Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 1 » Phần 22

Kiều Thê Như Vân – Quyển 1

Phần 22

Nếu đặt ở đời sau, dùng vàng tính toán, mỗi quan tương đương với 500 nhân dân tệ (tương đương 1,6 triệu VND), năm nghìn 500 quan chính là hai trăm bảy mươi lăm vạn nhân dân tệ. Thời đại này, giá hàng khá thấp, số tiền kia cũng đủ để cho người một đại gia đình sống xa xỉ ở trong một tòa nhà hoa mỹ, mua xuống mười tỳ nữ, gã sai vặt, sống thảnh thơi cả đời.

Hứa tiên sinh khai ra cái giá này, trong lòng cũng hơi có chút hối hận, còn chưa thương lượng tinh tường cùng ông chủ nữa.

Thẩm Ngạo ở bên thúc giục nói: “Hứa tiên sinh định trả tiền lúc nào? Khế ước mua bán nhà, ta tùy thời đều chuẩn bị xong, tiền trao cháo múc, nộp tiền xong, cái phòng ở này sẽ lập tức là của ngươi.”

“Cái này…” Hứa tiên sinh nói: “Ta về chuẩn bị tiền trước, qua ba ngày nữa lại đến.”

Thẩm Ngạo cho là hắn muốn đổi ý, sắc mặt lập tức thay đổi, nói: “Tốt, liền cho ngươi thời gian ba ngày, nếu ba ngày không giao tiền, bổn công tử đành phải lấy năm nghìn quan, bán cho nha đầu kia. Xin Hứa huynh cứ tự nhiên.”

Hứa tiên sinh nóng lòng muốn thương lượng cùng với ông chủ, chắp tay chào xong liền vội vàng rời đi.

Thấy Hứa tiên sinh đi, Ngô Tam nhi thở nhẹ một tiếng, không thể tin, nói: “Năm nghìn 500 quan? Công tử, không, Trầm đại ca, chúng ta phát tài rồi.”

Thẩm Ngạo cười ha ha: “Đây chỉ là bắt đầu, thu thập tàn cuộc rất trọng yếu, bước tiếp theo nên để Chu công tử ra sân.”

Chu Nhược có một ít kính ý đối với Thẩm Ngạo. Chỉ là, dù sao nàng cũng là thiếu nữ, nhớ tới người này vừa sáng sớm đã định xông vào phòng ngủ của mình, cũng may đêm qua trước khi chìm vào giấc ngủ đã chốt cái cửa, nếu không… nghĩ tới đây, sắc mặt Chu Nhược bắt đầu đỏ bừng.

“Kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?” Ngô Tam nhi hỏi.

Thẩm Ngạo rất hay có thói quen đong đưa cây quạt, nói: “Đơn giản, năm nghìn 500 quan là rất nhiều tiền, tuy Phan Nhân của cải giàu có, nhưng dù sao cũng không có núi vàng núi bạc. Muốn gom góp ra số tiền này trong vòng ba ngày, chỉ có một biện pháp.”

Mắt đẹp của Chu Nhược sáng ngời, vừa mừng vừa sợ nói: “Bán Phiêu Vân lâu đi?”

“Thông minh!” Thẩm Ngạo giờ phút này lại có vẻ rất chân thành, phân tích cho bọn hắn, nói: “Mua cái tòa nhà này có thể đơn giản lợi nhuận năm nghìn quan, hắn nhất định không buông tha cho cơ hội này. Một phương diện khác, hắn lại sợ có người nhanh chân đến trước, cho nên trong vòng ba ngày nhất định phải chuẩn bị bạc đưa đến. Ngoại trừ bán Phiêu Vân lâu đi, hắn không có lựa chọn nào khác.”

Thẩm Ngạo cười ha hả, nói: “Cho nên ta đã phân phó Chu công tử, lại để cho hắn đi đến mua Phiêu Vân lâu.”

Chu Nhược trợn mắt há hốc mồm, cái e lệ trong lòng đã vứt lên đến chín tầng mây, lỡ lời nói: “Mua nó làm cái gì?”

Thẩm Ngạo ‘hơi không lưu ý’ đi sát vào người Chu Nhược, thần thần bí bí nói: “Đường đường là Phiêu Vân lâu, nào có dễ dàng tìm được người tiếp nhận như vậy, thời gian lại vô cùng gấp gáp, ngoại trừ bán vãi ra bên ngoài, Phan Nhân còn có lựa chọn thứ hai sao? Ta đã mời người tính toán qua, Phiêu Vân lâu ước chừng có thể bán ra khoảng chừng bốn ngàn quan gì đó, chúng ta ra giá ba nghìn, Phan Nhân kia sao có thể không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ?”

Chu Nhược phát hiện Thẩm Ngạo dần dần tiếp cận, tâm tư đã muốn rối loạn, đỏ mặt mất tự nhiên quát: “Cút ngay.”

“Oa…” Thẩm Ngạo vội vàng lui lại hai bước, rất xấu hổ, đứng yên im lặng, Chu tiểu thư nói lời thô tục nói thuận miệng rồi, bổn công tử chỉ là kiến tạo một ít không khí thần bí, có cần quát lên như vậy không?

Lúc này, Xuân nhi, Chu Hằng còn có hán tử bầy gánh hàng bán bánh bao kia đồng loạt tiến đến, Xuân nhi vừa đi đã quay lại, Chu Hằng sớm đã chờ lâu bên ngoài, mà hán tử bán bánh hấp kia gọi là Ngô Lục nhi, là một người duy nhất làm việc buôn bán nên đã ‘trở nên nổi bật’ trong thôn Ngô Tam nhi, tuy nhiên, hắn bán hàng chính xác là bánh hấp.

Chu Hằng cười hì hì nói: “Năm nghìn 500 quan, ha ha, thẩm… Trầm lão huynh lợi hại, thông minh, đầu óc không thể kém hơn so với bổn công tử.” Hắn vốn muốn gọi thẳng tính danh Thẩm Ngạo, lời nói đến một nửa lại đổi giọng xưng là lão huynh.

Xuân nhi cũng hì hì nói: “Trầm đại ca, ngươi nói tên gian thương kia thật sự sẽ đưa tiền đến đây sao?”

Ngô Lục nhi buông gánh hàng, tiến đến bên người Ngô Tam nhi, nhẹ nhàng kéo tay áo Ngô Tam nhi, dốc sức liều mạng nháy mắt. Ý tứ ước chừng là muốn nói: Tiền thưởng vừa rồi các ngươi đồng ý cho ta đâu rồi?

Thẩm Ngạo móc ra mấy lượng bạc vụn cho Ngô Lục nhi, mặt mày Ngô Lục nhi liền hớn hở.

Thẩm Ngạo giơ quạt lên, rất khiêm tốn nói: “Lúc này đây chúng ta chỉ thành công một nửa, kế tiếp còn phải tiếp tục cố gắng lớn hơn. Chỉ là, sở dĩ có thể lừa gian thương kia đi vòng quanh, đầu tiên cần…” Hắn cười hắc hắc, ưỡn ngực nói: “Có lẽ là không nên ly khai bản công… thư đồng, hành động tuyệt hảo, sắm vai là một công tử quần áo lượt là, chân thành biểu hiện ra một người công tử quần áo lượt là, hào phóng vô bờ, bởi vậy, lần này nam nhân vật chủ yếu tốt nhất chính là…”

Thẩm Ngạo kéo dài âm thanh: “Tại hạ!” Nói xong liền thu nạp cây quạt, ôm quyền cúi người nói với mọi người xung quanh: “Hổ thẹn, hổ thẹn, cám ơn chư vị nâng đỡ, đầu tiên, có thể nhận được nam nhân vật chủ yếu tốt nhất, ta rất vui vẻ, đây là khẳng định thật lớn đối với kiếp sống thư đồng. Một lần nữa, ta còn muốn cảm tạ Xuân nhi, là Xuân nhi cẩn thận quan tâm ta, để cho ta có dũng khí.”

Xuân nhi túng quẫn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cười đến mắt to cong thành hình trăng non.

Thẩm Ngạo tiếp tục nói: “Tiếp theo, ta còn muốn cảm tạ Ngô Tam nhi, là hắn cam tâm tình nguyện sắm vai gã sai vặt của ta, làm trợ thủ cho ta.”

Ngô Tam nhi xấu hổ gãi gãi đầu.

Thẩm Ngạo rung đùi đắc ý, đôi mắt rơi xuống trên người Chu Nhược: “Một lần nữa, ta muốn cảm tạ Chu tiểu thư, nam nữ phối hợp làm việc mà không phiền, có Chu tiểu thư cùng ta dắt tay nhau biểu diễn, để cho ta có thể lấy thừa bù thiếu, có cơ hội để hai bên học tập.”

Chu Nhược quay mặt đi, rất khinh thường nói: “Không đứng đắn.”

“Còn có ta, ta đâu rồi, còn có bổn công tử…” Chu Hằng xắn tay áo lên, rất kich động, rất hưng phấn.

“Không có.” Thẩm Ngạo liếc mắt: “Hiện tại tuyên bố, nữ nhân vật chủ yếu tốt nhất của chúng ta là Chu tiểu thư, còn có nữ diễn viên phối hợp tốt nhất của chúng ta là Xuân nhi cô nương, nam diễn viên phối hợp tốt nhất là gã sai vặt Ngô Tam nhi, người qua đường giáp tốt nhất là Ngô Lục nhi, mọi người cùng nhau cổ vũ chúc phúc cho bọn hắn.”

Thẩm Ngạo dẫn đầu vỗ tay, mọi người cũng cùng nhau vỗ tay, học theo, rất nhiệt liệt.

Thẩm Ngạo hỏi Chu Nhược: “Chu tiểu thư có cái gì muốn nói sao?”

Chu Nhược giờ phút này cũng không thể lạnh lùng, nhưng vẫn cố gắng nâng khuôn mặt lên nói: “Không có.”

“Như vậy, Xuân nhi cô nương có không?”

Xuân nhi nhăn nhó lắc đầu.

“Tam nhi, ngươi tới nói hai câu.”

Ngô Tam nhi le lưỡi: “Ta không biết nói cái gì cho phải.”

“Ngô Lục nhi, ngươi thì sao.”

“Ta, ta muốn hỏi Trầm công tử, cái gì là người qua đường giáp tốt nhất?”

Người làm ăn quả nhiên không giống người thường, mắt sáng như đuốc, thoáng cái đã hỏi khó Thẩm Ngạo rồi, Thẩm Ngạo đong đưa cây quạt, giải thích cho hắn: “Ngươi có phải rao hàng ở ven đường không?”

“Vâng.”

“Ngươi có phải là một người duy nhất rao hàng tại ven đường để bọn người kia mắc câu không?”

“Vâng.”

Thẩm Ngạo hợp cây quạt lại, nện quạt ở lòng bàn tay nói: “Có thế chứ, ngươi là người qua đường, người qua đường xếp hạng đệ nhất chính là giáp, cho nên gọi là người qua đường giáp.”

Ngô Lục nhi minh bạch, một người đi đường duy nhất? Xem ra cái phần diễn này thật nặng, làm người qua đường giáp thực sự rất có cảm giác thành tựu!

Chu Hằng nói: “Hừ! Tuy ta còn chưa chính thức xuất hiện, nhưng xuất diễn tiếp theo liền để bổn công tử ra diễn rồi, nắm lấy Phiêu Vân lâu, là mấu chốt để đùa giỡn, cho nên ta có thể nói trước hai câu hay không?”

Thẩm Ngạo duỗi lưng một cái, cán quạt chỉ lên trời, nhếch một ngón tay: “Tam nhi à, sắc trời này không tốt, trời sắp mưa, chúng ta nên vào nhà tránh mưa.”

Ngô Tam nhi gật đầu như gà con mổ thóc.

Xuân nhi tung tăng như chim sẻ nói: “Ta cũng đi.”

Ngay cả Chu Nhược cũng mỉm cười, nói: “Xuân nhi, không cần phải theo chân bọn họ đi, đến trong phòng ta, ta dạy cho ngươi làm nữ công.”

Xuân nhi thấy đại tiểu thư phân phó, uể oải nói: “Vâng, tạ ơn đại tiểu thư.”

Ngô Lục nhi đi đứng nhanh nhẹn, nói thanh âm cáo từ, gánh gánh hàng đi.

Trong sân to như vậy, chỉ để lại Chu Hằng trợn mắt há hốc mồm, gào to kêu lên: “Này, hãy nghe ta nói hết rồi hãy tránh mưa.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất