Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Tài năng tuyệt sắc » Phần 94

Tài năng tuyệt sắc

Phần 94

“Ầm”, cự long đáp xuống trước mặt hai người. Khắc Lôi Nhã kinh ngạc nhìn con rồng trước mắt, một lúc lâu không nói nên lời.

Cự long vươn cổ, dụi dụi đâò vào Tẫn Diêm vô cùng thân thiết. Trên mặt Tẫn Diêm nở nụ cười rất khó thấy, đưa tay vuốt ve cái đầu của nó.

“Chu Đế, đi thôi, đưa chúng ta đến ngoài Ma vực.” Tẫn Diêm kéo tay Khắc Lôi Nhã, đưa nàng lên lưng rồng.

Cự long phun khí lạnh qua mũi, thể hiện sự mất hứng của nó, hoàn toàn khác với thái độ vô cùng thân thiết vừa rồi. Nó trợn to mắt nhìn Khắc Lôi Nhã mà phun khí lạnh.

Khắc Lôi Nhã hiểu ngay lập tức rằng cự long không muốn chở nàng.

“Chu Đế!” sắc mặt Tẫn Diêm trầm xuống, lạnh giọng hét lên.

Cự long kêu hu hu hai tiếng, cúi đầu, có một tia ảm đạm thoáng qua đáy mắt nó.

“Tiểu thư, đây là Chu Đế – ngựa của ta. Nó không nói gì đâu. Nghiêm túc mà nói thì nó vẫn còn nhỏ, chỉ là chút kich động thôi, không sao đâu.” Tẫn Diêm vỗ vỗ đầu Chu Đế, nói.

Khắc Lôi Nhã gật đầu. Nàng hiểu Chu Đế vì sao phản đối chuyện này. Ngựa vốn là dành riêng ột người, nên tự nhiên nó sẽ bài xích người khác cưỡi nó.

“Đi thôi, tiểu thư.” Tẫn Diêm đỡ Khắc Lôi Nhã lên lưng con rồng, một trước một sau ngồi xuống.

“Đi thôi, Chu Đế, lần này ngươi phải vất vả rồi. Hãy toàn dùng toàn lực bay đến ngoài Ma vực.” Tẫn Diêm vỗ vỗ cự long. Nó gào to một tiếng, nhanh chóng bay lên trời.

Gió thổi vù vù bên tai, Khắc Lôi Nhã ngồi trước mặt Tẫn Diêm nhưng lòng nàng đang có hàng vạn suy nghĩ. Từ lúc bắt đầu Tẫn Diêm đã giấu giếm thực lực theo bên mình. Sau này nàng phát hiện hắn đang phụng mệnh gia gia thầm trợ giúp Nhị hoàng thử. Hiện tại thân phận của hắn lại là kỵ sỹ cưỡi rồng. An Mạt Cách Lan chỉ có hai kỵ sĩ cưỡi rồng, thần bí mà vô cùng cường đại. Nhưng Khắc Lôi Nhã biết, tuyệt đối Tẫn Diêm không phải là một trong số đó. Nói cách khác thân phận kỵ sỹ cưỡi rồng của Tẫn Diêm là một bí mật! Tẫn Diêm, rốt cuộc còn thân phận nào nữa mà Khắc Lôi Nhã không biết?

Dưới sự thúc giục của Tẫn Diêm, Chu Đế bay rất nhanh, suốt một ngày không hề nghỉ ngơi. Đến tối, khi hạ cánh cắm trại ở một nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi, Chu Đế mệt nằm một chỗ không nhúc nhích.

“Tẫn Diêm, đối với rồng còn trẻ mà nói, thế này có mệt quá không? Hay mai lúc ban ngày cho nó nghỉ một chút đi.” Khắc Lôi Nhã nhìn Chu Đế mệt đến mức không nhúc nhích nổi, không nhịn được mà nói.

“Bay ngày mai nữa, tới tối là có thể đến ngoài Ma vực rồi. Nhất định phải ngăn cản đại sư Khắc Lý Phu trước khi người tiến vào Ma vực. Để người vào rồi thì tất cả đã muộn.” Tẫn Diêm không nhúc nhích, kiên trì mà nói.

Khắc Lôi Nhã quay lại nhìn Chu Đế mệt mỏi rã rời, nghĩ tới hậu quả khi sư phụ bước vào Ma vực thì thấy mâu thuẫn. Chu Đế vẫn còn nhỏ, nếu tiếp tục như vậy thì thể lực sẽ bị tiêu hao nghiêm trọng, sẽ có hậu quả thế nào đây?

“Không sao đâu. Tối nay để nó nghỉ ngơi thật tốt. Chịu khó thêm ngày mai nữa là được rồi.” Đáy mắt Tẫn Diêm cũng hiện lên tia không đành lòng, nhưng nghĩ đến hậu quả khi đại sư Khắc Lý Phu tiến vào Ma vực thì đành dằn lòng lại.

Hai người ăn xong liền đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Chu Đế chở bọn họ bay trên trời lần nữa.

Chu Đế mệt mỏi rã rời rốt cuộc cũng hạ cánh trước Ma vực trước buổi tối. Khắc Lôi Nhã kinh ngạc phát hiện, bên dưới là một dải núi trùng điệp! Có sông nhưng bên trên bap phủ một kết giới khổng lồ, nhìn không thấy giới hạn. Chu Đế từ từ hạ xuống, mới vừa hạ cánh thì liền ngã vật ra nhưng vẫn cố gắng chống người lên, tránh để thân thể to lớn đè lên hai người trên lưng.

“Chu Đế!” Tẫn Diêm lo lắng, kinh hô.

Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng đáp xuống đất, đứng bên cạnh. Mặt nàng tràn đầy phức tạp nhìn Chu Đế vừa té xuống đất.

Chu Đế cố ngẩng đầu lên, le lưỡi liếm liếm lên khuôn mặt lo lắng của Tẫn Diêm, am ủi Tẫn Diêm và ý bảo nó không sao.

Tẫn Diêm nhẹ nhàng vuốt đầu Chu Đế, trong mắt hiện lên sự đau lòng.

Khắc Lôi Nhã im lặng, thở dài trong lòng nhưng không thể nói gì được.

“Xem thời gian thì có lẽ đại sư Khắc Lý Phu chưa tới.” Tẫn Diêm nhẹ nhàng vuốt ve đầu Chu Đế, an ủi Khắc Lôi Nhã.

“Ừ.” Khắc Lôi Nhã nhẹ giọng trả lời, quan sát xung quanh. Nơi bọn họ hạ cánh là ở giữa dãy núi. Ngọn núi vô cùng cao, kéo dài mãi tới chân trời. Giữa dãy núi là rừng cây xanh ngắt tươi tốt. Đây là cửa vào Ma vực sao?

Kết giới nhìn không thấy giới hạn. Rốt cuộc là do ai dựng nên? Thực lực đạt tới cảnh giới thế nào mới có thể làm được như vậy?

“Tẫn Diêm, ngươi ở đây với Chu Đế, ta xem xét xung quanh một chút.” Khắc Lôi Nhã quay đầu lại dặn dò Tẫn Diêm.

“Tiểu thư, ngàn vạn lần không được bước vào Ma vực.” Mặt Tẫn Diêm nặng nề, dặn dò rất nghiêm túc.

“Ta biết mà.” Khắc Lôi Nhã phất tay, đôi cánh bằng lửa màu vàng trên lưng giang rộng, từ từ bay lên trời, xem xét xung quanh.

Rất nhanh Khắc Lôi Nhã đã phát hiện ra sự bất thường ở đây. Mặc dù cây cối xanh ngắt nhưng trong vòng 500m trong kết giới không có bất kỳ sinh vật nào tồn tại. Chỉ có một lý do để giải thích. Đó chính là sự nhạy cảm trời sinh của động vật. Chúng cảm giác được đây là nơi nguy hiểm nên tránh xa nơi này.

Khắc Lôi Nhã bay từ từ, quan sát động tĩnh trên mặt đất. Chợt có cái gì đó lấp lánh trên đất thu hút sự chú ý của nàng. Khắc Lôi Nhã chậm rãi hạ cánh, thấy được vật lấp lánh đó là gì thì liền thay đổi sắc mặt.

Vật này là của Khắc Lý Phu! Đây là một mảnh thủy tinh của cái bình ông dùng đựng dược. Tuyệt đối không sai. Vật này vô cùng hiếm thấy nhưng Khắc Lý Phu lại có rất nhiều. Chỗ này lại là cấm địa của các cường giả nên sẽ không có ai khác làm mất vật như vậy. Như vậy thì chỉ có thể giải thích Khắc Lý Phu đã tới đây. Chuyện xấu nhất đã xảy ra rồi. Chưa kịp ngăn cản ông thì ông đã bước vào Ma vực rồi!

Khắc Lôi Nhã thu lại mảnh thủy tinh, xoay người nhanh chóng bay về chỗ Tẫn Diêm.

Lúc này, Chu Đế đã hơi hồi phục, đang nằm nghỉ ngơi.

“Tiểu thư.” Tẫn Diêm thấy mặt Khắc Lôi Nhã trầm như nước, trong lòng dâng lên dự cảm xấu.

“Rất có thể sư phụ đã vào.” Khắc Lôi Nhã lấy mảnh thủy tinh nhặt được ra, trầm giọng nói, “Vật này sư phụ có rất nhiều. Quanh đây không hề có nhân loại hay sinh vật nào, không thể có ai khác đi qua mà bỏ lại được.”

“Tiểu thư, cũng không nhất định, không biết chừng đại sư Khắc Lý Phu chưa vào, chúng ta chờ đã.” Tẫn Diêm vội vàng nói. Hắn hiểu với tính tình của Khắc Lôi Nhã, nếu đã xác định đại sư Khắc Lý Phu đã vào Ma vực thì nàng nhất định sẽ vào theo.

“Tẫn Diêm, ta biết ngươi không muốn ta theo vào.” Khắc Lôi Nhã nhìn mảnh thủy tinh trong tay, nhẹ nhàng thở dài, “Nhưng, thật ra ngươi cũng rất rõ nàng đây nhất định là sư phụ, đúng không?”

Sắc mặt Tẫn Diêm tái nhợt, không thốt lên nổi một câu nào.

“Ta muốn vào.” Khắc Lôi Nhã từ từ ngẩng đầu, nhìn Tẫn Diêm, mặt nghiêm túc.

“Không, tiểu thư! Không thể!” Tẫn Diêm lập tức lắc đầu, vội vàng ngăn cản. Ma vực là nơi đáng sợ, Tẫn Diêm quá rõ điều này.

“Tẫn Diêm, ngươi chờ ta bên ngoài, nhất định ta sẽ ra ngoài bình yên.” Khắc Lôi Nhã cũng kiên định khác thường.

“Không! Tiểu thư, người rất rõ Ma vực đáng sợ thế nào. Vào đó sẽ không ra được! Không thể vào được!” Tẫn Diêm hốt hoảng đứng dậy, cau mày, nặng nề nói với Khắc Lôi Nhã.

“Ngươi và Chu Đế ở đây chờ ta. Nhất định ta sẽ ra.” Khắc Lôi Nhã đã quyết tâm, dù Tẫn Diêm có nói gì cũng không thay đổi quyết định của nàng được.

“Tiểu thư, nếu người muốn đi thì ta sẽ đi với người.” Tẫn Diêm nhẹ thở dài trong lòng, biết rằng lời của hắn không thể thay đổi được ý định của Khắc Lôi Nhã. Nghĩ đến đây, Tẫn Diêm bình tĩnh lại, vẻ mặt rất nghiêm túc, nói, “Tiểu thư, ta là kỵ sỹ bảo vệ người, người đi đâu ta sẽ theo đó.”

“Tẫn Diêm, lần này thì khác. Ta không muốn ngươi theo ta vào.” Khắc Lôi Nhã suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định. Nàng nâng tay phải của mình lên, từ từ gỡ bao tay ra, để lộ dấu ấn màu đen kinh tâm động phách.

Sắc mặt Tẫn Diêm thay đổi, giọng nói run rẩy: “Đây, đây là gì? Tiểu thư?” Lòng Tẫn Diêm không ngừng trầm xuống. Hắn mơ hồ hiểu được đây là cái gì nhưng không chịu thừa nhận. Trong lòng có một giọng nói vang lên, không phải thế, không phải thế, ấn ký trên mu bàn tay của tiểu thư không phải là cái đó.

“Đây là dấu ấn thần Hắc Ám lưu lại cho ta. Ta là vật tế của hắn. Nhưng hình như chưa tới lúc, hắn sẽ không lấy linh hồn của ta đi. Nói cách khác, hiện tại ta có một hộ vệ cường hãn đáng sợ. Hắn sẽ giúp ta an toàn.” Khắc Lôi Nhã dừng một chút rồi nói tiếp. “Cho nên, hiện tại ta không cần ngươi bảo vệ ta, biết chưa? Ngươi ở đây chờ ta ra. Ta nhất định sẽ an toàn mà đi ra.” Mặc dù biết những lời này sẽ làm Tẫn Diêm tổn thương nhưng Khắc Lôi Nhã không muốn hắn theo vào nên đành phải nói ra.

“Sao lại như vậy? Tiểu thư, sao thần Hắc ám lại coi trọng người, biến người thành vật tế? Sao có thể như vậy được? Dấu ấn màu đen thật sự tồn tại…” Tẫn Diêm không thể nói năng mạch lạc, lẩm bẩm, không thể tiếp nhận sự thật.

“Lần trước đánh chết trưởng lão Hỏa đường, thật ra thì không phải do kẻ thù của lão mà nhờ thần Hắc Ám giúp ta, ta mới có thể đánh chết người kia.” Khắc Lôi Nhã trầm giọng nói, rồi nhìn Tẫn Diêm giống như bị sét đánh đến hồn phi phách tán, lòng nàng cực kỳ phức tạp.

Tẫn Diêm chán nản ngồi xuống, nỗi đau đớn trong lòng không ai có thể hiểu được. Máu đỏ theo tay đang nắm chặt của hắn chảy xuống nhưng hắn không hề có cảm giác gì.

“Tẫn Diêm, ta sẽ quay lại, ngươi ở đây chờ ta là được!” Khắc Lôi Nhã hít một hơi thật sâu, xoay người đi về phía kết giới. Tẫn Diêm cúi đầu, không thể thấy rõ vẻ mặt của hắn.

Khắc Lôi Nhã đi tới kết giới, vươn tay nhẹ nhàng chạm vào, cảm nhận bước sóng của nó thế nhưng nàng cứ như vậy mà bước vào, không hề gặp sự ngăn trở nào!

Cứ như vậy mà Khắc Lôi Nhã bước vào Ma vực!

Canh thứ hai

Cảnh vật hiện ra trước mặt Khắc Lôi Nhã là một rừng cây xanh ngắt rậm rạp nhưng lại yên tĩnh khắc thường. Ít nhất thì cho tới giờ vẫn chưa cảm giác được hơi thở của sinh mạng.

Khắc Lôi Nhã quay đầu lại, đưa tay chạm vào kết giới thì kinh ngạc phát hiện ra rằng không thể đọc được bước sóng của nó, không thể bước qua được. Hoàn toàn khác với việc dễ dàng bước qua vừa rồi. Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ điều này, tìm sư phụ trước đã.

Nơi này thật sự quá quỷ dị. Cảnh đẹp như thế nhưng không có bất kỳ sinh vật nào tồn tại. Là có sinh vật rất nguy hiểm ở đây uy hiếρ khiến những sinh vật khác không dám đến gần hay vốn nơi này đã thế?

“Chiêm chiếρ…” “Ôi ôi…” Bạch Đế và Hắc Vũ một trái một phải đứng trên vai Khắc Lôi Nhã chợt kêu lên. Lập tức Khắc Lôi Nhã cảm nhận được sau lưng có tiếng động rất nhỏ, xoay người thì đối diện với khuôn mặt kiên định của Tẫn Diêm.

“Tẫn Diêm!” Sắc mặt Khắc Lôi Nhã thay đổi, “Sao ngươi lại vào? Không phải ngươi rõ hơn ai hết sự nguy hiểm ở đây sao? Ta đã nói ngươi đừng vào!”

Bạch Đế và Hắc Vũ nhảy lên ngồi trên vai Tẫn Diêm. Vai hắn rộng, ngồi thoải mái hơn.

“Tiểu thư, ta nói rồi, người đi đâu ta sẽ theo đó, cho dù rơi vào vạn kiếp bất phục.” Tẫn Diêm bình tĩnh, nhẹ nhàng nhàn nhạt nói, đáy mắt lộ ra sự kiên định khiến không ai có thể từ chối được.

Khắc Lôi Nhã buồn cười, kinh ngạc mà nhìn Tẫn Diêm. Sự thay đổi của nam tử với khuôn mặt kiên định này không phải Khắc Lôi Nhã không thấy được. Từ khinh thường, chán ghét nàng đến một tấc không rời. Sự thay đổi này Khắc Lôi Nhã cảm nhận được rất rõ ràng.

“Đi thôi.” Khắc Lôi Nhã nhẹ nhàng nói hai chữ, nhưng trong lòng tự nhiên nảy sinh một cảm giác không thể diễn tả thành lời.

“Vâng.” Tẫn Diêm nở nụ cười mỉm thản nhiên, theo sau Khắc Lôi Nhã.

“Phải rồi, Chu Đế đâu rồi?” Khắc Lôi Nhã chợt nhớ tới cự long mệt lử ngoài kết giới.

“Nó không sao, nghỉ ngơi ngoài đó một lúc rồi sẽ tự trở về.” Tẫn Diêm nhẹ giọng trả lời, trong giọng nói có chứa tia áy náy nhàn nhạt.

Khắc Lôi Nhã không hỏi nhiều nữa, tiếp tục đi về phía trước.

Vẫn yên lặng đến quỷ dị như cũ, không hề có sự tồn tại của sinh vật nào.

“Tiểu thư, nơi này rất kỳ lạ.” Tẫn Diêm nhìn bốn xung quanh, phát hiện có điểm khác thường.

“Ừ, không có sinh mạng.” Khắc Lôi Nhã gật đầu, “Không biết là vốn là như vậy hay là do có sinh vật cường đại nào đó uy hiếρ.”

Khắc Lôi Nhã vừa nói xong thì sắc mặt liền thay đổi. Trước mặt nàng xuất hiện một cỗ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đến đáng sợ đang nhanh chóng đến gần.

Tẫn Diêm lắc mình đứng trước mặt Khắc Lôi Nhã ngay lập tức.

Khi Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm thấy sinh vật đang chạy như bay đến trước mặt mình thì ngây ra. Đó là một con rồng bị trói! Ma thú cấp chín! Vảy màu lam lấp lánh phủ kín khắp người, trên gáy có một hàng sai sắc nhọn lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, bốn cái chân to khỏe tràn đầy lực lượng , cái đuôi to khỏe mạnh mẽ. Đây là một loại sinh vật oai phong lẫm lẫm đặc biệt nguy hiểm! Nếu đối đầu thì Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm không chắc có thể thắng được. Rồng bị trói vô cùng hiếm thấy, không ngờ vừa vào Ma vực liền thấy ma thú cao cấp như thế chờ sẵn. Nhưng lúc này đây mặt của con thú cường đại này tràn đầy sợ hãi, chạy như điên như bị thứ gì đó rất kinh khủng đuổi theo sau. Rồng bị trói điên cuồng mà chạy, ngang qua hai người Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm, không hề liếc mắt nhìn bọn họ một cái chứ đừng nói là dừng lại. Nó chỉ chăm chú chạy thật nhanh về phía trước.

Là thứ gì khiến a thú vô cùng cường đại lại nguy hiểm này sợ như vậy?

“Khốn kiếp! Ngươi còn chạy à! Hôm nay lão tử sẽ kho tàu ngươi, có tin hay không?” Tiếng mắng to đầy thô lỗ truyền đến từ phía sau. Rồng bị trói chạy nhanh hơn, thầm than khóc trong lòng rằng hấp và kho tàu thì có khác gì nhau đâu?

Ngay sau đó Khắc Lôi Nhã và Tẫn Diêm còn chưa nhìn rõ là ai thì một bóng người đã đứng trước mặt họ.

“A, loài người?” Đứng trước mặt Khắc Lôi Nhã là một thiếu niên gầy yếu, mái tóc đen mượt như gỗ mun. Trên dung nhan tinh xảo không thể che giấu được sự cuồng ngạo và hung hãn của hắn. Đôi mắt hắn có màu đỏ! Ma tộc!!! Thật sự là Ma tộc! Ma vực thật sự có Ma tộc!

Tẫn Diêm chưa kịp hành động thì thiếu niên mắt đỏ đã nhẹ nhàng vươn tay, hai ngón tay kẹp lấy kiếm của hắn. Chỉ nghe “keng” một tiếng thanh thúy, thanh kiếm của Tẫn Diêm đã gãy đôi. Thanh kiếm ma pháp này mà lại bị hủy đi dễ dàng như thế!

“Đi thôi nhóc con, lão tử mời ngươi ăn cơm.” Tay thiếu niên mắt đỏ nhè nhẹ vung lên, Tẫn Diêm đã biến đâu mất!

“Ngươi! Ngươi đã làm gì? Tẫn Diêm đâu?” sắc mặt Khắc Lôi Nhã đại biến, nhìn thiếu niên mắt đỏ trước mắt, tiếng chuông cảnh giác gióng lên trong lòng! Người này, không, lực lượng của Ma vực và bọn họ không cùng cấp độ!

“Tẫn Diêm? Cái tên vừa chỉ kiếm vào mặt lão tử á? Lão tử đưa hắn đến một góc nào đó du lịch rồi.” Thiếu niên Ma tộc cười đắc chí, “Đi, nhóc con, mời cô ăn rồng bị trói hấp.”

“Ngươi là ai?” Khắc Lôi Nhã lui lại. Chỉ một cái phất tay đã truyền tống Tẫn Diêm, Bạch Đế và Hắc Vũ trong không gian. Đây là lực lượng cỡ nào! Khí tức tán phát của thiếu niên Ma tộc này không có gì cường đại nhưng lại có thực lực khủng bố như vậy. Rốt cuộc hắn là người như thế nào?

“Lão tử không phải là người mà là Ma tộc.” Thiếu niên mắt đỏ lúc này rất tốt tính mà trả lời nàng.

“Nữ hài tử không nên cứ mở miệng là xưng lão tử.” Khắc Lôi Nhã vẫn cảnh giác nhìn Ma tộc trước mắt, cố gắng phân tán sự chú ý của nàng ta. Khắc Lôi Nhã không muốn vừa bước vào Ma tộc, chưa tìm được sư phụ thì đã bị làm thịt. Thoạt nhìn Ma tộc này là thiếu niên nhưng tuyệt đối nàng là nữ nhân!

“Lão tử thích thế đấy thì sao. Ơ, nhóc con, sao ngươi lại thấy được ta là nữ nhân?” Ma tộc này rất hứng thú, nhìn Khắc Lôi Nhã từ trên xuống dưới, gãi gãi đầu rồi nói, “Con mắt của ngươi không tệ lắm. Chẳng lẽ mắt ngươi khác người? Để lão tử moi ra xem một chút.”

Khắc Lôi Nhã trừng mắt nhìn Ma tộc trước mắt, biết nàng ta tuyệt đối có năng lực này. Hơn nữa người đời đều biết Ma tộc hung ác tàn nhẫn. Có thể nhìn thấy điều đó qua việc nàng ta đuổi theo đòi ăn thịt con rồng bị trói kia.

“Coi ngươi căng thẳng kìa.” Ma tộc có đôi mắt màu đỏ cười lên ha hả, “Nhóc con, dạo này không có ai chịu nói chuyện với lão tử. Những thứ ngu xuẩn kia vừa nhìn thấy lão tử liền bỏ chạy. Mẹ kiếp, đi sang bên kia giải sầu thì mấy thứ đồ chơi đó thấy lão tử liền chạy!”

Khắc Lôi Nhã nhìn Ma tộc đang cười trước mắt đến sững sờ, nhưng trong lòng đang suy nghĩ xem rốt cuộc thân phận của Ma tộc này là gì. Lời của nàng có ý gì? Những thứ ngu xuẩn kia thấy nàng thì liền bỏ chạy? Bên kia? Là ở đâu? Ma giới chăng?! Ma tộc của Ma giới thấy nàng thì bỏ chạy, vậy nàng là người thế nào? Hoặc là lực lượng đã đạt tới trình độ nào rồi?

“Đừng để ý lão tử là ai. Hôm nay tâm tình ta rất tốt.” Thiếu nữ mắt đỏ cầm tay Khắc Lôi Nhã, giở giọng lưu manh, “Đi, lão tử dẫn ngươi đi dạo. Tìm được rồng bị trói lúc nãy trước đã. Hôm nay tạm thời không ăn nó, chúng ta dùng nó để cưỡi.”

Khắc Lôi Nhã dở khóc dở cười, thế nào cũng thấy đầu Ngô mình Sở. Giống như mình bị một gã lưu manh chặn lại và nói: đi, tôi lái xe thể thao đưa cô đi hóng gió. Nhưng tên lưu manh này là nữ! Càng khiến cho Khắc Lôi Nhã bất đắc dĩ hơn là nàng hoàn toàn không thoát khỏi tay thiếu nữ này được. Khắc Lôi Nhã chỉ biết một điều, đó là thiếu nữ Ma tộc này là người mạnh nhất mà nàng từng gặp! Dù là trưởng lão Hỏa đường cũng không bằng nàng ta. Hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của thiếu nữ này. Nếu nàng ta không có đôi mắt màu đỏ thì cũng giống thiếu nữ bình thường. Trên thực tế lực lượng nàng ta thể hiện khiến người ta kinh hồn bạt vía.

Lúc này, kết giới truyền đến tiếng va chạm ầm ầm, vô cùng gấp gáp. Khắc Lôi Nhã đang ngẩn ngơ lập tức kịp phản ứng, biết đó là con rồng bị trói không kịp chọn đường mà chạy đã đụng phải kết giới.

“Cho ngươi ba giây. Nếu không lập tức xuất hiện thì trước tối nay tuyệt đối lão tử sẽ ăn thịt ngươi. Hôm nay tâm tình của lão tử tốt, nhanh tới đây làm ngựa cho ta để ta dẫn mỹ nữ đi dạo xung quanh.” Thiếu nữ mắt đỏ hắng giọng, vô cùng mất kiên nhẫn mà hét lên với không khí.

Trong nháy mắt, đúng thật là chỉ trong nháy mắt, một cơn lốc quét qua, con rồng bị trói đã ngoan ngoãn, nhanh nhẹn đứng trước mặt hai người.

Khắc Lôi Nhã trợn mắt, ngây người nhìn con rồng có ánh mắt của tiểu tức phụ (nàng dâu nhỏ) trước mắt mình. Đây là rồng bị trói thực lực vượt trội, hung thần ác sát trong lời đồn đấy à? Trước mắt thiếu nữ Ma tộc này còn ngoan hơn cả cừu non nữa! Rốt cuộc thân phận của nàng ta là gì?

“Đúng rồi, nhóc con, ngươi tên là gì nhỉ?” thiếu nữ Ma tộc khẽ hí mắt, con rồng bị trói lập tức ngồi xổm xuống, để thiếu nữ Ma tộc cưỡi lên. Thiếu nữ Ma tộc kéo tay Khắc Lôi Nhã, đỡ nàng lên.

“Khắc Lôi Nhã.” Nàng dùng giọng nói buồn bực mà trả lời. Nhưng trong lòng rất lo cho an nguy của Khắc Lý Phu và Tẫn Diêm. Trong khu vực thần bí đáng sợ này, không biết hiện tại hai người ra sao rồi. Nhưng thiếu nữ Ma tộc trước mắt này hỉ nộ vô thường, chọc giận nàng ta là hành động không sáng suốt.

“Tên ngươi không tệ. Ngươi tới đây làm gì?” Thiếu nữ mắt đỏ vỗ vỗ con rồng dưới thân, nó liền nhấc chân đi về phía trước. Nhưng vì quá căng thẳng nên hai chân trước vừa bước thì hai chân sau cũng tiến lên theo cùng một lúc, như người đồng thời dùng cả tay chân mà đi vậy.

“Ta tới tìm sư phụ ta. Người vào Ma vực.” Khắc Lôi Nhã thành thật trả lời.

“A, sư phụ à?” Thiếu nữ tóc đỏ vuốt cằm của mình, suy nghĩ một lúc, “A, hình như mấy ngày trước có một lão đầu nhân loại bước vào. Ma vực? Loài người gọi chỗ đó như vậy sao? Hừ…” Thiếu nữ mắt đỏ cười lạnh tràn đầy khinh thường.

“Thật à? Vậy ngươi có biết sư phụ ta ở đâu không?” Khắc Lôi Nhã vừa nghe thì đã thấy gấp gáp trong lòng, vội vàng hỏi.

“Biết.” Thiếu nữ mắt đỏ vung tay, tiện tay ngắt một cái lá trên nhánh cây, trả lời không chút để ý.

“Thật sao? Có thể đưa ta đi tìm sư phụ được không?” Khắc Lôi Nhã vội vàng hỏi.

“Không thể. Hôm nay ngươi phải đi chơi với lão tử. Chờ lúc tâm tình lão tử tốt sẽ dẫn ngươi đi. Không biết chừng lúc lão tử vui lên liền thuận tiện tiễn ngươi ra ngoài luôn. Các ngươi không có cách nào ra khỏi kết giới này.” Thiếu nữ mắt đỏ liếm cái lá trong tay đầy thô bỉ, nghiêm trang trả lời.

Khóe miệng Khắc Lôi Nhã giựt giựt. Quả nhiên người này hỉ nộ vô thường. Hơn nữa điều nan giải nhất chính là thực lực của nàng ta sâu không lường được!

“Ngươi, là ai?” Suy nghĩ một chút, Khắc Lôi Nhã quyết định hỏi. Lúc này nàng vẫn chưa hề biết rằng mình đã gặp được một nhân vật lợi hại như thế nào!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất