Mặc Thiếu Quần còn có thể làm thế nào nữa, chỉ có thể mở miệng: “ Vậy tôi lái xe chở hai đứa đi được chứ!”
Nghe nói như thế, khóe miệng Hi Hi gợi lên một chút cười: “ Vậy thì cảm ơn!”
Mặc Thiếu Quần không nói gì, ngước mắt nhìn lên lầu một chút, đành phải lái xe chở Hi Hi đi mua thức ăn.
Thấy Mặc Thiếu Quần ngẩng đầu nhìn lên, Hi Hi cũng biết Mặc Thiếu Quần có tâm tư gì.
Sợ không phải là Mặc Vũ ầm ĩ đòi đến, nghĩ đến nguyên nhân khác, chắc là do Mặc Thiếu Quần mới đúng, chỉ là Hi Hi không muốn vạch trần mà thôi, cùng Mặc Vũ ngồi lên xe, Mặc Thiếu Quần khởi động xe chạy đi ra ngoài.
Ngồi xe Ferrari đi mua thức ăn, cũng thật là thích.
Chạy được nửa đường, Mặc Thiếu Quần mở mui xe, trần xe hoàn toàn mở ra, Hi Hi cùng Mặc Vũ ngồi ở phía sau cười cười, nói nói. Còn Mặc Thiếu Quần thì im lặng lái xe.
Lúc đến trước cửa siêu thị, Hi Hi lập tức đi xuống, Mặc Vũ rất là hưng phấn, lần đầu tiên đến siêu thị mua thức ăn nên nhất định phải đi theo sau lưng anh Hi Hi.
Mà Mặc Thiếu Quần thấy hai đứa nhỏ đều đi vào, nói thế nào thì tụi nó cũng chỉ là hai đứa bé, bản thân ý thức có chút trách nhiệm không thể bỏ lại hai đứa, vì vậy cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo phía sau.
Mặc Thiếu Quần là loại người thích dạo siêu thị sao?
Chưa bao giờ, cho dù là mua “ áo mưa” cũng là tìm người mua dùm, cho nên đi vào bên trong siêu thị, anh ta có cảm giác rất khó chịu.
Mà Hi Hi thì giống như đang ở nhà mình, rất quen thuộc, cho thấy cậu thường xuyên đến đây, hơn nữa vừa đi vào đã thẳng đến khu vực đồ cần mua. Mặc Vũ rất hưng phấn, đi theo sau lưng Hi Hi, rất là vui vẻ.
Hi Hi mua thức ăn, chọn món ăn, tiện thể cùng với nhân viên bán hàng nói nói, cười cười, điều này làm cho Mặc Thiếu Quần rất bất ngờ.
Vốn cho là bé mua chút đồ đơn giản, không ngờ bé lại mua rất là nhiều, hơn nữa mỗi một thứ này nọ, bé lại biết rất rõ.
“Anh Hi Hi, anh có thể mua thức ăn à!” Mặc Vũ ở sau lưng Hi Hi hỏi
“Ừm, đúng vậy, anh cũng sẽ chế biến nữa đấy!”
“Ồ”, Mặc Vũ có chút kinh ngạc: “ Anh Hi Hi thật là lợi hại!”
Rõ ràng là tuổi của hai đứa không sai biệt lắm, nhưng bây giờ nhìn như hai đứa ở hai độ tuổi khác nhau.
Hi Hi không để ý ánh mắt sùng bái của Mặc Vũ, cẩn thận lựa chọn những thứ muốn mua, rất nhanh đã đầy một xe. Mặc Thiếu Quần đi theo sau lưng bọn họ, trong lòng chợt bắt đầu có chút bội phục Hi Hi rồi, không ngờ đứa bé ít tuổi như vậy lại có thể mua thức ăn.
Lúc tính tiền, nhân viên thu ngân nhìn Hi Hi: “ Bảo bối, em lại tới rồi!”
Hi Hi lộ ra nụ cười ngọt ngào: “ Đúng vậy!”
“Chị ơi, bao nhiêu tiền?”
“Tổng cộng 450 đồng!” Nhân viên thu ngân nói.
Lúc này, Hi Hi gật đầu một cái, quay đầu nhìn Mặc Thiếu Quần.
Mặc Thiều Quần đứng ở nơi đó chờ Hi Hi trả tiền, lại thấy ánh mắt Hi Hi nhìn mình.
“Cậu nhìn tôi làm gì hả?” Mặc Thiếu Quần hỏi.
“450 Đồng!” Hi Hi cười nói.
Mặc Thiếu Quần cau mày, nhìn dáng vẻ của Hi Hi, bắt mình trả tiền sao?
Nhưng đây chính là ý của Hi Hi!
Mặc Thiếu Quần muốn nói gì đó, nhưng nhìn cô nhân viên thu ngân, anh ta không thể để mất mặt, vì vậy đi ra ngoài, móc bóp, trực tiếp rút thẻ ra.
“Cà thẻ, không có mang theo tiền mặt!”Mặc Thiếu Quần nói.
Nhìn thẻ vàng, Hi Hi cũng không nói gì, sau đó nhìn cô nhân viên thu ngân cười ngọt ngào một tiếng, “ Chị, cà thẻ!”
Cô nhân viên thu ngân rất thích Hi Hi, mỗi lần tới đều hết sức vui vẻ. Nhưng mà hôm nay nhìn thấy Mặc Thiếu Quần và Mặc Vũ nên cô hỏi: “ Bảo bối, họ là ai vậy?”
“À, là người thân!” Hi Hi nói.
Nghe được hai chữ người thân, Mặc Thiếu Quần hơi nhíu mày không có phản ứng gì lớn.
Mặc Vũ rất vui vẻ, hiện tại, bé rất thích ở chơi cùng với Hi Hi.
Sau khi thanh toán, đồ đạc đựng trong gói to, gói nhỏ, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần, “ Nhị thiếu, làm phiền chú rồi!” Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Quần nhíu mày, nhìn đồ đạc chừng ba túi lớn, “ Cậu để một mình tôi cầm sao?”
Hi Hi cũng nhìn anh, chuyện này đương nhiên rồi, “ Nếu không thì sao đây? Không lẽ để hai đứa bé cầm sao?” Hi Hi nhìn anh ta hỏi ngược lại.
Mặc Thiếu Quần, “… ”
Mặc Thiếu Quần lần nữa kinh ngạc, quay đầu nhìn cô nhân viên thu ngân lúc này đang nhìn mình, vì vậy trong lòng Mặc Thiếu Quần thầm nghĩ phải đáng mặt nam tử hán, hết cách rồi, Mặc Thiếu Quần chỉ có thể cầm lấy ba túi đồ lớn.
Vừa lấy, mới biết thật là đủ nặng.
Hi Hi mua toàn vật liệu nên rất nặng.
Hi Hi nhìn thấy vậy, hết sức hài lòng, bé cười gật đầu một cái: “Mặc Nhị thiếu, vất quả cho chú rồi!”
“Không có gì!”Mặc Thiếu Quần cố nén nói.
Vì vậy, Hi Hi cười một tiếng, nhìn Mặc Vũ, “ Đi, chúng ta đi ra ngoài!”
“A, được!” Mặc Vũ nói.
Vốn là muốn hỏi Mặc Thiếu Quần có nặng hay không, nghe Hi Hi nói vậy, trong nháy mắt bé cũng không hỏi nữa, đi theo Hi Hi ra ngoài.
Mặc Thiếu Quần xách đồ đi phía sau, hai đứa bé lên xe, Mặc Thiếu Quần từ bên trong đi ra, đi đến trước mặt, trực tiếp ném đồ vào trong xe.
“Là cậu cố ý!” Mặc Thiếu Quần nói.
Nghe nói như thế, Hi Hi nhìn anh ta, “ Tôi cố ý cái gì?”
“Cậu mua đồ, tôi bỏ tiền, còn để tôi một mình xách nhiều đồ như vậy!” Mặc Thiếu Quần có chút bất mãn nói.
Nghe nói như thế, Hi Hi chậc chậc mở miệng, “ Mặc Nhị thiếu, chú thật là keo kiệt, chẳng qua chỉ có 450 đồng mà phải như thế sao?”
“Hơn nữa, chút tiền đó đều là của cha tôi kiếm!” Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Quần, “… ”
“Về phần để cho chú cầm những thứ này, đây là tôi cho cơ hội để chú biểu hiện tốt một chút, trừ khi hôm nay chú đi đến nhà tôi không ăn cơm, vậy tôi liền tự mình mang đồ đạc trở về!” Hi Hi nhìn anh ta nói.
Mặc Thiếu Quần, “… ”
Vì vậy, Mặc Thiếu Quần không có gì để nói lại, anh ta có mưu đồ cho nên phải nhịn!
Nhìn Mặc Thiếu Quần không nói gì thêm, Hi Hi cũng không mở miệng, nhưng mà trong lòng rất phấn chấn, thừa cơ hội lần này phải khi dễ anh ta thật tốt.
“Cháu cảm thấy Anh Hi Hi nói rất đúng!” Lúc này, Mặc Vũ cũng nói bổ sung thêm một câu.
Nghe nói thế, Mặc Thiếu Quần trợn mắt nhìn Mặc Vũ một cái, Mặc Vũ không sợ, dù sao ở nhà họ Mặc, cậu cũng là một Tiểu Tổ Tông, tất cả mọi người đều yêu thương cậu.
Dù là Mặc Thiếu Quần, cũng rất yêu thương cậu!
Mặc Vũ nhìn Mặc Thiếu Quần làm một cái mặt quỷ, Mặc Thiếu Quần không hề nói gì, trực tiếp khởi động xe, lái đi về.
Lúc trở về, bước xuống xe, Hi Hi cùng Mặc Vũ đi trước mặt, đồ đạc chuyện đương nhiên là Mặc Thiều Quần cầm.
Bây giờ, Mặc Thiếu Quần muốn nói cái gì, rồi lại không biết làm sao để nói!
Dù sao, anh cũng tốn thật nhiều dũng khí mới đi tới nơi này.
Vì vậy, anh chấp nhận theo bọn họ đi vào.
Dù gì, cũng là đi thang máy nên cũng không quá cực khổ.
Lúc đến cửa, Hi Hi nhìn bọn họ, “ Mẹ tôi đang ngủ, hai người đi vào nhỏ giọng một chút!” Nói xong, Hi Hi mở cửa đi vào.
Mặc Vũ nghe Hi Hi nói vậy, quả nhiên lập tức nhỏ giọng rất nhiều, bé cũng biết, Anh Hi Hi thích nhất là mẹ, cho nên, bé liền nhỏ giọng đi vào.
Mặc Thiếu Quần vốn là tùy tiện, nghe được những lời Hi Hi nói, cũng không khỏi thả nhẹ bước chân, cười thầm trong bụng.
Cầm ba túi đồ lớn, Mặc Thiếu Quần đi vào.
“Để nơi này được rồi!” Hi Hi nói.
Mặc Thiếu Quần đi tới, trực tiếp để đồ đạc xuống.
Lại nói, Hi Hi mua những thứ này đều có trọng lượng, nhắc tới mới thấy có chút nặng.
Để đồ trên bàn, Mặc Thiếu Quần lắc lắc tay, cuối cùng cũng thấy có chút thoải mái.
Lúc này, anh nhìn bốn phía, nơi này thật không phải dạng kiểu cách xa hoa, chỉ là cách lắp đặt thiết bị, hiện đại đơn giản, thoạt nhìn rất thoải mái.
Dĩ nhiên, Mặc Thiếu Quần cũng không phải đến nơi này để xem cách trang trí như thế nào, mà nhìn chung quanh bốn phía, nhưng không tìm được bóng dáng anh ta muốn tìm.
Hi Hi ở phòng bếp sắp xếp các thứ này nọ, nhìn Mặc Thiếu Quần đang tìm kiếm xung quanh, thì nhếch miệng cười, làm như không thấy.
Còn Mặc Vũ thì thấy Hi Hi làm cái gì, cậu đều hết sức tò mò.
Cậu lập tức nghiêng đầu hỏi, “Anh Hi Hi, anh phải nấu cơm sao?”
Hi Hi gật đầu một cái, “ Ừ, em thích ăn gì?Anh làm cho em ăn!” Hi Hi nói, thời điểm nói câu nói này, còn lộ ra bộ dáng rất đáng mặt làm anh.
Nghe được Hi Hi nói lời này, Mặc Vũ quả thật muốn sùng bái chết rồi, không ngờ Hi Hi đi mua thức ăn, lại còn có thể nấu cơm nữa.
“Em thích ăn sườn xào chua ngọt!” Mặc Vũ lập tức nói tên món ăn.
Nghe nói thế, Hi Hi cười cười, “ Được, không thành vấn đề!”
Vì vậy, sau khi sắp xếp xong đồ đạc, Hi Hi bắt đầu nấu cơm, Mặc Vũ không rời đi, vẫn ngồi ở chỗ đó nhìn, đối với cậu mà nói, Hi Hi làm cái gì, đều là một chuyện để cho cậu hết sức bội phục.
Cuối cùng, Hi Hi thật sự có chút không đành lòng, lấy máy vi tính cho Mặc Vũ chơi.
Trong máy vi tính của Hi Hi có thật nhiều trò chơi, Mặc Vũ vừa đụng đến, lập tức không dời tầm mắt.
Lúc này, Mặc Thiếu Quần đang nhìn bốn phía, lần đầu tiên đến đây, có chút khó chịu, nhưng quan trọng nhất là, anh ta không thấy được người muốn gặp.
Nội tâm của Mặc Thiếu Quần, cảm thấy có chút mất mác…
Lúc này anh ta lảo đảo, chậm rãi, từ từ đi về phía Hi Hi.
“Trong nhà cậu, cũng chỉ có cậu và mẹ cậu thôi sao?” Mặc Thiếu Quần đi đến bên cạnh Hi Hi hỏi.
Hi Hi đang nấu cơm, cũng không có ngẩng đầu lên, “ Vâng, đúng vậy!”
Mặc Thiếu Quần, “… ”
Một câu nói chắn ngang, khiến anh ta không biết làm sao để hỏi tiếp.
Vì vậy, Mặc Thiếu Quần ở bên đó đi đi, lại lại, không biết nên mở miệng thế nào.
Rốt cuộc, mấy phút sau, anh ta không chịu được nữa, đành mở miệng, “ Tôi nhớ lần trước, lúc các người trở về nhà họ Mặc, còn có một người nữa mà… ” Mặc Thiếu Quần mở miệng.
Lúc nói ra câu hỏi này, không khỏi đỏ mặt.
Hi Hi đang nấu thức ăn, nghe được Mặc Thiếu Quần nói những lời này, không khỏi bật cười, Nhị Thế Tổ này cuối cùng cũng không chịu được mà hỏi vấn đề này rồi!
Nhưng Hi Hi hết sức chịu đựng, nén lại kich động buồn cười này, ngẩng đầu nhìn Mặc Nhị thiếu, “ Ai vậy? Người kia là ai?”
Mặc Thiếu Quần, “… ”
Mặc Thiếu Quần có cảm giác, chính là Hi Hi cố ý đây mà!
Nhưng khi nhìn dáng vẻ của Hi Hi, nếu đúng như lời nói, thì thật là giả bộ quá giống!
“Đúng rồi, chính là một cô gái… ” Mặc Thiếu Quần nói, vừa vặn xoay người, nhớ đến Hoa Hồng, gương mặt của anh ta không khỏi đỏ lên.
“Cô gái đó là ai!!!?” Nghe Mặc Nhị thiếu nói, Hi Hi còn làm ra bộ dạng như không hiểu, trên gương mặt nhỏ nhắn diễn giống như thật.
Mặc Thiếu Quần nhíu mày nhìn Hi Hi, “ Có thể có mấy người con gái hả?”
“Tôi làm sao mà biết được?” Hi Hi hỏi ngược lại.
Mặc Thiếu Quần kinh ngạc, nhìn Hi Hi, có cảm giác là cậu ta cố ý, nhưng mà anh ta không thể nói gì!
Lúc này, Hi Hi nhìn anh ta, “ Ít nhất chú cũng phải nói cho tôi biết tên người kia là gì chứ!”
Mặc Thiếu Quần nhìn Hi Hi, cắn răng một cái, “ Hoa Hồng!”
Cái tên này, trong lòng anh đã kêu ngàn vạn lần rồi!
Hiện tại trong miệng nói ra, cảm thấy rất thoải mái.
Ngay vào lúc này, cánh cửa chợt mở ra, “ Ai đang gọi tôi vậy?”
Nghe giọng nói này, Mặc Thiếu Quần đang đứng ở đó, cảm giác cả người cứng ngắc, dường như máu của mình cũng bắt đầu chảy ngược rồi.
Không cần quay đầu lại, cũng biết là giọng nói của ai!
Chỉ là không ngờ, khi anh ta vừa nhắc tên thì Hoa Hồng lại đi vào!
Hi Hi đang làm cơm, nhìn thấy Hoa Hồng bất chợt đi vào, bé không nhịn được bật cười một tiếng.
Cái này cũng quá là trùng hợp!
Chỉ là Hoa Hồng không biết rõ tình huống, đi tới hỏi, “ Người nào mới vừa gọi tôi vậy?”
Mặc Thiếu Quần đứng ở nơi đó, đầu cũng không dám ngẩng lên, mặt đã đỏ lên không biết nên làm thế nào.
Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Quần một cái, trong lòng cảm thấy bất ngờ, Nhị Thế Tổ này không phải rất hoa tâm sao? Thế sao giờ phút này, mặt lại đỏ thành dáng vẻ như thế?
Giống như tiểu nam sinh mới biết yêu vậy!
Lúc này, Hoa Hồng đi tới, dáng đi đều mang theo khí phách, kêu ngạo.
Hi Hi nhìn Hoa Hồng, lập tức mở miệng, “ Sao lại đến nhanh như vậy?”
“Cậu gọi điện thoại, tôi có thể không đến nhanh sao?” Hoa Hồng nói, đối với Hi Hi, cô nghĩ chỉ cần cậu ta yêu cầu thì phải đáp ứng ngay, một cú điện thoại là có thể khiến sát thủ hạng nhất trên bảng xếp hạng đến trong nháy mắt.
“Tôi gọi chị đến, cũng là vì mời dùng cơm thôi!”
“Tôi thích tài nghệ của cậu!” Hoa Hồng cười nói, sau đó bay thẳng đến phòng khách, cả người thoải mái vùi ở trên ghế sô pha, hai chân để trên bàn trà, cực kỳ thoải mái.
Thấy Hi Hi không có “ bán” mình, còn gọi điện cho Hoa Hồng tới, lúc này trong lòng Mặc Nhị thiếu cũng có một cảm giác khó nói.
Sửng sốt một lát, không còn khẩn trương nữa, anh ta mới dám từ từ quay đầu lại, thấy dáng vẻ của Hoa Hồng ngồi ở trên ghế sô pha, hai chân tùy ý đặt trên bàn trà, hai chân mảnh khảnh hết sức gợi cảm, Mặc Thiếu Quần cảm giác chính mình không thể dời tầm mắt được!
Đang lúc ấy thì Hoa Hồng chợt nhớ tới chuyện gì, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn hai người bên kia, Mặc Thiếu Quần sững sờ, sợ hãi vội vàng dời đi tầm mắt.
Nhưng Hoa Hồng căn bản không phải nhìn anh ta.
“Đúng rồi, chiếc xe Ferrari bên ngoài là của ai?” Hoa Hồng hỏi.
Lúc này, Mặc Nhị thiếu còn chưa kịp phản ứng, Hoa Hồng tiếp tục mở miệng, “ Nhìn giống xe của tôi, nhất thời không thắng kịp nên đã đụng vào!”
Hi Hi sửng sốt.
Mặc Thiếu Quần lúc này cũng đột nhiên kịp phản ứng, nghiêng đầu nhìn Hoa Hồng!
“Cái gì!?”