…
“Đường tổng tài, hôm nay có thời gian rảnh rỗi đến đây cơ à?!” Tổng giám đốc kinh ngạc đứng lên nghênh đón ông chủ chính thức của công ty đại giá quang lâm.
“Ừ, vừa vặn đang lúc rảnh rỗi tới đây xem công ty giải trí dạo này làm ăn như thế nào?” Đường Hạo ngồi vào trong ghế, thân thể nặng nề tựa lưng vào ghế ngồi. Tiệntay lật qua lật lại sổ sách, sau đó nhanh chóng khép lại. Trong lúc này đương nhiên hắn không trông cậy kiếm tiền từ đây mà cái công ty này tồn tại là có mục đích khác.
Công ty này không đăng kí bằng tên của hắn nên không có bất kỳ quan hệ nào với Đường thị.
“Cũng không tệ lắm, tháng này hai cô người mẫu của chúng ta đượcxếp hạng trong tốp mười người mẫu có triển vọng nhất năm. Đúng rồi Kỳ Kỳ đang ở đây quay quảng cáo cho chúng ta!” Nữ tổng giám đốc vừa nói vừa đưa ly cà phê đến trước mặt Đường Hạo.”Tôi vừa pha xong, cậu rất có có lộc ăn đấy!”
“Dace pha cà phê đương nhiên là uống ngon nhất, nếu không ba của tôi làm sao có thể yêu thích chị như vậy…” Đường Hạo nói ra.
“Này, cậu không được nói lung tung!” Dace mở to hai mắt quát lớn.
Đường Hạo cười nói: “Ha ha, tôi nói sai rồi, là ba tôi yêu thích cà phê do Dace pha!” Đường Hạo mang mỉm cười, uống một ngụm cà phê nóng hổi. Nháy mắt, trong miệng tràn ngập hương vị cà phê.
Dace nhiều năm qua là trợ thủ đắc lực nhất của cha hắn, đương nhiênhai người đơn thuần chỉ có công việc, không hề có quan hệ mờ ám! Cô cẩnthận, thông minh, quan trọng là cô rất thích làm việc trong môi trườngcạnh tranh quyết liệt cho nên Đường Hạo mới đem công ty phức tạp nàygiao cho cô quản lý.
“Chủ tịch cùng phu nhân gần đây rất vui vẻ, ha ha thoáng cái đã có hai đứa cháu, để họ bận rộn rồi!” Dace khẽ nhấp một ngụm cà phê sau đó cười nói.
“Ha ha, những đứa trẻ nghịch ngợm chỉ gây phiền phức thôi! Ai chưa biết thì yêu mến chúng lắm, riêng tôi thấy phiền muốn chết!” Nói đến hai đứa con của mình, Đường Hạo lập tức chau lông mày. Hai ngày nay Lục Giai Ngưng không có ở nhà, hai đứa càng nghịch ngợm hơn trước làmcho đầu hắn đau nhức không thôi.
“Trẻ con đều như vậy, lúc nhỏ là thiên sứ, lớn một chút chính là ác ma!” Dace đồng tình nói!
Cốc… cốc… cốc…
Một hồi tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi…” Dace đứng lên, nói vọng ra cửa.
Quản lí đầu đầy mồ hôi đi tới văn phòng tổng giám đốc, sau đó vừa lau mồ hôi trên mặt vừa nói: “Tổng giám đốc, Kỳ Kỳ đột nhiên không vào chụp ảnh, làm sao bây giờ?”
Dace tức giận nhìn quản lí, lạnh lùng nói: “Vấn đề nhỏ như vậy, cậu lại muốn tôi tới giải quyết sao? Trước kia làm như thế nào, hiện tại liền làm như thế đó?”
“Tổng giám đốc, Kỳ Kỳ muốn người trang điểm của chúng ta phải xin lỗi vì đã đẩy ngã cô ấy!”Quản lí nghiến răng nghiến lợi nói.
“Vậy hãy để cho người trang điểm đến xin lỗi, chẳng phải chuyện rất đơn giản sao?!”
“Nhưng người trang điểm kia nhất định không chịu xin lỗi, tôi nói cái gì cô ta cũng không xin lỗi!” Ban đầu hắn định dọa đuổi việc Tiểu Ngưng để cô sợ nhưng cô không hề lo sợmà Kỳ Kỳ cũng không nhượng bộ, hắn cũng dụ dỗ cô chỉ cần cô nói xin lỗi, hắn lập tức cho cô một số tiền lớn. Kết quả, cô lại cười châm chọc, móc một số tiền lớn ra nói, nếu như Kỳ Kỳ xin lỗi cô, cô sẽ đem tiền chohắn!
“Cô ta còn cực kỳ ngạo mạn nói”Hiện tại Lục Giai Ngưng tôi khôngthiếu tiền, nhưng vì tôi yêu thích công việc này nên muốn làm thôi, đừng nghĩ dùng tiền là có thể hạ nhục tôi!” Mẹ nó, không thiếu tiền ư? Có phải đại gia đâu mà không thiếu tiền? Không thiếu tiền làm thợ trang điểm làm gì chứ!
“A? Thợ trang điểm nào mà lớn mật như vậy?” Dace tràn ngập tò mò mà hỏi thăm.
Đang ngồi trên ghế, Đường Hạo cũng tò mò nhìn quản lí, thợ trangđiểm? Chẳng phải Tiểu Ngưng đang làm thợ trang điểm ở đây sao? Chẳng lẽlà cô?
Nên dàn xếp ổn thỏa vụ của cô gái đó, để cô ta tình nguyện chínhmình chịu ủy khuất, như vậy chúng ta cũng sẽ không truy cứu chuyện này.
“Chính là cô gái đó”Người mới tới tên gì nhỉ! Cô ta nói, cô tađược tổng giám đốc mời tới, cho nên muốn đuổi việc cô ta cũng phải làtổng giám đốc đuổi, nếu không cô ta nhất định không đi!” Quản lí kể lại những lời Lục Giai Ngưng đã nói cho tổng giám đốc nghe.
“Khẩu khí lớn vậy sao?” Dace hừ nhẹ một tiếng, sau đó hời hợt nói: “Dù sao cậu cũng đã làm việc lâu năm ở đây, chuyện đơn giản như vậy cònkhông biết xử lý như thế nào sao? Kỳ Kỳ không phải là muốn thể diện haysao? Vậy cậu hãy nghĩ biện pháp làm cho người thợ trang điểm kia chịuxin lỗi, cho Kỳ Kỳ chút mặt mũi là được rồi!”
Đã được tổng giám đốc ngầm đồng ý, quản lí lập tức gật đầu.”Vâng, tôi liền đi ngay!” Nói xong quản lí liền đi ra khỏi phòng.
“Hiện tại các cô gái trẻ ai cũng muốn thể hiện, nhưngchúng ta sao có thể ai cũng nể nang được? Đương nhiên là muốn họ nghetheo thì phải dùng biện pháp mạnh! Tổng tài, cậu nói xem có đúng haykhông?” Dace cười khẽ lắc đầu, vẻ mặt không chút cảm xúc.
Đường Hạo giữ im lặng nhìn Dace, lông mày nhăn lại thật sâu.
“Làm sao vậy? Tổng tài!” Dace nghi ngờ hỏi.
Đường Hạo đột nhiên từ trên ghế đứng lên, sau đó vội vàng nói: “Dace, mẹ của các con tôi đang làm thợ trang điểm ở đây!”
Dace vừa mới uống cà phê vào trong miệng liền phun hết ra, sắc mặt trắng bệch: “Cái gì? Mẹ của các con cậu đang làm thợ trang điểm ở chỗ tôi sao?”
“Đúng vậy, tôi chính là đến gặp cô ấy!” Đường Hạo bước nhanh ra cửa trước, đáng chết, hắn không muốn cô bị đánh, như vậy hắn sẽ chịu không nổi!
“Cậu đừng nóng vội, đợi tôi một lát tôi với cậu cùng đi!” Dace chạy theo sau Đường Hạo vừa đi vừa nói.
Trời ạ, như thế nào phu nhân tương lai của ông chủ lại ở chỗ của côlúc này? Chuyện này thật sự là… Thật sự là… Nếu nhưphu nhân tương lai của ông chủ bị đánh thì thật sự là… là quánực cười!
Đường Hạo nhìn thấy biển ghi “phòng hóa trang” liền trực tiếp đẩy cửa ra.
“A…” Mấy cô người mẫu phát ra tiếng thét chói tai, tranh thủ thời gian tìm quần áo che thân thể của mình.
Bất quá khi các cô nhìn thấy người đang đi tới là Đường Hạo thìnguyên một đám đang dùng tay cầm vải che lấp thân thể đều chậm rãi trượt xuống.
Đường Hạo căn bản không để ý tới những cô gái này, ánh mắt sắc bénrất nhanh đảo qua mỗi một người thợ trang điểm. Khi không nhìn thấyngười phụ nữ của mình thì giọng nói của hắn cực kỳ lạnh lùng, chất vấn: “Lục Giai Ngưng, cô ấy đang ở đâu?”
Đang hoá trang cho người mẫu, chị Lý sợ ngây người chỉ ra bên ngoài: “Tiểu Ngưng… Tiểu Ngưng bị quản lí mang đi rồi…”
“Đáng chết!” Đường Hạo tức giận hô to một tiếng, đóng cửa phòng và chạy ra ngoài.