Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 1 » Phần 23

Kiều Thê Như Vân – Quyển 1

Phần 23

Trong nhà, mọi người chia ra rất rõ ràng, Thẩm Ngạo, Ngô Tam nhi, Chu Hằng bên trái sương phòng, Chu Nhược cùng Xuân nhi ở bên phải.

Trong chốc lát, bên trái liền truyền đến tiếng huyên náo, Xuân nhi nghe được liền động tâm, có chút bất an, muốn đi sang bên đó, Chu Nhược ngồi yên, vốn muốn dạy Xuân nhi nữ công, thấy Xuân nhi không yên lòng, đành phải tự mình lấy ra một cây đàn cầm, đầu ngón tay nhỏ bé và yếu ớt tung bay nhảy múa trên dây cầm, tấu lên tiếng đàn dễ nghe.

“Tên Thẩm Ngạo này thần thần quái quái, thật sự không phải là người tốt. Lúc này đây ta thiếu hắn một phần nhân tình, lần sau nhất định trả lại hắn.”

“Triệu tiểu thư dưới suối vàng biết, có lẽ có thể nhắm mắt rồi.”

Chu Nhược vốn muốn mượn tiếng cầm trấn an tâm thần, ai ngờ tâm càng thêm loạn như ma, tiếng đàn hỗn loạn, đinh một tiếng, không đánh nổi nữa.

Chu Nhược nhân tiện nói: “Xuân nhi, theo ta đi ra ngoài đi một chút.”

Không có động tĩnh.

Chu Nhược ngoái đầu nhìn lại, phát hiện Xuân nhi đã không thấy đâu.

Chu Nhược nhấc váy áo đứng lên, tức giận đi sương phòng trái tìm người. Xuân nhi quả nhiên đã ở trong phòng này, chỉ thấy nàng yên ổn ngồi ở trên ghế ngồi tròn, đối diện là Thẩm Ngạo, hắn đang cầm bút vẽ, thỉnh thoảng ngắm nàng vài lần, hai bên là Ngô Tam nhi và Chu Hằng đang xoi mói, Ngô Tam nhi ở bên cạnh nói: “Trầm đại ca, con mắt này không giống, con mắt Xuân nhi nào có tĩnh mịch như vậy.”

Bên kia, Chu Hằng không hiểu nhưng vẫn giả vờ hiểu, rung đùi đắc ý: “Cũng không phải, cũng không phải, cái này là tình nhân trong mắt Tây Thi…”

Thẩm Ngạo thẹn quá hoá giận cầm cán bút gõ đầu Chu Hằng: “Tây cái đầu.”

Chu Hằng bụm lấy đầu, hô to gọi nhỏ: “Oa… Phản rồi, thư đồng đánh thiếu gia!”

Xuân nhi không ngồi yên, ôm bụng cười.

Chu Nhược mặt băng bó ho khan, vừa mới phát hiện vị đại tiểu thư này tồn tại, Ngô Tam nhi thấy trên mặt đại tiểu thư đầy sương lạnh, có chút chột dạ, thân thể thấp một đoạn. Đầu Chu Hằng không đau, ngượng ngùng cười.

Ánh mắt Thẩm Ngạo sáng lên, huýt gió về hướng Chu tiểu thư, nói: “Chu tiểu thư không nên cử động, cái tư thế này rất tốt, ta vẽ cho ngươi một bức, bảo đảm ngươi sẽ thoả mãn.”

“A… Tiểu thư…” Xuân nhi muốn khóc, cúi thấp đầu, ngoan ngoãn đi đến sau lưng Chu Nhược.

Chu Nhược giữ chặt tay Xuân nhi, không biết là giáo huấn Xuân nhi hay là muốn mắng người khác, mặt lạnh nói: “Xuân nhi, ngươi đã là đại cô nương rồi, tại sao pha trộn cùng bọn hắn ở chung một chỗ, bọn hắn có người nào là người tốt? Nhất là cái tên kia…” Nàng vốn định chỉ tên, lại cảm thấy không ổn, liền nhẹ nhàng lướt qua.

Xuân nhi rất ủy khuất nói: “Trầm đại ca nói muốn vẽ cho ta bức họa, ta thấy rất mới lạ.”

Chu Nhược dắt nàng đi, nói: “Ta vẽ cho ngươi, cần hắn vẽ sao?”

Nói xong, liền dẫn Xuân nhi trở về.

Thẩm Ngạo rất phiền muộn, bút vẽ trong tay bất động, trợn mắt há hốc mồm. Thành kiến của Chu tiểu thư đối với hắn rất sâu đó, câu vừa rồi nói “nhất là cái tên kia”, nói ai đây, không phải nói là mình sao. Hắn cười khổ sờ cái mũi: “Cái này sao? Chỉ là bức họa mà thôi? Giống như sẽ ăn được Xuân nhi không bằng, coi như là ăn được, lại e ngại ngươi chắc?”

Chu Nhược thật đúng là vẽ tranh cho Xuân nhi, nàng không chịu thua, nghĩ thầm Thẩm Ngạo có thể vẽ tại sao mình không thể vẽ, vì vậy kéo tay áo, lộ ra cái cánh tay trắng như ngọc kia, cầm lấy bút vẽ, bắt đầu vẽ.

Đợi Chu Nhược vẽ xong, vài trận sấm mùa xuân qua đi, ngoài phòng liền có tiếng mưa tí tách. Không rõ là bầu trời bao la chậm rãi rủ xuống một mảnh mưa bụi dài hẹp hay là ai đó khóc. Tầng tầng mây mù che ánh mặt trời, chỉ chốc lát sau, cảnh vật đều bị sương mù, mưa bụi che chắn bao phủ.

Chu Nhược rất hài lòng đối với tác phẩm của mình, thưởng thức một hồi, gọi Xuân nhi đến xem. Xuân nhi chứng kiến bức tranh, đã nói: “Tiểu thư, sao lại vẽ Xuân nhi xấu như vậy?”

Chu Nhược có chút không vui, nói: “Đâu có xấu, rất đẹp rất đáng yêu mà.” Mặc dù nàng nói như thế, trong lòng vẫn là có chút chột dạ, kỳ thật nàng vẽ khá tốt, chỉ là vừa rồi quá nhiều tạp niệm, không biết như thế nào, luôn không nâng nổi tinh thần, nhớ tới Thẩm Ngạo kia, bộ dạng lúc nào cũng dương dương đắc ý, liền tức giận muốn đánh cho hắn một cái.

Tâm niệm vừa loạn, vẽ tranh khó tránh khỏi hoảng hốt.

Nàng đẩy cửa sổ ra, chứng kiến Thẩm Ngạo và Ngô Tam nhi, Chu Hằng dưới mái hiên, cành lá cây hòe lớn gặp mưa mùa hạ gió thổi đung đưa, Thẩm Ngạo mở cánh tay ra, đón mưa bụi kín như lưới trời cười ha ha, trong miệng nói: “Nếu ai tránh mưa trước thì thắng, ai không tránh kịp liền thua, đánh mười quan tiền.”

Chu Nhược nhíu mày, vội vàng đóng cửa sổ, trong miệng nói: “Kẻ điên.”

Xuân nhi lại hào hứng bừng bừng hỏi: “Tiểu thư, Trầm đại ca lại thiết lập một ván bài nữa sao? Ta đi xem, hắn rất nhiều mưu ma chước quỷ, thiếu gia và Ngô Tam nhi chắc chắn sẽ rút lui.”

Chu Nhược lạnh nhạt nói: “Không cần phải đi, xem bọn hắn nổi điên sao? Nữ nhân nhà lành không thể đi.”

Xuân nhi rất ủy khuất, không nói gì.

Hứa tiên sinh trở về gặp Phan Nhân, đem sự tình buổi sáng nói rõ ràng rành mạch cho Phan Nhân. Phan Nhân không nói lời nào, mặt âm trầm, nôn nóng bất an, đi qua đi lại trong thư phòng, thở dài: “Cũng đã muộn một bước, cũng đã muộn một bước, nếu sớm ký tên đồng ý, tám trăm quan có thể mua cái tòa nhà này, đáng tiếc, đáng tiếc.”

Hắn liên tục cảm thán, tính nóng dâng lên, đôi mắt đỏ bừng ngưng trọng nhìn Hứa tiên sinh, phảng phất như là trách cứ Hứa tiên sinh đã đến muộn một bước.

Dựa theo dự đoán của hắn, vốn là tốn nhiều nhất năm sáu trăm quan, thậm chí chỉ cần một hai trăm quan có thể đem mua lại cái tòa nhà này, đến lúc đó, ba trăm bức Dương Khiết vẽ liền rơi xuống trong tay hắn. Không thể tưởng được, giá tiền lại cao hơn nhiều so với dự đoán, lên đến năm nghìn 500 quan.

Năm nghìn 500 quan cũng không phải là con số nhỏ, cơ hồ là hắn toàn bộ gia tài của hắn, hắn kinh doanh Phiêu Vân lâu cũng đã hai mươi năm, đúng vậy, hàng năm thu vào không đủ 500 quan. Mặc dù lợi nhuận Phiêu Vân lâu rất cao, nhưng mua nha đầu, tiến cống rượu ngon, trang điểm mặt tiền của cửa hàng, chuẩn bị cho quan sai, kết bạn với công công cơ quan quản lý âm nhạc, bên nào không cần tiền? Không từ mà biệt, nói lần trước đó bức tử một quan kỹ, nếu không phải lấy ra mấy trăm quan đến nhét ở miệng mấy tên công công, loại sự tình này há lại đơn giản được bỏ đi.

Hôm nay hắn tính toán đâu ra đấy, trên người có ba nghìn quan bạc, trong vòng 3 ngày phải gom góp năm nghìn 500 quan, chỉ sợ không dễ làm được.

Hắn khi thì lắc đầu, khi thì thở dài, khi thì ảo não, khi thì cười lạnh, đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Cái nha đầu kia là người phủ nào hay sao? Ngươi tìm hiểu rõ ràng chưa?”

Hứa tiên sinh lắc đầu: “Chắc là người trong nhà phú hộ nào đó, nhìn cử chỉ của nàng, chỉ sợ người phú hộ này không tầm thường.”

Phan Nhân cười lạnh nói: “Xem ra người đánh chủ ý lên cái tòa nhà này không phải chỉ một người hai người, đêm dài lắm mộng, đêm dài lắm mộng à. Cái tòa nhà này nên mua hay là không mua đây?”

Hứa tiên sinh cũng không trả lời, loại sự tình này tự nhiên không nhọc hắn quan tâm, Phan Nhân hỏi như vậy, càng nhiều là đang hỏi chính hắn.

Hồi lâu, Phan Nhân hung hăng cắn răng nói: “Cho dù là những bức tranh này chỉ trị giá 30 quan, đó cũng là chín ngàn quan, dùng năm nghìn 500 quan đi đổi gia tài bạc triệu, có cái gì không được. Tốt, hiện tại liền chuẩn bị bạc.”

Phan Nhân nói: “Hứa tiên sinh, ta có chuyện bàn giao cho ngươi đi làm.”

Hứa tiên sinh nói: “Ông chủ cứ việc phân phó.”

Phan Nhân có chút không muốn nói: “Lập tức ghi một phần bố cáo cho ta, nói Phiêu Vân lâu bán ra giá thấp, ai muốn tiếp nhận, chỉ cần trong ba ngày xuất ra tiền đưa đến đây, không cần phải làm trễ nãi.”

Hứa tiên sinh vội vàng nói: “Đệ tử sẽ đi ghi cái này.” Trong chớp mắt hắn liền chạy đi.

“Quay về.” Phan Nhân đột nhiên hét lên một tiếng, trong đôi mắt lòe ra một tia khả nghi: “Thăm dò chi tiết tên Trầm công tử kia chưa?”

Hứa tiên sinh vội vàng nói: “Nghe được rồi, Trầm công tử này lúc trước xác thực là phú hộ, gia tài bạc triệu, về sau gia đạo suy tàn, lừa gạt bốn phía, đem bán chút ít đồ trang sức, bình sứ tổ tiên truyền thừa để sống.”

Phan Nhân thở dài: “Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, Hứa tiên sinh, mau đi đi.” Hắn phất phất tay, rất không đành lòng nói.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất