Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Kiều Thê Như Vân – Quyển 2 » Phần 16

Kiều Thê Như Vân – Quyển 2

Phần 16

Thẩm Ngạo không sợ không giận nói: “Lời này của ngươi là không đúng, ngươi gọi ta biến, ta liền đi? Tại hạ trong đám người Hán, chỉ là người đọc sách nho nhỏ, không có danh tiếng gì, chỉ là, bàn về vẽ tranh sao, so với tài tử cẩu Khiết Đan, vẫn cao hơn vài phần, ai, nếu đã so sánh, vậy thì làm một lần đi.”

Thẩm Ngạo thở dài, bộ dạng rất không tình nguyện, chuyển cái ghế đến, nói với Cáp Nĩ Cản Nhi: “Cản Nhi tiểu tỷ có thể làm mẫu cho đệ tử không?”

Cáp Nĩ Cản Nhi rất có hào hứng liếc nhìn Thẩm Ngạo, dường như bị can đảm của hắn thuyết phục, cũng muốn nhìn một chút xem thiếu niên động thân ra này rốt cuộc có mấy phần bổn sự, khẽ dịu dàng chào về hướng Thẩm Ngạo, nói: “Mời công tử chỉ giáo.”

Thẩm Ngạo chuyển cái ghế đến, ngồi yên trên ghế, mặt hướng Cáp Nĩ Cản Nhi, đôi mắt dò xét thẳng vào trên người Cáp Nĩ Cản Nhi.

Làm như vậy cũng làm cho người ta cảm thấy kỳ quái, rất nhiều người oán thầm trong lòng, người này lại rất biết giải quyết, gọi hắn vẽ Cản Nhi tiểu tỷ, hắn lại chuyển tiểu ghế đến xem người ta, xem xét một lúc, còn không có ý định khởi hành.

Những phàm phu tục tử này tự nhiên không rõ, Thẩm Ngạo đang dùng cách hiến thân vì nghệ thuật, muốn làm tranh, đầu tiên chính là cảm giác, có cảm giác, linh cảm hiện ra, mới có thể vung tay vẽ, làm ra tác phẩm truyền thế.

Thẩm Ngạo hiện tại chính là đang tìm cảm giác, nhìn Cáp Nĩ Cản Nhi, không nhịn được, phát một tiếng sợ hãi thán phục: “Cản Nhi tiểu tỷ quả nhiên là có tư thế thiên tiên, tay như cây cỏ mềm mại, da trắng nõn nà, như ấu trùng mới lột vỏ, răng như ngà, trán cao mày ngài. Cười tươi đẹp làm sao, đôi mắt đẹp trông mong đầy nước, mỹ nhân miêu tả trong kinh thi, phảng phất chính là miêu tả Cản Nhi tiểu tỷ.”

Cáp Nĩ Cản Nhi khẽ cười nói: “Công tử khách khí.”

Chỉ là nàng nói một câu kia cũng không được Thẩm Ngạo trả lời, Cáp Nĩ Cản Nhi mới phát hiện, Thẩm Ngạo si ngốc ngơ ngác nhìn chính mình, lời nói vừa rồi cũng không phải nói với chính mình, không khỏi cười một tiếng, thư sinh này và người khác có chút bất đồng, vừa rồi thấy hắn đấu võ mồm cùng Gia Luật Hành, toàn thân cao thấp đều lộ ra một cỗ linh khí, nhưng hiện tại, chỉ là thẳng thắn nhìn nàng, trong ánh mắt khi thì ngốc trệ, khi thì thanh tịnh, không còn gì khác.

Như thay đổi người khác, hành động Thẩm Ngạo thật sự là cực kỳ khinh bạc vô lễ, nhưng Cáp Nĩ Cản Nhi lại không tức giận, bởi vì chứng kiến bộ dạng Thẩm Ngạo mất hồn, lại hoàn toàn không để cho người cảm thấy là vô lễ.

Thời gian nhạt nhòa một chút, trong lầu loại người đều là an tĩnh lại, Gia Luật Hành chắp tay trước ngực, lạnh nhạt chờ Thẩm Ngạo vẽ tranh, Cáp Nĩ Cản Nhi có chút không được tự nhiên.

Bên ngoài lâu, gió lạnh lạnh lùng rung động, tuyết trắng tung bay đầy trời, lập tức có người đi khép cửa sổ lại, ngăn gió tuyết tại bên ngoài, lúc này, Thẩm Ngạo đột nhiên đứng lên, đi đến bên cạnh bàn, nắm bút, cánh tay khởi động, thoăn thoắt, không hề dừng lại.

Thần thái Thẩm Ngạo vẽ tranh, rất giống vừa rồi nhìn Cáp Nĩ Cản Nhi, từ lúc bắt đầu bố cục, đều là khẽ cau mày, trong đôi mắt có một loại thanh tịnh và hồn nhiên vong ngã, loại chăm chú này, phảng phất bất luận cái gì bên ngoài đều không trọng yếu, gió tuyết, mỹ nhân, rượu ngon, khách, tất cả đều trở nên không trọng yếu, chỉ thấy hắn hết sức chăm chú miêu tả, không ngừng dùng đầu bút lông vẽ trên giấy.

Ánh mắt của hắn lóng lánh, chuyên chú mà nhập thần, đầu bút lông không ngừng chuyển động, cơ thể toàn thân phảng phất đều phối hợp với bút, cái bút kia cuối cùng biến ảo ra các loại tư thái, phía dưới ánh đèn, thái dương hắn có chút ẩm ướt, từng giọt đổ mồ hôi bám vào trán, hội tụ thành một mảnh mồ hôi dài hẹp rơi xuống cao động chóp mũi, mồ hôi óng ánh nhỏ xuống chóp mũi, cái biến hóa rất nhỏ này lại làm cho Cáp Nĩ Cản Nhi không khỏi à một tiếng, sợ này mồ hôi làm bẩn bức họa của Thẩm Ngạo.

Mồ hôi rơi vào bức họa, lúc này Thẩm Ngạo mới bắt đầu chú ý, lau mồ hôi, cúi đầu xem bức họa, giọt mồ hôi kia đã muốn rơi vào họa lên, dần dần bắt đầu phủ lên, chỗ phủ lên, nét mực bắt đầu mơ hồ, Thẩm Ngạo chỉ cười, cầm bút chấm tại dấu vết mồ hôi, chỉ một dấu chấm này, giống như có công hiệu thần kỳ, mồ hôi hỗn hợp có mực nước, biến thành quần áo bồng bềnh, có chút mơ hồ, lại vô cùng linh động.

Cáp Nĩ Cản Nhi thở dài một hơi, tiếp tục xem vẽ, hai má không khỏi sinh ra một chút đỏ bừng, trong lòng nghĩ thư sinh này làm tranh lại có một loại khí chất làm cho người ta bị mê hoặc.

Thẳng đến lúc này, Cáp Nĩ Cản Nhi mới nhịn không được đi dò xét bộ dáng Thẩm Ngạo. Thư sinh thân cao bảy xích, hơi gầy, mặc một bộ trường bào tím, khoác một kiện áo choàng màu trắng.

Da hắn tại dưới ánh đèn rất là trắng nõn, giống với tuyệt đại bộ phận văn nhân tài tử, bởi vì làn da trắng nõn, ngũ quan tuấn mỹ, thoạt nhìn liền đặc biệt tươi sáng rõ nét, nhất là một đôi con ngươi thanh tịnh kia, ẩn ẩn trong đó lộ ra một khí tức kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này phát ra từ nội tâm làm cho người ta không nhịn được mà liếc mắt nhìn nhiều mấy cái, nhưng lại nhìn, Cáp Nĩ Cản Nhi đã cảm thấy có chút vô lễ, vội vàng thu liễm tâm thần, nhìn Thẩm Ngạo vẽ tranh.

Thẩm Ngạo nhẹ nhàng thở ra, lập tức để bút xuống, nói: “Vẽ tốt rồi.”

Gia Luật Hành và Cáp Nĩ Cản Nhi đều sang đây xem bức vẽ, thương nhân, sĩ tử trong lầu cũng đều nghểnh cổ tới, vẽ một người nữ tử nhìn trăng tròn nơi chân trời, trăng tròn sáng tỏ, treo trên không trung, cô tịch thê lương, nữ tử tựa tại trước cửa sổ, một đôi tròng mắt thanh tịnh lạc lõng, cả người như muốn nhẹ nhàng bay lên, liền như Hằng Nga tiên tử, nhìn qua trăng tròn, mắt lưu chuyển, bên trong không thích thú không bi ai, thân ảnh phiêu dật như tiên động lòng người kia, lại có một loại bi thương khó tả, phủ lên trong lòng mỗi người.

Cáp Nĩ Cản Nhi không khỏi khe khẽ thở dài, nói: “Một bức Hằng Nga đồ thật tốt.”

Thẩm Ngạo chính sắc nói:, “Tuy là Hằng Nga, chẳng lẽ không phải vẽ Cản Nhi tiểu tỷ sao?”

Cáp Nĩ Cản Nhi chấn động, vội vàng lấy lụa lau mồ hôi trên trán, để che dấu tâm tình lúc này.

Gia Luật Hành nhìn bức vẽ, sắc mặt tái nhợt, hắn có chút tinh thông đối với vẽ tranh, há có thể không nhìn được tài cán Thẩm Ngạo, cái bức họa này đơn giản tính về bố cục, đã cách biệt một trời cùng bức họa mình vẽ vừa rồi, trên mặt xử lý hình ảnh không gian, Thẩm Ngạo thay đổi dãy núi trên cao, nước bên dưới, xếp đặt cây cối, giống như duỗi cánh tay mềm mại liền mạch, đặc biệt là bố cục trăng tròn nhô lên cao, không mất đi rõ ràng, lại có một loại cảm giác đang đưa mắt nhìn trăng nhô lên cao, cả bức họa tuy có đình lâu, xa xa có hình dáng núi, nhưng chỉ cần bức họa lọt vào trong tầm mắt, cái gì hoa hồng, cái gì núi đều không trọng yếu, cả bức họa biểu hiện ra chỉ là một mỹ nhân và trăng tròn, người và trăng, hai bên làm nổi bật lẫn nhau, cảnh vật tuy nhiều, nhưng chủ đề lại rõ ràng.

Lại nhìn cả bức họa, bút đã có vẻ hào phóng, lại không mất tinh tế tỉ mỉ, bên trong tinh tế tỉ mỉ, mỹ nhân dồn tâm lực toàn thân về hướng trăng tròn, loại non xanh nước biếc đều thành không, chỉ có cảm giác với trăng tròn tịch mịch này, làm cho người ta không nhịn được mà có chút chua xót.

Biểu hiện ra đây là một ngày rằm, lại nói hết lòng chua xót của mỹ nhân.

Gia Luật Hành hừ lạnh một tiếng, nói: “Hán nhân quả nhiên cũng có loại người cao minh, tốt, hôm nay ta lại kiến thức, chỉ là…” Hắn lập tức cười lạnh, nhìn thẳng vào Thẩm Ngạo, nói: “Ngươi vừa rồi bảo ta Khiết Đan cẩu, có phải không? Ngươi cũng đã biết, tại Đại Liêu ta, vũ nhục người Khiết Đan là trọng tội, đánh 30 trượng, sung quân.”

Mọi người thấy Thẩm Ngạo vẽ, mới biết người giỏi còn có người giỏi hơn, nhân ngoại hữu nhân, lúc này thấy Gia Luật Hành vẽ tranh không sánh bằng Thẩm Ngạo, rồi lại muốn mượn đề tài khác để nói chuyện, cũng không nhịn được, bắt đầu hèn mọn.

Trong đôi mắt Cáp Nĩ Cản Nhi hiện lên một tia lo lắng, nắm chặt khăn tay, mắt chớp chớp về hướng Thẩm Ngạo, ý bảo hắn nhanh chạy khỏi nơi đây.

Thẩm Ngạo không coi ai ra gì mà cười ha ha một tiếng, nói: “Như thế nào? Ngươi muốn trị tội của ta?”

Gia Luật Hành liên tục cười lạnh, nặng nề hừ lạnh một tiếng nói: “Nếu như ngươi là người buôn bán nhỏ, ta đương nhiên không để ý, chỉ là ngươi vừa rồi vũ nhục người Khiết Đan, lại có tài cán như thế, chỉ sợ tương lai, khó tránh khỏi làm hại, hôm nay nếu không trừ ngươi, tương lai đích thị là họa lớn trong lòng.”

Hắn đột nhiên nói một câu Khiết Đan, lập tức có một hán tử Khiết Đan theo hắn đến đi tới, Gia Luật Hành mật ngữ vài câu đối với hắn, người Khiết Đan này rời đi trong chớp mắt, hiển nhiên là Gia Luật Hành sai người này đi báo quan.

Người trong lầu đều lo lắng vì Thẩm Ngạo, chính là Cáp Nĩ Cản Nhi giờ phút này cũng không khỏi ảm đạm, nói với Gia Luật Hành: “Khách quý đã là tới nơi này chơi, cần gì phải như thế, vị công tử này chỉ là nói giỡn mà thôi, xin khách quý giơ cao đánh khẽ, coi như là xem trên chút tình mọn của Cản Nhi, như thế nào?”

Gia Luật Hành hung hăng càn quấy cười to, không che dấu chút nào mà nhìn chằm chằm vào ngực Cáp Nĩ Cản Nhi, hung hăng nói: “Ta tới chơi trò chơi thật sự cũng không sai, chỉ là không thể tận hứng, khó tránh khỏi muốn tìm người khác gây phiền toái, hẳn là Cản Nhi tiểu tỷ có thể làm cho ta tận hứng sao?”

Cáp Nĩ Cản Nhi tất nhiên là biết rõ lời Gia Luật Hành có ý vị như thế nào, lùi về phía sau một bước, im lặng.

Thẩm cười Ngạo ha ha một tiếng, về chỗ ngồi, bộ dáng lại tuyệt đối không gấp gáp, nói: “Tốt, ta lại muốn nhìn xem, tối nay ai có thể tận hứng.” Hắn giơ chén trà nhỏ lên, với nói Gia Luật Định: “Chúng ta uống trà.”

Gia Luật Định thở dài, ánh mắt Thẩm Ngạo cho nói cho hắn biết, chuyện ngày hôm nay hắn tốt nhất không nên chen tay, hắn vốn định khuyên giải vài câu, cũng lén lút hướng Gia Luật Hành lộ thân phận Thẩm Ngạo, nhưng bộ dạng Gia Luật Hành coi trời bằng vung, lại làm cho Gia Luật Định không khỏi giận giữ, nước mất nhà tan sắp tới, tôn thất này không lo nghĩ chuyện quốc gia, lại vẫn đang cùng người tranh giành tình nhân, trước mắt phải lung lạc người Hán, để cho thiên hạ quy tâm, cùng chống chọi với quân Kim, người này lại vẫn mở miệng một tiếng Hán cẩu, thật sự là, lẽ nào lại như vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất