lan, mắt đẹp giống như bánh ngọt, thái độ giống như nửa tỉnh nửa ngủ, làm cho tim người ta đập thình thịch, ánh mắt của nàng thoáng nhìn, chứng kiến Vân Vân sau lưng Thẩm Ngạo, lại tức giận, hừ lạnh một tiếng nói: “Hừ, ngươi còn không đi sao, ở tại chỗ này làm cái gì?”

“À… Cái này sao…” Thẩm Ngạo ngẩng đầu nhìn xà nhà, cảm thấy không ổn, lại vội vàng nhìn tới chỗ cổng và sân đầy bóng đêm, cười ha hả nói: “Hôm nay, bóng đêm rất tốt, không vội mà trở về, còn ngươi đó, thoạt nhìn là rất mệt nhọc, mau trở về nghỉ ngơi đi.”

Thẩm Ngạo càng nói như vậy, tiểu quận chúa lại càng chuyển động, trong lòng không khỏi suy nghĩ: “Người này đang chờ cái gì? Hẳn là phải chờ ta đi, cùng nữ nhân gọi Vân Vân kia…”

Phảng phất thoáng cái phát hiện ra đại lục mới, Triệu Tím Hành thở phì phì nói: “Ta không đi, hôm nay sẽ ở tại nhà Đại hoàng huynh.”

Thẩm Ngạo không để ý tới nàng, lo lắng chờ đợi hồi lâu, có chút không nhịn được, đến hỏi tiểu quận chúa: “Đại hoàng tử đâu rồi? Vì cái gì một mực không thấy Đại hoàng tử đi xuống?”

Chu Tím Hành nói: “Ngươi tìm hắn làm cái gì? Hắn không biết ngươi.”

Thẩm Ngạo cả giận nói: “Ta quản cái khỉ gió gì, hắn biết hay không biết ta thì sao, không phải nói đây là đại hội giám bảo sao? Không phải nói thắng rồi sẽ có tặng thưởng, có ban thưởng đấy sao? Ban thưởng đâu? Tặng thưởng đâu?” Quá bi kịch rồi, rõ ràng hội giám bảo đã tan cuộc rồi, nhưng tặng thưởng còn không thấy đưa đến, cũng không thấy Đại hoàng tử kia lộ diện, Thẩm Ngạo đợi rất nóng lòng đó.

Hắn cũng không phải thích chiếm tiện nghi của người khác, nhưng đồ đạc nên là của hắn, hắn tuyệt đối không buông tha.

Vì đỗ trạng nguyên, đánh bại nhiều đối thủ như vậy, hắn dễ dàng làm được sao?

Kết quả cầm được chức quán quân, nhưng tiền thưởng không có, quá đả kich rồi.

Triệu Tím Hành nghe xong lời Thẩm Ngạo nói, bật cười, lập tức lại miễn cưỡng bắt chính mình nghiêm mặt hổ, nói: “Ngươi, thật là… thật là xấu.”

Thấy Tam hoàng tử ở bên kia chờ đợi mình, Triệu Tím Hành tức giận liếc nhìn Thẩm Ngạo, bước về hướng Tam hoàng tử bên kia, gần đến nơi, lại nghĩ tới cái gì đó, ngoái đầu nhìn lại, cười một tiếng, nói: “Thẩm Ngạo, ngươi tới đây, ta có câu nói muốn hỏi ngươi.”

Thẩm Ngạo đi qua, Triệu Tím Hành cắn môi, thấp giọng nói: “Ta chỉ hỏi ngươi, Vân Vân đẹp hơn hay là ta đẹp hơn?”

Vấn đề này rất có chiều sâu, nhìn ánh mắt cô gái nhỏ chờ đợi mong mỏi, trong lòng Thẩm Ngạo suy nghĩ, không phải là cô gái nhỏ này bị mỹ mạo của Vân Vân kich thích chứ?

Thẩm Ngạo thoáng suy tư một tý, nói: “Ngươi muốn nghe nói thật hay là lời nói giả?”

Đôi mắt Triệu Tím Hành lóe lên, xem ra có vẻ muốn giết người rồi, cất giọng nói: “Đương nhiên là nói thật.”

Nàng đã có dự cảm không tốt trong lòng.

Thẩm Ngạo nghiêm mặt nói: “Vân Vân cô nương sao, rất đẹp, về phần tiểu thư ngươi… Kỳ thật cũng có lẽ là rất đẹp, ngang tài cân sức!”

Tiểu quận chúa vừa nghe, tức giận, nổi giận đùng đùng nói: “Ngươi đang nói bậy, chẳng lẽ bản quận chúa còn không sánh bằng một nữ tử thanh lâu?”

Thẩm Ngạo vội vàng nói: “Nếu như ngươi nói vậy, ta đây chỉ có thể nói lời nói dối.”

Tiểu quận chúa cực kỳ tức giận, rồi lại không nhịn được, muốn nghe xem Thẩm Ngạo nói lời nói dối, liền hỏi: “Lời nói dối là cái gì.”

Thẩm Ngạo rất chân thành tha thiết nói: “Tiểu thư ở trong quận chúa là người đẹp nhất, Vân Vân cô nương tại Thì Hoa Quán là người đẹp nhất.”

Những lời này lại rất xuôi tai, tiểu quận chúa nghĩ nghĩ, liền hiểu được lời nói dối của Thẩm Ngạo có phần có đạo lý, liền nở nụ cười hài lòng, nói: “Những lời này, cuối cùng cũng phù hợp tâm ý của ta.” Nói xong, rồi lại giận dữ mắng: “Lần này bỏ qua cho ngươi, vốn hôm nay là muốn xem ngươi bị chê cười, ai ngờ lại để cho ngươi được danh tiếng, tiếp theo ngươi nhớ rõ việc phải mang tranh sư phụ ngươi đến.” Nói xong, liền theo Tam hoàng tử rời đi.

Bên kia, Sư Sư hơi duỗi lưng một cái, con mắt dụ dỗ nhấp nháy giống như mèo, nói với Vân Vân: “Chúng ta cũng trở về đi.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất