Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 167

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 167

A!

Một tiếng thét kinh hãi truyền đến, mọi người nhìn lại tìm tiếng hét vừa truyền đến, chỉ thấy Tiểu Vũ trợn mắt há hốc mồm đứng cách đó không xa, mắt nhìn thẳng tắp hai người vừa mới xuất hiện.

“Ơ ~ nha đầu! Đã lâu không gặp!”

Người áo xanh xông đến bên cạnh Tiểu Vũ thân thiết chào hỏi, hoàn toàn không để ý đến biểu tình đã hóa đá trên mặt của nàng.

Người áo tím cười cười, đi lên trước mặt của Tiểu Vũ quơ quơ tay. “Này! Không cần thiết phải kinh ngạc như vậy chứ? Trước kia không phải ta đã từng nói với ngươi, chúng ta nhất định còn có thể gặp lại.”

Trong nháy mắt Tiểu Vũ lấy lại tinh thần, một phát bắt được cánh tay của người áo tím. “Tiểu! Tiểu Cẩn! ?”

Tiểu Cẩn đưa tay dùng sức bóp một cái vào gò má của Tiểu Vũ, bị đau khiến nàng kêu lên.

”Xem! Biết đau, chứng minh ngươi không phải là nằm mộng!”

Tiểu Vũ nhìn tiểu Cẩn một chút, ánh mắt lại dời đến trên người vị áo xanh. Nếu nói nhìn thấy tiểu Cẩn là vẻ mặt kinh ngạc, như vậy nhìn thấy vị áo xanh này, nàng chỉ có thể nói, thật sự gặp quỷ nha!

Rõ ràng nhìn thấy hắn đã hóa thành đốm sáng, tan thành mây khói. Sao hôm nay lại hoàn hảo đứng ở trước mặt nàng?

Người áo xanh giống như là đoán được trong lòng Tiểu Vũ đang suy nghĩ cái gì, liền chủ động mở miệng giải thích: “Mặc dù không nghĩ muốn chấp nhận, nhưng lại không thể không nói, Lão Đại nhà ngươi sử dụng pháp thuật trói buộc một hồn phách sau cùng của ta, sau đó mang ta về Địa phủ để cho ta ký thân ở bên trong Hoa Bỉ Ngạn, bản thân ta chính là Hoa Yêu, mặc dù hồn phách không đồng đều, nhưng tu luyện nhiều hơn, duy trì hình người là không có vấn đề.”

Nghe giải thích thế, Tiểu Vũ cuối cùng xác định mình không phải là nằm mơ.

“Dĩ Hàn! Thật sự là ngươi!”

Một Hoa Yêu nhún nhún vai, cười đến mức lười biếng nói: “Lại nói, thật muốn cám ơn ngươi! Nếu không phải là ngươi khổ sở như vậy, Lão Đại nhà ngươi sẽ không ra tay cứu ta.”

Lưu Quang từ trối cho ý kiến gật đầu, lời này nói ra quả thật không sai. Nếu không phải là không muốn thấy gương mặt khổ sở của Tiểu Miêu, hơn nữa hắn chính là rỗi rãnh, cũng sẽ không nhàm chán đi đến cứu một Hoa Yêu hồn phi phách tán.

Tiểu Vũ cao hứng nhảy dựng lên, lôi kéo tiểu Cẩn đi tới bên cạnh Lưu Quang cùng Dĩ Hàn. Ý vị hỏi bọn họ khi nào thì bắt đầu tu luyện, có phải là rất khổ hay không? Sớm biết bọn họ đang ở bên trong Hoa Bỉ Ngạn tu luyện, nàng đã ngày ngày đến tìm bọn họ nói chuyện phiếm giải buồn rồi.

Dĩ Hàn cùng tiểu Cẩn kiên nhẫn cùng nàng trò chuyện, Lưu Quang ở một bên giống như nhàm chán, nhưng cũng yên lặng lắng nghe.

Dương Tiễn thấy một bộ vui vẻ hòa thuận, lúc này thu hồi Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao, xoay người nghĩ muốn lôi kéo Bạch Nhược rời đi. Lại không nghĩ rằng, trên mặt Bạch Nhược chưa bao giờ mỉm cười, nhưng khi nhìn đến những người đó, ánh mắt lóe lên.

Dương Tiễn nhất thời dừng bước, nhìn một chút những người đó, lại nhìn Bạch Nhược. Lặng lẽ nắm chặt tay của nàng. Muốn mở miệng nói những gì, há miệng, một chữ cũng không thể nói ra khỏi miệng.

Ta sẽ luôn phụng bồi nàng. Nếu nàng ưa thích nơi này, chúng ta cũng không trở về thiên đình nữa, ta liền cùng nàng ở nơi này. Luôn canh giữ ở bên cạnh nàng.

…….

Tiểu Vũ cùng Dĩ Hàn, tiểu Cẩn hàn huyên một lát, liền bị Lưu Quang lôi đi.

Hai người bọn họ vừa vặn mới tu luyện thành, không thể duy trì hình người được lâu, cũng không thể rời ký thân Hoa Bỉ Ngạn quá lâu. Hôm nay nếu không phải là nhất thời tâm huyết dâng trào, bọn họ căn bản cũng không xuất hiện.

Tiểu Vũ lưu luyến không muốn rời đi, lúc gần đi vẫn không quên cam kết, về sau sẽ ngày ngày đến nói chuyện phiếm với bọn họ.

Lưu Quang nghe lời nói này thì thiếu chút nữa có dũng khí phóng hỏa đem nơi này thiêu hủy. Vốn là Vũ Tiểu Miêu thích đến nơi này chạy loạn, có thể bắt nàng sống chung cơ hội ít lại càng ít, hiện tại càng tệ hơn, lại thêm hai người muốn cùng hắn cướp người, thật là buồn bực!

Dắt Tiểu Vũ đi vào thư phòng, Lưu Quang liền hướng trên ghế sa lon mà tới, trong lòng tính toán, rốt cuộc như thế nào mới có thể khiến con mèo nhỏ chạy tán loạn này có thể thời thời khắc khắc bồi ở bên mình? Chẳng lẽ cần phải lấy sợi dây buộc nàng lại sao? Đang lúc trong lòng rối rắm thì chỉ thấy một con mèo nhỏ đứng ở bên sofa, ánh mắt sáng quắc theo dõi hắn.

“Sao vậy? Nhà ngươi thấy lão Đại ta lại đẹp trai hơn sao?”

Chẳng qua là Lưu Quang tùy ý bịa chuyện, không nghĩ tới Tiểu Vũ lại nghiêm túc gật đầu một cái.

”Lão Đại! Ta chưa từng nói ta thích ngươi?”

Lưu Quang ngẩn ra, đối với lời nói này của Tiểu Vũ mạc danh kì diệu không mừng rỡ, mà là có chút đổ mồ hôi lạnh. Mẹ ơi? Đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Vũ nha đầu trách hắn không nói trước cho nàng biết sự tồn tại của Dĩ Hàn cùng tiểu Cẩn ?

”Á…. Đã nói! Lúc ở vách núi, nàng đã nói với ta.”

Thành thực đáp, hy vọng có thể vượt qua kiểm tra, chớ chọc giận mỗ mèo nhỏ tiểu Vũ.

Đã nói? Tiểu Vũ cau mày suy nghĩ một chút, thật giống như đã nói. Nhưng như vậy nàng nói thích không phải cái loại thích đó!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất