Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm » Phần 176

Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Phần 176

Lúc Tiền Phong tỉnh dậy, nhận ra người vốn nằm trong lòng ngực mình lại không thấy đâu. Hắn giật mình, dép cũng không kịp mang đã chạy ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy Chu Hiểu Đồng mặc quần áo ngày hôm qua đang mở cánh cửa.

Tiền Phong nắm lấy cánh tay Chu Hiểu Đồng, hỏi: “Em muốn đi đâu?”

Chu Hiểu Đồng quay đầu lại, thản nhiên nhìn hắn như vậy, như là linh hồn đã theo mẹ cô mất rồi, chỉ còn lại hình ảnh trống rỗng. Tiền Phong không lay chuyển được, chỉ có thể vội mang giày đuổi theo.

Chu Hiểu Đồng nhận chiếc hòm nho nhỏ trong tay ba mình, nó nhỏ như vậy, so với một chiếc hộp đựng bút cũng không lớn hơn bao nhiêu. Bên trong là tro cốt của bà Chu lưu lại cho người thân hoài niệm.

Nói xem, một chiếc hộp nhỏ như thế kia sao có thể chứa được một người lớn đây? Mẹ của cô đang ngủ ở bên trong, có thấy chật hay không?

Chu Hiểu Đồng nhẹ nhàng ôm chiếc hộp, dịu dàng đặt trước ngực vuốt ve, sau đó hai tay đặt nó lên bàn, cắm nhang, bái lạy ba cái.

Cô không khóc, không có khóc, mẹ cô không thích nhất là bộ dạng cô khóc.

Rất lâu trước kia mẹ từng nói: Con gái yêu của mẹ nên cười, cười mới xinh đẹp, ai cũng không xinh đẹp bằng con gái của mẹ.

Mẹ của cô yêu nhất là cái đẹp, cho nên cô cũng phải để mẹ nhìn thấy vẻ đẹp của mình.

Làm xong mọi thứ, Chu Hiểu Đồng xoay người, mở cửa: “Tiền Phong, chúng ta chia tay rồi”

Đồng tử Tiền Phong bỗng dưng trừng lớn, hắn vươn tay muốn giữ lấy Chu Hiểu Đồng lại bị cô đẩy ra “Hiểu Đồng, em có ý gì?”

Chu Hiểu Đồng ngẩng đầu, lộ ra đôi mắt trầm tĩnh “Không có ý gì khác, ngày hôm qua cám ơn anh, nhưng chúng ta không nên gặp lại thì hơn”

Trái tim Tiền Phong run rẩy, đau đến vặn vẹo.

Phong Kính giữ lấy Tiền Phong, ý bảo dưới tình huống này cũng không thể làm gì khác. Tiền Phong cứ nhìn Chu Hiểu Đồng cho đến khi cánh cửa bị Tô Mộc Vũ đóng lại, nhìn cánh cửa kia đóng trước mặt hắn.

Đợi mọi người đi rồi, Chu Hiểu Đồng hầm một nồi canh gà suốt ba tiếng đồng hồ, sau đó bưng một chén, quỳ trước mặt ba mình.

Ông Chu thấy thế vội kéo cô đứng lên “Hiểu Đồng, con làm gì vậy?”. Đôi mắt ông Chu cũng đỏ hoe, người vợ chung sống cùng nhau mấy chục năm đã đi rồi, ông đau cũng không kém gì Chu Hiểu Đồng, chỉ là bây giờ ông phải chống đỡ, ông không thể gục ngã.

Chu Hiểu Đồng không đáp, cứ bưng chén canh gà quỳ như thế, nói: “Ba, ba uống đi”

Nước mắt ông Chu lăn xuống, ông đưa tay lau rồi bưng chén canh gà uống hết. Ông đâu biết, chén canh gà này là Chu Hiểu Đồng dùng tấm lòng quy kết cái chết của mẹ đặt trên người mình nấu ra.

Đợi ông Chu uống xong, Chu Hiểu Đồng cầm lấy chén, vẫn quỳ tại chỗ, cổ họng nghẹn lại: “Ba, thật xin lỗi…”

Ông Chu vỗ lưng cô một cái, nói: “Nói ngốc cái gì đó!”. Sau đó, ông ôm lấy cô vào ngực “Chuyện này không liên quan đến con, nhớ chưa? Không liên quan đến con…”

Chu Hiểu Đồng tựa vào lồng ngực ba mình, nhắm mắt lại, cố nhịn nước mắt.

Ông Chu cũng đã chống cự mất vài ngày, rốt cuộc do lớn tuổi nên cũng chịu không nổi. Chu Hiểu Đồng giúp ba mình nằm xuống, sau đó tự về phòng, bên trong toàn bộ đều treo hình của mẹ, từ lúc còn trẻ cho đến bây giờ.

Chu Hiểu Đồng ôm di ảnh của mẹ, cũng giống như trước đây, mẹ vẫn hay ôm cô đi vào giấc ngủ.

Cô là vì những chấp niệm tình cảm mà bây giờ phải trả cái giá quá lớn, cô sao lại ngu xuẩn như thế chứ? Chỉ lo chăm chăm sống trong thế giới hào nhoáng của chính mình mà chưa từng nghĩ tới sự lo lắng của ba mẹ. Cô không thể oán hận Tiền Phong, bởi vì không có bất cứ người nào ép buộc cô, đều là do chính cô tự nguyện.

Thế nhưng, xin cho cô trốn tránh một thời gian đi, bây giờ, cô không muốn gặp bất kỳ ai.

Ngoài cửa, Tiền Phong tựa lưng lên vách tường, hắn châm một điếu thuốc đưa vào miệng, hút hai cái thật sâu. Sao hắn lại cảm thấy khổ như vậy? Khổ đến lòng hắn cũng chịu không nổi.

Điếu thuốc không biết khi nào thì đã cháy hết, hơi nóng làm phỏng ngón tay nhưng hắn cũng không quan tâm. Cho đến khi nghe mùi khét hắn mới buông tay, dùng chân dẫm lên tàn lửa trên mặt đất.

Hắn ngửa đầu, ánh sáng âm u chiếu rọi trên thân thể hắn, khóe mắt có chút ươn ướt, lan dần lên mặt.

___________________

Chu Hiểu Đồng nghỉ ngơi ba ngày liền đi làm, không ai nhìn thấu hết nỗi đau trong lòng cô, chẳng qua có những loại đau nên được giấu ở trong lòng.

Chu Hiểu Đồng lấy toàn bộ số tiền còn lại của mình để ba rủ bạn bè đi du lịch, đến Đại Liên, Thanh Hải, Sơn Đông, bất kỳ nơi nào. Cô mua sẵn vé máy bay, chuẩn bị hết tất cả để ba mình có thể giải sầu.

Mà bản thân thì vẫn tiếp tục công việc, không còn liều mạng như trước kia bởi vì cô biết, cô còn một người ba, nếu ba lại xảy ra chuyện gì nữa, cô có lẽ sẽ thật sự đi tìm cái chết.

Cô muốn dùng hết tất cả mọi thứ để ba có thể thay thế mẹ hưởng phúc.

Ông Chu đôi khi cũng gọi điện thoại về, hỏi: “Hiểu Đồng, con cùng với anh chàng họ Tiền kia…”, ông do dự đã lâu, chỉ sợ khiến con gái mình kich động.

Chu Hiểu Đồng cười, nói: “Ba, con và anh ta không hợp nhau. Sau này có bạn trai, con nhất định sẽ cho ba kiểm nghiệm trước”

Chu Hiểu Đồng nói thật nhẹ nhàng, ông Chu cho là cô thật sự không quan tâm, lúc này mới yên tâm đáp ứng: “Được!”

Cúp điện thoại, Chu Hiểu Đồng tiếp tục lấy bảng dự án ra, cho đến ba mươi phút sau, cây bút trong tay cô bỗng nhiên ngừng, sau một lúc lâu, lại tiếp tục hoạt động…

Mà so với sự bình tĩnh của Chu Hiểu Đồng, Tiền Phong là một dạng hoàn toàn ngược lại.

Hắn trầm mặc, toàn bộ cấp dưới đều làm việc thật cẩn thận, trong lòng run sợ ra khỏi phòng làm việc. Không có chút sức lực nào để lái xe, Chu Hiểu Đồng nghỉ ngơi bao lâu thì hắn tăng thời gian làm việc thêm bấy nhiêu, cả khu đều quanh quẩn một bầu không khí hắc ám.

Một mình hắn đi trên đường, không biết có nên về nhà hay không, lại cảm thấy sợ. Đúng vậy, hắn bây giờ thật sợ khi phải về nhà, cái loại cảm giác khi vừa mở cửa ra liền thấy trống trải, tìm không được một chút sức sống.

Không còn thấy hình ảnh ai đó ngồi trên ghế salon xem World Cup, bộ dạng múa may cổ vũ thô lỗ. Không còn thấy khuôn mặt đen thui của cô khi phá hoại phòng bếp của hắn. Không còn thấy sự tức giận của cô khi vung tay lên tát hắn. Cũng không còn nhìn thấy cô gái tri kỷ nhỏ bé của hắn, mỗi khi hắn đi làm về khuy đều có một bữa ăn nóng hổi trên bàn…

Hắn cố gắng nghĩ xem, hắn thật sự là yêu Chu Hiểu Đồng rồi sao? Rốt cuộc là yêu bao nhiêu?

Trò chơi tình yêu của tuổi trẻ không phải đều oanh oanh liệt liệt đó sao? Vì sao hắn đã cố tình nhưng vẫn không thấy cái cảm giác đó? Thế nhưng khi chia tay, trái tim lại đau muốn chết.

Có loại duyên phận gọi là lương duyên, giống như Phong Kính cùng Tô Mộc Vũ. Cũng có loại duyên phận gọi là nghiệt duyên, giống như hắn cùng Chu Hiểu Đồng.

Hắn vừa đi vừa cười khổ, không phát hiện thế nào lại đi đến nơi Chu Hiểu Đồng làm việc.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất