Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 2 » Phần 287

Kiều Thê Như Vân – Quyển 2

Phần 287

Tiễn bước Dương Chấn, Thẩm Ngạo mới hiểu được, vì cái gì trước đây nhiều Hán quan ào ào đến bái kiến như vậy, thì ra đều là đến ‘dò đường’, những cáo già này há có thể không biết phú quý không thể lâu dài? Vì tánh mạng, vì chính sách quốc lễ có thể kéo dài, nhất định phải tìm kiếm một chỗ dựa mới, chỗ dựa này, lại chính là mình.

Tuy đã thỏa thuận cùng Dương Chấn, Thẩm Ngạo vẫn không có động tác gì, mỗi ngày đãi khách, lúc nhàn hạ vào cung, nói chuyện cùng Lí Càn Thuận cũng không đề cập tới quốc chính, chỉ nói là một ít cầm kỳ thư họa, ngẫu nhiên vung mực, để Lí Càn Thuận xem, thế là đủ rồi.

Đảo mắt đã vào đông, thời tiết lại càng rét lạnh, Quân sử Thần Vũ quân một trong năm quân Tây Hạ dâng tấu, muốn suất quân ra khỏi thành diễn võ, nghiệp võ tất nhiên là sự tình không thể cự tuyệt, còn nữa, hoàng tử Kim quốc bị Tây Hạ giết, tùy thời có khả năng bị báo thù, Lí Càn Thuận chấp thuận, còn ca ngợi Thần Vũ quân Quân sử Lý Đán một phen.

Dưới bầu trời, tuyết rơi nhiều, lúc này, người phú quý đã mặc áo khoác lông, bên ngoài chụp áo choàng, đi trên đường, ph lộ vẻ mập mạp, Thẩm Ngạo thì đốt lửa than sưởi ấm, gọi người hâm nóng rượu, cùng đám giáo úy bọn họ lách vào một chỗ, nói chuyện phiếm.

Một ngày đi qua, không có gì dị thường, chỉ là, đến ngày thứ hai, biến cố lại xuất hiện.

Nơi trú quân quân Tống vùng ngoại ô, bởi vì trời đông, ngoại trừ thao luyện, đám giáo úy đều đứng ở trong rạp, doanh quan thấy bọn họ, cũng mở một con mắt nhắm một con mắt, ngoại trừ trạm canh gác và cảnh vệ tất yếu, cũng tận lực giảm bớt vài phần thao luyện.

Cũng may, trước đây liền dự liệu được tình huống này, chuồng ngựa bên kia đã gia cố, mà không sợ cái gió bấc phần phật này thổi sụp lều, bình thường cũng đều là cung ứng thức ăn tốt nhất cho ngựa, bác sỹ thú y theo quân đúng hạn chăm sóc, cũng không phải sợ xảy ra cái gì sai lầm.

Một sáng sớm, thể du͙c buổi sáng chấm dứt, trạm canh gác bên kia liền truyền ra tin tức, nói là vài dặm bên ngoài, ẩn ẩn có quân đội đông nghịt tới, đang trực chỉ chỗ này, doanh quan cả không dám trì hoãn, vội vàng để chén cơm xuống, nhanh chóng vác đao đi thăm dò, quả nhiên nhìn thấy bên ngoài doanh trại, nhiều đội quân sĩ Tây Hạ tập kết, kèn thổi rung trời vang lên, càng có đội kỵ binh nhanh chóng bôn ba ở ngoại vi, ẩn ẩn có khí khắc nghiệt truyền ra.

Tiếp theo, liền có một võ sĩ Tây Hạ phi ngựa tới, Lý Khanh gọi người mở doanh môn, võ sĩ này cũng không khách khí, dùng tiếng Hán cao giọng nói:” Quân sử nhà của ta muốn diễn võ, ngươi không được ra khỏi doanh, nếu có người không có mắt, xảy ra sự cố, các ngươi tự chịu trách nhiệm liên quan!

Dứt lời, lại không để ý tới, phi ngựa rời đi.

Lý Khanh nhổ một ngụm nước miếng trên mặt tuyết, kêu một câu, ngoại ô lớn như vậy, các ngươi hết lần này tới lần khác lại chọn ở chỗ này làm cái gì? Chỉ là, người ta đã chọn vùng phụ cận, cũng không thể tránh được, tại đây dù sao cũng là thổ địa của người Tây Hạ, quân Tống chỉ là khách.

Lý Khanh đành phải phân phó giáo úy đóng chặt cửa, nghiêm cấm giáo úy ra ngoài, lại cùng với mấy doanh quan khác thương lượng một tý, cho rằng người Tây Hạ này diễn võ xong sẽ thối lui, hai ngày này nhưng cứ ở trong doanh thao luyện đội ngũ.

Đợi dùng xong điểm tâm, thanh âm truyền tới, tất cả doanh trại tập kết, đều lên ngựa, cờ xếp thành hàng, kỳ thật, cưỡi ngựa xếp thành hàng, so với phóng ngựa chạy như bay càng khó hơn mấy lần.

Chiến mã là động vật không an phận nhất, huống chi là tại khí trời lạnh lẽo như băng, chiến mã nôn nóng phát ra tiếng phì phì trong mũi, tùy thời có khả năng cất vó đi đi lại lại, nếu muốn cam đoan chúng bất động như núi, giáo úy nhất định phải rất quen tâm ý chiến mã của mình, rất nhiều chiến mã làm một ít động tác mờ ám, chỉ cần phát giác, sớm làm ra phản ứng, ghìm chặt chúng, hoặc kiểm tra lông bờm, làm bọn chúng buông lỏng.

Ngồi thẳng tắp ở trên ngựa, còn phải chiếu cố cảm xúc chiến mã, bị gió thổi qua, thật sự là khó chịu, nhưng nhẫn nại sớm đã thành thói quen giáo úy bị bắt buộc, gian khổ khó chịu, cũng chỉ có thể chịu khó vượt qua.

Qua hai canh giờ, Lý Khanh muốn thu đội, lúc này, đột nhiên một tiếng ầm ầm nổ mạnh vang lên, tiếp theo liền chứng kiến một khối tảng đá lớn bay thẳng tới doanh, lướt qua đỉnh đầu vô số người người, oanh một tiếng, nhập vào mặt đất, bông tuyết văng ra, còn mang theo vết máu, một con ngựa ầm ầm ngã xuống, cùng lúc đó, một người giáo úy cũng bị đánh bay ra ngoài, ngã rơi trên mặt đất, đã mất đi hô hấp.

Kịch biến nổi lên, tuy là giáo úy, nhất thời cũng ngây người, lập tức liền có người tiến lên, có tiếng gọi đại phu, có người hô to:” Địch tập kich!

Lý Khanh với tư cách doanh quan đang trực, lập tức cảnh giác, một mặt đi đến trước người giáo úy dò xét mũi, một mặt cao giọng hô to:” Chuẩn bị tác chiến, không cho phép xuống ngựa, tất cả đội tập kết dưới cờ, nhanh!” Hắn rút đao ra, trên mặt đã vô cùng lạnh lùng, kêu mấy thân vệ giáo úy, gọi người gánh giáo úy đã chết vào doanh trại trước, trở mình lên ngựa, gọi người mở cửa.

Kỵ binh căn bản không cần dựa vào doanh trại cố thủ, cho nên trước tiên chính là mở cửa ra, để ngừa địch nhân đánh bọc.

Chỉ là, lúc này, địch nhân cũng không tới, tới, lại là võ sĩ Tây Hạ trước kia, võ sĩ phi ngựa tới, quét mắt liếc tới đây, lập tức thản nhiên nói:” Vừa rồi thạch pháo mất chính xác, có phải là nện đến nơi đây rồi? Ta nhận lệnh Quân sử nhà của ta, sang đây xem xem.

Đám giáo úy đã bị nhen nhóm lửa giận, Tây Hạ võ sĩ này rõ ràng chứng kiến máu trên mặt đất, nhưng lại cố ý hỏi như vậy, đã là kiêu căng đến cực điểm, hoàn toàn không có ý tứ hối cải.

Huống hồ thạch pháo chính là vứt đá, tầm bắn thứ này cũng không quá xa, người Tây Hạ cố ý đặt thạch pháo ở cách doanh không xa, vậy là rắp tâm gì?

Không cần đội trưởng phân phó, đám giáo úy ngồi trên lưng ngựa, ào ào rút cung tiễn ra, cái cung tên, mũi tên nhắm ngay võ sĩ Tây Hạ.

Lý Khanh lúc này cũng phẫn nộ đến cực điểm, những giáo úy này, từng người đều là bảo bối của Vương gia, chết mất rồi một người, hắn khó bỏ liên quan, còn nữa, giáo úy kia cũng là hắn đích thân dạy dỗ, tình nghĩa thầy trò thâm hậu.

Lúc trước không biết đá bờ mông tên kia bao nhiêu lần, bao nhiêu lần răn dạy kỹ thuật cỡi ngựa.

Dốc sức liều mạng ngăn chặn xúc động trong cơ thể, Lý Khanh hét lớn một tiếng:” Để cung tên xuống!

Tây Hạ người ta nói là ngoài ý muốn, nhưng nếu bắn chết võ sĩ Tây Hạ này, đó chính là quân Tống khiêu khích, tại đây bốn phía đều là quân đội Tây Hạ, hậu quả khiêu khích là cái gì, trong lòng Lý Khanh rõ ràng. Còn nữa, Quận Vương lập tức trở thành Tây Hạ Phò mã, lúc này tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm, tuy hắn muốn báo thù rửa hận, nhưng lúc này cũng hiểu, chuyện này chỉ có thể đè xuống.

Võ sĩ Tây Hạ kia trước đó còn có chút khẩn trương, chứng kiến Lý Khanh thức thời mà gọi người để cung tên xuống, những giáo úy không cam lòng kia chỉ có thể phục tùng, nguyên một đám ủ rũ buông mũi tên ra.

Tây Hạ võ sĩ thấy thế, lại càng kiêu căng hơn vài phần, lập tức nói:” Nếu người trong doanh chết rồi, có thể báo, Quân sử chúng ta tự nhiên không thiếu mấy lượng bạc trợ cấp.

Lý Khanh nghiến răng nghiến lợi nói:” Cái này không cần, chỉ là, các ngươi phải lui về phía sau mười dặm, để tránh phát sinh ma sát!

Tây Hạ võ sĩ hờ hững nói:” Nơi này là diễn võ trường Quân sử đại nhân tuyển định, đại quân đã đóng quân, thạch pháo cũng đã dỡ xuống, há có thể nói đi là đi?” Hắn dừng một chút, cười lạnh nói:” Chỉ là, Quân sử chúng ta nói, nếu là Quận Vương Tống quốc nhà các ngươi nguyện ý nói chuyện, có lẽ có thể dàn xếp.

Dứt lời, liền phi ngựa đi.

Mắt Lý Khanh bốc hỏa, mấy doanh quan khác cũng đánh ngựa tới, thương lượng một tý, vừa chuẩn bị lo liệu hậu sự, gọi người đi trong thành thông báo Thẩm Ngạo, chuyện lớn như vậy, thật đúng là bọn hắn không thể quyết đoán, chỉ có thể để cho Thẩm Ngạo làm chủ.

Những giáo úy khác, lúc này đều ủ rũ, yên lặng mà đánh ngựa tản ra.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất