Đi đến trước mặt mấy thái giám, cung nữ đờ đẫn, đôi mắt nhiều hứng thú đánh giá bọn hắn, chậm rãi nói: “ Các ngươi vừa mới nhìn thấy gì?”
“ Muốn đi báo cáo sao? Là hướng Hoàng thượng đâu rồi, hay là thái hậu?”
“ Nô tài… Nô tài…”Một người thái giám đầu lĩnh lí nha lí nhí, há miệng mà không nói thêm được lời nào.
Thẩm Ngạo híp mắt: “ Ngươi nói.”
Ánh mắt như vậy, lại làm cho khắp cả người thái giám này phát lạnh, đại danh Thẩm điên cuồng, đừng nói là Biện Kinh, chính là trong nội cung, cũng rất nổi danh, Vương Phủ, Thái Du, đều là nhân vật mánh khoé thông thiên, đắc tội hắn sẽ là kết cục gì?
Lương công công đã xong rồi, còn nữa, Dương Tiễn ở bên trong hoàng cung, cùng Thẩm điên cuồng, hai bên hô ứng, muốn sửa trị mấy người bọn hắn, chỉ có thể nghĩ trong mơ, gặp được loại tiểu tổ tông này, bọn hắn còn có thể nói như thế nào?
Công công này khẽ cắn môi, nói: “ Nô tài không trông thấy cái gì.”
Dáng tươi cười của Thẩm Ngạo bắt đầu biến sang kiểu chân thành, móc ra vài xấp tiền dẫn từ trong tay áo, nhét vào trong tay công công, nói: “ Cầm lấy, phân ra cho mọi người, chư vị đứng hầu ở đây lâu như vậy, chắc hẳn cũng vất vả, cầm lấy đi uống trà.”
Tiếp nhận cái đống tiền dẫn phỏng tay này, công công còn muốn cảm ơn, ngẩng đầu lên, Thẩm Ngạo đã nhàn nhã chắp tay sau lưng bước đi.
Dưới đình nghỉ mát, chỉ để lại Ninh An, còn chưa hít thở bình thường, tay ôm ngực, trên mồm miệng còn lưu lại một luồng lửa nóng, nhẹ nhàng ngồi xuống, nhìn qua bóng lưng dần dần từng bước rời đi kia đến ngốc nghếch.
Xuất cung, vẻ lịch sự tao nhã của Thẩm Ngạo cũng hóa thành hư ảo, Hồng Lư Tự bên kia không thiếu được việc viết một phần tấu chương, cùng loại với báo cáo tổng kết công tác thời nay, đưa đến ba tỉnh, còn có các quốc gia, lần lượt dâng quốc thư đến, cũng phải thẩm định rõ.
Lễ mừng năm mới tới rồi, đám phiên quốc nên làm như vậy, nhưng cái bề ngoài này giống với tấu chương, đều phải thương lượng, nhất là một ít tiểu quốc vắng vẻ, cần đến thương lượng xử lý, dù sao cũng là Hồng Lư Tự tay dạy ngươi, địa phương nào nên dùng từ gì, ngươi phải viết như vậy, nếu làm sai, trong nội cung không vui, tất cả mọi người đừng nghĩ đến việc qua năm mới yên bình.
Cho nên vài phần tấu chương đưa tới, Thẩm Ngạo hỗ trợ sửa chữa một vòng, lại trả về, chờ bọn hắn viết lại một lần nữa, vẫn khó khỏi sai sót, lại trả về, tốn thời gian tốn sức. Nhưng cái mặt ngoài này, lại không làm không được, không thể để cho Hồng Lư Tự hoàn toàn ra sức, nếu không sẽ ít đi rất nhiều sự thành kính, ba phen như thế, không ngừng làm phiền Thẩm Ngạo, quốc sử phiên quốc cũng phiền, sửa đến sửa đi, Thẩm Ngạo trực tiếp nhét quốc thư xuống dưới bàn, không nhịn được, mắng to một câu: “ Trẻ con không thể dạy, một đám não heo.”
Dương Lâm liền ở một bên khích lệ: “ Đại nhân, bọn hắn chưa được hoàng đế giáo hóa, loại sự tình này cũng là rất bình thường, cứ sửa giúp bọn họ là được.”Nói xong, cẩn thận từng li từng tí, nhặt tấu chương lên, lại đặt ở trên bànThẩm Ngạo lần nữa, cười nói: “ Những năm qua đều là như vậy, nhưng cũng không có cách nào, những người này, thuộc dạng dân tộc du mục không mở mang, quốc sử tại Biện Kinh, cũng không ít thời điểm ngây người, hết lần này tới lần khác, chính là không viết nổi một tấu chương ra hồn, kỳ thật, viết tấu chương cũng là làm khó cho bọn hắn, những thứ này, bọn hắn thường dùng số tiền lớn mời người ghi, chỉ có điều, phàm là người có thân phận, đều không muốn hạ mình đi kiếm số tiền này, không có thân phận, học vấn lại không tốt, không thiếu được việc đại nhân động chân tay giúp đỡ.”
Thẩm Ngạo nói: “ Dứt khoát bảo bọn họ sửa là được, ta không có thời gian gian dây dưa cùng bọn họ.”
Dương Lâm lắc đầu: “ Đây là quy củ, tiểu nhân sao có thể làm được, chuyện dâng tấu chương này rất quan trọng, còn phải nhờ đại nhân làm chủ nữa.”
Thẩm Ngạo không nói gì, đành phải tiếp tục đánh thái cực quyền cùng đặc phái viên phiên quốc bên kia, lần này hắn lại học được cách làm thông minh, dứt khoát chính mình động thủ, viết ra một bài văn mẫu, trực tiếp để cho bọn họ sao chép, Thẩm Ngạo cũng đã chuẩn bị xong, sẽ cắt xén một phần phong thưởng của bọn hắn.
Kỳ thật, Hồng Lư Tự cắt xén phong thưởng, cũng không phải một lần hai lần, đương nhiênm cũng không phải là quốc gia nào cũng dám giữ, ví dụ như Tây Hạ và Khiết Đan, nếu ngươi chothiếu, người ta dám lấy đao, đến dốc sức liều mạng với ngươi.
Đại Lý, Thổ Phồn cũng không thể quá rõ ràng, nếu không, sẽ lúng túngtrên mặt mũi, về phần những nước khác, có thể không kiêng nể gì cả, trong thánh chỉ nói một ngàn, Hồng Lư Tự dám cho 500, ngươi còn dám náo, sẽ trị chết ngươi.
Đây là quy tắc ngầm, cái này gọi là tiền qua tay thiếu đi một nữa, tất cả nha đều có quy củ của mình, bưng bát cơm của mọi người, ai cũng đừng nghĩ đến việc năm mới dễ dàng.
Thật vất vả xử lý xong việc Hồng Lư Tự, học đường dạy võ cũng có một đống lớn sự tình cần xử trí, Binh bộ, Lại bộ bên kia muốn tới tuần kiểm, khảo thi, Hộ bộ muốn kiểm toán, Thẩm Ngạo qua lại tựa như đèn kéo quân, giày vò hạ những người này, nguyên một đám thấy hắn liền kể khổ, nói là khảo thi bên kia bị Lại bộ và Binh bộ làm khó xử, xin Thẩm đại nhân làm chủ, vô luận như thế nào, cũng phải đứng ra.
Khảo thi đang mang bát cơm của mọi người, người ăn chén cơm đều không dễ dàng, nhưng Lại bộ, Binh bộ công khảo thi cũng muốn ăn cơm, chờ cuối năm, người ta đến hiếu kính lắm, ngươi không trả tiền, người ta để ngươi qua sao? Thẩm Ngạo cũng nổi giận, lừa bịp tiền thì cứ lừa bịp, dám động đến trên đầu lão tử, vậy thì không thể bỏ qua.
Tự mình đi Lại bộ đi một chuyến, Lại bộ kia đã sớm bị người vây chật như nêm cối, đều là đến đi đường quà cáp, chỉ là, phần lớn những người này đều là một đám không được vào, chân chính có đường hối lộ, sẽ trực tiếp đưa lễ đến trong nhà Thượng Thư lang, Chủ bộ.
“ Mở ra!”Thẩm Ngạo nghênh nghênh ngang ngang vạch ra một con đường, chắp hai tay sau lưng đến cửa, tiểu lại canh cửa ở đây cũng vô cùnghung hăng càn quấy, đừng xem bọn hắn không có phẩm không có cấp, nhưng một con chó trong Lại bộ, ở trước mặt người khác cũng có thể vênh váo, nhìn thấy Thẩm Ngạo mặc một bộ áo lụa đi tới, đâu thèm để ý.
Thẩm Ngạo mỉm cười, nói: “ Làm phiền đi vào thông báo một tý, tại hạ Thẩm…”
Tiểu lại hét lớn: “ Không cần biết ngươi là người gì, thành thành thật thật đợi bên ngoài, lúc nào Hậu đại nhân chịu gặp, lại đưa tên vào.”
“ Tại hạ…”
“ Tại hạ cái gì? Mau cút, nếu không biến, ngươi ngồi chồm hổm chỗ này mười ngày nửa tháng, cũng đừng mơ gặp người.”
“ Hai vị tiểu ca thật kiêu ngạo đó.”Dáng tươi cười của Thẩm Ngạo có chút cương cứng.
“ Đúng đấy, thì sao, mất hứng hả? Mất hứng liền đừng tới Lại bộ, cũng không trợn mắt nhìn xem đây là cái gì…”
Bốp…
Đang nói được đắc ý, tiểu lại chứng kiến một bàn tay đánh tới, lập tức ôi một tiếng, bụm lấy quai hàm, suýt nữa lảo đảo té ngã.
Tags: Kiều Thê Như Vân, Truyện cổ trang, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện Quân Sự, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không