Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 98

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 98

Tiểu Vũ mặc dù thoát khỏi thân thể thần điêu, nhưng vẫn như cũ đi theo bên cạnh Dương Quá. Lời hẹn mười sáu năm sắp tới, nàng cũng rất mong đợi nhìn thấy hắn cùng Tiểu Long Nữ đoàn tụ.

Sau đó, đẹp trai cụt một tay không biết là trúng cái gió gì, cảm thấy diện mạo mình thật đẹp, người ái mộ quá nhiều, nên mang mặt nạ. Tiểu Vũ đối với hành động này, nói ra cho oai, là khiêm tốn!

Sau đó, Dương Quá gặp được Quách Tương, cô gái khiến Tiểu Vũ nhìn cũng cảm thấy đáng yêu. Cùng với chị của nàng là Quách Phù thật sự không giống một cha mẹ sanh ra.

Dương Quá coi nàng như muội muội, người sáng suốt đều nhìn ra. Mà Quách Tương lại hết sức sùng bái Dương Quá, thậm chí sùng bái có mang theo chút sắc thái thích, không dám nói rõ.

Trải qua sự kiện bắt hồ ly chín đuôi, Dương Quá lúc gần đi cho Quách Tương ba cây ngân châm, nói cho nàng biết, ba cây ngân châm này có thể giúp nàng thực hiện ba nguyện vọng. Hài tử đáng yêu vừa nghe nói thế, lúc này liền lấy ra một cây ngân châm, nói muốn xem tướng mạo Dương Quá. Dương Quá khẽ kinh ngạc, liền mỉm cười lấy mặt nạ xuống.

Thông thường lúc động tình, sẽ chỉ trong một khắc. Đúng địa điểm, đúng thời gian, gặp đúng người. Chỉ là, chuyện ngươi cho là đúng, người khác không nhất định cho là đúng. Nhất là người mà trong lòng, đã sớm có một người khác.

Tiểu Vũ ngồi ở xà ngang, nhìn thấy Quách Tương mang theo một chút giật mình cùng vẻ mặt mê muội, lúc này lắc đầu một cái. Nghĩ tới một đoàn người chạy theo thần điêu đại hiệp, sợ là lại có nhiều thêm một người ái mộ rồi.

……

Quách Tương có nguyện vọng thứ hai, chính là muốn Dương Quá vào sinh nhật mình sẽ tới Tương Dương cùng nàng gặp mặt. Dương Quá gật đầu đáp ứng, liền xoay người rời đi.

Sau đó, Dương Quá vì lấy danh nghĩa tặng lễ vật cho sinh nhật Quách Tương, dẫn đầu gần ngàn người có năng lực trên võ lâm tiêu diệt hai ngàn quân Mông Cổ, cũng thiêu hủy lương thảo cùng kho đạn dược của đại quân Mông Cổ.

Tiểu Vũ nhìn nam tử vẻ mặt cô tịch trong lửa lớn, không khỏi cảm thấy chua xót. Nàng thật may mắn ban đầu nhờ Lưu Quang giúp một chút, nếu không đau khổ đợi mười sáu năm, cũng sẽ không vui. Loại kết cục này, sợ là Dương Quá trải qua mưa gió tàn phá, nam tử trãi qua khổ cực ma luyện to lớn cao ngạo, cuối cùng cũng sẽ không cách nào thừa nhận.

Trên đường đi gặp mặt Quách Tương, trong lúc vô tình Dương Quá gặp được Hoàng Dược Sư. Vì vậy liền cùng hắn vào trong thành cùng Quách Tương gặp mặt. Cái Bang lựa chọn bang chủ mới, hắn và Hoàng Dược Sư cùng đi khỏi. Chỉ nhàn nhạt cùng Quách Tĩnh, Hoàng Dung chào hỏi, liền cùng Hoàng Dược Sư ra khỏi thành rời đi.

Sau theo Hoàng Dược Sư cùng đi đến một quán rượu nói chuyện phiếm, lại biết trên đời không có Nam Hải thần ni, là Hoàng Dung lừa gạt mình. Lúc này tâm thần đại loạn, Hoàng Dược Sư rời đi trước. Mà Tiểu Vũ đang ở bên cạnh, thấy vẻ mặt hốt hoảng, vội vàng lên tiếng khuyên lơn. Muốn nói cho hắn biết tuy không có Nam Hải thần ni, nhưng Tiểu Long Nữ còn sống!

Đáng tiếc, nàng chỉ là một luồng hồn phách. Trừ phi mình đọc chú hiện thân, nếu không Dương Quá căn bản không thấy nàng. Cho dù nàng hiện thân, Dương Quá căn bản không biết nàng, nàng nói Dương Quá tất nhiên cũng sẽ không tin tưởng.

Hơn nữa nàng căn bản không biết nên nói cái gì. Chẳng lẽ nói cho Dương Quá, “Ngươi đừng nghĩ lung tung, lão bà Tiểu Long Nữ của ngươi căn bản không chết, là lão Đại ta đã cứu nàng, nàng ở thủy động dưới đáy vực sống thật tốt. Còn nữa…, thật ra thì ta chính là con điêu làm bạn bên cạnh ngươi, dạy ngươi kiếm pháp thần điêu?”

Mẹ nó, nàng nếu nói như vậy. Bảo đảm Dương Quá chẳng những một chữ cũng không tin, thậm chí còn xem nàng là kẻ điên mà xử lí.

……

Mười sáu năm còn có mấy ngày nữa là đến, nhưng Dương Quá cũng ước định ngày ngày mà đến cốc.

Hắn đứng ở Đoạn Trường nhai chờ, không ăn không uống, cứ như vậy đau khổ chờ năm ngày. Sau cùng một ngày cũng không đợi được Tiểu Long Nữ.

Tiểu Vũ ở bên cạnh gõ đầu mình. Trong lòng suy nghĩ, nàng thật là đần! Ban đầu sao lại ngu xuẩn để Tiểu Long Nữ ở lại thủy động? Sao không dứt khoát dẫn nàng đi, để cho nàng cùng Dương Quá bỏ trốn không phải tốt hơn sao!

Ngu xuẩn! Thật là ngu! Đều do nàng quá chú trọng tình tiết xưa! Cần phải làm cho vợ chồng son người ta chờ mười sáu năm! Choáng nha! Nếu ban đầu trực tiếp để cho bọn họ bỏ trốn, không chừng bây giờ ngay cả hài tử cũng đã có! Nàng cũng không cần lo lắng gì, còn không phải ngu ngốc làm thần điêu!

Tiểu Vũ vỗ ngực liên tục, bộ dáng bi kịch. Nhìn nam tử bên vách đá kia thương tâm muốn chết, không khỏi thầm than.

Được rồi được rồi! Ngươi mau nhảy đi. Nhảy xuống là có thể nhìn thấy lão bà ngươi. Đi đoàn tụ đi, nàng cũng nên trở về Địa phủ rồi. Lâu như vậy không thấy lão Đại, Tiểu Hắc Tiểu Bạch, thật đúng là có chút nhớ rồi.

Quả nhiên, Dương Quá mặt bi thương lắc đầu, chính là thấy mình sống mười sáu năm, rốt cuộc vì cái gì? Tung người nhảy xuống Đoạn Trường nhai.

Tiểu Vũ vốn muốn cũng nhảy xuống theo để xem tình huống, nhưng Lưu Quang không có ở đây, nàng lại sợ độ cao. Nhìn vách đá sâu không thấy đáy, Tiểu Vũ vuốt vuốt mũi. A, nàng ở nơi này chờ bọn hắn là được rồi.

Nghĩ như vậy, Tiểu Vũ liền ngồi xuống. Đấm đấm bắp chân của mình, chợt nở nụ cười.

Thật tốt, cuối cùng cũng đoàn tụ rồi. Mau gặp lại đi, trước là ôm nhau. Sau đó hôn long trời lỡ đất.

Vừa nghĩ tới hôn, Tiểu Vũ lại không tự chủ nghĩ tới Lưu Quang. Lúc này che mặt, dùng sức mà lắc đầu. Nàng không phải là Nữ Lưu Manh! Tuyệt đối không phải!

Ai yêu, Lưu Quang lão Đại, yêu nghiệt, ai nhìn cũng sẽ có ý nghĩ kỳ quái! Không thể trách nàng quá lưu manh, muốn trách thì trách ai kia dáng dấp thật sự gieo họa!

……

Tiểu Vũ ở đỉnh núi đợi một ngày một đêm, rốt cuộc ngày thứ hai gặp được đôi vợ chồng nhỏ.

Sau đó hai người cứu Quách Tương bị Kim Luân Pháp Vương trói đi, còn chạy đến Tương Dương cứu nguy.

Khi Tiểu Vũ nhìn thấy quân Mông Cổ vừa thấy con điêu thì thiếu chút nữa cười ngất. Dùng ánh mắt người khác nhìn, con “Thần điêu” đúng là có nhiều uy vũ, vừa vỗ cánh liền khiến quân Mông Cổ chống đỡ không được. Ở trong mắt Tiểu Vũ, con ngu điêu không có cái thần võ gì, rõ ràng chính là sợ muốn chết, muốn tìm ra đường chạy trốn, bất đắc dĩ quá nhiều người, cho nên gấp đến độ động cánh, trên dưới nhảy loạn.

Chuyện Tương Dương đi qua, Dương Quá liền dẫn Tiểu Long Nữ rời đi. Đi đến Hoa Sơn, cùng Tiểu Long Nữ quy ẩn giang hồ, từ đó mai danh ẩn tích.

Mà Tiểu Vũ đứng ở đỉnh Hoa Sơn, phất tay đưa mắt nhìn bọn họ, trong lòng ấm áp.

Cả đời người, thật ra trừ quan to lộc hậu ra, còn có rất nhiều thứ tốt đẹp đáng giá.

Ví như có tình, ví như thân tình, ví như tình yêu.

Tình yêu chân thật khiến cho người ta tin tưởng, nhất định sẽ động lòng người. Mặc dù giờ phút này Tiểu Vũ còn không rõ, nhưng nàng lại thật lòng chúc phúc tất cả những người có tình trong thiên hạ.

Cùng nắm tay nhau mà chết, lời thề bên nhau đến già, trăm năm hảo hợp, mong ước đầu bạc răng long.

Tin tưởng tuyệt đối không phải là nói giả dối như vậy, tin tưởng thế gian này, nhất định có thể thật sự hiểu ẩn ý của những lời này.

Mỉm cười nhún vai một cái, Tiểu Vũ đưa tay về hướng mặt đất.

Nên làm đều đã làm rồi. Như vậy, nàng cũng nên về nhà thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất