Vi thần nghĩ như vậy, Oa nhân náo loạn, tất nhiên là từng có, nhưng đã đánh rồi, xăm chữ lên mặt, không hợp quy củ Đại Tống chúng ta, trực tiếp đưa bọn chúng về quê là được, Oa nhân bên kia cũng có cái để ăn nóin, nhưng Chủ sổ ghi chép Đồng Văn quán kia lại cắn không buông, vi thần bây giờ là hai mặt khó xử, xin bệ hạ làm chủ.”
Triệu Cát nghe xong lời Dương Thực nói, mỉm cười: “ Không phải là đại sự gì, đến phủ Kinh Triệu bên kia, đưa họ trở về là được, về phần Oa sử, có lẽ là từ từ trấn an, người Oa náo loạn cũng không phải lần một lần hai, chung quy bọn họ là man di, mới tới Đại Tống, khó tránh khỏi mất giáo hóa.”
Thẩm Ngạo lúc này lại không buông tha, nói: “ Bệ hạ, Lễ bộ chỉ phụ trách đón khách, Hồng Lư Tự phụ trách quản lý, hôm nay Hồng Lư Tự quản, Lễ bộ mọc lan tràn ra, sau này Hồng Lư Tự bên này còn phục người sao được? Ngoài ra, sự tình Oa nhân bên kia, náo loạn không nhỏ, đả thương mấy người đi đường, dưới ban ngày ban mặt, dám động dao găm, hôm nay thả bọn họ trở về, ngày mai bọn hắn còn muốn đến náo loạn, Oa sử bên kia đã nói, sau khi trở về sẽ trách phạt nặng, nhưng vi thần hiểu, Oa nhân có thể tới ta Đại Tống du học, đều là Oa nhân quyền quý, xa hoa, Oa nhân chịu trị tội của bọn hắn sao? Trước mắt, việc cấp bách là phải phanh bầu không khí này lại, giết một người răn trăm người, đơn giản buông tha bọn hắn, đến lúc đó không tránh khỏi lại muốn gây chuyện, man di sợ uy mà không sợ đức, cũng nên cho bọn hắn một điểm nhan sắc, bọn hắn mới biết được lợi hại.”
Triệu Cát lại khó xử rồi, trong đầu Dương Thực cũng không thoải mái, à, Thẩm Ngạo ngươi nói rất nhẹ nhàng linh hoạt, cái tên Oa sử kia tìm kiếm người cầu tình, cũng không phải ngươi, ta làm tại Lễ bộ tư, còn tránh được sao?
Dương Thực nói: “ Nói thì nói như thế, nhưng Oa nhân gần đây luôn cẩn thận, những năm qua tiến cống cũng kịp thời, khép cho bọn hắn tội nặng, chung quy là thiên triều ta đuối lý.”
Thẩm Ngạo hùng hồn nói: “ Thiên triều ta đuối lý như thế nào? Dưới chân thiên tử, bọn hắn liền dám rút đao, chẳng lẽ là mấy dân chúng vô tội bị thương, vẫn phải chịu thiệt thòi? Trước mắt, phủ Kinh Triệu bên kia cũng ra phán quyết, nếu tùy ý sửa đổi, chẳng phải là cổ vũ bọn hắn? Ta thì ăn nói với những người bị thương như thế nào?”
Triệu Cát phất phất tay, không kiên nhẫn, nói: “ Một chút sự tình nhỏ, cũng đáng để các ngươi tức giận?”Ánh mắt rơi vào trên người Thái Kinh, hỏi: “ Thái khanh gia nói như thế nào?”
Thái Kinh ho khan một tiếng, có chút rung động, hướng Triệu Cát, ôm tay hành lễ, cúi thân thể nói: “ Chính như theo như lời Thẩm đại nhân, đã có phủ Kinh Triệu phán quyết, hiện tại sửa đổi, chỉ sợ tổn hại uy nghi triều đình, nếu phủ Kinh Triệu còn chưa đưa ra phán quyết, vẫn có thể tha thứ đường sống.”
Triệu Cát gật gật đầu: “ Như vậy liền án theo ý kiến Hồng Lư Tự để xử lý, về phần Oa sử muốn ồn ào, năm nay Trẫm ban thưởng nhiều một ít cho bọn hắn, nhét vào miệng bọn hắn là được, Trẫm không tin, mấy du học sinh có thể gây ra bao nhiêu động tĩnh.”
Lập tức, Triệu Cát ho khan một tiếng, mắt thấy tất cả mọi người, lại nói: “ Trẫm nghĩ kỹ, hôm nay bốn phía không yên, sự tình võ không thể tiếp tục để hoang phế, hôm qua Trầm khanh hướng Trẫm đề nghị, khởi công xây dựng học đường dạy võ, dùng để chấn chỉnh võ vận Đại Tống ta, chuyện này Trẫm châm chước, xác thực có thể thực hiện.
Trẫm sẽ làm Tế Ruợu, Thẩm Ngạo sẽ tới làm tư nghiệp học đường, thay Trẫm tiếp tục quan sát, về phần các học chính, giáo viên khác, có lẽ sẽ rút ra từ trong Binh bộ, chỉ là, cái học võ này liền có chút phiền phức, Thái ái khanh giúp Trẫm xem xét, xem địa phương nào rộng lớn một ít, cũng không thể để bọn hắn đến phòng ở, học tập bắn cung cưỡi ngựa!”
“ Bệ hạ làm Tế Ruợu, đây là quy củ các đời đều không có, chỉ sợ không ổn đâu.”Nói chuyện chính là Thượng Thư Lệnh Lý Văn, vị Lý Văn này là người của Thái Kinh, bình thường khúm núm, tất cả dùng Thái Kinh như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó, lại thích hợp cầm lái trong Thượng Thư tỉnh.
Lý Văn lúc này cũng không muốn những thứ khác, chỉ cảm thấy, đường đường là thiên tử, lại hạ mình đi làm cái Tế Rượu, vốn là có điểm hoang đường, huống chi còn là Tế Rượu học đường dạy võ, đây chẳng phải là đè ép Quốc Tử Giám và Thái Học một đầu? Đại Tống dương văn ức võ, địa vị giữa văn võ cách xa nhau, nhưng Triệu Cát làm như vậy, sĩ tử bên kia khẳng định sẽ hung hăng huyên náo.
Lý Văn vừa dứt lời, mặt sắc Triệu Cát lại có chút cương, Thái Kinh đã bất động thanh sắc, nói: “ Lý đại nhân, đây là sự tình võ, ngươi không cần phải hồ đồ.”
Lý Văn nhai nuốt lấy lời Thái Kinh nói, lập tức tỉnh ngộ, bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, cái học đường võ này vốn là quân đội quản lý, ngoại trừ bệ hạ tới làm Tế Rượu, còn có ai dám gánh liên quan? Vội vàng bừng tỉnh đại ngộ nói: “ Là vi thần lỡ lời.”
Triệu Cát cười ha hả mà khoát khoát tay: “ Không quan trọng, trăm việc đợi làm, chuyện này liền giao cho Thẩm Ngạo đi làm, hắn muốn cái gì, Thượng Thư tỉnh cùng tất cả bộ đều ban cho một chút thuận tiện, giáo viên, học quy, còn có luyện khí giới, cũng không thể chậm trễ.”
Thượng Thư tỉnh vốn là trông coi lục bộ, xem như đứng đầu lục bộ, chuyên chấp hành nhiệm vụ, Lý Văn vội vàng nói: “ Cái này dễ làm, vi thần nhất định tận lực tạo thuận tiện cho Thẩm đại nhân.”Hắn cẩn thận mà liếc nhìn Thẩm Ngạo, đối với Thẩm điên cuồng này, có chút sợ hãi, nào dám không để cho hắn thuận tiện, Thẩm điên cuồng không tìm phiền phức là hắn đã muốn A Di Đà Phật rồi.
Thái Kinh nhàn nhạt nói: “ Bệ hạ, học đường võ bị dựng lên, có phải có chút ít không ổn hay không, dù sao cũng có chút phá vỡ nề nếp thông thường của Đại Tống ta.”
Triệu Cát liếc nhìn Thẩm Ngạo, nói: “ Thẩm khanh, ngươi tới giải thích cho Thái sư đi.”
Thẩm Ngạo gật đầu, nói ý nghĩ của mình ra, người đang ngồi vốn cũng có điểm không cho là đúng, nhưng nghe nói nhập họcđều là học trò nhỏ, tú tài, có không ít người bình thường, nói đến nói đi, cái học đường dạy võ này đào tạo ra, có lẽ là nhân tài văn võ song toàn, nghĩ như thế, lực cản sẽ không lớn rồi, văn nhân kỳ thị quân nhân, không phải nói quân nhân là quê mùa, mà là cho rằng bọn họ không đọc sách, không hiểu được đạo lý thánh hiền, những đệ tử nhập học kia đều là người đọc sách, sĩ tử bên kia cho dù có cười chê, cuối cùng còn có thể rơi vào bên trong tranh luận, không thể nghiêng về một bên, mà là dùng ngòi bút làm vũ khí.
Thẩm Ngạo miệng đắng lưỡi khô, nói mãi mới xong, Triệu Cát lại cười nói: “ Chư khanh còn có dị nghị gì không?”
Lời nói nói đến đây, lại thấy hoàng thượng và Thẩm Ngạo hào hứng bừng bừng, lúc này đưa ra dị nghị, giống như là muốn đánh võ đài cùng hoàng thượng và Thẩm Ngạo? Cho dù trong lòng có ý kiến, cũng không người nào dám đứng ra phản đối.
“ Vậy cứ làm như thế, Môn hạ tỉnh bên kia nghĩ ra ý chỉ, lại để cho Trẫm đã xem qua, về phần Thẩm Ngạo, ngươi cũng phải hao tâm tổn trí, mau chóng nghĩ ra một chương trình, đưa đến trong nội cung.”Triệu Cát cuối cùng cũng vỗ bàn quyết định, có vẻ hào hứng càng đậm, sau đó nói vài lời, triều nghị hôm nay mới tính toán kết thúc.
Đợi tất cả mọi người đi, Triệu Cát lưu Thẩm Ngạo lại, nói với Thẩm Ngạo: “ Trẫm đã làm Tế Rượu, ngươi phải làm ra điểm bộ dáng, nếu không, ngay cả Trẫm đều đi theo mông ngươi cũng bị xấu hổ, biết không?”
Thẩm Ngạo đáp ứng, lộ ra vẻ cười khổ, nói: “ Bệ hạ, ta có phải là nên đi gặp thái hậu?”
Triệu Cát nói: “ Lại đánh bài lá cùng thái hậu? Ngươi coi mình là người nhàn rỗi vô sự sao? Ngẫu nhiên chơi đùa cùng thái hậu là được rồi, đừng nghĩ đến chơi, xem thật kỹ học đường dạy võ và Hồng Lư Tự đi.”
Thẩm Ngạo cười ha hả nói: “ Bệ hạ, Ninh An niên kỷ không nhỏ…”
Câu ám chỉ này, xem như để cho Triệu Cát hiểu, thì ra người này là nhớ thương hứa hẹn của mình lúc trước, Triệu Cát tức giận nói: “ Ngươi còn sợ người chạy sao? Nói thật với ngươi, thời gian kéo càng lâu, thái hậu bên kia gật đầu càng dễ dàng, chính Thái hậu nên chọn rể vì Ninh An, Trẫm ở bên cạnh chống đỡ, ngươi còn sợ người chạy sao? Đừng có nói nhiều lời vô ích với Trẫm, từ từ ghi cái chương trình đi ra, Trẫm chờ để xem đó.”
Tags: Kiều Thê Như Vân, Truyện cổ trang, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện Quân Sự, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không