Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Mưa chiều » Phần 43

Mưa chiều

Phần 43

Chiều hôm đó, tôi với thằng Đức đi lòng vòng các của hàng lưu niệm hay nhà sách để cho ông kễnh kia tìm quà tặng người ta. Tôi cũng đi tìm mua một vài thứ về làm quà để tặng… em Thùy. Lỡ hứa mà không làm thì coi bộ không ổn cho lắm. Thằng Đức đi vòng vòng nhìn Đông ngó Tây, tôi thì hỏi thăng nhân viên ở đó xem có thứ mình cần hay không. Tôi dự định làm một căn biệt thự mini… bằng tăm tre. Khi ở quê, lúc chán thì tôi lại lôi tăm hay diêm ra làm nhà rồi mô hình này nọ, nên cũng khá rành. Khác là giờ làm công phu hơn một chút, làm hẳn căn biệt thự với khuôn viên bên ngoài đàng hoàng.

Làm mô hình biệt thự thì nguyên liệu khá đơn giản. Biệt thự thự ra chợ mua tăm xiên kết hợp với tăm xỉa răng để làm, khuôn viên thì mua ít cây cỏ trang trí nhỏ (ở của hàng lưu niệm cũng bán cả đống), thích thì làm thêm dàn đèn led nhấp nháy cho vui mắt. Cái tôi đau đầu nhất là… sàn nhà. Sàn nhà mà làm toàn bộ bằng tăm thì nhìn không đẹp lắm, tôi thích sàn được làm bằng các thanh gỗ to hơn xíu. Đang đau đầu thì thằng Đức thấy tôi cầm mấy bịch xanh xanh đỏ đỏ thì lại gần hỏi.

“Mày mua cái này làm gì đấy?”

“Làm mô hình biệt thự.”

“Hả? Tặng ai à?”

“Ừ, em Thùy?” – Tôi lạnh nhạt nói.

“Ế…” – Nó càng ngạc nhiên.

Thế là tôi kể cho nó nghe cái ý tưởng đang hình thành trong đầu, nó nghe đến đâu thì gật gù đến đó.

“Mày cũng rảnh vãi ra, sắp thi cử rồi còn bày ra cái này.” – Nó nghe xong chốt hạ một câu làm tôi tụt cả cảm xúc.

“Kệ tao.”

“Chả kệ mày thì sao.” – Nó nhún vai.

“À đúng rồi, mày biết loại que gì dài khoảng 7 8 cm, rộng khoảng 2 cm, mỏng chưa tới 0, 5 cm không?”

“Không.” – Nó chẳng cần nghĩ mà nhún vai trả lời dứt khoát.

“Móa, giờ sao đây.” – Tôi ôm đầu nghĩ, không lẽ giờ đi mua nguyên cây tre về rồi è cổ vót ra… Ôi lạy hồn.

“Thôi đi mày ơi, đi mấy chỗ khác xem có gì hay không?”

“Ờ đành vậy…”

Nguyên liệu thì coi như là đủ hết, chỉ thiếu mỗi sàn nhà. Đang đau đầu vừa nghĩ vừa nhìn ngó lung tung để xem xem có ý tưởng gì không. Thế là mắt tôi sáng lên, thắng xe cái két lại. Thằng Đức phía sau cũng mém húc vào tôi.

“Tiên sư mày, chạy xe kiểu gì đấy?” – Nó sừng sộ lên hỏi.

Tôi cũng không ham để ý thái độ của nó, dựng chân trống xe xuống tôi chạy lên vỉa hè. Cúi người xuống nhặt cái… que kem ai đó ăn xong vứt ngay vệ đường. Nhìn cái que kem bằng gỗ, mặt tôi… dại ra, cười hềnh hệch, càng không nỡ buông tay…

“Này… Mày bị ngu à?” – Thằng Đức đưa tay trước mặt tôi hua hua rồi hỏi.

“Cái này, chính là nó, giờ thì ngon rồi” – Tôi gục gặc gật đầu.

“Là sao? Mày bị gì thế?” – Nó vẫn cau mày thắc mắc.

“Nãy mày có nhớ tao hỏi mày cái loại que để làm sàn nhà không, cái que kem này vừa khớp. Haha” – Tôi cười khoái trá.

“Ý mày nói là cái này?”

Nó trợn mắt há mỏ ra nhìn điệu bộ như địa chủ được mùa của tôi, sau đó lắc đầu thở dài.

“Mày bị gái nó ếm bùa rồi đó.”

“Kệ tao, có ý tưởng rồi. Chiều mai học xong tụ tập cả đám lại, tao bao” – Tôi khoát tay.

“Hả? Bao gì?” – Nó ngạc nhiên.

“Đi nhanh lên, mày không đi nữa là tao về đấy. Việc tao xong rồi!” – Tôi quắc mắt hừ giọng.

“Rồi thì đi, tự mày dừng lại giờ kêu tao đi nhanh à?” – Nó trợn mắt vặc lại.

Thế rồi 2 ông kễnh lại lang thang khắp nơi, trên đường đi tôi ghé vào cái chợ bên Nguyễn Thái Học mua một bọc tăm xiên. Sau khi trở về thì tôi sướng như bắt được vàng, thằng Đức thì cau có như kiểu vàng… của nó bị tôi lấy mất.

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất