Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 91

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 91

“Lão Đại!”

Tiểu Vũ như gió vọt vào thư phòng, nhìn thấy Lưu Quang áo mũ chỉnh tề trên ghế sofa, sớm quên mới vừa rồi mặt hồng tim đập.

Lưu Quang nghe tiếng nghiêng mặt sang bên, nhìn thấy bóng dáng nàng xông tới, không khỏi giương khóe miệng. Nha đầu này, luôn hùng hùng hổ hổ như vậy.

“Lão Đại! Có phải nhiệm vụ kia không có biện pháp hủy bỏ, ta phải đi làm à?”

Tiểu Vũ đứng ở bên sofa, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Lưu Quang.

Lưu Quang chân mày hơi hơi nhíu lên, nghĩ thầm là ai lắm mồm như vậy? Mới đó mà nha đầu này đã biết tin tức?

Đưa tay qua lau gò má Tiểu Vũ, Lưu Quang mắt lộ sủng ái. Mỉm cười nói: “Không có chuyện gì, ngươi nhất định không phải làm. Ta tìm những người khác đi làm nhiệm vụ này.”

Tiểu Vũ cũng nhíu mày, lắc lắc đầu nói: “Không được…, thư tiên không phải đã chỉ đích danh ta đi hoàn thành à.”

A, Lưu Quang chê cười. Khinh thường nói: “Ta cũng không tin lão đầu kia còn có thể phái người giám thị nhất cử nhất động của ngươi! Vốn dĩ nhiệm vụ này cũng không do Địa phủ ra mặt hoàn thành, lão đầu kia chính là ăn no rỗi việc, cố ý muốn chơi ta! Không sao, hắn muốn chơi, ta sẽ cùng hắn chơi! Ngày nào đó ta muốn nhìn thấy kẻ nhàn nhã phải luống cuống, đem cửa địa ngục mở ra, thả ra một hai chích lệ quỷ đi Thiên giới vui đùa một chút. Ta sẽ cùng chơi với hắn đến cùng xem ai hơn ai!”

Trán chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Vũ rối rắm. Có câu không phải người một nhà không vào một cửa, xem ra quả thật như thế. Thiên đế cùng Lưu Quang, mặt ngoài xem ra vô hại, kì thực trong xương thần côn cũng có hứng thú siêu cấp tệ hại!

Nhìn Tiểu Vũ có chút ngẩn người, Lưu Quang biết nàng lại đang suy nghĩ lung tung. Không khỏi vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, mở miệng nói: “Được rồi, đi chơi đi. Không cần xen vào nhiệm vụ này nữa, giao cho ta xử lý là tốt rồi.”

Ừ! Tiểu Vũ gật đầu một cái, đứng dậy rời đi. Cứ yên tâm giao cho lão Đại xử lý đi, dù sao muốn nàng đi chia rẽ Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ, nàng thật sự làm không được, nhiệm vụ này nàng tuyệt đối làm không được. Không bằng buông tay đừng động tới! Tiếp tục trở về phòng.

……

Ngày kế, Tiểu Vũ tản bộ trong Địa phủ, trong phòng khách, Tiểu Thôi đang ngồi ở trước máy vi tính nghiêm túc viết báo cáo, mà Chung lão đại đang cầm quyển sách cẩn thận làm độc giả, nhìn trái nhìn phải thế nhưng không có bóng dáng Tiểu Bạch Tiểu Hắc.

Tiểu Vũ đi tới bên cạnh Chung Quỳ, tùy ý hỏi: “Chung lão đại, Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch đâu?”

Chung Quỳ vùi đầu đọc, nghe câu hỏi, thuận miệng mà đáp: “Làm nhiệm vụ.”

Làm nhiệm vụ? Tiểu Vũ có chút nghi ngờ. Chuyện câu hồn đã sớm giao cho Tiểu Ngưu cùng Tiểu Mã, mà Chung lão đại ở chỗ này, vậy cũng không thể nào là lùng bắt lệ quỷ oan hồn, như vậy, bọn họ rốt cuộc làm nhiệm vụ gì?

Chung Quỳ chợt khép sách lại, ngẩng đầu lên. Nhìn thấy Tiểu Vũ nghi ngờ nhìn về phía hắn, nhất thời thần sắc có chút khẩn trương.

“Chung lão đại? Tiểu Hắc cùng Tiểu Bạch làm nhiệm vụ gì? Tại sao bọn họ làm nhiệm vụ, mà ngươi lại ở chỗ này?” Tiểu Vũ có chút tiến tới gần Chung Quỳ, trực giác nói cho nàng biết, Chung lão đại có chuyện gạt nàng.

Chung Quỳ lui về phía sau né tránh, không dám nhìn thẳng Tiểu Vũ. Trong lòng khổ não, thật chết người! Thế nào lại cùng Tiểu Hắc phạm sai lầm giống nhau, đều không trông nom người đến là ai, trực tiếp trả lời! Đáng chết! Lão Đại đã dặn dò qua, ngàn vạn lần không thể để cho Tiểu Vũ cùng nhiệm vụ này có quan hệ.

Chung Quỳ trong óc suy tư, không biết nên trả lời thế nào. Hắn lại không có tài ăn nói, không thể làm gì khác hơn là đưa ánh mắt dời về Tiểu Thôi trước máy vi tính chăm chú viết chữ, lộ ra vẻ mặt cầu cứu. Lại bất đắc dĩ chính là, trước máy tính chăm chỉ làm việc, hoàn toàn không có chú ý tới tình huống bên này.

Khụ! Khụ! Nặng nề ho khan hai tiếng, muốn lôi kéo chú ý của Tiểu Thôi! Chung Quỳ bất đắc dĩ, thằng nhóc này đang chăm chỉ làm việc gì vậy?

Rốt cuộc trời không phụ người có lòng, một hài tử có phản ứng.

Chẳng qua là lại như cũ chui trước máy vi tính, bàn phím trong tay bùm bùm vang dội. Nhàn nhạt ném ra một câu, “Làm gì?”

Chung Quỳ bi kịch rồi, trong lòng nghĩ thầm thằng nhóc đáng chết này không thể ngẩng đầu lên nhìn một chút tình huống trước mắt hay sao?

Tiểu Vũ ngược lại thoáng nhếch môi, cầm một cái gối dựa trên ghế sa lon úp lên mặt Chung Quỳ, đồng thời mở miệng nói: “Hắn muốn hỏi, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch đi đâu?”

Tiểu Thôi giờ phút này hoàn toàn chăm chú, bởi vì hắn hiện tại làm vì tiền lương! Vốn là công việc áp lực lớn, muốn nhận lương bổng đi Tiêu Dao một phen. Khó mới đến thời khắc nhận tiền lương, hắn đương nhiên phải lên tinh thần!

Nhanh chóng kết toán lần lượt con số, hoàn toàn không để mắt đến chung quanh là người nào, câu hỏi là của người nào, hỏi cái chuyện bí mật gì. Hắn giờ phút này đã hoàn toàn đắm chìm trong con số.

Kết quả là, nghe câu hỏi, cũng không ngẩng đầu lên, ném ra một câu.”Ngươi ngu? Hai người bọn họ không phải là bị ngươi phái đi làm nhiệm vụ của nha đầu Tiểu Vũ à.”

Chung Quỳ ngăn gối dựa, nặng nề thở dài. Ông trời ….! Ai tới cứu vớt hắn cái! Tại sao thuộc hạ đều là một bọn nhóc thiếu não vậy chứ!

Tiểu Vũ cắn môi suy tư, thì ra là lão đại sai Tiểu Hắc, Tiểu Bạch thay nàng làm nhiệm vụ. Thật ra thì suy nghĩ một chút cũng không có gì, chỉ là…….

Hai người đó xứng đôi như vậy, mệnh khổ như vậy, vì sao phải bị chia cách?

Thật ra thì bọn họ không sai, cũng không coi là không tuân theo luân lý đạo đức. Tại sao bị bên trên chụp mũ là tình yêu trái đạo? Không công bằng! Nếu như không phải là danh phận thầy trò, bọn họ đã là một đôi uyên ương hoàn mĩ.

Tiểu Vũ càng nghĩ thì càng cảm thấy chuyện này không đúng! Càng nghĩ thì càng cảm thấy chia rẽ bọn họ là vô cùng sai lầm! Càng cảm thấy sao lại có thể chia rẽ bọn họ?

Kết quả là, thận trọng nghĩ đi nghĩ lại, nàng quyết định hành động.

Nhìn Chung Quỳ trên ghế sa lon đá lông nheo, thừa dịp hắn kinh ngạc hết sức, đôi môi nâng lên. Một giây kế tiếp, bóng dáng liền biến mất không thấy.

Đi vào thang máy, Tiểu Vũ cười tà ác. Ai nha, chiêu này thật là trăm lần hữu hiệu. Mỗi lần đối với Chung lão đại xuất chiêu này, hắn sẽ luôn kinh ngạc không dứt. Mà trong lúc hắn giật mình, đã đủ để cho nàng chạy trốn.

……

Ba giây sau, Chung Quỳ hồi thần. Có chút nổi cáu ném gối dựa trong tay, trong lòng bi kịch không dứt.

Xong rồi! Lần này lại xong rồi!

Nha đầu Tiểu Vũ chỉ cần nhúng tay vào, sẽ không có cái gì thể hoàn thành hạnh phúc!

Chung Quỳ trong lòng rõ ràng, nhiệm vụ lần này thật ra thì chính là Thiên đình cố ý thử dò xét lão Đại, xem hắn có phải quan tâm đến Tiểu Vũ hay không. Mà Thiên đế đoán chừng đã sớm điều tra Tiểu Vũ, hiểu biết rõ tính tình nha đầu kia. Cho nên mới chỉ đích danh để nàng đi hoàn thành nhiệm vụ này, nàng căn bản làm không được nhiệm vụ này! Sau đó xem xét phản ứng của Lưu Quang.

Lưu Quang không phải người ngu, hắn cũng hiểu dụng ý của Thiên Đình, mới sai Tiểu Thôi lên trên từ chối. Chỉ là Thiên đế lần này tựa hồ thật sự hành động, nhất định phải biết kết quả.

Vì an ổn đôi bề, Lưu Quang mới nghĩ tới nhanh chóng âm thầm giải quyết. Chia rẽ một đôi yêu nhau có rất nhiều phương thức, Lưu Quang tự nhiên sẽ lựa chọn cách nhanh chóng nhất. Lấy cách làm người của hắn, ngoại trừ quan tâm người của mình, sinh tử những người khác, cùng hắn không hề liên quan!

Cứ như vậy, thừa dịp Thiên giới không tra rõ, giao nhiệm vụ cho kẻ khác. Hoàn thành tất cả mọi chuyện. Nhưng Lưu Quang cũng hiểu tính tình Tiểu Vũ, nha đầu kia trọng tình cảm, sợ là sau khi biết, không những không thành nhiệm vụ, thậm chí còn sẽ làm hư tất cả. Vì vậy nói mọi người giữ bí mật. Nhưng thủ hạ tốt của hắn đã làm ra chuyện tốt gì vậy! Sao lại nói mọi chuyện mà không suy nghĩ!

……

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất