Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Xin anh nhẹ tay » Phần 175

Xin anh nhẹ tay

Phần 175

Luân Đôn, nước Anh, tại tập đoàn “Kim thị”.

Cốc, cốc.

Kim Trạch Húc đứng trước cửa sổ sát đất, tay đang cầm một ly rượu đỏ ánh mắt nhìn xuống dòng xe dưới lòng đường, “Vào đi!”

Thư ký đi vào phòng làm việc Kim Trạch Húc, cung kính nói, “Kim tổng, bên ngoài có hai vị cảnh sát tìm ông.”

Cảnh sát?

Kim Trạch Húc xoay người lại.

Hai người mặc đồng phục cảnh sát đi vào phòng làm việc Kim Trạch Húc, “Xin chào Kim Trạch Húc tiên sinh.”

Kim Trạch Húc nhíu mày ngạc nhiên, “Là tôi, xin hỏi các vị là…”

Kim Trạch Húc còn chưa nói xong, một người cảnh sát trong đó đã đi tới còng hai tay của Kim Trạch Húc lại, cũng lấy luôn ly rượu đỏ trong tay anh để lên bàn, nghiêm túc nói, “Kim Trạch Húc tiên sinh, chúng tôi là nhân viên cảnh sát khoa điều tra tội phạm quốc tế Luân Đôn, chúng tôi nghi ngờ ông có liên quan đến tên trùm buôn ma túy Roglia, bây giờ mời ông theo chúng tôi về hỗ trợ điều tra.”

Kim Trạch Húc giùng giằng còng tay, tức giận nói, “Cảnh sát, không phải các anh đã điều tra xong rồi sao? Lần trước các anh cũng nghi ngờ tôi, nhưng sự thật chứng minh chỉ là hiểu lầm… Căn bản tôi không biết Roglia, nếu các anh cứ tiếp tục quấy rầy cuộc sống của tôi, tôi sẽ bảo luật sự tôi kiện các người.”

“Vậy thì mời anh đến đồn cảnh sát rồi hãy nói!”

Thư kí bên cạnh thấy ông chủ bị cảnh sát giam giữ, nhất thời hoang mang lo sợ.

Kim Trạch Húc nói với thư ký, “Gọi điện thoại cho Ellen, tôi muốn trong vòng một giờ nhìn thấy cậu ta.”

Thư ký lập tức gật đầu, “Dạ, Kim tổng, bây giờ tôi sẽ đi gọi ngay.”

Đồn cảnh sát, bên trong phòng lấy khẩu cung.

Kim Trạch Húc dựa lưng vào ghế, bực tức nói, “Cảnh sát các anh đều làm việc như vậy hay sao? Chẳng lẽ cả ngày không có việc gì làm nên tìm một người vô tội đến gán tội?”

Cảnh sát quốc tế Thụy Sĩ hợp tác với phía Luân Đôn bình tĩnh nói, “Kim tiên sinh, xin ông bình tĩnh một chút.”

“Làm sao tôi có thể bình tĩnh?” Kim Trạch Húc nghiến răng giận dữ nói, “Trong vòng một tháng bị ‘mời’ tới đồn cảnh sát hai lần, các anh cho rằng tôi cả ngày không có việc gì làm hay sao?”

Cảnh sát nghiêm túc nói, “Kim tiên sinh, anh có thể mời luật sư đến, nhưng mà giờ phút này xin anh cố giữ tỉnh táo, nếu không chúng tôi sẽ dùng phương thức cưỡng chế để anh tỉnh táo lại… Về phần anh nói vô tội, nếu như thật sự không có chứng cứ, cảnh sát chúng tôi đã không mời anh đến đây để hợp tác điều tra.”

“Chứng cứ thật sự?” Kim Trạch Húc nghi ngờ, “Chẳng lẽ lại là mấy tấm hình đó? Tôi đã nói bao nhiêu lần, những tấm hình đó là do tên trùm ma túy kia cố ý hại tôi, hơn nữa tôi đã có nhân chứng trên tòa, lúc này các anh không có quyền tiếp tục giam giữ tôi.”

Cảnh sát nói, “Kim tiên sinh, chúng tôi thật sự đã có chứng cứ và nhân chứng, sự tố cáo của hắn vô cùng bất lợi cho anh.”

Kim Trạch Húc nhíu mày hỏi, “Nhân chứng? Ai làm chứng?”

Nhân viên cảnh sát lập tức liếc mắt nhìn sang đồng nghiệp bên cạnh, ngay sau đó một người đàn ông cao lớn bị còng hai tay được cảnh sát áp giải đến trước mặt của Kim Trạch Húc.

Kim Trạch Húc nhìn thấy người bị áp giải tới, nhất thời hai mắt trợn to, nghiễm nhiên khó có thể tin được.

“Kim, thật xin lỗi.”

Lên tiếng nói chuyện với Kim Trạch Húc là người đàn ông cao lớn bị cảnh sát áp giải tới, hắn chính là Roglia, tên trùm ma túy đang bị cảnh sát quốc tế truy nã.

Sắc mặt của Kim Trạch Húc trong nháy mắt tái nhợt, nhưng anh không để lộ chút sơ hở nào, tức giận nói, “Món nợ mày làm hại Tử Du tao còn chưa tính sổ với mày, ngược lại bây giờ mày còn dám chơi lại tao một vố?”

Roglia thản nhiên nói, “Kim, tôi đã khai báo hết tất cả mọi chuyện…”

Kim Trạch Húc tức giận mắng to, “Đồ thần kinh!”

Ngay sau đó Roglia bị cảnh sát dẫn xuống.

Cảnh sát đối diện với Kim Trạch Húc nói, “Kim tiên sinh, Roglia tiên sinh đã thừa nhận tập đoàn ‘Kim thị’ của ông trong ba năm qua chính là công ty rửa tiền cho tên trùm ma túy Roglia, hiện nay tất cả trương mục cùng tài liệu của công ty ông đều đang được chúng tôi tiến hành điều tra.”

Kim Trạch Húc tức giận thở hổn hển, “Cảnh sát, tôi chỉ là một thương nhân biết chấp hành đúng luật ở Luân Đôn, tôi vốn không hề biết gì về những chất gây hại này cả! Tôi muốn nộp tiền bảo lãnh!”

Cảnh sát không nghe lời giải thích của Kim Trạch Húc, đột nhiên đứng dậy, lạnh lùng nói, “Kim tiên sinh, rất xin lỗi, tình huống của ông bây giờ không thể bảo lãnh, nhưng chúng tôi sẽ cho ông thời gian để ông nói chuyện riêng với luật sư.”

“Này…”

Ellen ngồi đối mặt với Kim Trạch Húc.

Kim Trạch Húc sẵng giọng nói, “Anh mau nghĩ cách cho tôi, nơi này một phút tôi cũng không thể ở được nữa!”

Trên trán Ellen toát mồ hôi lạnh, sợ sệt nói, “Kim tổng, chuyện rất khó giải quyết, trong thời gian ngắn khó mà giải quyết được…”

Kim Trạch Húc nghiến răng nói, “Rất khó giải quyết cũng phải giải quyết cho tôi, tốt nhất là tìm rõ nguyên nhân tên Roglia khốn kiếp tại sao bán đứng tôi?”

Ellen nhỏ giọng nói, “Kim tổng, trước khi tới gặp ông tôi đã đến gặp Roglia…”

Chân mày Kim Trạch Húc nhíu chặt, “Hắn nói thế nào?”

Ellen lau mồ hôi lạnh trên trán nói, “Hắn nói hắn không có lựa chọn khác, người của Đàm Dịch Khiêm nắm giữ tử huyệt của hắn … Hắn chuyển lời xin lỗi ông!”

“Đàm Dịch Khiêm! !” Kim Trạch Húc nghiến răng nghiến lợi đập mạnh lên mặt bàn một cái.

Ellen bất an nói, “Kim tổng, bây giờ nên làm gì? Roglia đã nói hết quan hệ hợp tác với anh cho cảnh sát, hơn nữa, chỉ cần cảnh sát tiếp tục điều tra, sớm muộn gì bọn họ cũng có thể tra được từ công ty những tư liệu báo cáo tài khoản của anh có vấn đề… Coi như bây giờ tôi cố hết sức giúp anh, chuyện cũng không thể giải quyết trong thời gian ngắn.”

Kim Trạch Húc cố gắng giữ tỉnh táo, bỗng chốc hỏi, “Tôi muốn anh nói thật cho tôi biết, nếu như lên tòa, chuyện này tỷ lệ thành công là bao nhiêu?”

Ellen lắc nhẹ đầu, “Kim tổng, chứng cứ Roglia cung cấp cùng những tư liệu cảnh sát lấy từ công ty phải nói là vô cùng chính xác, muốn thoát tội căn bản là không thể, trừ phi…”

“Trừ phi cái gì?”

Ellen nói, “Trừ phi Roglia tình nguyện thừa nhận hắn dùng phương thức cưỡng chế để uy hiếρ ông về cùng hợp tác, vả lại muốn hắn ôm tất cả tội danh, như vậy mới có một phần cơ hội giành phần thắng trên tòa… Nhưng Roglia đã bị Đàm Dịch Khiêm nắm thóp, căn cứ vào cách làm việc cẩn thận của Đàm Dịch Khiêm, Đàm Dịch Khiêm sẽ không để cho Roglia sửa khẩu cung …”

Kim Trạch Húc giảo hoạt nheo mắt lại, “Ý của anh là chỉ cần Roglia sửa lời nói, tôi có thể giành phần thắng trên tòa?”

Ellen gật đầu, “Đúng vậy.”

Kim Trạch Húc cười nhạt, “À, Đàm Dịch Khiêm muốn dồn tôi vào chỗ chết ư, không dễ dàng như vậy đâu…”

Ellen ngập ngừng hỏi, “Kim tổng, anh đã nghĩ ra được cách đối phó rồi sao?”

Vẻ mặt giận dữ của Kim Trạch Húc dần chuyển sang nhàn hạ, hờ hững nói, “Dĩ nhiên, Hạ Tử Du chính là điểm yếu của Đàm Dịch Khiêm!”

Ellen không hiểu, “Kim tổng, anh có nghĩ tới không, Đàm Dịch Khiêm sẽ đi điều tra quan hệ của anh và Roglia, tất nhiên Hạ tiểu thư đã rõ ràng tất cả, hôm nay Hạ tiểu thư căn bản là không thể giúp anh, hơn nữa, coi như Hạ tiểu thư tình nguyện giúp anh, Hạ tiểu thư cũng không cách nào giúp anh thoát tội!”

Kim Trạch Húc tự tin nói, “Thật sự cô ấy không thể giúp tôi thoát tội, nhưng cô ấy có thể làm cho Đàm Dịch Khiêm buộc Roglia sửa khẩu cung…”

Ellen hỏi, “Ý của anh là…”

Kim Trạch Húc cắt ngang lời nói Ellen, “Anh giúp tôi liên lạc với Arsène, nói cho hắn biết tình hình bây giờ của tôi, hắn sẽ biết phải làm như thế nào.”

Ellen gật đầu, “Vâng.”

“Tổng giám đốc của tập đoàn Trung Viễn trước đây là ông Kim Trạch Húc đã thành lập tập đoàn Kim Thị ở Luân Đôn vừa bị cảnh sát Thụy Sĩ và nước Anh tố cáo có liên quan đến tên trùm ma túy Roglia… Trước mắt Kim Trạch Húc đã bị cảnh sát tạm giam, cảnh sát cũng điều tra được trong trương mục của tập đoàn ‘Kim thị’ có nhiều khoản là từ việc rửa tiền cho bọn buôn lậu ma túy, cảnh sát cũng tiết lộ, hai ngày sau sẽ áp giải Kim Trạch Húc tới Thụy Sĩ, chờ sau khi tòa án Thụy Sĩ kết thúc, hình phạt dành cho Kim Trạch Húc sẽ được thi hành ở Trung Quốc…”

Ngồi trên ghế sofa xem tin tức chấn động nhất trong hai ngày nay trên ti vi, vẻ mặt Hạ Tử Du vô cùng bình tĩnh.

Sự thật phát triển đúng như theo như lời Đàm Dịch Khiêm nói… Chỉ trong ba ngày, Kim Trạch Húc đã bị quốc tế cảnh sát tố cáo, tập đoàn Kim thị của anh hôm nay cũng đã bị niêm phong, chỉ trong thời gian ngắn anh đã mất hết tất cả.

Trong ti vi lướt qua hình ảnh chán nản của Kim Trạch Húc lúc mang còng tay, trong lòng của Hạ Tử Du như mất đi cảm giác.

Cô không ngờ có một ngày cô sẽ ngồi trước ti vi nhìn người bạn mà cô từng cho rằng tốt nhất đời này của mình bị bắt vào tù…

Cô thừa nhận giờ phút này cảm giác đau đớn trong lòng cô dần tăng lên, dù kết quả nhìn thấy không khiến cô vui được, nhưng cô sẽ không bao giờ đồng tình thương hại nữa.

Một người giả nhân giả nghĩa lừa gạt cô, từ đầu tới cuối, anh chỉ biết bày mưu tính kế trành giành với Đàm Dịch Khiêm, thậm chí tình cảm bạn bè giữa bọn họ cũng bị anh lợi dụng để đối phó với Đàm Dịch Khiêm.

Không chút do dự đổi sang kênh khác, Hạ Tử Du xem một kênh có tiết mục giải trí.

“Tiên sinh.”

Nghe thấy giọng nói của người giúp việc, Hạ Tử Du mới biết Đàm Dịch Khiêm đã đứng sau lưng cô từ lúc nào.

Hạ Tử Du xoay đầu, mỉm cười nhìn chồng mình gọi, “Ông xã.”

Đàm Dịch Khiêm ngồi xuống ghế sofa, theo thói quen vòng qua ôm eo Hạ Tử Du, nhẹ giọng nói, “Em đổi kênh làm anh rất vui.”

Hạ Tử Du dựa đầu vào vai Đàm Dịch Khiêm, bình tĩnh nói, “Anh ấy đã vứt bỏ tình cảm bạn bè giữa em và anh ấy, không đáng để em thương hại… Sau này em cũng không muốn nhắc đến anh ấy nữa.”

Đàm Dịch Khiêm hôn lên gò má Hạ Tử Du, “Bà xã, lúc này con của chúng ta là quan trọng nhất… Điều cần làm em hao tổn tinh thần chính là làm thế nào để chăm sóc cho mình trắng trẻo mập mạp ra, như vậy mới có thể sinh cho anh một đứa con khỏe manh chứ.”

Hạ Tử Du vùi đầu vào trong ngực Đàm Dịch Khiêm, quyến luyến hơi thở dễ chịu của Đàm Dịch Khiêm, “Dạ.”

Đúng vậy, hôm nay cô còn điều gì không thể thỏa mãn?

Cô có một người chồng thương yêu cô, một đứa con gái ngoan ngoãn, còn có cuộc sống không lo áo mặc… Cuộc sống như thế thật khiến nhiều mơ ước, cô nên học chính là phải biết quý trọng nó, luôn bảo vệ tất cả những gì cô có bây giờ.”

Đàm Dịch Khiêm hôn lên đỉnh đầu Hạ Tử Du, thấp giọng hỏi, “Mệt sao?”

Hạ Tử Du gật đầu, “Dạ, em muốn lên lầu ngủ một giấc…”

“Được, anh lên với em.”

“Dạ.”

Ngay sau đó Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du đang vùi đầu trong ngực anh bước đi lên lầu hai.

Có lẽ đã không còn điều gì phiền não, giấc ngủ này Hạ Tử Du ngủ cực kỳ thoải mái…

Lúc Hạ Tử Du dậy là bốn giờ chiều, Đàm Dịch Khiêm đã đến công ty.

Hạ Tử Du đến phòng tắm rửa mặt, sau đó muốn đến vừa hoa đi dạo một chút, nhưng lúc cô vừa tới phòng khách lầu một, không ngờ nhìn thấy Đan Nhất Thuần đang ngồi trên ghế sofa.

Người giúp việc nhìn thấy Hạ Tử Du xuống lầu vội thân thiện chào hỏi, “Cô chủ, cô đã dậy rồi sao?”

Đan Nhất Thuần đứng dậy mỉm cười chào hỏi với Hạ Tử Du, “Tử Du!”

Hạ Tử Du cũng nở một nụ cười, “Nhất Thuần, cô tới lúc nào vậy? Sao tới mà không báo tôi một tiếng?”

Đan Nhất Thuần nói, “Khi tôi tới cô đang nghỉ trên lầu, cho nên không cho người giúp việc quấy rầy cô.”

Hạ Tử Du đi về phía Đan Nhất Thuần, lúng túng nói, “Thật ngại quá, gần đây tôi rất hay ngủ…”

Đan Nhất Thuần đỡ Hạ Tử Du ngồi xuống ghế sofa, “Mang thai thì là như vậy, đây cũng là giai đoạn hạnh phúc nhất của phụ nữ…”

Hạ Tử Du vuốt nhẹ bụng, “Cũng đã ba tháng rồi, qua thời gian nữa nó sẽ biết động đậy trong bụng rồi.”

Đan Nhất Thuần cười nói, “Ừ, tôi nghĩ đứa trẻ nhất định là con trai, lớn lên khẳng định sẽ đẹp trai giống như Dịch Khiêm!”

Hạ Tử Du chỉ cười nhẹ, “Nam nữ với tôi không sao cả… Nhưng nếu là con trai, tôi nghĩ viện trưởng sẽ vui hơn.”

Đan Nhất Thuần gật đầu, “Đúng vậy, bác gái rất thích trẻ con, cô xem bác ấy thương Ngôn Ngôn như vậy, cô phải cho bác ấy một đứa cháu trai, tôi nghĩ cô và bác gái sẽ không còn khúc mắt gì nữa…”

Hạ Tử Du khao khát nói, “Hy vọng là vậy!”

Đan Nhất Thuần cảm giác được sự lo lắng của Hạ Tử Du, nhẹ giọng an ủi nói, “Tử Du, người già tốt nhất nên dô dành, cô đừng quá lo lắng… Quan hệ của cô và bác gái nhất định sẽ khá hơn mà.”

“Được, tôi sẽ cố gắng.” Chờ sinh xong đứa trẻ này, cô sẽ bàn bạc cùng Dịch Khiêm trở về Đàm gia, hy vọng có thể giảng hòa mối quan hệ của cô và bà Đàm.

Trò chuyện được một lúc, Đan Nhất Thuần chuyển sang đề tài chính, “Đúng rồi, Tử Du, hôm nay tôi tới vốn định nói lời tạm biệt với cô.”

Hạ Tử Du giật mình ngạc nhiên, “Cô cũng muốn đi?”

“Còn ai muốn đi nữa sao?”

“Ồ, là Robert… Hai ngày trước anh ấy nói cho tôi biết anh ấy định rời khỏi Los Angeles, tôi nghĩ lúc này anh ấy đã về đến Male rồi.”

Giọng điệu của Đan Nhất Thuần trở nên u ám hơn, “Vậy ư, anh ấy trở về Male cũng tốt, dù sao anh ấy cũng có việc mình cần phải làm, không nên lãng phí thời gian làm những chuyện không đâu.”

Hạ Tử Du nghiêm túc hỏi, “Nhất Thuần, tôi thấy Robert thật lòng với cô lắm, chẳng lẽ cô chưa từng nghĩ có thể phát triển với Robert?”

Đan Nhất Thuần không chút do dự lắc đầu, “Giữa tôi và anh ấy là không thể nào, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, cũng giống như anh ấy không thể chấp nhận chị Tâm.”

Hạ Tử Du hiểu ra gật đầu, “Có lẽ mọi người đều có số mệnh của riêng mình, hy vọng hai người cuối cùng có thể tìm được một nửa thích hợp.”

Lúc này Đan Nhất Thuần đứng dậy, “Được rồi, Tử Du, tôi phải đi…”

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cắt ngang lời nói của Đan Nhất Thuần.

Hạ Tử Du lấy điện thoại di động ra, áy náy nói, “Thật xin lỗi, tôi nhận điện thoại chút.”

Đan Nhất Thuần gật đầu.

Hạ Tử Du liếc mắt nhìn dãy số lại trên màn hình điện thoại di động, cô ấn nút từ chối không tiếp, nhưng đúng lúc cô chuẩn bị bỏ điện thoại vào trong túi, dãy số kia đột nhiên hiện lên trong đầu cô…

Một giây tiếp theo, giống như không dám tin, Hạ Tử Du vội vàng lấy điện thoại di động ra, dãy số trên màn hình rõ ràng giống dãy số quen thuộc, Hạ Tử Du vội vàng gọi trở lại, “Mẹ…” Cô gọi theo bản năng.

Đan Nhất Thuần thấy thần sắc Hạ Tử Du khẩn trương, lo lắng hỏi, “Tử Du, sao vậy? Là ai gọi điện thoại tới?”

Hạ Tử Du không rảnh trả lời vấn đề của Đan Nhất Thuần, cô gọi lại lần nữa, “Mẹ, là mẹ sao?”

Lúc này bên trong điện thoại của Hạ Tử Du truyền đến một tràng tiếng nói thô tục của một đàn ông.

Đan Nhất Thuần mơ hồ nghe thấy người đàn ông nói chuyện với Hạ Tử Du, nhưng Đan Nhất Thuần không thể nghe rõ cuộc nói chuyện của bọn họ.

Đột nhiên Hạ Tử Du kich động hỏi, “Anh là ai? Tại sao anh muốn làm như vậy?”

Chất vấn của Hạ Tử Du nghiễm nhiên không được đối phương trả lời, đối phương đã kết thúc cuộc nói chuyện.

Hạ Tử Du sững sờ để điện thoại di động xuống, sắc mặt đã sớm trắng xanh.

Đan Nhất Thuần khẩn trương vịn Hạ Tử Du, “Tử Du, sao vậy?”

Hạ Tử Du không trả lời Đan Nhất Thuần, mà xoay người bước về phía lầu hai.

Bỗng dưng, Hạ Tử Du mang theo một cái hộp trang sức đi xuống lầu một.

Đan Nhất Thuần thấy Hạ Tử Du nói chuuyện điện thoại xong thái độ kì lạ, vội chạy đến gần quan tâm hỏi, “Tử Du, đã xảy ra chuyện gì?”

Thần sắc Hạ Tử Du đã trở nên hoảng loạn nói, “Tôi… Tôi muốn đi ra ngoài một chút.”

Đan Nhất Thuần nhíu mày hỏi, “Bây giờ sao?”

Lúc này Hạ Tử Du đã đi về phía cửa.

Người giúp việc thấy Hạ Tử Du muốn đi, vội vàng cản Hạ Tử Du lại, nghiêm túc nói, “Cô chủ, tiên sinh có dặn là cô đi đâu cũng phải có tài xế và vệ sĩ đi theo… Cô muốn đi đâu vậy? Chúng ta có nên báo với tiên sinh một tiếng trước hay không?”

Hạ Tử Du dặn dò người giúp việc, “Không cần thông báo với Dịch Khiêm, tôi rất mau sẽ trở về !”

Người giúp việc khó xử, “Nhưng hiện tại cô đang mang thai, không nên ra ngoài một mình…”

Hạ Tử Du vội vàng nói với người giúp việc, “Các cô tránh ra.”

Lúc này Đan Nhất Thuần bước đến trước mặt Hạ Tử Du, “Tử Du, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Hạ Tử Du lắc đầu, “Không có gì, hiện tại tôi cần ra ngoài một chuyến!”

Nhất Thuần nghiêm mặt nói, “Nếu như chỉ là muốn đi ra ngoài, tại sao không để cho tài xế và hộ vệ đi cùng? Cô như vậy sẽ làm Dịch Khiêm lo lắng.”

Hạ Tử Du cố gắng lướt qua Đan Nhất Thuần, “Bây giờ tôi không có thời gian giải thích với cô …”

Đan Nhất Thuần giơ hai cánh tay cản Hạ Tử Du lại, “Nếu như cô không giải thích rõ với cô, tôi không thể để cô đi được.”

“Tôi…”

Ngáy sau đó Đan Nhất Thuần xoay đầu đối nói với người giúp việc, “Cô mau gọi điện thoại cho Dịch Khiêm!”

“Vâng.” Người giúp việc lập chạy đi lấy điện thoại đến.

Hạ Tử Du cuống cuồng lo lắng, “Đừng báo với Dịch Khiêm… Nhất Thuần, cô tránh ra!”

Đan Nhất Thuần kiên trì nói, “Tử Du, tình trạng bây giờ của cô không tốt, tôi không thể để cho cô đi.”

Lúc này, người giúp việc nói, “Cô chủ, tiên sinh muốn nói chuyện với cô.”

Nghe người giúp việc nói, sắc mặt Hạ Tử Du càng thêm tái nhợt.

Đan Nhất Thuần nhìn Hạ Tử Du, ra lệnh người giúp việc, “Đưa điện thoại tới đây.”

Nhận lấy điện thoại người giúp việc đưa tới, Đan Nhất Thuần nói chuyện với Dịch Khiêm, “Dịch Khiêm, em đưa điện thoại cho Tử Du rồi, anh nói chuyện với Tử Du đi!”

Đan Nhất Thuần để điện thoại sát vào tai Hạ Tử Du.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp của Đàm Dịch Khiêm, “Bà xã, bây giờ anh đang ở trên đường về nhà, bất kể em có chuyện gì muốn ra ngoài, hãy chờ anh về rồi tính!”

Hạ Tử Du sững sờ, không trả lời.

Đàm Dịch Khiêm nhẹ giọng dỗ dành, “Em yêu, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh…”

Kết thúc điện thoại, Hạ Tử Du dần dần bình tĩnh lại.

Đan Nhất Thuần đỡ Hạ Tử Du ngồi xuống ghế sofa, “Mong cô thứ lỗi cho tôi đã thông báo với Dịch Khiêm, tôi chỉ cảm thấy bây giờ cô đang có thai, mọi việc nên cẩn thận thì hơn…”

Hạ Tử Du cúi đầu nhìn cái bụng hơi nhô lên của mình.

Đan Nhất Thuần an ủi nói, “Tử Du, bây giờ cô không phải chỉ có một mình, cô phải suy nghĩ cho đứa trẻ… Cô vội vàng ra ngoài không muốn cho chúng tôi biết nguyên nhân, cô như vậy khiến chúng tôi thật lo lắng.”

Hạ Tử Du ngước mắt liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, nhịp tim như trống đánh liên hồi.

Trong phòng vô cùng yên tĩnh, tiếng chuông điện thoại của Hạ Tử Du lại vang lên lần nữa.

“Đừng nhận! !”

Đan Nhất Thuần ngăn cản không cho Hạ Tử Du nghe điện thoại.

“Nhất Thuần, tôi phải nhận…” Hạ Tử Du gạt bàn tay của Đan Nhất Thuần ra ấn nút nghe.

Hạ Tử Du mới vừa đưa điện thoại di động lên tai, đột nhiên ‘đùng’ một phát, tiếng súng nổ giòn vang lên truyền vào trong điện thoại của Hạ Tử Du.

Tiếng súng vang lên khiến cả người Hạ Tử Du chấn động thật mạnh…

Hai mươi phút sau, Đàm Dịch Khiêm bước vào biệt thự.

Đan Nhất Thuần cùng người giúp việc lập tức đi về phía Đàm Dịch Khiêm.

“Dịch Khiêm, Tử Du đã đi rồi…”

Đúng vậy, vài phút trước Hạ Tử Du đã không màng đến sự ngăn cản của mọi người mà rời khỏi biệt thự.

Khuôn mặt Đàm Dịch Khiêm trong nháy mắt chợt lạnh lẽo, anh nhìn mấy vệ sĩ đứng bên cạnh đang nom nóp lo sợ, “Chẳng nhẽ ngay cả ngăn cản một người phụ nữ các người cũng làm không được sao?”

Những người vệ sĩ này phụ trách bảo vệ Hạ Tử Du ở biệt thự, khiếρ sự uy nghi của Đàm Dịch Khiêm tất cả đều cúi thấp đầu xuống.

Đan Nhất Thuần đến bên cạnh Đàm Dịch Khiêm nói, “Dịch Khiêm, đừng trách họ, Tử Du kiên trì muốn đi, nếu như họ ngăn cản e rằng sợ làm Tử Du, em cũng đã cố hết sức rồi…”

Đàm Dịch Khiêm lấy điện thoại di động ra, gọi vào một dãy số, “Tra cho tôi tín hiệu trên điện thoại di động của Hạ Tử Du, tôi muốn biết giờ phút này cô ấy ở đâu.”

Có lẽ đã không còn điều gì phiền não, giấc ngủ này Hạ Tử Du ngủ cực kỳ thoải mái…

Lúc Hạ Tử Du dậy là bốn giờ chiều, Đàm Dịch Khiêm đã đến công ty.

Hạ Tử Du đến phòng tắm rửa mặt, sau đó muốn đến vừa hoa đi dạo một chút, nhng lúc c vừa ti phòng khch lầu một, khng ngờ nhn thy Đan Nht Thuần đang ngồi trn ghế sofa.

Ngời giúp việc nhn thy Hạ Tử Du xung lầu vội thn thiện cho hỏi, “C chủ, c đã dậy rồi sao?”

Đan Nht Thuần đứng dậy mỉm cời cho hỏi vi Hạ Tử Du, “Tử Du!”

Hạ Tử Du cũng nở một nụ cời, “Nht Thuần, c ti lúc no vậy? Sao ti m khng bo ti một tiếng?”

Đan Nht Thuần ni, “Khi ti ti c đang nghỉ trn lầu, cho nn khng cho ngời giúp việc quy rầy c.”

Hạ Tử Du đi v phía Đan Nht Thuần, lúng túng ni, “Thật ngại qu, gần đy ti rt hay ngủ…”

Đan Nht Thuần đỡ Hạ Tử Du ngồi xung ghế sofa, “Mang thai th l nh vậy, đy cũng l giai đoạn hạnh phúc nht của phụ nữ…”

Hạ Tử Du vut nhẹ bụng, “Cũng đã ba thng rồi, qua thời gian nữa n sẽ biết động đậy trong bụng rồi.”

Đan Nht Thuần cời ni, “Ừ, ti nghĩ đứa trẻ nht định l con trai, ln ln khẳng định sẽ đẹp trai ging nh Dịch Khim!”

Hạ Tử Du chỉ cời nhẹ, “Nam nữ với tôi không sao cả… Nhưng nếu là con trai, tôi nghĩ viện trưởng sẽ vui hơn.”

Đan Nhất Thuần gật đầu, “Đúng vậy, bác gái rất thích trẻ con, cô xem bác ấy thương Ngôn Ngôn như vậy, cô phải cho bác ấy một đứa cháu trai, tôi nghĩ cô và bác gái sẽ không còn khúc mắt gì nữa…”

Hạ Tử Du khao khát nói, “Hy vọng là vậy!”

Đan Nhất Thuần cảm giác được sự lo lắng của Hạ Tử Du, nhẹ giọng an ủi nói, “Tử Du, người già tốt nhất nên dô dành, cô đừng quá lo lắng… Quan hệ của cô và bác gái nhất định sẽ khá hơn mà.”

“Được, tôi sẽ cố gắng.” Chờ sinh xong đứa trẻ này, cô sẽ bàn bạc cùng Dịch Khiêm trở về Đàm gia, hy vọng có thể giảng hòa mối quan hệ của cô và bà Đàm.

Trò chuyện được một lúc, Đan Nhất Thuần chuyển sang đề tài chính, “Đúng rồi, Tử Du, hôm nay tôi tới vốn định nói lời tạm biệt với cô.”

Hạ Tử Du giật mình ngạc nhiên, “Cô cũng muốn đi?”

“Còn ai muốn đi nữa sao?”

“Ồ, là Robert… Hai ngày trước anh ấy nói cho tôi biết anh ấy định rời khỏi Los Angeles, tôi nghĩ lúc này anh ấy đã về đến Male rồi.”

Giọng điệu của Đan Nhất Thuần trở nên u ám hơn, “Vậy ư, anh ấy trở về Male cũng tốt, dù sao anh ấy cũng có việc mình cần phải làm, không nên lãng phí thời gian làm những chuyện không đâu.”

Hạ Tử Du nghiêm túc hỏi, “Nhất Thuần, tôi thấy Robert thật lòng với cô lắm, chẳng lẽ cô chưa từng nghĩ có thể phát triển với Robert?”

Đan Nhất Thuần không chút do dự lắc đầu, “Giữa tôi và anh ấy là không thể nào, chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, cũng giống như anh ấy không thể chấp nhận chị Tâm.”

Hạ Tử Du hiểu ra gật đầu, “Có lẽ mọi người đều có số mệnh của riêng mình, hy vọng hai người cuối cùng có thể tìm được một nửa thích hợp.”

Lúc này Đan Nhất Thuần đứng dậy, “Được rồi, Tử Du, tôi phải đi…”

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cắt ngang lời nói của Đan Nhất Thuần.

Hạ Tử Du lấy điện thoại di động ra, áy náy nói, “Thật xin lỗi, tôi nhận điện thoại chút.”

Đan Nhất Thuần gật đầu.

Hạ Tử Du liếc mắt nhìn dãy số lại trên màn hình điện thoại di động, cô ấn nút từ chối không tiếp, nhưng đúng lúc cô chuẩn bị bỏ điện thoại vào trong túi, dãy số kia đột nhiên hiện lên trong đầu cô…

Một giây tiếp theo, giống như không dám tin, Hạ Tử Du vội vàng lấy điện thoại di động ra, dãy số trên màn hình rõ ràng giống dãy số quen thuộc, Hạ Tử Du vội vàng gọi trở lại, “Mẹ…” Cô gọi theo bản năng.

Đan Nhất Thuần thấy thần sắc Hạ Tử Du khẩn trương, lo lắng hỏi, “Tử Du, sao vậy? Là ai gọi điện thoại tới?”

Hạ Tử Du không rảnh trả lời vấn đề của Đan Nhất Thuần, cô gọi lại lần nữa, “Mẹ, là mẹ sao?”

Lúc này bên trong điện thoại của Hạ Tử Du truyền đến một tràng tiếng nói thô tục của một đàn ông.

Đan Nhất Thuần mơ hồ nghe thấy người đàn ông nói chuyện với Hạ Tử Du, nhưng Đan Nhất Thuần không thể nghe rõ cuộc nói chuyện của bọn họ.

Đột nhiên Hạ Tử Du kich động hỏi, “Anh là ai? Tại sao anh muốn làm như vậy?”

Chất vấn của Hạ Tử Du nghiễm nhiên không được đối phương trả lời, đối phương đã kết thúc cuộc nói chuyện.

Hạ Tử Du sững sờ để điện thoại di động xuống, sắc mặt đã sớm trắng xanh.

Đan Nhất Thuần khẩn trương vịn Hạ Tử Du, “Tử Du, sao vậy?”

Hạ Tử Du không trả lời Đan Nhất Thuần, mà xoay người bước về phía lầu hai.

Bỗng dưng, Hạ Tử Du mang theo một cái hộp trang sức đi xuống lầu một.

Đan Nhất Thuần thấy Hạ Tử Du nói chuuyện điện thoại xong thái độ kì lạ, vội chạy đến gần quan tâm hỏi, “Tử Du, đã xảy ra chuyện gì?”

Thần sắc Hạ Tử Du đã trở nên hoảng loạn nói, “Tôi… Tôi muốn đi ra ngoài một chút.”

Đan Nhất Thuần nhíu mày hỏi, “Bây giờ sao?”

Lúc này Hạ Tử Du đã đi về phía cửa.

Người giúp việc thấy Hạ Tử Du muốn đi, vội vàng cản Hạ Tử Du lại, nghiêm túc nói, “Cô chủ, tiên sinh có dặn là cô đi đâu cũng phải có tài xế và vệ sĩ đi theo… Cô muốn đi đâu vậy? Chúng ta có nên báo với tiên sinh một tiếng trước hay không?”

Hạ Tử Du dặn dò người giúp việc, “Không cần thông báo với Dịch Khiêm, tôi rất mau sẽ trở về !”

Người giúp việc khó xử, “Nhưng hiện tại cô đang mang thai, không nên ra ngoài một mình…”

Hạ Tử Du vội vàng nói với người giúp việc, “Các cô tránh ra.”

Lúc này Đan Nhất Thuần bước đến trước mặt Hạ Tử Du, “Tử Du, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Hạ Tử Du lắc đầu, “Không có gì, hiện tại tôi cần ra ngoài một chuyến!”

Nhất Thuần nghiêm mặt nói, “Nếu như chỉ là muốn đi ra ngoài, tại sao không để cho tài xế và hộ vệ đi cùng? Cô như vậy sẽ làm Dịch Khiêm lo lắng.”

Hạ Tử Du cố gắng lướt qua Đan Nhất Thuần, “Bây giờ tôi không có thời gian giải thích với cô …”

Đan Nhất Thuần giơ hai cánh tay cản Hạ Tử Du lại, “Nếu như cô không giải thích rõ với cô, tôi không thể để cô đi được.”

“Tôi…”

Ngáy sau đó Đan Nhất Thuần xoay đầu đối nói với người giúp việc, “Cô mau gọi điện thoại cho Dịch Khiêm!”

“Vâng.” Người giúp việc lập chạy đi lấy điện thoại đến.

Hạ Tử Du cuống cuồng lo lắng, “Đừng báo với Dịch Khiêm… Nhất Thuần, cô tránh ra!”

Đan Nhất Thuần kiên trì nói, “Tử Du, tình trạng bây giờ của cô không tốt, tôi không thể để cho cô đi.”

Lúc này, người giúp việc nói, “Cô chủ, tiên sinh muốn nói chuyện với cô.”

Nghe người giúp việc nói, sắc mặt Hạ Tử Du càng thêm tái nhợt.

Đan Nhất Thuần nhìn Hạ Tử Du, ra lệnh người giúp việc, “Đưa điện thoại tới đây.”

Nhận lấy điện thoại người giúp việc đưa tới, Đan Nhất Thuần nói chuyện với Dịch Khiêm, “Dịch Khiêm, em đưa điện thoại cho Tử Du rồi, anh nói chuyện với Tử Du đi!”

Đan Nhất Thuần để điện thoại sát vào tai Hạ Tử Du.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói trầm thấp của Đàm Dịch Khiêm, “Bà xã, bây giờ anh đang ở trên đường về nhà, bất kể em có chuyện gì muốn ra ngoài, hãy chờ anh về rồi tính!”

Hạ Tử Du sững sờ, không trả lời.

Đàm Dịch Khiêm nhẹ giọng dỗ dành, “Em yêu, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh…”

Kết thúc điện thoại, Hạ Tử Du dần dần bình tĩnh lại.

Đan Nhất Thuần đỡ Hạ Tử Du ngồi xuống ghế sofa, “Mong cô thứ lỗi cho tôi đã thông báo với Dịch Khiêm, tôi chỉ cảm thấy bây giờ cô đang có thai, mọi việc nên cẩn thận thì hơn…”

Hạ Tử Du cúi đầu nhìn cái bụng hơi nhô lên của mình.

Đan Nhất Thuần an ủi nói, “Tử Du, bây giờ cô không phải chỉ có một mình, cô phải suy nghĩ cho đứa trẻ… Cô vội vàng ra ngoài không muốn cho chúng tôi biết nguyên nhân, cô như vậy khiến chúng tôi thật lo lắng.”

Hạ Tử Du ngước mắt liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, nhịp tim như trống đánh liên hồi.

Trong phòng vô cùng yên tĩnh, tiếng chuông điện thoại của Hạ Tử Du lại vang lên lần nữa.

“Đừng nhận! !”

Đan Nhất Thuần ngăn cản không cho Hạ Tử Du nghe điện thoại.

“Nhất Thuần, tôi phải nhận…” Hạ Tử Du gạt bàn tay của Đan Nhất Thuần ra ấn nút nghe.

Hạ Tử Du mới vừa đưa điện thoại di động lên tai, đột nhiên ‘đùng’ một phát, tiếng súng nổ giòn vang lên truyền vào trong điện thoại của Hạ Tử Du.

Tiếng súng vang lên khiến cả người Hạ Tử Du chấn động thật mạnh…

Hai mươi phút sau, Đàm Dịch Khiêm bước vào biệt thự.

Đan Nhất Thuần cùng người giúp việc lập tức đi về phía Đàm Dịch Khiêm.

“Dịch Khiêm, Tử Du đã đi rồi…”

Đúng vậy, vài phút trước Hạ Tử Du đã không màng đến sự ngăn cản của mọi người mà rời khỏi biệt thự.

Khuôn mặt Đàm Dịch Khiêm trong nháy mắt chợt lạnh lẽo, anh nhìn mấy vệ sĩ đứng bên cạnh đang nom nóp lo sợ, “Chẳng nhẽ ngay cả ngăn cản một người phụ nữ các người cũng làm không được sao?”

Những người vệ sĩ này phụ trách bảo vệ Hạ Tử Du ở biệt thự, khiếρ sự uy nghi của Đàm Dịch Khiêm tất cả đều cúi thấp đầu xuống.

Đan Nhất Thuần đến bên cạnh Đàm Dịch Khiêm nói, “Dịch Khiêm, đừng trách họ, Tử Du kiên trì muốn đi, nếu như họ ngăn cản e rằng sợ làm Tử Du, em cũng đã cố hết sức rồi…”

Đàm Dịch Khiêm lấy điện thoại di động ra, gọi vào một dãy số, “Tra cho tôi tín hiệu trên điện thoại di động của Hạ Tử Du, tôi muốn biết giờ phút này cô ấy ở đâu.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất