Cho dù năm người bọn họ thực sự đánh không lại, chạy trốn tới cửa thành ngay phía sau cũng không phải là quá khó, so sánh thời điểm chính là hạ quyết tâm.
Năm người vẻ mặt kiên định, đứng nguyên tại chỗ, im lặng chờ yêu thú kia đến.
Mọi người vốn cho rằng khi bọn họ cảm nhận được khí tức đang đến sẽ rất nhanh trở về, dù thực lực bọn họ không tệ nhưng so sánh với cực thành cảnh quả thật chênh lệch quá lớn, thậm chí cả lời cười nhạo bọn hắn cũng đã chuẩn bị xong.
Nhưng là bọn họ một mực đứng tại nơi đó, không nhúc nhích, dùng thực lực của bọn họ không thể không cảm thụ được đạo khí tức kia, bọn họ làm sao dám không trở lại? Cái này, mọi người trong lòng xảy ra một chút biến hóa.
Không phải mỗi người đều làm được như vậy, ít nhất tuyệt đại đa số những người ở đây không có loại dũng khí này, bọn họ sẽ không vì một chút sĩ diện mà đổi cả tính mạng đi, nếu thật sự như vậy, căn bản bọn họ sẽ không có khả năng đi đến đây, vì vậy những ý nghĩ trong nội tâm dần dần thu lại…
“Ầm ầm”
Tiếng bước chân cực lớn bắt đầu vang vọng, thậm chí còn cảm nhận được mặt đất nơi họ đang đứng rung chuyển, ánh mắt nhìn đến trung tâm chính là một con quái vật khổng lồ đang chậm rãi lộ ra hình dạng, song lúc nhìn thấy hình dạng toàn vẹn của quái vật mọi người nhịn không được hít một hơi khí lạnh.
“Dĩ nhiên lại là vượn Ô Kim, loại này thế nhưng xuất hiện ở đây!”
“Vượn Ô Kim thực lực nổi danh, nhưng lại có một ít linh trí, loại này thế nhưng vô cùng cuồng bạo a!”
“Ta cũng nghe nói, chỉ cần bị vượn Ô Kim nhìn chằm chằm kết quả cuối cùng đều là bị xé thành thịt nát, hôm nay sao loại này cũng xuất hiện?”
…
Từng câu đều là bàn luận về vượn Ô Kim, nhìn biểu tình kinh ngạc của mọi người có thể nhìn ra vượn Ô Kim này không hề tầm thường.
Mộ Chỉ Ly đánh giá vượn Ô Kim trước mặt, chỉ là liếc nhìn sang cũng đầy lực uy hiếρ, đứng ở nơi đó như một tòa núi nhỏ, bọn người Mộ Chỉ Ly thân cao bất quá đến chân của nó, muốn nhìn nhất định phải ngẩng đầu lên.
Toàn thân là bộ lông màu đen, bộ mặt có chút tương tự với con người, dù sao nguyên bản vượn và con người có liên quan, hấp dẫn ánh mắt mọi người chính là đôi mắt như lồng đèn của nó, gần như chiếm hết phân nửa bộ mặt tăng thêm vài phần quỷ dị, dữ tợn, trong đó tràn ngập thô bạo cùng tàn nhẫn, làm người ta không rét mà run.
Đồng thời tứ chi của nó cũng rất hấp dẫn người, nhìn qua như nhánh cây nhưng lại vô cùng tráng kiện, tứ chi dường như có thể nhẹ nhàng phá nát một nửa núi đá, lại để cho người ta không chút nào hoài nghi nó có thể đem người xé nát.
Vượn Ô Kim đi tới, phát hiện bọn người Mộ Chỉ Ly, nó không nghĩ tới năm người nho nhỏ này cũng dám cản đường nó, nhìn đám yêu thú vây xung quanh ủng hộ nó không khỏi cảm thấy năm người bọn họ đối với nó khiêu khích, trong mắt hằn lên tia tức giận, trong miệng nó truyền ra tiếng gầm giận dữ, lập tức một quyền hướng bọn họ đánh tới.
Nếu thật bị một quyền này đánh trúng, trong đó bao hàm lực lượng không chút nào ngoài ý muốn đánh bay bọn họ ra ngoài…
Nhưng mà lúc này trong mắt Bụi Thái Lang cũng hiện lên tức giận, lập tức hướng lên huyết nguyệt (trăng máu) trên bầu trời gào thét kêu lên.
“Ngao ngao ngao”
Thanh âm mặc dù so với vượn Ô Kim không lớn, nhưng lại chứa lực xuyên thấu cực lớn, mọi người đều có thể nghe được rõ ràng.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên một tia kinh ngạc, đây là lần đầu tiên nàng thấy Bụi Thái Lang có hành động như vậy, tuy nhiên nàng cũng biết đến đêm trăng tròn sói đều sẽ như thế, thế nhưng nàng cảm giác chuyện này không hề đơn giản như vậy.
Nếu không trước kia sao Bụi Thái Lang không làm như vậy, một mực chờ tới bây giờ? Hiện tại có thể nhưng cũng đã sau nửa đêm, khoảng cách với sáng sớm không còn xa.
Nghe Bụi Thái Lang tru lên, trong mắt vượn Ô Kim cũng hiện lên một ít kinh ngạc, thậm chí còn mang theo hoảng sợ, Bụi Thái Lang nhe răng nhìn hắn, trong nháy mắt trên người Bụi Thái Lang có thêm một loại cảm giác tôn quý, phảng phất như là Vạn Thú Chi Vương (vua của muôn thú).
Tuy nhiên hình thể của nó và vượn Ô Kim chênh lệch có thể nói là vô cùng cách xa, thế nhưng khí thế lại không chút nào thua kém, thậm chí còn trực tiếp đem khí thế của vượn Ô Kim áp chế đi xuống.
Thừa dịp vượn Ô Kim sững sờ, bọn người Hiên Viên Dật liếc mắt nhìn nhau, ngay tại lúc này chỉ cần một ánh mắt cũng có thể hiểu rõ ý nghĩ của đối phương, lập tức mấy người cùng phát động công kich.
Trong nháy mắt các loại sắc thái Thiên lực từ trong cơ thể năm người bộc phát.
“Keng!”
Trường kiếm trong tay Hiên Viên Dật đâm về hướng người vượn Ô Kim, thế nhưng không nghĩ là da nó cứng rắn như vậy, hắn chỉ cảm thấy trường kiếm bị vật cứng ngăn cản, không tiến vào được một chút nào.
Điểm này khiến cho lông mày Hiên Viên Dật không khỏi nhíu lại, không chút do dự, trước tiên đem trường kiếm thu hồi nhanh chóng lùi lại.
“Ô”
Vượn Ô Kim trong mắt tràn đầy tức giận, mấy cái nhân loại nho nhỏ cũng dám hướng hắn mà công kich? Đây quả thực khiến nó không chịu được! Tuy nhiên đạo khí tức kia khiến nó nghĩ tới chủng tộc cực kỳ khủng bố kia, bất quá thực lực của kẻ kia còn chưa đạt tới cấp độ này.
Huống chi chính bọn họ hướng nó động thủ, mặt khác dám khiêu khích tôn nghiêm của nó thì đều phải chết! Nghĩ vậy vượn Ô Kim lấy thân thể cực lớn xông về phía Hiên Viên Dật, bàn tay to lớn hướng hắn đập qua.
Chưởng phong ác liệt khiến cho da người đau đớn như bị đao cạo, cái này chỉ là dùng lực lượng thân thể, thậm chí Thiên lực còn chưa dùng đến cũng đã khủng bố như thế, nếu là toàn bộ bộc phát đến tột cùng còn khủng bố tới mức nào?
Thời điểm thân hình Hiên Viên Dật nhanh chóng lùi lại, hai người Nguyễn Ngọc Thành cùng Mộc Thiên Nam vung vẩy vũ khí trong tay, Thiên lực cường đại chấn động không ngừng nhộn nhạo, trực tiếp hướng lên đón lấy cự chưởng.
Tình thế bắt buộc, một chưởng này của vượn Ô Kim cũng bị hai người phá giải đi, nhưng trong lòng đồng thời là một mảng lạnh lùng, lực lượng của vượn Ô Kim thực sự là khủng bố, hai người bọn họ hợp kich (đánh hội đồng) mới tiếp được, nếu tăng thêm Thiên lực hậu quả kia chẳng phải là…
Lúc này, hai mắt vượn Ô Kim màu đỏ tươi, nhìn mấy thân ảnh nho nhỏ dưới chân trong lòng nó đã thu hồi tâm tính khinh thường lúc trước, đồng thời tiếp một chưởng hướng Mộ Chỉ Ly chụp đi.
Thấy thế, sắc mặt Mộ Chỉ Ly hơi ngưng trọng, bất quá trong mắt lại có thêm một đạo chiến ý điên cuồng, Phiêu Miểu thân pháp khẽ động, trước con mắt kinh ngạc của mọi người tránh thoát công kich của vượn Ô Kim, Thiên lực màu trắng bắt đầu khởi động, trên thân kiếm Vị Ương tản mát ra ánh sáng màu xanh chói mắt.
Một kiếm hung hăng đâm về phía bàn tay vượn Ô Kim, nàng nhìn ra chiêu số vượn Ô Kim am hiểu nhất chính là bàn tay của nó, nếu như có thể đem bàn tay nó phế bỏ, như vậy phần thắng của bọn họ sẽ lớn hơn.
“Âm vang”
Kiếm Vị Ương đâm vào lòng bàn tay nó sinh ra cảm giác giao tiếp, hỏa hoa (hoa lửa) văng khắp nơi, trong nháy mắt Thiên lực cường đại chấn động bộc phát ra, không ngừng rót vào bên trong kiếm Vị Ương.
Trên mặt vượn Ô Kim lúc này lộ ra một phần nhân tính hóa biểu lộ trào phúng, thân thể nó cường hãn căn bản khó có thể phá vỡ, cái tiểu nhân (ở đây ý là con người nhỏ bé không phải nghĩa kia nhé) trước mặt muốn phá vỡ phòng ngự của nó quả thực là đang nghĩ chuyện viển vông.
Nhưng mà loại tự tin này cũng không tiếp tục được bao lâu, một hồi đau nhức kịch liệt đột nhiên truyền tới, không khỏi cúi đầu nhìn lại, binh khí màu xanh da trời đúng là trực tiếp đâm vào lòng bàn tay nó, máu đen đang không ngừng chảy ra.
Đã bao năm qua nó không có cảm giác đau đớn thế này, hai mắt vượn Ô Kim biến thành huyết hồng (máu đỏ), đôi mắt như lồng đèn phảng phất cảm xúc muốn đem Mộ Chỉ Ly nuốt sống.
Lập tức một cước hướng Mộ Chỉ Ly bay đi, yêu thú không có võ kỹ, công kich của chúng đều dựa vào bản năng cùng tứ chi, trừ phi yêu thú có linh tính, bọn hắn có thể hóa thân thành người, vượn Ô Kim trước mặt hiển nhiên không đạt được cấp độ này.
Cảm nhận trên chân nó có chứa Thiên lực, Mộ Chỉ Ly không dám có chút khinh thường, đây chính là một kich của yêu thú cực thành cảnh, lực lượng khổng lồ này không phải người bình thường có thể tiếp thụ được.
Nhìn thấy cử động của vượn Ô Kim, bốn người Hiên Viên Dật cũng đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly, năm người đồng thời tiếp nhận một cước này, năm đạo công kich sáng lạn như pháo hoa liên tiếp phóng thích ra. Mắt thường có thể thấy được một cỗ lực lượng gợn sóng, khuếch tán ra xung quanh đem yêu thú sống sót xoắn lên.
Năm người thực lực đều không kém, liên hợp lại công kich dĩ nhiên không tầm thường, Ô Kim vượn chỉ cảm giác dưới chân một hồi kịch liệt đau nhức, lòng bàn chân như chui ra một cái hố, lập tức máu chảy như rót.
Cùng lúc đó, đối diện nhìn xuống, bọn người Mộ Chỉ Ly lui về sau mấy bước khó khăn lắm mới ổn định được thân hình, lắc lắc hai tay đang không ngừng run rẩy, âm thầm líu lưỡi, loại lực lượng này thật sự là quá nghịch thiên!
Thành trì bên trên, toàn bộ lực chú ý của mọi người cũng đang tập trung trên người bọn họ, ai cũng không nghĩ tới hiệp này rơi vào thế hạ phong dĩ nhiên là vượn Ô Kim.
“Thân thể vượn Ô Kim cực kỳ cường hãn, căn bản không thể phá vỡ, như thế nào lại bị thương?”
“Năm người này không biết từ quốc gia nào đến, đều không muốn sống như nhau.”
“Bất quá cũng rất có năng lực, đem vượn Ô Kim bức đến tình trạng này không phải người thường có thể làm được a.”
Lúc này, vượn Ô Kim thế nhưng lâm vào trầm mặc, không có lập tức tiến hành phản kich, đôi mắt không ngừng đánh giá bọn người Mộ Chỉ Ly.
Năm người nhìn nhau, đây là chuyện gì xảy ra? Vượn Ô Kim chẳng lẽ bị đánh cho choáng váng?
Sau một khắc, vượn Ô Kim thế nhưng nhắm lại hai mắt, đợi thời điểm lần nữa mở ra trong ánh mắt mang theo vài tia màu vàng, màu vàng cùng màu đỏ hòa lẫn, quỷ dị không nói nên lời.
“Ô”
Gầm lên giận dữ, trong nháy mắt vượn Ô Kim tiến nhập trạng thái cuồng bạo, thân hình vốn là màu đen nay ánh lên một tầng mầu vàng, thoạt nhìn giống như một tướng quân uy phong lẫm liệt, từ trên cao nhìn xuống bao quát lấy năm người bọn họ, miệng vết thương trong nháy mắt cũng bắt đầu tốt lên.
Nhìn thấy một màn thần kỳ, trong mắt mấy người đều là kinh hãi, biến hóa lần này thực sự quá nhanh, hơn nữa bọn họ có thể cảm nhận được khí tức của vượn Ô Kim trong nháy mắt cũng tăng thêm vài phần!