Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Tài năng tuyệt sắc » Phần 214

Tài năng tuyệt sắc

Phần 214

Ở trong cung điện của Mễ Tu Vương, Thích Ngạo Sương nhàm chán trải qua ngày chờ đợi tin tức của Mễ Tu vương. Vậy mà chưa chờ được tin tức nàng quan tâm, mà lại có một tin tức làm cho nàng kinh ngạc .

“Ngươi nói là Bạch Vương trong thất Vương tạo phản đã giết chết Thiên Vương?” Thích Ngạo Sương nhìn mặt Mễ Tu vương trầm như nước xác nhận lại tin tức.

“Đúng vậy, Bạch Vương tạo phản, giết Thiên vương, không biết dùng biện pháp gì hấp thu tất cả lực lượng của Thiên Vương. Hiện tại hắn muốn thống trị toàn bộ thế giới.” Mễ Tu vương trầm giọng nói, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

“Hiện tại hắn cho ngươi lựa chọn thần phục hay phản kháng?” Thích Ngạo Sương nghi ngờ hỏi.

“Không. Là trực tiếp giết chết.” Mễ Tu vương cười khổ, tiếp tục nói, “Căn bản cũng không đợi chúng ta có cơ hội thần phục. Bạch vương trở thànhThiên vương, hắn muốn nằm vùng thế lực của mình. Hơn nữa, Bạch vương trở thành Thiên vương, Bạch Vương mới cũng sẽ xuất hiện. Còn lại Lục vương một khi cùng mới Bạch vương gặp nhau, có thể mở ra Tu La chi ấn, tiêu diệt Thiên vương.”

“Vậy các ngươi trước kia sao không tạo phản, tiêu diệt Thiên Vương trước?” Thích Ngạo Sương thuận miệng hỏi.

” Đúng, nhưng mà chúng ta không thể.” Mễ Tu vương trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, có mấy phần dịu dàng, “Thiên vương, rất tốt.”

Thích Ngạo Sương không nói gì, bởi vì nàng nhìn ra Mễ Tu Vương và Thiên Vương quan hệ rất tốt. Bởi vì ánh mắt của Mễ Tu vương có chút phiêu hốt, từ từ hiện lên ưu thương tiếp chuyển biến thành tức giận: “Ta thật sự không thể ngờ rằng, Bạch vương lại có thể xuống tay giết chết Thiên vương! Hắn rõ ràng cùng Thiên vương có quan hệ rất tốt. Mỗi một năm tiệc rượu hai người đều uống say như chết, có lúc thậm chí ôm nhau mà cười. Tại sao Bạch vương lại làm vậy? ! Tại sao, tại sao? !” Mễ Tu vương nói xong lời cuối cùng đã tức giận không thể tự kiềm chế, nắm đấm nện thẳng xuống bàn.

“Vấn đề này, ngươi tự mình hỏi hắn không phải tốt hơn sao?” Thích Ngạo Sương trầm giọng nói.

“Ta là muốn đích thân hỏi, hơn nữa là đích thân làm thịt hắn.” Sắc mặt của Mễ Tu vương lạnh xuống, đứng lên nói, “Ngạo Sương tiểu thư, ta muốn lên đường, đi cùng mấy người khác. Chúng ta phải tìm Bạch vương mới, mở ra Tu La chi ấn, đánh chết Thiên vương.” Mễ Tu vương lúc nói lời này đáy mắt thoáng qua một tia đau đớn.

“Cho nên?” Thích Ngạo Sương thoáng chút đăm chiêu.

“Cho nên ở đây tất cả mọi người đều phải phân tán. Ta không muốn Thiên Vương xuống tay với cả những người bình thường. Còn ngươi, ngươi có muốn cùng ta khởi hành không? Và cả dự định của ngươi nữa?” Mễ Tu vương trầm giọng hỏi.

“Ta đương nhiên là đi theo ngươi. Ta hiện tại lực lượng đã yếu không nói, nhưng mục đích của ta là Điện Thiên Vương, ngươi cảm thấy bây giờ Thiên vương sẽ thân thân ái ái mời ta vào đó sao?” Thích Ngạo Sương trả lời “Đi theo bên cạnh ngươi dầu gì ngươi sẽ giúp ta, có hộ vệ miễn phí, tội gì không đi?”

Mễ Tu vương có chút im lặng, tiếp gật đầu một cái: “Tốt, vậy chúng ta chuẩn bị lên đường đi. Còn nữa, chúng ta phải chú ý ẩn núp hành tung, Thiên vương bây giờ đang ở phái người lùng bắt chúng ta.”

“Đã hiểu” Thích Ngạo Sương gật đầu. Thân phận của nàng bây giờ căn bản là con cá nhỏ thôi, đáng nói gì chứ.

“Vậy thì chuẩn bị một chút đi.” Mễ Tu vương có chút mệt mỏi nói.

“Đồ của ta để ở trong Nhẫn Không Gian.” Thích Ngạo Sương trả lời, tiếp nghi ngờ hỏi, ” Vậy các thủ hạ của ngươi, ngươi định sắp xếp sao?”

“Còn có thể thế nào được, nếu như người của Thiên Vương đến thì chỉ có thể phục tùng mà thôi.” Mễ Tu vương than thở “Ta không muốn bọn họ bị bất kỳ tổn thương nào. Mà bọn họ chia ra trông coi lãnh địa nhỏ, Thiên vương hẳn là sẽ không làm khó bọn họ. Còn đối với chúng ta thì hắn sẽ đuổi tận giết tuyệt.”

“Ngươi là một lãnh tụ tốt.” Thích Ngạo Sương nhìn mặt của Mễ Tu vương có chút đau thương, một câu đó của nàng là phát ra từ nội tâm. Mặc dù người này nói chuyện có chút ẻo lả, hơn nữa nhìn rất sắc, nhưng nội tâm cũng mềm mại hiền lành.

“Ha ha, tất nhiên ta là người tốt mà” Mễ Tu vương nói xong câu này liền không nói thêm lời, mà là xoay người phất tay nói, “Buổi tối ta ở cửa đại điện chờ ngươi, ta còn có chuyện phải xử lý.”

“Được, chớ suy nghĩ quá nhiều, có một ngày tất cả đều sẽ khôi phục nguyên dạng .” Thích Ngạo Sương hướng về phía bóng lưng Mễ Tu vương an ủi.

Mễ Tu vương chỉ là phất tay một cái, không nói gì thêm.

Rất nhanh, trong cung điện liền ồn ào lên, có tiếng khóc, có tiếng ồn ào, tiếng bước chân dồn dập. Thích Ngạo Sương tựa vào cây cột, nhìn cung điện biến hóa, trong lòng cảm khái. Vào lúc này là có thể nhìn ra tâm lý của mỗi người rồi. Quả nhiên là hoạn nạn thấy chân tình. Có nữ người khóc rống không muốn rời Mễ Tu vương mà đi, cũng có cầm theo tài sản chạy thục mạng. Nhân tính a~, Thích Ngạo Sương nhẹ nhàng lắc đầu cảm thán.

“Mẹ! Mễ Tu vương, thật ra thì cũng không tệ lắm.” Kim Liên xuất hiện ở bên người Thích Ngạo Sương, nhẹ nhàng than thở nói.

“Đúng vậy, bắt đầu ta còn rất ghét hắn, cảm thấy hắn nói chuyện thật buồn nôn. Không ngờ hắn lại là một người tình nghĩa.” Lưu Ly cũng ra ngoài, nàng trên lưng của Kim Liên, hai tay vòng qua cổ Kim Liên, rướn người lên nhìn tình cảnh hỗn loạn.

“Ta rất ngạc nhiên thì ra Thiên Vương là người như vậy.” Thích Ngạo Sương lại bỏ lại như vậy câu. Có thể để cho Mễ Tu vương sùng bái như thế, chắc cũng là một người cực kì dịu dàng lương thiện mà thôi.

“Mẹ phải nắm chặt thời gian khôi phục lực lượng đi thôi. Luôn như vậy con thật chẳng có cảm giác an toàn.” Kim Liên cong môi kháng nghị.

“Ngươi là nam nhân mà lại còn nói lời như thế.” Lưu Ly vươn tay níu lấy miệng Kim Liên, kéo mạnh làm cho Kim Liên đau đến nhe răng trợn mắt.

“Ta hiện tại liền để cho nàng biết ta có phải nam nhân hay không” Kim Liên nói xong, liền lôi kéo Lưu Ly cùng nhau biến mất không thấy gì nữa. Thích Ngạo Sương buồn cười lắc đầu.( Khụ khụ ~~ cái này là sao nha ..* cười đê tiện*)

Bóng đêm dần dần phủ xuống, trong cung điện dần dần vắng vẻ , cuối cùng một màn tĩnh mịch, chỉ có tiếng gió ô ô tại trong cung điện vang vọng. Thích Ngạo Sương đứng ở cây cột vừa nhìn Mễ Tu vương đang chán chường, nhẹ nhàng than thở.

“Mễ Tu vương, tất cả đều là nhất thời. Là của ngươi sẽ là của ngươi, tất nhiên đi rồi sẽ trở lại. Không phải ngươi, ngươi ép ở lại cuối cùng cũng sẽ bỏ ngươi đi thôi. Hiện tại có cơ hội, ngươi phải phân biệt rõ cái gì của ngươi, cái gì không phải.” Thích Ngạo Sương lên tiếng an ủi.

“Là của ta cuối cùng là của ta, không phải của ta cuối cùng sẽ rời đi…” Mễ Tu vương lẩm bẩm lời của Thích Ngạo Sương, ánh mắt có chút mê mang.

“Trước kia có nhiều thứ che mắt ngươi, giờ không phải đã rõ ràng rồi sao?” Thích Ngạo Sương cười cười hỏi.

Ánh mắt của Mễ Tu vương dần dần trong suốt, hiểu Thích Ngạo Sương muốn nói gì, từ từ ngẩng đầu nhìn Thích Ngạo Sương nói: “Ta đã hiểu, cám ơn ngươi.”

“Không cần cám ơn, đi thôi, lên đường, ta còn muốn ngươi giúp ta tìm người.” Thích Ngạo Sương nở nụ cười, “Ngươi mà cứ chán chường như thế thì người gặp nguy hiểm sẽ là ta đó nha.”

Mễ Tu vương mỉm cười: “Thích Ngạo Sương, mặc kệ như thế nào, cám ơn ngươi. Tên của ta không phải Mễ Tu vương, tên của ta là Mễ Tu Tư.”

“Tốt, Mễ Tu Tư, đi thôi, lên đường.” Thích Ngạo Sương hướng về phía Mễ Tu Tư cười cười, hai người cứ như vậy đi ra khỏi đại điện.

Mễ Tu Tư đứng ở đại điện bên ngoài xoay người nhìn đại điện, Thích Ngạo Sương cho là Mễ Tu Tư những kỉ niệm ở đây, vì vậy đứng không nhúc nhích chờ đợi. Nhưng lại từ từ trợn to hai mắt, nhìn Mễ Tu Tư đang đọc chú ngữ, hai bên cung điện chậm rãi đưa ra một cái không gian trong suốt chụp lấy cung điện, từ từ khép lại. Tiếp đó là tiếng ùng ùng, cung điện từ từ bị vùi lấp.

Thích Ngạo Sương nhìn trợn mắt hốc mồm, cho đến Mễ Tu Tư quay lại, Mễ Tu Tư cười cười: “Cung điện của ta chính là thiết kế như thế, có thể biến thành cung điện dưới lòng đất. Hoặc là di chuyển lên không trung, nhưng mà tốc độ của nó hơi chậm.”

“Các ngươi mỗi Vương có một cung điện đều có nét độc đáo riêng sao?” Thích Ngạo Sương kinh ngạc.

“Đúng.” Mễ Tu Tư gật đầu một cái, “Đi thôi. Ta vẫn quên nói cho ngươi biết, Bên cạnh Nguyệt Vương là một người trẻ tuổi, rất giống một bằng hữu mà ngươi mô tả. Hắn có một mái tóc màu đỏ, am hiểu nhất là Phong Hệ ma pháp. Ta cảm thấy Nguyệt Vương cho là hắn có tiền đồ vô hạn, muốn đem hắn buồi dưỡng thêm.”

“Là Phong Dật hiên!” Thích Ngạo Sương kich động hô lên.

“Hình như đúng là tên này. Nguyệt Vương tiền nhiệm muốn thu nhận hắn nhưng mà hắn nói có chuyện quan trọng phải làm. Nguyệt Vương tức giận, đem hắn ném vào trong không gian tu hành.” Mễ Tu Tư thấy Thích Ngạo Sương trên khẩn trương vội vàng trấn an nói, “Không phải lo lắng. Cái không gian kia không có bất kỳ nguy hiểm gì, ngược lại là nơi tu hành rất tốt. Chúng ta bây giờ chính là đang đi tìm Nguyệt Vương, trước cùng hắn hội hợp cùng đến chỗ Ly Vương, đó là lãnh địa xa nhất cũng là an toàn nhất.” Mễ Tu Tư nói tới chỗ này lại thở dài.

“Nguyệt Vương vẫn còn ở trong cung điện của hắn? Đây chẳng phải là mục tiêu rất rõ ràng?” Thích Ngạo Sương lo lắng hỏi.

“Không, Nguyệt Vương đã giàn xếp tốt tất cả.” Mễ Tu Tư nhẹ nhàng lắc đầu.

“Vậy chúng ta làm sao tụ họp với Phong Dật hiên đây? Phong Dật hiên sẽ như thế nào?” Thích Ngạo Sương quan tâm nhất là cái này. Bởi vì Phong Dật Hiên giống nàng, lực lượng chắc cũng mất hơn nửa.

“Ngươi không phải lo lắng. Không gian tu hành của Nguyệt Vương có thể mang theo người. Không đúng, nó chỉ là một cái vòng tay thôi, có thể mang theo.” Mễ Tu Tư giải thích. Thích Ngạo Sương vừa nghe lời này cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Chỉ là, chúng ta cũng nhất định phải nhanh. Tìm được Nguyệt Vương vội vàng cùng các Vương khác tụ họp, Bạch vương mới ra đời ở đâu, thời gian nào chúng ta đều không biết được! Cái này điểm chết người!” Mễ Tu Tư vừa nghĩ tới vấn đề mấu chốt nhất, đau cả đầu.

“Trở thành Bạch vương có điều kiện gì sao?” Thích Ngạo Sương hỏi.

“Không có. Cứ như vậy không giải thích được …” Mễ Tu Tư nói đến đây sắc mặt càng khó coi “Nghe nói tất cả đều là Thiên Định. Mẹ kiếp! Cái gì gọi là Thiên Định? Chúng ta làm sao biết đi đâu tìm mới Bạch vương đây!” Mễ Tu Tư càng nói càng tức giận.

Thích Ngạo Sương lại có chút nghi hoặc rồi, Thiên Định là sao? Tất cả đều là Thiên Định? Là có ý gì

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất