Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Hào Môn Kinh Mộng 2 – Khế Ước Đàn Ukulele » Phần 45

Hào Môn Kinh Mộng 2 – Khế Ước Đàn Ukulele

Phần 45

Ánh nắng phía chân trời chiếu vào mặt biển, từng lớp tầng lớp sáng chói, lăn tăn như những chiếc vây cá long lánh. Nơi con sóng xô vào hiện lên hình ảnh thân mật của đôi nam nữ, dưới chiếc mũi của người đàn ông anh tuấn là hàng mi như đôi cánh bướm lay động.

Trang Noãn Thần cố sức giãy giụa khỏi lồng ngực của người đàn ông, cô thở hổn hển, tuy nhiên khắp khoang mũi đều là hơi thở của anh.

Sự mạnh mẽ của anh khiến Trang Noãn Thần vô thức thả lỏng, hai tay đang giãy dụa buông xuống, đầu óc rối loạn, cả người cô như mềm nhũn đi.

Giang Mạc Viễn ôm chặt cô, cánh tay mạnh mẽ hữu lực như muốn khảm sâu cô vào trong ngực. Trang Noãn Thần có thể cảm thấy mình đang thu nhỏ dần, càng lúc càng nhỏ… Cứ như thế, giữa bãi biển vào mùa thu tràn ngập nắng ấm, cô dường như vùi cả người sâu trong lòng Giang Mạc Viễn.

Mặt trời lên cao, ngoài khơi tỏa ra vầng sáng rạng rỡ.

Người đàn ông cao lớn ôm trọn lấy người con gái mềm mại vô lực. Trên nền cát trắng, cánh tay rắn chắc nắm chặt bàn tay thon nhỏ tạo nên một bức tranh mĩ lệ.

Rất lâu sau, Giang Mạc Viễn mới buông cô ra, đôi đồng tử đen láy của anh tựa hồ nhuốm đầy du͙c vọng nhìn cô chăm chú, cánh tay anh khóa chặt eo cô không buông. Cô cúi gằm mặt không dám nhìn anh, thần sắc cô có vẻ ngờ vực, cổ cô đỏ ửng.

Giang Mạc Viễn nâng cằm cô lên, anh nở nụ cười, nói nhỏ, “Tôi dọa em sợ?”

Cô dốc sức đè nén nhịp tim dồn dập, cúi đầu không nói tiếng nào.

Trang Noãn Thần cảm thấy hoài nghi nhiều hơn là sợ hãi. Cô không biết vì sao hai người lại thế này. Rốt cuộc hành động này của anh là sao?

Yêu ư?

Không có khả năng, một người ưu tú như anh làm sao có thể thích một người bình thường như cô.

Giang Mạc Viễn thấy cô không trả lời, anh cũng không miễn cưỡng. Anh lại đặt đầu cô tựa vào ngực mình, hít thở mùi hương thuộc riêng cô.

Sóng biển vỗ nhẹ vào bờ, thấm ướt mắt cá chân Trang Noãn Thần, nhưng cô không cảm thấy nước biển lạnh lẽo bởỉ ở trong ngực anh, cô thấy mình như bị đặt trong một lò lửa nóng bỏng.

***

Vài ngày sau khi bị Giang Mạc Viễn cưỡng hôn, lúc nào Trang Noãn Thần cũng mơ mơ hồ hồ. Đôi khi đang làm việc, trong đầu cô lại hiện lên cảnh tượng ở biển hôm đó. Giang Mạc Viễn khiến cô ý thức phàm là đàn ông thành công đều mạnh mẽ và ngang tàng, nhưng dường như khí thế của anh mạnh mẽ hơn cả người khác.

Hơn một năm qua, Giang Mạc Viễn ở trong mắt cô dù tiếp xúc với ai cũng lịch sự ôn hòa. Vẻ ngoài điềm tĩnh của anh khiến cô luôn tin rằng anh vô hại, ấm áp và chu đáo, thế nhưng anh của ngày hôm ấy xa lạ ngoài sức tưởng tượng của cô.

Nếu lần đầu anh hôn cô là tình cảm bộc phát nhất thời, vậy lần thứ hai là hoàn toàn có chủ ý. Bây giờ ngẫm lại, cô vẫn thấy buồn phiền vô cùng.

Ngoài vướng mắc với Giang Mạc Viễn, Trang Noãn Thần còn thường xuyên bị ba mẹ tra hỏi. Ba mẹ thân yêu sợ cô không bỏ được tình cảm với người bồi bàn, suy nghĩ nông nỗi gây ra chuyện bậy bạ nên ngày nào cũng gọi ít nhất một lần để kiểm tra. Họ nôn nóng muốn ép cô đi coi mắt lập tức. Nhưng trong cái rủi cũng có may vì gần đây bác cô không còn để tâm đến việc của cô nữa. Trang Noãn Thần tò mò hỏi ba mẹ mới biết khách sạn của anh họ kinh doanh không tốt, đang cố gắng tìm kiếm nguồn đầu tư khắp nơi. Có lẽ bác cô lo lắng quá cho con mình nên không rảnh bận lòng đến cô.

Như vậy lại hay, ít nhất Trang Noãn Thần được thoải mái đôi chút. Cô định giải quyết xong dự án lần này sẽ đến thăm anh họ. Nếu có thể giúp được anh họ thì cô sẽ cố gắng hết sức. Dù sao cũng là họ hàng, cô không thể làm ngơ dẫu biết năng lực của mình chẳng bằng ai.

Gần đây chị Mai hạ lệnh, liên tục tăng ca. Các bộ phận đều ở đây làm thêm giờ, phối hợp với nhau. Họp lớn họp nhỏ liên tục, Trang Noãn Thần và Cao Doanh cũng góp thêm sức lực sửa chữa phương án. Bất quá Giang Mạc Viễn đã nhắc nhở, trong lòng cô ít nhiều cũng có cơ sở. Tất nhiên, anh ta nhắc đến tình cảm chẳng qua là định hướng, tức là Tiêu Duy Quốc Tế mong muốn giá trị tinh thần lớn hơn vật chất, là thứ đi sâu vào tình cảm.

Đương nhiên mấy ngày nay cô cũng cùng Giang Mạc Viễn kín đáo trao đổi, nhưng cũng là vì công việc, không nhắc tới sự việc phát sinh trên biển.

Buổi trưa, các đồng nghiệp tụm năm tụm ba ăn uống xong xuôi, rồi quay lại tiếp tục làm việc. Trang Noãn Thần mang kế hoạch lên cho nhóm trình bày dự án trở về thì đã một giờ rưỡi chiều. Cô đến phòng giải khát pha một tách cà phê, lấy một bịch bánh khoai tây chiên trong đống đồ ăn vặt, rồi duỗi thẳng người, lười biếng uống cà phê.

Trang Noãn Thần vừa mở bịch bánh khoai tây chiên thì Ngải Niệm đi đến.

Trông thấy Trang Noãn Thần, Ngải Niệm nhíu mày, “Trưa nay lại không ăn cơm?”

Trang Noãn Thần ăn một miếng bánh, “Mình làm gì có giờ để ăn. Ngày mai phải đấu thầu nên chị Mai đang dí dao vào cổ mình đây.” Cô thở dài sườn sượt, “Công ty cũng coi như có lương tâm, thường ngày chuẩn bị khá nhiều đồ ăn vặt cho nhân viên, chứ không thôi lại phiền phức đặt cơm này nọ.”

“Mình mới phiền chết đây. Cậu có nhận được tin nhắn của Hạ Lữ không?” Ngải Niệm ngồi xuống.

“Hạ Lữ không ở trong công ty? Sao tự dưng cậu ấy lại gửi tin nhắn? Từ sáng đến giờ, mình bận quá nên điện thoại vẫn còn trong giỏ xách.” Trang Noãn Thần cảm thấy kỳ lạ.

Ngải Niệm lắc đầu bất đắc dĩ, “Sáng nay Hạ Lữ tới công ty đưa đơn xin thôi việc.”

“Sao cơ? Hạ Lữ thôi việc?” Trang Noãn Thần trợn to mắt. Làm sao lại như vậy? Hạ Lữ rất thích công việc này. “Là quyết định của công ty?”

“Không, Hạ Lữ chủ động thôi việc, không phải quyết định của công ty.” Ngải Niệm thở dài, “Nhưng mình nghe đồng nghiệp đồn rằng Hạ Lữ làm mất một hợp đồng nên bộ phận ba cũng bị cắt tiền thưởng.”

“Vậy cậu ấy cũng đâu cần thôi việc? Tại sao cậu ấy phải thôi việc?” Trang Noãn Thần sốt ruột, “Cậu ấy đâu? Chẳng lẽ cậu ấy về rồi?”

“Mình không biết. Bây giờ cậu khoan hãy tìm cậu ấy, để đến tối hỏi cũng chưa muộn. Cậu ấy hẹn chúng ta đi câu lạc bộ Đường.”

“Cậu ấy còn tâm trạng đi câu lạc bộ Đường ư?”

“Cậu bình tĩnh đã. Hạ Lữ đưa đơn xin thôi việc và Trình tổng có duyệt hay không là hai chuyện khác nhau. Cứ cho là Trình tổng chấp nhận đơn xin thôi việc của Hạ Lữ thì cũng phải đến cuối tháng, cậu ấy mới được nghỉ làm.” Ngải Niệm nhắc nhở nhẹ nhàng.

Trang Noãn Thần đột nhiên hiểu ra, “Đơn xin thôi việc nộp đến phòng làm việc của Trình tổng?”

“Đúng thế, cậu định làm gì?” Ngải Niệm nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu.

Trang Noãn Thần không trả lời, xông ra khỏi phòng giải khát.

“Ơ kìa, Noãn Thần…”

***

Trình Thiếu Tiên vừa buông điện thoại xuống thì Trang Noãn Thần đã nhào thẳng vào trong, anh thoáng sửng sốt nhưng trông thấy cô liền mỉm cười, “Có chuyện gì mà em nóng nảy vậy?” Anh không hề giận vì cô chưa gõ cửa thì đã đi vào.

“Tôi xin lỗi.” Chết rồi, cô nôn nóng quá nên quên gõ cửa xin vào.

“Em ngồi đi.” Trình Thiếu Tiên chỉ tay về ghế sô pha.

Trang Noãn Thần nào còn tâm trạng ngồi xuống từ từ trò chuyện? Cô đến trước mặt Trình Thiếu Tiên, dốc hết can đảm hỏi anh, “Hạ Lữ nóng vội nhất thời nên mới đưa đơn xin thôi việc. Trình tổng, anh đừng duyệt đơn đó được không?”

Trình Thiếu Tiên nhướng mày, anh cầm một phong thư trên bàn làm việc giơ lên, “Em nói nó?”

Cô đưa mắt nhìn. Đúng là đơn xin thôi việc.

“Đây là quyết định của Hạ Lữ. Em đến tìm tôi để nói giúp cho cô ấy hay cô ấy đã đổi ý?” Trình Thiếu Tiên đặt thư thôi việc sang bên, ánh mắt anh kiên định dừng trên mặt cô.

“Tôi tin đây là quyết định nóng vội của cậu ấy. Trình tổng, anh biết cậu ấy thích công việc này đến nhường nào không?”

Trình Thiếu Tiên mỉm cười, “Noãn Thần, em phải hiểu rằng Hạ Lữ chủ động thôi việc, chứ không phải quyết định của công ty.”

Trang Noãn Thần cắn môi nhìn anh, “Tôi nghe nói công ty quyết định trừ tiền thưởng của bộ phận ba, làm vậy thì khác gì chủ động đuổi việc cậu ấy?” Lời nói của cô hơi to gan, nhất là khi cô đang đối mặt với cấp trên có thể xử chém cô bất cứ lúc nào anh ta muốn.

Quả nhiên Trình Thiếu Tiên nheo mắt, “Em nắm tin tức rất nhanh.”

Trang Noãn Thần cảm thấy bầu không khí hơi khác thường, cô cụp mị, hạ thấp giọng nói, “Tôi thấy cách xử lý của công ty không thỏa đáng lắm. Nếu Hạ Lữ thôi việc vì chuyện này thì làm sao cậu ấy có thể tiếp tục làm nghề này nữa? Trong giới này nói lớn cũng không lớn, nhỏ cũng không nhỏ, một khi cậu ấy bị đồn đại tiêu cực thì công việc sau này sẽ có tai tiếng, ảnh hưởng đến con đường thăng tiến.”

Nắng chiều hắt sáng lên gương mặt đàn ông ngồi đối diện, nom anh vừa nghiêm túc vừa thân thiện. Một hồi sau, anh bật cười, đứng dậy đi đến trước mặt Trang Noãn Thần, nhìn cô một cách hứng thú.

Trang Noãn Thần lờ mờ, vô thức lui ra sau, anh lại đặt tay lên vai cô, giọng anh có vẻ bất đắc dĩ, “Trang Noãn Thần, lẽ nào em không nghĩ Hạ Lữ thôi việc là chuyện tốt, như vậy em sẽ giảm bớt một đối thủ.”

“Tôi không nghĩ như vậy.” Cô nhìn thẳng vào mắt anh, biểu đạt ý kiến của mình, “Tôi chỉ muốn cùng bạn bè thân nhất của mình hoàn thành giấc mơ và lý tưởng. Trình tổng, có lẽ anh luôn nghĩ cạnh tranh sẽ sản sinh hiệu quả và lợi ích. Có thể nó đúng vì là quy tắc của thương trường, nhưng tôi cho rằng tình nghĩa giữa người với người mới là đáng quý nhất.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328Phần 329Phần 330Phần 331Phần 332Phần 333Phần 334Phần 335

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất