Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm » Phần 114

Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm

Phần 114

Trong làn mưa to, một thân ảnh điên cuồng đuổi theo phía sau xe taxi, mưa to ướt đẫm toàn thân. Hắn như con sói trên cánh đồng hoang vu, mang theo vết thương đuổi theo ánh trăng của mình, điên cuồng truy đuổi.

“Mộc Vũ!!!” Phong Kính gào thét vang vọng không gian.

Tô Mộc Vũ dùng sức bịt miệng mình, ép buộc bản thân không được quay đầu lại, không thể quay đầu lại.

Tại sao hắn phải đuổi theo? Rốt cuộc hắn muốn như thế nào?

Tài xế thử thả chậm tốc độ, hỏi: “Có phải có người đang tìm cô không? Cô có muốn… dừng xe không?”

Tô Mộc Vũ vẫn che miệng, lắc đầu: “Không…”

“Cãi nhau với bạn trai à?” Tài xế là một người đàn ông đã 40 tuổi, trông rất phúc hậu, thật thà khuyên nhủ “Chú là người từng trải, nghe lời chú đi. Vợ chồng son khó tránh có những lần cãi nhau, cùng nhau thông cảm để giải thích rõ ràng không được sao? Cứ tạo khổ sở cho nhau để làm gì?”

Tô Mộc Vũ không trả lời, nước mắt đã thấm ướt hai má. Bàn tay nắm chặt lại, đốt ngón tay trắng bệch.

Làm sao cô không muốn như thế? Nếu có thể, cô nguyện ý dùng mọi giá để kéo về khoảng thời gian ba năm trước, lưu lại từng khoảnh khắc tốt đẹp lúc đó, không có lừa gạt, không có phản bội, chỉ đơn giản là cùng nhau ăn cơm, cùng ôm nhau vào mỗi giấc ngủ.

Thế nhưng… có thể sao? Không, không, cho dù có tự lừa dối mình như thế nào đi nữa cũng vô pháp thuyết phục được chính mình. Giống như một kẻ đã nhảy xuống vực sâu, cho dù muốn leo lên cũng không cách nào leo lên được. Hắn chính là tầng địa ngục thứ mười chín của cô, cho dù có chạy cũng chạy không thoát, cũng không thể nào quên được. Nó vây cô trong bóng tối vĩnh viễn cũng không thể siêu sinh.

Tô Mộc Vũ khóc không thành tiếng, gắt gao che miệng lại, không muốn để mình phát ra bất cứ tiếng nấc nào.

Phong Kính, xin anh trở về đi, đừng đuổi theo nữa, xin anh…

Phong Kính cũng không biết cơ thể mình lúc này là lạnh hay là nóng, mưa cùng mồ hôi đã khiến toàn thân hắn ướt đẫm. Từng giọt mưa táp vào mặt khiến hai mắt hắn mở ra một cách khó khăn.

Có một thứ gì đó vươn trên mí mắt, giống như mỗi lần nháy mắt liền rất đau đớn, cả người hắn nóng hầm hập, dù dáng đi có chút xiêu vẹo nhưng hắn vẫn kiên trì đuổi theo phía sau.

Tô Mộc Vũ, tại sao em có thể đối xử với anh như vậy? Rốt cuộc em còn muốn anh phải như thế nào nữa đây? Chẳng lẽ em muốn anh phải moi tim mình ra cho em xem thì em mới vừa lòng sao?

Mưa thấm ướt toàn thân hắn, những sợi tóc rối dán chặt trên mặt. Một cỗ khí từ trong lồng ngực nhanh chóng bị đẩy lên.

Đôi mắt Phong Kính chỉ một mảnh đen láy, sâu đến không tìm thấy một tia ánh sáng, một chút hi vọng. Mông lung trong đôi mắt tản lên một tầng sương mù, hắn mờ mờ nhìn chiếc xe chở cô từ từ chạy xa, càng ngày càng xa.

Tô Mộc Vũ, anh hận em.

Hắn nhếch nhếch khóe miệng, có những giọt nước lăn mạnh xuống từ khóe mắt, tiếp tục hòa lẫn vào mưa.

Tài xế nhìn qua kính chiếu hậu, lo lắng nói: “Bạn trai cháu nhìn có vẻ không ổn, hình như đã té xỉu đúng không?”

Tô Mộc Vũ quay đầu lại, nhìn thấy thân ảnh vốn đuổi theo phía sau chợt té xuống, cả người nằm giữa màn mưa.

Trái tim Tô Mộc Vũ như bị xé toạt ra, đại não hoàn toàn rối loạn, loạn đến ngay cả cô có cố gắng cũng không khống chế được.

Cô không biết mình làm sao cất tiếng: “Chú… chú dừng xe! Mau dừng xe!”

Cũng không biết mình đã chạy xuống xe như thế nào.

Càng không nhớ rõ từng hạt mưa tạt vào người khiến cho cơ thể phát lạnh hay là tâm đang lạnh.

Toàn bộ nhẫn nại, toàn bộ nhẫn tâm của mình đã tự phản bội, nháy mắt bị đốt cháy thành tro.

Phong Kính nằm đó, mưa chảy xuống từ hốc mắt. Mưa thấm ướt hết người hắn nhưng cũng không lạnh bằng tâm hắn lúc này.

Hắn cười, vẫn cười, có thứ gì đó ấm nóng không ngừng chảy ra từ trong mắt hắn. Thế nhưng cơn mưa vẫn không buông tha, không ngừng dập tắt đi trái tim hắn, đóng nó thành một tảng băng, không còn thấy đau.

Hắn mơ hồ nghe thấy tiếng phanh, bóng dáng ai đó chạy đến trước mặt hắn.

Hai mắt hắn từ từ nhắm lại, giọng đã khản đặc nhẹ nhàng nói ra một câu:

“Tôi hận em!!!”

Bầu trời vẫn đen như vậy. Cơn mưa vẫn lớn như vậy. Nỗi đau vẫn rõ ràng như vậy.

Tô Mộc Vũ quỳ giữa màn mưa, nhìn người đàn ông vẫn luôn kiêu ngạo kia, giờ này khắc này lại chật vật ngã xuống, bờ môi trắng bệch của hắn nhẹ nhàng phun ra ba chữ: Tôi hận em.

Hắn cười, vẫn cười, cho đến khi bất tỉnh.

Tô Mộc Vũ cảm thấy mình muốn hỏng rồi, nếu lúc này trong tay cô là một con dao, cô hận không thể đưa cho hắn, để hắn trực tiếp giết chết cô đi, để cô với hắn có thể chết cùng nhau.

Vì sao lại đau như vậy? Đau đến hận không thể moi trái tim của chính mình ra. Vì sao lại yêu nhau như vậy? Yêu đến hận không thể cùng đồng quy vu tận.

Tô Mộc Vũ quỳ trước mặt hắn, dùng sức ôm cả người lạnh như băng kia vào trong ngực, quỳ gối dưới màn mưa, gào khóc.

Hai người như hai đầu dây thừng kéo căng đến sắp đứt, chưa chết cũng chưa ngừng kéo căng. Ai là tầng thứ mười chín của địa ngục của ai? Ai sẽ là người mai táng cho ai? Ai là kiếp nạn của ai?…

___________________________

Nhờ tài xế giúp đỡ đặt Phong Kính lên xe, đưa vào bệnh viện.

Tô Mộc Vũ vẫn ôm lấy hắn như vậy, toàn thân hai người đều đã ướt đẫm, vẫn không nhúc nhích, giống như hai bức tượng dính chặt vào cùng một chỗ.

Xuống xe, Tô Mộc Vũ nói lời cám ơn với tài xế.

Tài xế hỏi có cần ông ấy giúp cô dìu hắn vào bệnh viện hay không, Tô Mộc Vũ lắc đầu, cúi người dìu Phong Kính, dùng chính thân thể nhỏ bé của mình cõng lấy hắn, đưa vào bên trong.

Cái gì cô cũng không còn muốn, trong đầu chỉ là một khoảng trống rỗng, chỉ dựa vào bản năng, nhấc chân lên, từng bước một đi vào bên trong.

Có người nhìn thấy một người phụ nữ nhỏ bé thế kia lại cõng một gã đàn ông cao to, kinh ngạc tới trợn tròn hai mắt.

Tô Mộc Vũ vẫn không quan tâm, cô chỉ mờ mịt bước đi.

Cô cảm thấy mình như một con lạc đà giữa sa mạc bao la, sắp khát khô mà chết.

Cho đến lúc y tá chạy lại, đỡ lấy Phong Kính, đặt đên giường, đưa vào phòng cấp cứu.

Trong khoảnh khắc đó, toàn thân Tô Mộc Vũ như không còn chút khí lực, cô dựa lưng vào vách tường, chậm rãi trượt xuống, đem khuôn mặt vùi thật sâu vào hai tay.

Cô cảm thấy mình thật bất lực, đã bảo nhất định không được lung lay, đã thề sẽ chôn cất tình cảm của mình, thế nhưng cô vẫn bất lực như thế…

Mệt, mệt mỏi quá, mệt đến muốn chết đi cho rồi…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất