Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm » Phần 98

Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Phần 98

Tin tức Phong đại thiếu gia đính hôn, trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều bàn tán, không biết vị tiểu thư may mắn này là thần thánh phương nào?

Phong gia.

Vị trí cao cao kia, chỉ cần một bước vào liền tượng trưng cho quyền lợi cùng tiền tài vô số. Là nơi biết bao nhiêu người phụ nữ hướng tới rồi lại không dám tham vọng.

Thân phận vị hôn thê được công bố ra thì tất cả mọi người đều sợ hãi than một tiếng, đây thật đúng là trai tài gái sắc. Vệ gia mặc dù không có quyền nhưng lại có tài sản rất lớn đến một số người bên ngoài cũng không thể tưởng tượng được, toàn bộ chúng đều đứng dưới danh nghĩa của Vệ tiểu thư.

Không ít người bàn luận, hành động của Phong đại thiếu gia lần này là vô cùng sáng suốt. Cưới Vệ tiểu thư liền đồng nghĩa với việc cưới tài sản kếch sù kia của cô ta, mà Vệ gia tuy rằng xuất thân thương nhân nhưng cậu của Vệ Nhu Y vẫn là một người có quyền thế. Người kế thừa Phong gia sau khi Phong Khải qua đời vẫn chưa định, có bọn họ dốc sức giúp đỡ Phong đại thiếu gia có thể nắm được thiên cơ, có thể hai mươi năm sau, đây chính là một Phong Khải thứ hai!

Tin tức Phong đại thiếu gia là tin tức chấn động thứ hai sau tin Phong Khải qua đời.

La Vân xé tờ báo trong tay thành những mảnh nhỏ, hừ lạnh: “Phong Kính, tao khinh thường mày! Không nghĩ tới nó tìm ả đàn bà họ Tô kia là đến là để làm bức bình phong cố ý dẫn dụ chúng ta, khiến chúng ta hao tâm uổng phí! Thế mà lại cùng Vệ Nhu Y đính hôn. Thật tốt! Rất tốt!

Gương mặt xinh đẹp của La Vân vặn vẹo, móng tay màu đỏ tươi vò tờ báo trong tay thành một cục, ném xuống đất.

Hiện tại tin tức đã lan truyền, ngăn cũng ngăn không được, trừ phi giết chết Vệ Nhu Y.

Phong Nghi lười nhác tựa trên lan can, lấy tay chống cằm, ánh mắt lợi hại tinh ranh như loài rắn nhiễm một tầng hứng thú nói: “Bình phong?… Rốt cuộc ai là bình phong vẫn còn chưa biết đâu”

Mắt La Vân híp lại, hỏi: “Có ý gì?”

Phong Nghi nghiêng đầu, ngón tay đặt lên môi, ngốc nghếch cười: “Mẹ cứ chờ xem, để con đi do thám cái màn kịch vui này, xem cuối cùng ai mới là diễn viên chính”

Hắn nháy mắt, tươi cười mang theo đắc ý khó suy đoán.

___________________

Sau ngày đó, Tô Mộc Vũ an tâm ở nhà Tiền Phong dưỡng thai.

Biểu cảm của cô rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến cho người ta cảm thấy có chút không chân thật. Tiền Phong khó có thể phân biệt ra được, rốt cục lúc này Tô Mộc Vũ lúc này là chân thật hay là người ngày hôm trước ngồi trước cửa bi thương cầu cứu hắn mới là chân thật.

Tiền Phong nghĩ: Mỗi người đều mang một cái mặt nạ giả dối để sống trong cái thế giới này, hắn cũng vậy, có lẽ đây là một cách Mộc Vũ tự bảo vệ chính mình, và cũng có lẽ cô không muốn khiến hắn lo lắng. Cô ấy muốn tự mình trấn tĩnh, hắn làm sao có thể nhẫn tâm quấy rầy đây?

Tô Mộc Vũ trong bếp cắt rau củ, tuy rằng Tiền Phong có thuê bảo mẫu nhưng cô vẫn kiên trì tự mình làm lấy.

Cô biết, cô ở bên cạnh Tiền Phong cũng chỉ mang lại thêm phiền toái cho hắn, nhưng cô không thể không vì đứa nhỏ trong bụng. Nhưng thứ cô có thể làm là không, chỉ có nấu cơm là có thể. Tiền Phong giúp cô nhiều lắm. Cô có rất nhiều áy náy với hắn, lại chỉ có thể mượn phương thức nhỏ tí tẹo này để báo đáp hắn mà thôi.

Tiền Phong vì không cho cô bị những thứ vô nghĩa quấy rối cho nên thực phẩm đều do bảo mẫu mua về. Tô Mộc Vũ nhìn mớ rau dưa bảo mẫu vừa mua, tươi roi rói, tràn đầy sức sống.

Tô Mộc Vũ nhìn thấy tờ báo cũ gói bó rau, một tấm hình chiếm gần hết nửa trang, chủ đề màu đỏ in nổi bật trên đó “Cháu nội đích tôn của Phong Khải cưới thiên kim tiểu thư Vệ gia, ngày đính hôn định vào tháng tám năm nay”

Phía dưới là một ô bình luận tin tức, đám hỏi này thật linh đình và sang trọng.

Tô Mộc Vũ đọc báo, nở nụ cười.

Có thể người bán rau không đủ bao nên cắt tờ báo này bao lại, lại không nghĩ rằng nhằm phải tờ báo có loại tin tức này. Nhìn ngày phát hành, thì ra là hôm kia.

Chuyện này không phải là có thể đoán trước sao? Tô Mộc Vũ biết, Tiền Phong gạt cô chỉ vì không muốn cô đau lòng.

Nhưng loại chuyện tàn nhẫn hơn cô đã gặp phải thì thứ tin tức này làm sao có thể khiến cô đau đớn được nữa? Đã không còn đau, đúng vậy, một chút cũng không còn đau.

Cô không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ bình tĩnh ném tờ báo vào thùng rác, mang cải thìa ngâm vào chậu nước, cẩn thận rửa sạch, lặt rau, tiếp tục rửa sạch thêm lần nữa, sau đó cắt chúng ra, bỏ dầu vào chảo, cuối cùng bỏ cải vào, xào.

Cải thìa trong veo dần dần tỏa ra mùi thơm khiến Tiền Phong vừa đi làm về, đôi mắt hoa đào sáng rực nhìn vào bếp, nước miếng đều muốn chảy ra ngoài, ôm Bàn Chái ngồi trước cửa nhà bếp chờ đến giờ cơm.

Tiền Phong chống cằm, nhìn bóng lưng Tô Mộc Vũ, đột nhiên cảm thấy, như thế này mãi, cũng tốt.

Hắn vừa muốn nói chuyện, ánh mắt đột nhiên liếc vào thùng rác, giật mình nói: “Dì Lưu, sao dì dọn nhà cũng không đổ rác?”

Dì Lưu chính là bảo mẫu Tiền Phong mời về. Bà bật người cầm khăn chạy đến, nói: “Thiếu gia, tôi thật vừa mới dọn thùng rác, bên trong cũng chỉ còn một chút rác mới bỏ vào thôi” Dì Lưu là người dưới quê, không biết lời nói của hắn có chút kỳ quặt, chỉ thuần phác giải thích.

Tiền Phong cau mày nói: “Dì mau đổ chúng đi cho tôi. Mà thôi, để tôi!” Nói xong hắn tự mình mang thùng rác đi ra ngoài.

Dì Lưu không hiểu lắm, người luôn cười hì hì bình dị gần gũi như Tiền thiếu gia như thế nào đột nhiên lại phát cáu, vội giành lấy thùng rác nói: “Thiếu gia, cậu ngồi đi, đề tôi đổ là được”

Tô Mộc Vũ đổ cải vào đĩa, mỉm cười bình tĩnh nói: “Em cũng thấy rồi, không sao cả, em không quan tâm”

Trong nháy mắt cô xoay người, đôi mắt Tiền Phong nhẹ nhàng lóe lên, phất tay bảo dì Lưu ra ngoài.

Hắn tiến lên nâng mặt Tô Mộc Vũ, ngón tay lau nhẹ mặt cô, môi khép mở vài cái, cuối cùng cũng chỉ nói được ba chữ: “Em thật ngốc”

Em có biết hay không… trên mặt em đều là nước mắt…

Đêm tháng sáu, bình thản như vậy. Ngoài thềm ếch nhái đua nhau cất tiếng gọi. Trời cũng dần nóng lên, nhiều người không muốn ra đường.

Tô Mộc Vũ ngồi bên cửa sổ, xuất thần, cũng không có suy nghĩ gì, chỉ là ngơ ngác xuất thần như vậy mà thôi. Lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình, cảm thụ từng đợt từng đợt tim đập trong lòng bàn tay.

Đột nhiên, lòng bàn tay cảm nhận được một lực đạp rất mạnh, cô ngây ngẩn cả người, nhìn thấy bụng của mình động đậy, Tô Mộc Vũ dường như có thể nghe thấy thanh âm đá của con.

Thanh âm này dễ nghe như vậy, động lòng người như vậy. Tô Mộc Vũ dùng sức che miệng lại, nước mắt kìm lòng không được chảy ra.

Đây là… lần đầu đứa nhỏ đạp cô. Con ngoan, mẹ ở đây, mẹ nghe thấy, con đang chào mẹ đúng không? Mẹ nghe thấy, cảm nhận được, cám ơn con, con ngoan…

Tô Mộc Vũ cúi người ôm lấy bụng của mình, giống như nâng niu trân bảo, thân ảnh kia, phong phanh như vậy, lại rung động lòng người.

Mà dưới cửa sổ, một chiếc xe màu đen đang đậu.

“Cần phải đi rồi!” Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên.

Không ai đáp lại.

Cho đến lần thứ ba, một bàn tay nhẹ vung lên, chiếc xe kia từ từ lái đi, giống như chưa từng xuất hiện ở đây.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất