Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm » Phần 203

Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Phần 203

Hắn có thể nhớ rõ những phản ứng của Kiều Na đêm đó, cô từ lâu đã không phải là một cô gái chưa nếm mùi đời. Không hiểu sao khi nghĩ điểm đấy, hắn liền canh cánh trong lòng.

Những lời này thật sự quá khó nghe, hơn nữa còn có hai nhân viên của công ty ở đây. Đây quả thật là một cái tát vào mặt Kiều Na, khiến cô mất hết mặt mũi.

Khải Sâm ngây ngẩn cả người, nhìn chằm chằm Phương Thiệu Hoa nhưng vốn không nhận ra hắn đang nói thật hay đùa. Nếu là nói đùa, vậy thì cũng đùa quá lố tay rồi.

Thư ký của Kiều Na lập tức nổi giận: “Anh!!!”

Kiều Na vỗ nhẹ lên vai cô ấy, ý bảo hãy lui ra phía sau. Cô cũng không tức giận, không xấu hổ, chỉ đứng thẳng lưng, khóe miệng vẫn duy trì nụ cười mỉm.

Khải Sâm thấy thế, lập tức hoà giải: “Được rồi, được rồi, nói giỡn cũng đã nói rồi, bây giờ đã trễ, chúng ta cũng phải chia tay nhau, khi khác lại hẹn nhau ăn cơm”

Kiều Na nở nụ cười gật đầu, lễ phép chào hỏi: “Được, rất mong được gặp lại giám đốc Khải”

Trước đó vài giây đã bị người khác nhục mạ, nhưng vẫn có thể chịu được, còn duy trì nụ cười mỉm như thế. Chỉ riêng phong thái này cũng đã khiến cho người ta cảm thấy người phụ nữ này không đơn giản, lại càng khiến cho người ta có vài phần khâm phục.

Sau đó, Kiều Na dẫn đầu cùng thư ký đi ra ngoài, ánh mắt chưa từng lướt qua Phương Thiệu Hoa một lần, rõ ràng là hoàn toàn xem thường hắn.

Vừa ra khỏi khách sạn, thư ký đã nhịn không được nói: “Tổng thanh tra, tên giám đốc Phương vừa rồi thật quá đáng”

Kiều Na mang kính râm vào, nói: “Cô cũng thấy giám đốc Khải đang ở đây đó thôi. Nếu tranh cãi gay gắt thì chúng ta sẽ chỉ càng tạo ra ấn tượng xấu thì bất lợi cũng chỉ thuộc về chúng ta, đây là thứ nhất. Thứ hai, trên thương trường cần phải tránh gây thù chuốc oán. Tuy rằng công ty của chúng ta có khác ngành nghề với tập đoàn Phương Viên, nhưng trời tính có nhiều chuyện khó lường trước được. Quan trọng nhất chính là phải tự mình trải đường rút quân. Thứ ba, có nhiều lời cũng chỉ là vô nghĩa, nghe một chút rồi ném ra phía sau. Cần gì chấp nhất những lời vô nghĩa đó của một kẻ bỏ đi chứ?”

Nghe thấy ba chữ “kẻ bỏ đi”, thư ký phù một tiếng nhịn không được mà bật cười, khó chịu trong lòng cũng vơi đi ít nhiều.

Kiều Na mở cửa xe, vừa định lên xe thì một bàn tay bỗng nhiên bắt lấy cánh tay cô từ phía sau.

Kiều Na khẽ cau mày, quay đầu liền nhìn thấy gương mặt đang tức giận của Phương Thiệu Hoa.

Hơi nhíu mi, Kiều Na nhếch môi, nói: “Phương thiếu, còn có chuyện gì sao?”

Phương Thiệu Hoa nhìn chằm chằm cô, ánh mắt hắn trừng cô một cách thô lỗ. Lúc đuổi đến, hắn nghe rõ mồn một những lời Kiều Na đã nói. Chết tiệt! Còn chưa từng có người nào dám nói hắn như vậy. Kẻ bỏ đi? Được, rất tốt!

Phương Thiệu Hoa hừ lạnh một tiếng, ép sát đến trước mặt cô, ngữ điệu mang theo trào phúng: “Sao? Bị tôi nói đến thẹn quá hoá giận à? Đừng quên, cô đã không còn là gái trinh nữa, cô chẳng thể nào che giấu chuyện này quá lâu đâu. Một người như cô sớm nên để cho toàn thế giới biết đến. Cả ngày đi câu dẫn đàn ông, thật không biết liêm sỉ!”

Kiều Na cười rộ lên, cười đến sáng rực cả gương mặt.

Cô càng cười, hai hàng chân mày của Phương Thiệu Hoa càng nhíu chặt. Hắn nghiến chặt răng, gằn từng chữ: “Cô cười cái gì?”

Cảm thấy cười đủ, Kiều Na mở túi xách, rút ra một tờ chi phiếu rồi viết mười vạn đồng lên đó, dùng sức đính lên trán Phương Thiệu Hoa “Anh chê tôi không còn trinh, tôi còn chưa chê quả dưa chuột màu đen đó của anh là may rồi. Đây là mười vạn, Phương thiếu, ba ngày sau nhớ mang giấy xét nghiệm sức khỏe đến cho tôi. Bởi vì… tôi rất sợ bẩn!”

Sắc mặt Phương Thiệu Hoa xanh mét.

Kiều Na không thèm nhìn hắn, vòng eo linh hoạt trượt qua một bên thoát khỏi sự giam cầm của hắn. Sau đó, cô lên xe, thư ký lập tức lái đi.

Chiếc xe màu đó bình thản rời khỏi bãi đỗ xe, Kiều Na vung tay ra cửa sổ, nói: “Đúng rồi, giấy báo xét nghiệm cứ gửi qua bưu điện là được rồi. Dạo này tôi rất bận rộn, không rảnh gặp những người lông gà vỏ tỏi”

Lời còn chưa dứt, xe đã mất dạng.

Phương Thiệu Hoa đứng một mình trong bãi đỗ xe, nhìn tờ chi phiếu trong tay, từ con số 1 đầu tiên đến con số 0 cuối cùng, sắc mặt càng ngày càng đen, càng ngày càng trầm, chẳng khác gì Bao Thanh Thiên.

Đây là cái gì? Là công lao chơi gái đêm đó của hắn sao? Còn có… con mẹ nó cái gì mà giấy xét nghiệm!

Hắn nắm tờ chi phiếu trong tay, dùng sức vò thành một cục ném trên mặt đất, sau đó giơ chân đạp lên chiếc Hummer của mình khiến cho còi báo hiệu hú lên vài tiếng.

Người phụ nữ chết tiệt! Hắn muốn giết cô ta!

Ngồi ở trong xe, Kiều Na nhếch môi, dung nhan xinh đẹp nở rộ mãnh liệt như hoa anh túc.

Vừa rồi hắn làm trò trước mặt Khải Sâm, cô không muốn lên cơn, nhưng cũng không có nghĩa Kiều Na này dễ bị khinh thường. Nếu nghĩ cô như vậy, chính là mười phần sai hoàn toàn!

Cô cho tới bây giờ cũng không phải là người dễ đối phó.

Điện thoại vang lên, Kiều Na xem, là Chu Hiểu Đồng gọi đến.

Chu Hiểu Đồng hỏi cô, cuối tuần này đi dã ngoại cắm trại được không, cả nhà Tô Mộc Vũ cũng sẽ đi.

Kiều Na từ chối không chút suy nghĩ. Giỡn à? Cô đi làm gì? Nhìn hai gia đình đó ân ân ái ái sao? Cô mới thèm đi để thấy thêm khó chịu, chẳng thà bỏ thời gian đi bar hay shopping, may mắn còn có thể vớt được một anh chàng dễ nhìn một chút.

Huống chi, Chu Hiểu Đồng cùng Tô Mộc Vũ đã bắt đầu nói bóng nói gió với cô rằng phải tìm một người, phải tìm một cuộc sống ổn định, kết hôn, kết hôn cái gì…

Cái loại tình yêu hôn nhân này cô cũng không tin, chẳng phải là có biết bao người đàn ông đến với cô với những mục đích của họ sao? Xã hội này, cô hiểu rõ nó hơn so với bất cứ kẻ nào.

Kiều Na nhìn lịch, khoảng cách cô chính thức bước vào tuổi thứ ba mươi còn hai tháng lẻ năm ngày. Tranh thủ hai tháng lẻ năm ngày này, cô phải tiêu xài lãng phí một chút. Qua ba mươi tuổi, tùy tiện tìm một người đàn ông, sinh một đứa bé. Đời này, cô không còn muốn dây dưa với người đàn ông nào nữa.

Kiều Na nhếch khóe miệng, giẫm chân ga chạy như bay.

Cả tháng nay, đừng nói quán bar, ngay cả nhà cô cũng không về nhiều. Thủ tục của cuộc triển lãm nghệ thuật lần này đều do tự cô quyết định. Hiệu quả của cuộc tuyên truyền lần trước có chút bất ngờ, không chỉ có truyền thông trong giới nghệ thuật mà còn cả truyền thông trong cả giới giải trí đều rất có hứng thú với những đối tác trong cuộc triển lãm lần này. Toàn bộ công ty đều mong chờ sự thành công lần này, còn có vài công ty tư nhân đã chủ động chìa cành ô-liu, tỏ vẻ muốn góp tên vào triển lãm.

Thư ký có chút kich động gõ cửa, nói: “Tổng thanh tra, mấy công ty tư nhân đó đều tỏ vẻ muốn góp vốn, mỗi công ty ra giá ít nhất là một ngàn năm trăm vạn. Chị xem…”

Kiều Na nhận lấy bản kê khai, nhìn con số hai ngàn năm trăm vạn nằm sau hai chữ Phương Viên, cô hơi híp mắt. Đây là công ty của Phương Thiệu Hoa.

Tên đàn ông kia, rốt cuộc muốn làm cái gì? Hai ngàn năm trăm vạn cũng không phải là con số nhỏ. Tuy rằng danh tiếng của những tác phẩm nghệ thuật khá lớn trên thị trường nhưng lợi nhuận của nó cũng không phải là quá cao, nếu đầu tư hiển nhiên có chút mạo hiểm. Chẳng lẽ, hắn vẫn còn để bụng chuyện kia sao?

Đối với người đàn ông kia, cô thật sự có chút không hiểu.

Kiều Na ngẫm nghĩ năm phút, sau đó đưa ra quyết định: “Phương diện tài chính tuy rằng chẳng phải dư dả nhưng cũng đủ dùng. Cho nên lần này chúng ta không dựa vào bất cứ kẻ nào. Quả táo lớn này, công ty chúng ta độc chiếm là được rồi!”

Mà bên kia.

Thư ký gõ cửa phòng làm việc của Phương Thiệu Hoa, báo cáo: “Tổng giám đốc Phương, đối phương nói không cần tài trợ nữa, đồng thời cũng cám ơn ý tốt của công ty chúng ta”

Trong mắt Phương Thiệu Hoa xẹt qua tia sáng lạnh. Hai ngàn năm trăm vạn lại không thể khiến cho cô mắc câu, người phụ nữ này lại một lần nữa vượt ra khỏi dự liệu của hắn.

Thư ký có chút ấp úng nói: “Ngoài ra…”

Phương Thiệu Hoa không kiên nhẫn: “Có gì thì cứ nói đi”

Thư ký lau mồ hôi, đáp: “Tổng thanh tra Kiều kia… bảo tôi thúc giục anh… khi nào thì đưa… xét nghiệm sức khỏe”

Trong phút chốc, sấm sát vang dội, sát khí cuồn cuộn cả văn phòng. Thư ký sợ tới mức ôm đầu, bật người trốn chạy.

Boss lớn phát điên, bạo lực tăng gấp mười lần!!!

Phương Thiệu Hoa đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn xuống phía dưới. Khoảng cách tầm một trăm thước khiến những chiếc xe bên dưới chỉ nhỏ như một đàn kiến.

Trên tấm kính thủy tinh là gương mặt thâm trầm của hắn, cùng với độ cong trên khóe miệng: Kiều Na, không bắt được cô, tôi sẽ không mang họ Phương!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất