Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 191

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 191

Uống thuốc, ngủ. Cái mạng nhỏ của Hứa Tiên coi như được nhặt lại.

Thần sắc Bạch Tố Trinh ngồi ở mép giường có chút bất an. Đại khái nghĩ tới lúc Hứa Tiên tỉnh lại phải làm sao để giải thích với hắn.

Tiểu Vũ cùng Lưu Quang tiếp tục ngồi bên cạnh uống trà, nói giỡn với nhau, không chút quan tâm tới hai kẻ trên giường.

Lát sau, người trên giường dần dần tỉnh dậy. Mở mắt nhìn thấy Bạch Tố Trinh, theo bản nàng liền lui người về sau. Đôi mắt nhìn Bạch Tố Trinh tràn đầy sợ hãi.

Lưu Quang liếc nhìn Hứa Tiên, khóe miệng chợt giương lên, ‘rất không cẩn thận’ tuột tay. Ly trà hoa hoa lệ lệ bị ném xuống đất kêu vang.

A!!!

Người ở trên giường tựa như phát điên, kêu loạn lên.

Bạch Tố Trinh nghiêng thân tới muốn trấn an nhưng lại khiến Hứa Tiên càng kêu la thêm lợi hại. Tay quơ lung tung mất hết vẻ nho nhã ngày thường.

Tiểu Vũ nhìn Lưu Quang với ánh mắt trách cứ. Hắn nhún nhún vai ra vẻ vô tội. Hai người nhìn nhau, sau đó đều đứng lên đi tới trước giường.

Lưu Quang tiến tới bắt lấy cổ áo của Hứa Tiên. Tiểu Vũ kéo Bạch Tố Trinh lại, ý bảo nàng không cần nhúng tay, chuyện này cứ giao cho bọn họ xử lý.

Hứa Tiên lúc này đang trong trạng thái bất an, trong lòng vô cùng sợ hãi, trong đầu toàn hình dáng lúc Bạch Tố Trinh hóa thành mãnh xà. Bây giờ rõ ràng chưa khôi phục lại như cũ nên nhìn ai cùng đều thành yêu quái. Thấy Lưu Quang bắt lấy hắn, càng hoảng sợ kêu la thêm nữa. Đôi tay không ngừng quơ quào muốn tránh thoát.

Tiểu Vũ gãi gãi tay, trấn an nói, “Được rồi, được rồi. Người kêu lên cho có thôi phải không? Kêu một chút cho có ý tứ là đủ rồi, không cần phải kich động hoài như thế. Bình tĩnh lại nói chuyện một chút đi.”

Hứa Tiên vẫn như cũ kêu la không đổi. Tay không ngừng quơ múa, lần này ngay cả chân cũng dùng tới, chỉ muốn thoát khỏi Lưu Quang.

Lưu Quang cũng không hiểu cái gì gọi là trấn an cùng an ủi, hơn nữa hắn cũng không có hứng thú trấn an một tên nam nhân. Nhướng mày mở miệng nói, “Nín. Ngươi còn la nữa ta sẽ kéo lưỡi ngươi ra đánh lên đó sau đó đem ngươi treo ngoài cửa phủ. Bảo đảm ngày thứ hai ngươi sẽ thành người nổi danh nhất huyện Tiền Đường này.”

—-

Thí nghiệm chứng minh, ở thời điểm một người đang hô to gọi nhỏ, đe dọa thường sẽ có hiệu quả hơn trấn an.

Hứa Tiên ngoan ngoãn ngậm miệng lại, đôi mắt đầy nước, đáng thương nhìn Lưu Quang. Không hiểu vị nam tử tuấn mỹ ở trước mắt này là từ đâu xuất hiện.

Tiểu Vũ hướng Lưu Quang giơ ngón tay cái, lợi hại! Quả nhiên ở thời khắc mấu chốt, phải chính Lưu Quang ra tay mới được.

Đem Bạch Tố Trinh đỡ đến ngồi bên bàn, Tiểu Vũ hai bước đi tới bên giường. Ý bảo Lưu Quang buông tay, nhe răng cười với Hứa Tiên. Trong mắt Hứa Tiên, nụ cười kia muốn bao nhiêu tà ác có bấy nhiêu tà ác.

“Bây giờ ngươi đang suy nghĩ gì? Đang sợ cái gì? Chúng ta đều là người thân và bạn bè của ngươi. Chẳng lẽ chúng ta lại làm ngươi bị thương sao? Ngươi cũng đừng quên nương tử ngươi giờ đang mang thai hài tử của ngươi đó.”

Vừa nghe đến hai chữ hài tử, Hứa Tiên nhất thời thanh tỉnh. Đúng vậy, nương tử mới vừa có thai.

Hứa Tiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tố Trinh chỉ thấy hai mắt nàng đẫm lệ, bộ dáng nóng nảy. Trong lòng không khỏi căng thẳng theo bản năng muốn tiến lên an ủi nàng. Nhưng trong đầu chợt thoáng qua hình ảnh bạch mãng xà. Hứa Tiên chợt dừng lại, cúi đầu ngậm miệng không nói.

Tiểu Vũ nhìn ra nam nhân này nhất định bị dọa không nhẹ. Nếu không thoát khỏi bóng ma này, sợ là vĩnh viễn không an lòng.

Cũng được thôi. Muốn cởi chuông thì phải do người buộc chuông làm. Quay đầu nhìn Bạch Tố Trinh muốn hỏi nàng xử lý chuyện này thế nào. Vậy mà con bạch xà ngàn năm kia đã sớm rối loạn, ngồi bên bàn dùng sức nắm chặt áo, thân thể run rẩy.

Tiểu Vũ không nói gì. Dù gì cũng là yêu xà ngàn năm, vì sao có chút sóng gió lại chịu không được vậy chứ? Bàn tay vỗ giường một cái, nàng quyết định phải xử lý cho xong chuyện này mới thôi.

“Ngươi đừng có suy nghĩ lung tung nữa, để ta nói cho ngươi biết. Chúng ta không phải là người. Là yêu. Nương tử của ngươi chính là yêu xà ngàn năm, ta là thanh xà. Cái ngươi nhìn thấy trước khi hôn mê chính là hình dạng thật sự của nàng ấy, không phải là ảo giác.”

Hứa Tiên nghe nàng nói xong hô hấp liền chậm nửa nhịp. Mới vừa rối hắn cứ suy tư những gì hắn nhìn thấy có phải là ảo ảnh hay không. Lúc này nghe Tiểu Thanh nói vậy liền trở nên bất động.

Không trách được tại sao nương tử không bao giờ nói quê quán của nàng ở đâu, không trách được tại sao Bạch phủ to lớn như vậy lại chỉ có nương tử cùng Tiểu Thanh. Không trách được vì sao y thuật của nương tử siêu việt như vậy, thậm chí người trúng kịch độc cũng có thể cứu sống. Thì ra là… Thì ra nàng không phải là người.

Thấy bộ dáng sững sờ của Hứa Tiên, Tiểu Vũ liền tát cho hắn một bạt tay. Cái tát này khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ.

Tiểu Vũ một cước giẫm lên giường, hai tay chống nạnh tạo thành bộ dáng người đàn bà chanh chua, “Biểu tình của ngươi như vậy là sao? Kì thị chủng tộc à? Xem thường yêu sao?”

Hứa Tiên bị đánh có chút mộng mị nhưng vẫn theo trực giác lắc đầu. Hắn không xem thường yêu quái, chỉ là có chút khiếρ sợ chưa tiếp thu nổi thôi.

Tiểu Vũ xoắn tay áo lên, tiếp tục giáo du͙c Hứa Tiên.

“Người có mẹ sinh ra, yêu cũng có mẹ sinh ra. Cũng do mẹ sinh vì sao yêu quái lại bị con người kì thị chứ? Yêu thì thế nào? Ta còn hi vọng làm yêu nè, chỉ tiếc là ta không có phúc phần đó thôi. Ngươi nhìn xem, nhìn nương tử của ngươi đi. Xinh đẹp dịu dàng động lòng người. Khổ công tu luyện ngàn năm, bỏ không làm thần tiên chỉ muốn theo bên cạnh phục vụ tên tiểu tử ngốc như người. Còn vì người mà hoài thai mười tháng vất vả. Những chuyện nàng đã làm ngươi cho là dễ lắm sao?”

Nhìn sắc mặt tức giận bất bình của Tiểu Vũ. Hứa Tiên chỉ biết lắc đầu trả lời, không dễ dàng.

“Đúng vậy! Đâu chỉ là không dễ dàng, là cực kỳ không dễ mới đúng. Ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ. Là yêu quái nhưng nàng căn bản không hề làm gì xấu, một không giết người, hai không cướp bóc, ba không phóng hỏa, bốn không làm tiểu tam. Chỉ bởi vì là yêu nên bị ngươi kì thị sao? Thật oan uổng cho nàng nha. Ngươi nhìn lại mình xem, một không tiền, hai không mạo, ba không nhà, bốn không xe. Ngươi phải may mắn biết bao mới có được người nương tử tốt như vậy. Ngươi còn muốn ghét bỏ nàng sao? Ngươi còn bất mãn cái gì chứ?”

Tiểu Vũ dõng dạc nói văng cả nước miếng. Hứa Tiên nghe được hai câu cuối liền khoát tay phủ nhận.

“Ta không ghét bỏ, không có bất mãn gì.”

Tiểu Vũ nhất quyết không tha, “Vậy hồi nãy ngươi kêu bậy cái gì vậy chứ! Tại sao lại tránh nương tử ngươi như tránh khủng bố vậy chứ? Không phải vì ghét bỏ nàng là yêu, cảm thấy nàng không xứng với ngươi sao.”

Hứa Tiên ăn nói vụng về, gây gổ đương nhiên không thể làm đối thủ với Tiểu Vũ. Chỉ có thể khoát tay lắc đầu, lo lắng nói, “Ta không có, ta thật sự không ghét bỏ nàng ấy. Ta… ta chỉ là trong nhất thời không thể tiếp thu nổi mới có chút hoảng sợ. Ta… ta về sau sẽ quen. Đúng! Về sau nhất định sẽ quen! Chỉ cần nương tử trước khi biến thân, nói với ta một tiếng, để cho ta chuẩn bị tâm lý là được rồi.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất