Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm » Phần 60

Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Phần 60

Tô Mộc Tình hôm nay rất rất đắc ý, buổi hôn lễ này làm thật long trọng, dường như mời hết tất cả bạn bè thân thích, còn có đối tác làm ăn của Tần thị cũng được mời.

Cả khách sạn sang trọng được đặt hết chỗ, tô điểm bằng cả ngàn đóa hoa hồng, vô số bong bóng đủ màu sắc kết thành vòm cưới, thảm đỏ được trải dài từ ngoài cổng đến tận đại sảnh bên trong, chỉ nhìn sơ cũng thấy quy mô rất lớn, không ít người tụ tập bên ngoài xem náo nhiệt, mà Tô Mộc Tình, cô ta hôm nay chính là diễn viên chính!

Khúc Quế Âm hứng cười toe toét, lắc lắc thân hình phình độn đón khách ngoài đại sảnh: “Hôm nay mọi người cứ ăn uống thoải mái, chi phí đều do con rể tôi lo toàn bộ”

Người thân đều đồng loạt gật đầu, nói: “Được, vậy cám ơn nhiều”

Chờ Khúc Quế Âm rời đi, bà con cô bác mới bắt đầu bàn tán, xem thường: “Con gái lớn nhà mình vừa ly hôn thì đến con gái út lấy anh rể, chuyện này thật đúng không phải do người bình thường làm ra được. Hai lần kết hôn, vẫn là bỏ chị gái cưới em gái, thế mà còn không biết xấu mặt lại còn tổ chức linh đình như thế này, đúng là mặt dày”

“Nghe nói là Mộc Tình đi quyến rũ anh rể, đá Mộc Vũ bay thẳng ra khỏi nhà…” Hàng xóm đối diện Tô gia nhỏ giọng nói.

Bà con xa của Tô gia lên tiếng: “Tôi sớm thấy đứa nhỏ này có tâm địa bất chính, kết quả lại là tôi đoán đúng”

Có người cười nói bên cạnh: “Thế sao cô còn đến đây?”

Bà con xa cười một tiếng nói: “Bao ăn bao ở, còn có tiền biếu, được lợi mà không chịu hưởng hay sao?” Bà không tin, những người đến đây hôm nay đều thiệt tình chúc phúc cho Tô gia, chỉ bằng sự ngang ngược của gia đình đó, nơi này hơn phân nửa đều vị lợi ích mà đến thôi.

Bàn bên cạnh vô tình lại là bàn của bạn cùng lớp của Tô Mộc Tình, nghe thấy đều cảm giác ngượng ngùng.

Tất cả chuyện này Tô Mộc Tình cũng đều không biết, cô ta chỉ ngồi trong phòng trang điểm, nhìn bản thân trong trang phục cưới trắng tinh khiết, khóe miệng cong cong.

Chỉ là bụng hơi nhô ra, so với chiếc áo cưới này thì thân mình có vẻ hơi mập mạp.

Tô Mộc Tình nhíu mày hỏi: “Không thể chỉnh sửa một chút sao?” Cả đời này cô ta chỉ mặc áo cưới một lần duy nhất, bụng lại to ra, chụp ảnh nhất định thật khó coi.

Nhà thiết kế lúng túng nói:” Tô tiểu thư, thật có lỗi, bụng cô đang mang thai, nếu tiếp tục sửa chỉ sợ ảnh hưởng đến sức khỏe của thai nhi”

Tô Mộc Tình phiền chán phất phất tay, để cho nhà thiết kế này đừng làm cô ta thấy chướng mắt.

Lại nhìn vào gương, chuẩn bị một tư thế hoàn mỹ nhất, phù dâu là bạn của cô ta đột nhiên tiến vào, nói: “Tiểu Tình, chị cậu đến”

Tô Mộc Tình nghe thế, quay đầu, cười một chút, nói: “Được, mình sẽ tự mình ra đón chị gái tốt của mình”

Chị, để tôi nhìn chị có bao nhiêu lợi hại, tuồng vui này thật kich thích nha!

Nhưng Tô Mộc Tình vừa ra tới liền chứng kiến toàn bộ khách khứa đều nhìn về phía cổng, thậm chí cũng không có thiếu người vây xung quanh. Thế giặc này, giống như là sự xuất hiện của đại minh tinh vậy.

Tô Mộc Tình nhíu nhíu mày, nhưng ngay sau đó liền ngây dại.

Chỉ thấy Tô Mộc Vũ như một bông hoa nhài quý phái bước vào, khoác trên người là chiếc váy ngắn theo phong cách hoàng gia Anh, chân mang đôi giày cao gót,mái tóc uốn lượn màu nâu rám nắng, buông xõa tự nhiên. Với thời tiết vào đông lạnh giá này, quả thực giống như một tia nắng mặt trời soi rọi xuống nhân gian. Mà bên cạnh cô là một người đàn ông lại càng khiến cho người ta không khỏi tán thưởng, một thân áo sơ mi trắng được bao bọc bởi chiếc vest đen lịch lãm.

Một đôi kim đồng ngọc nữ như vậy tiến vào khiến toàn bộ khách sạn đều mờ đi.

“Họ là ai vậy? So với cô dâu chú rể còn đẹp hơn nhiều” Người người đềy vây xem trong đại sảnh. Quả thật so với một Tô Mộc Tình với chiếc bụng hơi nhô ra thì Tô Mộc Vũ trong thon thả và xinh đẹp hơn rất nhiều.

Mọi người đều hưởng ứng “Không biết nữa, nhưng cô gái kia nhìn thật quen mắt, có chút giống với Tô Mộc Vũ. Chẳng lẽ cô ấy thật sự đến tham dự đám cưới của em gái và chồng củ sao? Còn có người đàn ông anh tuấn bên cạnh là bạn trai cô ấy sao? Thật đẹp mắt nha!”

Nhìn thấy bọn họ đi vào như thế, không chỉ có Tô Mộc Tình mà còn cả Tần Nghị Hằng và bà Tần sắc mặt đều tái đi, quả thực toàn bộ nổi bật đều bị cướp sạch!

Bà Tần không biết chuyện Tô Mộc Tình đặt biệt đem thiếρ mời đến tận nhà, cắn răng tiến lên phía trước nói: “Ai bảo cô tới?” Vươn tay muốn kéo Tô Mộc Vũ.

Phong Kính loáng một cái đã chắn phía trước, bảo vệ Tô Mộc Vũ phía sau.

Khóe miệng hắn khẽ nhếch, ánh mắt lại lạnh lùng, cười nói:” Nếu không phải con trai cùng con dâu sắp vào cửa của bà đặc biệt đến đưa thiếρ mời, bọn tôi cũng chẳng muốn đến. Em yêu, em nói phải không?” Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay Tô Mộc Vũ.

“Đây là tiền mừng” Ngón tay thon dài kẹp lấy một phong bì đỏ mỏng, đưa tới trước mặt bà Tần.

Bà Tần cười lạnh một chút, bà ta đưa tay nhận lấy phong bì, không biết xấu hổ mở ra. Hừ! Bà ta phải lấy ra xem để cho Tô Mộc Vũ phải mất mặt, dám đến hôn lễ của con trai bà quấy phá, lá gan thật lớn, dám thị uy với bà.

Nhưng mà khi bà ta mở phong bì ra thì liền ngây ngẩn cả người, một tờ chi phiếu mặt trên chỉ có một chữ, mặt sau là một dãy số. Tờ chi phiếu này khiến mọi người xung quanh há hốc mồm “Mười vạn, thiệt là nhiều nha!”

Vừa ra tay đã đưa mười vạn, bạn trai mới của Tô Mộc Vũ quả thật rất giàu.

Sắc mặt bà Tần lập tức xanh mét, hận không thể xé nát tờ chi phiếu này.

Khúc Quế Âm nhìn thấy sắc mặc bà thông gia nhìn có chút không tốt liền bước lên phía trước cảnh cáo: “Tiểu Vũ, đừng làm rộn! Hôm nay là hôn lễ của em gái con đó!”

Tô Mộc Vũ ngẩng đầu, quả thực rất muốn cười.

Cái gì gọi là đừng làm rộn? Kêu cô đến tới tham gia hôn lễ là bọn họ, bây giờ bảo cô đừng làm rộn cũng là bọn họ. Chẳng lẽ bọn họ chính là muốn cô không nói được một lời, mặc cho Tô Mộc Tình trách mắng châm biếm mới tốt sao?

Tô Mộc Tình bị mười vạn kia hung hăng đánh vào lòng bàn tay, quả thực muốn cắn vỡ hàm răng của mình, mặt ngoài thì cười ngọt ngào tiến lên nắm lấy tay Tô Mộc Vũ nói: “Phong tiên sinh, anh thật sự là quá khách khí, làm sao em không chút xấu hổ lại tiêu sài tiền của anh chứ, dù sao giữa anh với chị em cũng chỉ là mua bán…” Cô ta vội che miệng lại nói : che miệng lại che miệng lại, trên mặt tất cả đều là chán nản cùng tự trách “Ai nha, xem miệng em thật ngu ngốc, chị, chị mau đến đây ngồi đi”

Nói đến hai chữ “mua bán”, cô ta bỗng nhiên ngừng lại, nhưng hiệu quả lại cao vô cùng, khiến mọi người đều đi phỏng đoán. Mua bán? Mua bán cái gì? Một người phụ nữ đã từng ly hôn cùng với người đàn ông hào phóng này có mua có bán, còn có thể mua bán cái gì ngoài da thịt đây?

Sắc mặt Tô Mộc Vũ nháy mắt trắng bệch, không được tự nhiên cắn cắn môi dưới. Bóc trần sự thật khiến mọi người suy đoán, tò mò, ánh mắt náo nhiệt, cô khẽ nắm chặt nắm tay.

Con ngươi Phong Kính trong nháy mắt cũng hơi nheo lại, Tô Mộc Vũ nhẹ kéo tay hắn, tỏ ý mình không sao.

Tô Mộc Tình đắc ý liếc mắt một cái, ép Tô Mộc Vũ ngồi xuống “Chị, chị có thể đến tham dự hôn lễ của em cùng Nghị Hằng, em thật cao hứng. Chị, chị thấy hôn lễ của em thế nào? Có long trong không? Em gái chị hôm nay phải trở thành vợ người ta rồi, chị nhất định vui dùm em, đúng không?”

Áo cưới trước mắt thật sự quá chói mắt, màu trắng tượng trưng cho sự thuần khiết kia như bầu trời đầy tuyết bay vào ánh mắt cô, đâm sâu vào khiến cô đau đớn, một lần lại một lần đánh thức ký ức trong cô. Năm năm trước, cô cũng mặc chiếc váy trắng tinh như thế này gả cho Tần Nghị Hằng, năm năm sau, cô ngồi ở vị trí khách mời nhìn Tần Nghị Hằng cùng người phụ nữ khác kết hôn.

Có bao nhiêu châm chọc!

Cô gắt gao nắm chặt tay, mỉm cười gật đầu: “Ừ, chị vì em mà cao hứng, vì một nhà ba người của em mà rất cao hứng”. Ánh mắt cô đảo qua nhìn Tần Nghị Hằng đứng một bên, ánh mắt xẹt qua một tia cười lạnh.

Như thế nào? Muốn khiến cô không chịu nổi đúng không? Cô cũng đến rồi đây, có bao nhiêu chiêu thì cứ giở ra cả đi.

Tô Mộc Tình tươi cười càng thêm sáng lạn “Cám ơn chị, cũng không phải luôn là một nhà ba người nha. Cục cưng trong bụng rất bướng bỉnh, lúc nào cũng khiến cho em buồn ngủ. Chị, em đã nói với chị chuyện này rồi mà, trở thành mẹ liền nhịn không được suy nghĩ sâu xa hơn, ha ha”

Tô Mộc Vũ quả thực muốn cười, đứa em gái của cô thật đúng là một chút tiến bộ cũng không có. Cô liền nhẹ nhàng mở miệng: “Em không mệt mỏi sao?”

Tô Mộc Tình lập tức không kịp phản ứng cô đang có ý gì.

Tô Mộc Vũ thản nhiên cười nói: “Nghỉ một chút đi, nếu không đứa bé sẽ rất mệt, nếu như thế không gì có thể bù vào được đâu” Thanh âm khinh bỉ mà lại dịu dàng, đôi mắt cô lộ ra vẻ đạm bạc lại kiên định quang mang.

Tô Mộc Tình bỗng dưng nghẹn lại.

Cho tới bây giờ đều chỉ có cô ta ngồi trên đầu Tô Mộc Vũ, không nghĩ tới lúc này mới không gặp, người chị này lại thay đổi nhiều như thế, có thể nói đến khiến cô á khẩu.

Cô ta ngẩng đầu tìm kiếm chồng mình, muốn hắn đến giúp đỡ, hung hăng đánh cho Tô Mộc Vũ mau rơi xuống đài. Thế nhưng ánh mắt của Tần Nghị Hằng lại như mất đi phương hướng, chỉ chú tâm đặt trên người Tô Mộc Vũ, liếc cũng không liếc đến cô ta một lần.

Tần Nghị Hằng nắm chặt tay, gân xanh lộ cả ra. Hắn không chịu được, thật sự không tin được khi Tô Mộc Vũ rời khỏi hắn mà lại sống tốt đến như thế, trái lại chính hắn, trong nhà có tới hai người phụ nữ suốt ngày kiếm chuyện với nhau, không lúc nào được yên ổn, còn hắn gần đây lúc nào cũng mong muốn Tô Mộc Vũ trở về. Cảm xúc dao động như vậy khiến hắn không thể tự khống chế được mình.

Mà Phong Kính lại thản nhiên, cười như không cười nhìn Tần Nghị Hằng, cánh tay vẫn giữ chặt Tô Mộc Vũ, kéo cô đến ôm trước ngực mình.

Trên mặt Tần Nghị Hằng hiện ra vẻ khổ sở, mà sắc mặt Tô Mộc Tình lại càng khó coi hơn, căn bản không giống người sắp kết hôn.

Trong lúc nhất thời, không khí lại ngưng đọng. Cho đến lúc Tần Nghị Hằng bị một đối tác đến chào hỏi thì không khí mờ ám này mới từ từ biến mất. Tô Mộc Tình tức giận không có chỗ xả, đúng lúc hôn lễ bắt đầu liền theo phù dâu vào phòng trang điểm chuẩn bị.

Tô Mộc Vũ xoay người nhẹ giọng nói với Phong Kính: “Tôi vào nhà vệ sinh một chút”

Phong Kính nhẹ nhàng vén tóc cô, nói: “Muốn tôi đi cùng cô không?”

Tô Mộc Vũ cười cười, lắc đầu: “Tôi không có yếu đuối đến như thế”

Một người đi vào toilet, bởi vì đại sảnh đang sắp làm lễ nên trong đây không có một ai, thật sự rất an tĩnh. Nhìn vào gương, cô gắt gao nhịn xuống.

Vừa rồi, cô đều tươi cười cùng hờ hững, rốt cục cũng vào lúc này, ở một nơi không có người tháo dở bộ dạng giả tạo kia.

Đối mặt với hình ảnh chói mắt như vậy, cô làm sao có thể không đau, làm sao có thể không bị tổn thương? Toàn bộ người thân đều đứng về một chiến tuyến, hướng họng súng về phía mình, giống như đem cô làm mục tiêu để công kich.

Ánh mắt cười nhạo oán độc, từng dãy bong bóng màu sắc rực rỡ, hoa hồng tượng trưng cho tình yêu, áo cưới trắng tinh thuần khiết, bên tai từ đầu đến cuối đều lởn vỏn nhạc dạo mừng đám cưới. Tất cả những chuyện này đều nhe hàm răng sắc nhọn, lấy tư thế ác độc nhất hiện lên trước mắt, len lõi nào óc và quấn lấy thần trí của cô.

Sắp đem cô bức điên!

Nhìn thấy những cảnh đó, sự ngu ngốc trước kia như cây roi mây từng nhát từng nhát quất vào trên người cô, chúng như đang cười nhạo: Tô Mộc Vũ mày xem, đây là kết cục của mày, tất cả đều do mày mang hết tình cảm ra đánh đổi, mày thật ngu ngốc!

Tại buổi hôn lễ này, sự tồn tại của cô như một truyện cười,

Toàn thân Tô Mộc Vũ hơi run rẩy, vài lần xiết chặt rồi lại thả lỏng nắm tay mới miễn cưỡng tìm về sự hờ hững của mình. Tô Mộc Vũ, mày không được phép yếu đuối, trận chiến này vẫn còn đang chờ máy đánh tiếp.

Cô hít sâu một hơi, quay đầu đi ra.

Nhưng mới ra khỏi toilet, một cánh tay mạnh mẽ nắm lấy cô. Tô Mộc Vũ kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, nhìn thấy người đàn ông như ác quỷ đứng trước mặt mình, trong mắt đã tràn ngập mùi máu tanh.

Theo bản năng, cô cảnh giác, chuẩn bị lớn tiếng kêu người thế nhưng Tần Nghị Hằng lại nhanh hơn một bước, bàn tay to gắt gao che miệng của cô, tay còn lại dùng sức khóa chặc hai tay đang ra sức giãy dụa của Tô Mộc Vũ.

Thì ra đối diện toilet của khách sạn còn có một căn phòng, cánh cửa “rầm” một tiếng đã bị khóa lại, toàn thân Tô Mộc Vũ trở nên cứng ngắc, cố sống cố chết giãy dụa.

Nhưng Tần Nghị Hằng như đang phát điên, giữ chặt cô, đem cô áp chặt trên giường lớn.

Một nơi như vậy, tư thế như vậy, lại càng khiến Tô Mộc Vũ nâng cao cảnh giác.

Tô Mộc Vũ dùng sức đá thân hình đang đè trên người mình, hét to: “Anh muốn làm cái gì?”

Tần Nghị Hằng giữ chặt chân cô, hai mắt đỏ lên: “Tôi kêu cô rời khỏi cái tên đàn ông đó, không nghe thấy hay sao?”

Nghe được câu này, nháy mắt Tô Mộc Vũ cười phá lên, đúng vậy, thật rất buồn cười.

“Anh là gì của tôi? Bảo tôi rời khỏi anh ấy, anh lấy tư cách gì? Từ lúc anh phản bội tôi, một đao cắt đứt tình cảm bao nhiêu năm, chúng ta đã không còn gì dính líu với nhau nữa. Rời khỏi anh ấy, sau đó thì sao? Chẳng lẽ tiếp tục quay về bên cạnh anh sao? Tần Nghị Hằng, anh đùa à?”

Sắc mặt Tần Nghị Hằng càng lúc càng kém, đưa tay bóp chặt miệng cô, nói: “Câm mồm! Tôi nói rồi, muốn phủi sạch quan hệ với tôi, cô nghĩ cũng đừng nghĩ. Ở dưới người hắn, có thể thỏa mãn cô sao? Hắn có biết cô dâm đãng cỡ nào hay không? Thân thể của cô, tôi dùng đã năm năm, cô còn có thể quen với thân thể hắn sao? Có thể sao?”

Hắn càng nói càng kich động, ánh mắt đỏ sậm, bàn tay to dùng sức kéo lấy quần áo Tô Mộc Vũ.

“Tôi muốn nhìn, cô không rời khỏi tôi được”

Nói xong, hắn thế nhưng kéo mạnh cà-vạt trên cổ mình, cúi người. Sự kich động đã sớm phá tan lý trí, hoàn toàn quên hắn là nhân vật chính của buổi lễ hôm nay.

Chỉ cần vừa nghĩ tới, người phụ nữ của mình nằm dưới thân một người đàn ông khác, rên rỉ yêu kiều, phóng đãng, đã giày vò đến nỗi khiến hắn nổi điên. Hắn muốn rửa thật sạch sẽ, rửa sạch đồ vật thuộc về mình cho không còn mùi vị của bất kỳ một kẻ nào khác.

Tô Mộc Vũ nhận thấy hắn như thế, hoảng hốt.

“Dừng tay! Anh dừng tay cho tôi!” Cô liều mạng giãy dụa, gào thét, đá lẫn đánh lẫn đấm, nhưng căn phòng này lại cách âm, cô có gào thét cỡ nào cũng không ai biết.

Giờ phút này Tần Nghị Hằng như nổi cơn điên, gắt gao giữ chặt thân thể cô, cúi đầu gặm lấy, cắn lấy cổ Tô Mộc Vũ.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất