Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 1 » Phần 176

Kiều Thê Như Vân – Quyển 1

Phần 176

Thời điểm xuống thang lầu, vừa đúng bắt gặp Ngô Tam nhi lên lầu, Ngô Tam nhi cũng là vừa vặn trở lại Thúy Nhã Sơn Phòng, nghe Thẩm Ngạo đến, liên tục không ngừng đi lên lầu, vừa thấy Thẩm Ngạo, đột nhiên mừng rỡ nói: “Trầm đại ca mấy ngày nay không tới.”

Hai người ở chung lâu, đã bồi dưỡng được sự ăn ý, chỉ cần một người gật đầu, một người dáng vẻ tươi cười, là nhìn được ra rất nhiều sự tình, Thẩm Ngạo cười ha ha một tiếng: “Tam nhi, sự tình cửa hàng đã thành công rồi?”

Ngô Tam nhi mặt mày hớn hở nói: “Thành công rồi, một cửa hiệu mặt tiền là ở bên ngoài thành, người buôn bán nhỏ bên ngoài thành rất nhiều, lưu lượng người rất lớn, nếu là mở một quán trà tầm thường, cung cấp để người nghỉ chân một chút, sinh ý sẽ không kém. Đây là chi nhánh thứ ba của Thúy Nhã Sơn Phòng chúng ta rồi, trừ thứ đó ra, tác phường in ấn ta cũng có ý định khuếch trương lớn hơn một chút, ngoại trừ hướng công tượng đặt hàng công cụ in chữ, còn muốn chiêu mộ không ít nhân thủ, cũng may đêm qua Trầm đại ca đem những đồ cổ kia tới, sáng sớm hôm nay ta đã bán chúng đi, tổng cộng là tám ngàn sáu trăm quan tiền, ngày mai người mua sẽ đưa tiền đến.”

Thẩm Ngạo ngạc nhiên nói: “Bán được nhanh như vậy? Ngươi không phải là bắt hiệu cầm đồ mua đấy chứ?”

Ngô Tam nhi ngượng ngùng cười một tiếng, xoa xoa tay nói: “Cầm đi hiệu cầm đồ, có thể đổi lấy mấy tiền? Trầm đại ca chớ quên, trong Thúy Nhã Sơn Phòng chúng ta, nhã sĩ chơi đồ cổ không ít, ta mang thứ đó ra, người mua liền tìm đến.”

Thẩm Ngạo lúc này mới nhớ tới, cái Thúy Nhã Sơn Phòng này, cũng không thiếu khách uống trà chơi đồ quý giá, dạo này bận bịu, đúng là đã quên rất nhiều sự tình.

Thẩm Ngạo cười ha hả nói: “Như vậy là tốt rồi, sớm đi đổi tiền, so với cái gì cũng đều mạnh hơn.” Nói mấy câu cùng Ngô Tam nhi, sắc trời dần dần muộn, liền lưu lại ăn bữa tối, bữa tối Thúy Nhã Sơn Phòng khá trễ, phải đợi cho khách uống trà đi, đóng cửa, từ trên xuống dưới hơn mười miệng ăn liền biến vỉa hè quán thành bàn ăn, tính cả đầu bếp, thị nữ, gã sai vặt cùng một chỗ ngồi xuống, cũng có cảm giác ăn chung nồi đời sau.

Việc ăn chung, thật ra là Thẩm Ngạo nói ra, chưởng quầy và công nhân cùng nhau ăn cơm, có thể tăng tiến một ít cảm tình, gia tăng lực ngưng tụ. Đếm người, phát hiện tất cả mọi người tới đông đủ, duy chỉ có Lục Chi Chương nhưng lại chậm chạp không đến, Xuân nhi liền cười nói: “Lục công tử chính là tính tình như vậy, ta đi đưa hắn hộp cơm, hắn ăn trong phòng, có thể vừa ăn vừa làm.”

Xuân nhi tìm mấy món ăn, đựng thêm cơm vào hộp, liền vác lấy hộp cơm lên lầu.

Thẩm Ngạo lại xụ mặt, nói với Ngô Tam nhi: “Tiếp tục như vậy không thể được, xa rời thực tế, nhắm mắt làm liều, có cái gì đáng để dùng? Phải bảo hắn đi đi lại lại nhiều hơn.” Lập tức lại nói: “Có biện pháp rồi, đi chiêu mộ một người có thể đọc có thể ghi, đưa cho hắn làm trợ thủ, một người vừa làm chủ bút lại làm biên soạn, cũng làm khó hắn.”

Ngô Tam nhi đáp ứng, cười nói: “Trước kia ta cũng vậy có ý nghĩ này, chỉ là một lúc không tìm được người thích hợp, dù sao người có thể đọc có thể ghi, đại đa số cũng không cần chén cơm này, giá tiền cao hơn, lại không đáng.”

Thẩm Ngạo cười nói: “Loại sự tình này có cái gì đáng giá tiền đâu, dùng nhiều mấy đồng tiền cũng không có gì lớn.”

Ngô Tam nhi gật đầu, cúi đầu ăn cơm.

Xuân nhi đi xuống lầu, Thẩm Ngạo bảo nàng ngồi tại bên người, mọi người đều nhìn, Xuân nhi hơi có vẻ nhăn nhó, cuối cùng lại ngồi xuống rồi, tất cả mọi người không ngừng cười trộm, Thẩm Ngạo da mặt dày, không sợ người cười, nhưng Xuân nhi lại túng quẫn không chịu được, bữa cơm này ăn hơi có chút không yên lòng.

Thẳng đến đêm, Thẩm Ngạo mới nhớ tới việc về phủ, trước khi chia tay, Thẩm Ngạo hỏi Ngô Tam nhi cuối năm định tính thế nào, Ngô Tam nhi cười khổ nói: “Cái Thúy Nhã Sơn Phòng này, đa số đều là người nhà quê, tự chúng ta bị chút ít rượu và thức ăn, náo nhiệt một chút, đêm cũng đã trôi qua rồi.”

Nói đến đây, mọi người thổn thức không thôi, mỗi khi gặp ngày hội, lưu lạc đất khách, cảm giác không dễ chịu, mỗi lần đến cái này thời khắc vẫn là khó khăn nhất. Thẩm Ngạo cũng suy nghĩ đến một thời đại khác, tại thời đại kia, mặc dù hắn chỉ là cô nhi, nhưng có rất nhiều người rất nhiều việc khó có thể quên, thở dài, nói: “Mua nhiều hàng tết một chút, không phải sợ dùng tiền, một năm phải cao hứng một lần, phải trôi qua tốt hơn so với nhà khác, trôi qua phong phú hơn so với nhà khác, chỉ cần là người Thúy Nhã Sơn Phòng chúng ta, sau này đều là thân nhân huynh muội, hai bên cùng ủng hộ.”

Mọi người ào ào nói: “Thẩm công tử nói đúng, đến nơi này, chúng ta đều là thân nhân.” Liền có người rơi nước mắt, bình thường Thẩm công tử miệng lưỡi trơn trượt, làm sao hôm nay lại nói ra lời nói làm cho người cảm động như vậy.

Kỳ thật cũng không phải lời Thẩm Ngạo nói cảm động, chỉ là những lời này thích hợp mà thôi. Ánh mắt Thẩm Ngạo rơi vào trên người Xuân nhi, một đôi tròng mắt mong mỏi nhìn nàng, thấp giọng nói: “Xuân nhi, thời điểm nên nghỉ cũng phải nghỉ ngơi, không cần phải mệt đến chết.”

“Ừm” Ở trước mặt mọi người, Xuân nhi xấu hổ mà nói không ra lời, đôi mắt đầy sương mù, vừa mới gặp được con ngươi Thẩm Ngạo nóng rực, nhất thời hoảng hốt.

“Thẩm công tử, đi nhanh đi, nếu ngươi không đi, sẽ bị cấm đi lại ban đêm.” Bên ngoài, Đặng Long mang theo một chiếc đèn lồng thúc giục không ngớt lời.

Thẩm Ngạo cười cười, lưu lại một bóng lưng, cùng quang mang đèn lồng kia, biến mất trong màn đêm.

Mùa đông khắc nghiệt, lại là một trận tuyết rơi nhiều rơi xuống, hoa tuyết không lớn, nhưng lại bay lả tả mà che phủ hết ánh mắt rồi, phóng nhãn nhìn lại, cảnh trí xa xa bắt đầu trở nên mơ hồ.

Thẩm Ngạo mặc áo tơi vào, Chu Hằng và Đặng Long mang theo rượu, thịt khô cùng đi ra ngoài, đi về hướng phủ đệ Đường Nghiêm, ba người một giẫm lên tuyết đọng, đi bộ nói giỡn trên đường phố.

Chu Hằng hôm nay lại có vẻ rất hào hứng, nghe nói Đặng Long biết đao pháp, liền một đường truy vấn, Đặng Long khó gặp được cơ hội khoác lác, khoe khoang một phen, đem chuyện mình hành tẩu giang hồ, cô độc hành hiệp, thay trời hành đạo, cứu yếu trị mạnh, các loại.., thêm mắm thêm muối mà nói ra, làm cho Chu Hằng hưng phấn không thôi.

Thẩm Ngạo chỉ là một đường cười cười, không vạch trần Đặng Long, chờ đến Đường phủ, Thẩm Ngạo mới phát hiện, dinh thự vị Đường đại nhân này ở cũng không giống trong tưởng tượng của hắn.

Không có rường cột chạm trổ, càng không có tường cao lầu các, chỉ là một nơi tiểu viện quái gở, trong sân hoa mai nở rộ, hương hoa bốn phía, bông tuyết trắng chồng chất trên hoa, rất đẹp mắt.

Đi gọi cửa, Đường Nghiêm mặc áo đạo đi ra, liếc nhìn Thẩm Ngạo, lập tức vui mừng quá đỗi, một bên mở cửa, một bên cố ý nén giận: “Mùa đông khắc nghiệt như vậy, các ngươi thật sự là hồ đồ, có cái tâm ý là được rồi, cần gì phải tự mình đến, nếu không được, sai người đi một chuyến, đưa một phần danh thiếρ, lão phu đã đủ hài lòng, nếu thân thể lạnh, còn đọc sách được sao?”

Nói thì nói như thế, nhưng cái sắc mặt kia lại rất hồng hào, lộ ra là cực kỳ vui vẻ.

Thẩm Ngạo đưa rượu và thịt khô lên, nói: “Đường đại nhân, tiểu lễ ít ỏi, kính xin xin vui lòng nhận cho, đây là một phen tâm ý của đệ tử.”

Chu Hằng cũng tranh thủ đưa lễ vật lên, những lễ vật này, đều là vật tầm thường hiếu kính sư phụ, Đường Nghiêm tất nhiên là không khách khí, thu hết, cười ha hả nói: “Đến đay, tiến vào trong phòng ngồi, tại đây rất lạnh, không cần phải để thân thể nhiễm lạnh.”

Lôi kéo Thẩm Ngạo và Chu Hằng vào sương phòng phía đông, nhưng lại để Đặng Long sang một bên, Đặng Long im lặng, hậm hực theo sau.

Vào sương phòng đông, cái phòng này không lớn, chắc là phòng ngủ, chỉ là lại đổi một ít dụng cụ, đồ trang sức trong sảnh không nhiều lắm, trên vách tường giắt mấy tấm tranh chữ, làm Thẩm Ngạo khá hào hứng, thừa dịp Đường Nghiêm đi pha trà, hắn chắp hai tay sau lưng đi đến bên cạnh vách tường nhìn, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, Thẩm Ngạo từ từ ngâm nói: “Cuồng phong bay cuộn trắng, hoa tuyết óng ánh sáng long lanh. Tuyết đọng đầu cành ánh sáng trắng, hoa mai ngạo nghễ đón sương nghênh hàn.”

Bài thơ này là Đường Nghiêm viết, thơ ghi cũng không tệ lắm, chỉ là, dùng thân phận Đường Nghiêm mà nói, bài thơ này chỉ sợ cũng không phải tác phẩm xuất sắc. Thẩm Ngạo lập tức tưởng tượng, lập tức minh bạch, Đường Nghiêm ghi không phải thơ, mà là tâm cảnh của hắn, hoa mai dùng màu sắc trứ danh, Đường đại nhân tự vấn như hoa mai, chính là nói rõ thái độ nhân sinh của hắn, không thể tưởng được, Đường đại nhân bình thường tranh đấu chiến đấu kịch liệt cùng Thái Học kia đúng là một cao nhã chi sĩ thanh liêm, lại làm Thẩm Ngạo xem thường hắn.

Chu Hằng tới, thấy Thẩm Ngạo nhìn chằm chằm vào cái bức chữ viết này, không nhịn được hỏi: “Biểu ca, cái thơ này có cái gì đẹp mắt hay sao?” Nói xong, đột nhiên lại dừng lại, thay vào một bộ dạng thần thần bí bí nói: “À, ngươi nghe xem, đó là cái thanh âm gì? Oa, chẳng lẽ là Đường Sư mẫu sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất