Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 53

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 53

Tiểu Vũ nhìn theo hướng tầm mắt Tư Tư, nơi đó là địa phương Dĩ Hàn vừa biến mất.

“Làm sao vậy?” Quân Thập mở miệng hỏi. Tư Huyền lắc đầu, thần sắc có chút mê mang

“Không có gì, chính là giống như có người đang nói chuyện với thiếρ.”

Quân Thập nghe vậy nhìn bốn phía, đến nửa bóng người cũng không thấy. Cũng không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì mà lại bị phá hủy nghiêm trọng đến vậy.

“Chúng ta đi thôi.” Tư Huyền xoay người, mỉm cười với Quân lang. Có lẽ nàng ngủ say đã lâu nên suy nghĩ có chút hỗn loạn mất rồi.

Quân Thập lại mỉm cười, gật đầu nắm tay Tư Huyền rời đi. Hai ngưới sóng vai nhau tiến về phía trước, trong đầu Tư Huyền tràn đầy khó hiểu. Kỳ quái, trong bụng tại sao không còn cảm giác đau đớn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao nàng không chết? Hơn nữa cổ độc trong bụng cũng đã biến mất? Quân Thập cũng trong lòng tràn đầy khó hiểu. Thôi, vẫn là trở về hỏi Ngũ Ca đi. Ngũ Ca tinh thông cổ quái, chắc hẳn có thể giải thích cho hắn được một chút. Đi được một lát, Quân Thập hiếu kỳ hỏi :

“Tư Tư, nàng vừa nói có người cùng nàng nói chuyện, người đó nói cái gì?”

Tư Tư ngẩn ra, cước bộ dừng lại. Giọng nói nhỏ đi,giống như tự nói với mình:

“Hắn nói, thay ta sống thật tốt…”

Tiểu Vũ nhìn bóng dáng Tư Huyền cùng Quân Thập Tứ càng lúc càng xa, trong lòng vạn phần cảm khái. Tuy rằng kết cục là tốt, nhưng vẫn làm người ta thấy bi thương. Nàng hoàn toàn không nghĩ tới, cái người kia – Yêu Hoa Dĩ Hàn – cái tên tính tình kém cỏi, miệng lưỡi độc ác, trong mắt trừ bỏ Tư Huyền ra không để ý đến người khác, lại có thể chấp nhận hy sinh lớn như vậy. Bị hủy tu vi, nát nội đan. Chỉ vì muốn thành toàn cho người kia. Chính mình lại có kết cục bi thảm như vậy. Thậm chí cuối cùng, Tư Huyền đến hắn là ai, cũng quên không còn một mảnh. Dù hắn một lần nữa xuất hiện, Tư Huyền cũng không nhớ ra. Đáng giá sao? Tiểu Vũ trong lòng cảm thán, nhưng nếu nàng là Dĩ Hàn, nàng cũng sẽ làm chuyện ngốc nghếch như vậy sao? Tay bất ngờ bị nắm, Tiểu Vũ quay đầu nhìn lại. Lưu Quang như trước nở một nụ cười mê muội nhân gian, chính là không giống với ngày xưa trong vắt như ngọc, ngược lại mang theo một cỗ cảm xúc không biết tên.

“Đi thôi! Chúng ta cũng về nhà !”

Trong lòng như có một dòng nước ấm tràn vào, Tiểu Vũ làm Quỷ Soa lâu như vậy, lần đầu tiên nàng cảm thấy Lưu Quang lão đại, kỳ thật cũng không phải rất xấu. Lưu Quang ôm lấy thắt lưng Tiểu Vũ, hai người chậm rãi đi về phía trước. Trên đỉnh núi, Chung Quỳ đã mở ra thông đạo tới đại môn Địa phủ. Tiểu Thôi, Tiểu Bạch bắt tay vào mở cửa. Tiểu Hắc lại khoa trương kêu la:

“Lão đại, ngươi hảo suất ! TMN. Ta thực sùng bái ngươi !”

Ba ! Chung Quỳ một phen đánh tới đầu Tiểu Hắc một chưởng, sắc mặt hắn biến đen nói :

“TMN. Cho ngươi nói thô tục! Các huynh đệ, đánh hắn cho ta!”

Đuôi lông mày Tiểu Thôi giương lên. Bút phán quan đã bị Tiểu Vũ bẻ gãy nên lúc này lấy ra chổi lông gà. Giờ phút này cơ bắp cuồn cuộn nổi lên dưới ống tay áo, bình tĩnh nói:

“Aizzz…Xem ra quân tử cũng có lúc động thủ bất động khẩu.”

Tiểu Hắc thật buồn bực. Một bên trốn tránh tiểu Bạch, tiểu Thôi công kich, một bên ồn ào:

“Dựa vào cái gì mà đánh ta! Chung lão đại, ngươi vừa rồi cũng nói tục đó thôi!”

Lão Chung Quỳ da mặt dày nhún nhún vai, lạnh nhạt nói : “Có sao ? Các ngươi có ai nghe được sao?”

Tiểu Bạch,Tiểu Thôi rất là biết điều lắc đầu. “Này, thực không có.”

Lúc này, Lưu Quang mang theo Tiểu Vũ đã đi vào đỉnh núi. Tiểu Hắc hai mắt tỏa sáng, như là gặp được vị cứu tinh, một phen xông đến ôm lấy chân Lưu Quang mếu máo : “Lão đại, người nên vì tiểu nhân làm chủ a.”

Lưu Quang mày cũng chưa nhăn một chút, một cước đem Tiểu Hắc đá văng ra.

“Chủ nhân cái đầu ngươi. Các ngươi chụm đầu lại cẩn thận suy nghĩ kế tiếp nên ứng phó cấp trên như thế nào đi. Hai tên quỷ chết tiệt kia sống lại ở ngay trước mặt chúng ta. Cái lão bất tử cấp trên kia sớm đã xem Địa phủ chúng ta không vừa mắt, nay có chuyện này nữa, sợ rằng lão càng không bỏ qua.”

Nghe thấy lời Lưu Quang nói, trong nhất thời tất cả mọi người đều ngừng lại. Đúng vậy, Địa phủ chính là địa phương có sức hút nhất với những vị trên Thiên đình. Tiền lương, phụ cấp, nghỉ ngơi…mọi thứ đều làm cho người ta đỏ mắt không thôi. Mỗi khi có người vừa đắc đạo thành tiên, đều muốn hướng Địa phủ xin một chân thấp kém nhất .Chính là chân quét rác ở ven cầu Nại Hà, chỗ đó luôn có không ngớt mấy trăm vị tiên tranh đoạt nha. Cứ như vậy, một số lão thần tiên có uy tín danh dự trên Thiên đình luôn nhìn Địa phủ với con mắt khó chịu. Tỷ như Thái Thượng Lão Quân vẫn thiếu vài người trông giữ đan dược, người tuy không thiếu nhưng họ đều tình nguyện đến Địa phủ tẩy bồn cầu, chứ không tình nguyện đi trông kho hàng cho hắn. Nói tiếp, Nhị Lang Thần Quân sớm đăng báo Thiên đình, cần tuyển một người chăm sóc chó. Vốn với uy danh của Nhị Lang Thần ở Thiên đình, tiểu thần tiên nịnh bợ hắn cũng không thiếu. Cũng thật trùng hợp, Diêm Vương trời sinh cùng hắn đối nghịch, không biết nghe ở đâu ra thông tin hắn muốn tuyển người nuôi chó, lập tức chạy đến Thiên đình, cũng không đăng báo nói thẳng: ” Địa phủ của ta gần đây thường nghe thấy tiếng chó sủa, không biết là đám chó hoang ở đâu dám tự tiện xông vào Địa phủ, ầm ĩ làm ta ngủ không được. Thỉnh Thiên đế tìm hộ ta một người đánh chó. ”

Thiên đế vừa định nói ủy quyền cho Nhị Lang Thần Quân giải quyết việc này, Vương Mẫu ngồi ở một bên liền lên tiếng ho khan. Thiên đế ngẩn ra, lời nói vốn đến miệng liền đổi thành :

“Ái khanh vất vả. Ngày đêm vì Thiên đình tận tâm hết sức trông coi Địa phủ. Nay lại bị chó dữ quấy nhiếu. Ngươi yên tâm, việc này quả nhân sẽ cho ngươi vài người đi đánh chó!”

Lưu Quang vẫn luôn làm theo ý mình, tự nhiên khiến nhiều người không thích. Huống hồ lại sở hữu một bộ mặt mê hoặc chúng sinh, lại càng làm cho một ít nam thần coi hắn như cái gai trong mắt. Một đám đó đều mong chờ hắn làm việc có gì đó sơ suất để trả đũa. Bất quá Lưu Quang vẫn làm việc cẩn thận, cũng không lưu lại nhược điểm gì. Nhưng hôm nay hắn ngăn lại Thiên khiển, chính là gây bất lợi cho bản thân hắn. Ngăn cản Thiên khiển chính là chuyện lớn.

Đám người Chung Quỳ trầm mặc, mặt không khỏi chút suy sụp hạ xuống. Nhưng lại không có ai lên tiếng trách cứ Tiểu Vũ. Tiểu Vũ mặc dù không biết Lưu Quang có khúc mắc với các thần tiên, nhưng nàng hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề. Xuất phát điểm của nàng là tốt, nhưng điều này quả thật trái với thiên lý. Sinh tử luân hồi, đây chính là quy luật sinh tồn, nhưng nàng lại một lần nữa nhúng tay vào phá hư. Nay ván đã đóng thuyền, Tư Huyền và Quân Lan đã sống lại, Dĩ Hàn cũng hy sinh tính mạng. Lưu Quang lão đại thậm chí cũng sẽ bị liên lụy. Nếu như lúc trước mặc kệ mọi chuyện, cứ trực tiếp mang Tư Huyền đi Luân hồi, như vậy hết thảy sẽ không phát sinh. Quân Lan như trước sẽ ngày đêm vui vẻ bên huynh đệ của hắn, theo thời gian chậm rãi quên đi Tư Huyền. Dĩ Hàn lại tiếp tục làm Hoa Yêu, nói không chừng tu luyện đắc đạo, vũ hóa thành tiên. Như vậy cũng sẽ không có Thiên Khiển, Lưu Quang cũng sẽ không bị vướng vào việc này. Nghĩ tới như vậy, Tiểu Vũ không khỏi nghi hoặc những việc nàng đã làm, rốt cuộc là đúng hay là không đúng ?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất