Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 2 » Phần 41

Kiều Thê Như Vân – Quyển 2

Phần 41

Tính tình Thẩm Ngạo thuộc loại này e sợ thiên hạ không loạn, châm ngòi thị phi thật sự là dễ như trở bàn tay, hết lần này tới lần khác, còn giả bộ như giữ gìn Vương Chi Thần, hận không thể đỡ một đao vì ‘huynh đệ’, ‘dưới tình thế cấp bách’ lại liên lụy Thái Thái sư vào đến, còn một thần sắc suy nghĩ, rất là lo lắng vì thái hậu.

Thái hậu mặt lạnh cười nói: “À? Hẳn là Vương Chi Thần này có cái gì liên quan cùng Thái Kinh?”

Thẩm Ngạo rất do dự nói: “Có một chút, Thái Thái sư quan hệ với hắn coi như không tệ, bình thường hai người đi được cũng gần, hơn nữa Vương Chi Thần là môn sinh của Thái Kinh, nếu nói là tình hai người như phụ tử cũng không đủ. Thái hậu ngẫm lại xem, Thái Thái sư chính là trụ cột của quốc gia, môn sinh của hắn, cho dù phạm vào một điểm sai sót, kỳ thật cũng không coi là cái gì, thái hậu coi như nhường hắn một chút, cũng không có gì lớn.”

Thẩm Ngạo càng nói theo kiểu Thái Thái sư không thể trêu vào, trong lòng thái hậu liền càng không thoải mái, hừ lạnh nói: “Chỉ là một con chó của Thái Kinh mà thôi, ai gia dựa vào cái gì mà để cho hắn lộng hành, đi, gọi bệ hạ tới, ai gia có chuyện muốn nói cùng hắn.”

Thẩm Ngạo trong lòng buông lỏng, trong lòng nghĩ: “Vương đại nhân à Vương đại nhân, hôm nay ngươi muốn xui xẻo rồi, hắc hắc, lấn đến trên đầu ta, không cho ngươi chịu đau khổ, ngươi thực sự coi con cọp là con mèo bệnh.” Nghĩ đến, lập tức đi yết kiến Triệu Cát, tâm tình Triệu Cát hôm nay khá hơn một chút, vẫy tay với Thẩm Ngạo: “Thẩm Ngạo, ngươi tới, Trẫm đang suy nghĩ một sự kiện.”

Thẩm Ngạo vô cùng nghiêm chỉnh nói: “Bệ hạ, có chuyện gì xin để sau lại nói, thái hậu mời bệ hạ đi qua.”

Đối với mẫu hậu này, Triệu Cát phải dám chậm trễ, lập tức đứng dậy, theo Thẩm Ngạo đến Cảnh Thái điện, gọi một tiếng mẫu hậu, bên trong không có động tĩnh, gọi tiếp một tiếng, lại không tiếng động, Triệu Cát chột dạ rồi, cúi gằm người đi vào, trong điện cũng không có người, ngược lại có một lão thái giám sững sờ đứng ở đàng kia, không chút sứt mẻ.

Triệu Cát hỏi thái giám này nói: “Thái hậu ở nơi nào?”

Lỗ tai lão thái giám hơi nghễnh ngãng, thấy Triệu Cát, muốn hành lễ, hết lần này tới lần khác lại không nghe rõ hắn nói cái gì, chỉ nói: “Bệ hạ có gì phân phó?”

Triệu Cát lớn tiếng lập lại câu hỏi một lần, mặt mo của lão thái giám lập tức trở nên chua xót, trong đôi mắt đục ngầu tràn ra nước mắt: “Thái hậu bị bệnh…”

“Bị bệnh!” Triệu Cát lại càng hoảng sợ, nói: “Nàng ở nơi nào, thái y đâu? Mau mời thái y.”

Lão thái giám chỉ vào phía sau, Triệu Cát mang theo Thẩm Ngạo xông vào, nặng nề đẩy mấy cánh cửa lầu các, bên trong và trong phòng ngủ yên tĩnh không tiếng động, Triệu Cát chứng kiến thái hậu trên giường bệnh, thoáng cái đã đi qua, quỳ trên mặt đất, cầm tay thái hậu hỏi: “Mẫu hậu là không thoải mái ở đâu?”

Thái hậu nghiêng đi thân, quay mắt về phía tường, không để ý tới hắn.

Triệu Cát thoáng cái đã ngây dại, có chút thất kinh, ngây người một hồi mới được là đối với một bên thái giám nói: “Đây là có chuyện gì?”

Mấy thái giám chỉ là cúi thấp đầu, không dám nói lời nào, thái hậu lúc này lại nói với tường: “Tấn vương còn chưa tới sao? Mau gọi hắn đến, ai gia có việc muốn phân phó hắn.”

Triệu Cát buồn rầu nói: “Mẫu hậu có lời gì thì nói cùng Trẫm là được, cần gì phải đi gọi Tấn vương.”

Thái hậu nói: “Ngươi suốt ngày sủng ái Thái Kinh kia, thiếu chút nữa lại để cho Thái Kinh đến thay ngươi làm hoàng đế, độc đoán triều cương rồi, ai gia còn nhờ ngươi được sao?”

Thẩm Ngạo ở một bên nghe được im lặng, thái hậu này thật đúng là biết làm việc, chiêu thức ăn vạ này, quả nhiên là lô hỏa thuần thanh, bội phục, bội phục!

Triệu Cát không hiểu ra sao: “Mẫu hậu vì chuyện gì mà tức giận Thái Thái sư?”

Thái hậu bắt đầu xoay người, nghiêng người thở phì phì nói với Triệu Cát: “Không phải Thái Kinh, mà là Hình bộ Thượng Thư Vương Chi Thần kia, người này ỷ có Thái Kinh giữ gìn, vô cùng ngang ngược kiêu ngạo, hoàng thượng, ngươi nên xử trí hắn như thế nào?”

Triệu Cát nhất thời im lặng, chần chờ nói: “Vương Chi Thần cũng không làm ra sai lầm, xử trí hắn làm cái gì?”

Thái hậu cắn môi nói: “Đã biết không trông cậy được vào ngươi, hay là đi gọi Tấn vương đến đây đi, chỉ có Tấn vương hiểu tâm ý ai gia nhất.”

Một câu nói kia lại càng làm Triệu Cát hoảng sợ, trăm thiện hiếu đi trước, thái hậu đây không phải nói mình bất hiếu sao? Không kịp nghĩ nhiều, lập tức nói: “Mẫu hậu có lời gì có thể từ từ nói, nếu ngươi thật sự không quen nhìn Vương Chi Thần kia, Trẫm hạ răn dạy là được.”

Thái hậu do dự một chút, cũng hiểu được gõ gõ là đủ rồi, đang muốn gật đầu, Thẩm Ngạo ở bên nói: “Đúng vậy, bệ hạ nói không sai, thái hậu muốn bán cho Thái Thái sư một chút mặt mũi, nếu không trên mặt mọi người sẽ rất khó coi. Theo ta thấy, hạ chỉ răn dạy hắn là biện pháp tốt nhất, đã không tổn thương hòa khí, lại có thể làm Vương Chi Thần nhớ kỹ giáo huấn, nhất cử lưỡng tiện, kể từ đó, Thái sư lão nhân gia và thái hậu cũng không cần sinh ra hiềm khích.”

Một câu nói kia lại câu dẫn lửa giận trong lòng thái hậu, thái hậu không hề do dự mà lạnh lùng nói: “Thái Kinh là người nào, cũng muốn bắt ai gia nhìn sắc mặt hắn? Hừ, cái tên Vương Chi Thần này, ai gia nhất định phải trị tội của hắn, hắn không phải hội thẩm Thẩm Ngạo sao? Tốt, lúc này đây liền lại để cho Thẩm Ngạo chủ thẩm, đi thẩm Vương Chi Thần này.”

Thẩm Ngạo kêu to oan uổng, trong lòng nghĩ: “Ta lại nói sai cái gì rồi, nói sai cái gì rồi sao?”

Triệu Cát nhất thời im lặng, trầm ngâm chốc lát nói: “Không có tội, hội thẩm cái gì, sẽ chỉ làm người chê cười, mẫu hậu, chuyện này liền để cho Trẫm đến xử lý đi.”

Thái hậu nói: “Không được, chuyện tội danh để Thẩm Ngạo đến xử lý, sự tình hội thẩm, ai gia cũng muốn đích thân đến hỏi, người này tội ác tày trời, phỉ báng ai gia, gọi ai gia sau này gặp người như thế nào? Hoàng thượng, nếu là ngươi thật sự có hiếu tâm, sự tình hội thẩm Vương Chi Thần, ngươi cũng đừng có hỏi đến, ngươi không phát ý chỉ đi ra ngoài, ai gia chính mình phát ý chỉ, dù sao cái tấm mặt mo này của ai gia đã không có chỗ đặt rồi, cũng không sợ lại bị người chê cười.”

Triệu Cát nghe vậy càng hoảng hốt, vội vàng nói: “Mẫu hậu, không bằng như vậy, gọi người sưu tầm chứng cứ phạm tội trước, đưa lên triều buộc tội, từ đó về sau, Trẫm tái phát chỉ hội thẩm, như thế nào? Nếu là phát ra ý chỉ trước, chỉ sợ sẽ lại làm cho trong lòng mọi người không phục.”

Sắc mặt thái hậu lúc này mới hòa hoãn một ít, chuyển giận làm vui nói: “Cũng không uổng ai gia nuôi dưỡng ngươi, ngươi và Thẩm Ngạo đều đi đi, bệnh ai gia đã giảm nhiều rồi, các ngươi thương nghị xem nên làm như thế nào, từng thời khắc bẩm báo đến chỗ ai gia, ai gia cũng sẽ không để các ngươi chịu một mình.”

Thẩm Ngạo hét lớn: “Thái hậu, ngươi không thể làm như vậy, như ngươi vậy làm, chẳng phải là vô tội cũng muốn bắt Vương đại nhân người ta có tội sao? Đệ tử là người đọc sách, nếu là hội thẩm Vương Chi Thần, trong lòng sẽ rất bất an, nếu không có mười củ sâm Cao Ly ngàn năm, sẽ không bổ dưỡng được.”

Thái hậu giận dữ nhìn hắn một cái: “Ngay cả hoàng thượng đều không phản đối rồi, ngươi còn nhăn nhó cái gì, ai gia liền ban thưởng ngươi hai mươi củ sâm Cao Ly, ngươi chậm rãi bổ dưỡng đi.”

Trong lòng Thẩm Ngạo nghĩ, lúc này ta có phải là nên vậy biểu hiện ra một chút vẻ hiên ngang lẫm liệt? Có phải là nên nói với thái hậu, ngươi làm như vậy rất không đúng, tất cả mọi người là người trưởng thành, loại trả đũa này có phải giống trẻ con, hay là làm việc phải có chừng có mực…

Hắn nghĩ rất nhiều, nhưng lại một câu đều không nói ra, trong lòng thở dài: “Da mặt bổn đại nhân có lẽ là không đủ dày rồi, loại sự tình lập đền thờ này rõ ràng còn không đành lòng, thất bại, thật sự là thất bại.”

Thẩm Ngạo xám xịt mà theo Triệu Cát ra khỏi Cảnh Thái điện, hai người nhìn nhau cười khổ, chờ đến Văn Cảnh các, Triệu Cát mới nói: “Thẩm Ngạo, vừa rồi ngươi nói gì cùng mẫu hậu?”

“Bệ hạ đây là hoài nghi ta đang khích bác ly gián?” Thẩm Ngạo cực kỳ ủy khuất, hùng hồn nói: “Trời đất chứng giám, Nhật Nguyệt chứng giám, tại trước mặt thái hậu, ta một câu nói bậy về Vương đại nhân đều không có, không những thế, ta còn vứt bỏ hiềm khích cùng Vương đại nhân, một lòng nói tốt vì hắn. Bệ hạ, nếu ngài không phải tin, đại khái có thể đến hỏi thái hậu hoặc là người bên cạnh thái hậu, nếu Thẩm Ngạo có một câu nói dối, thiên lôi đánh xuống, chết không yên lành!”

Triệu Cát nhếch miệng, không hề lên tiếng, Thẩm Ngạo ngay cả loại thề độc này đều phát ra rồi, hắn cũng không thể không tin.

Triệu Cát cười khổ nói: “Chuyện này, Trẫm liền mặc kệ, tất cả giao cho ngươi đi làm, vừa rồi lời thái hậu nói ngươi cũng nghe thấy, chỉ để ý đi làm là được.”

Vẻ mặt Thẩm Ngạo nghiêm túc vô cùng nói: “Vi thần tuân chỉ.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất