Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 139

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 139

Nhìn bộ dạng Phạm Kiếm Kích động, Tiểu Vũ đi lên trước vỗ vỗ vai hắn, gật đầu an ủi: “Ta hiểu rất rõ, ngươi là bị coi thường! Yên tâm, ta sẽ không quên ngươi. Bị coi thường!”

Phốc! ……..

Mọi người vây xem hai bên đường phố, cũng nhịn cười không nổi nữa, từng người một cười đến ngã trước ngã sau. Nhất là Hiên Viên Thương Tử, thậm chí đỡ eo cười thiếu chút nữa thở không nổi.

Một phen này, nhất thời khiến tứ đại tài tử kia có chút cảm thấy không bình thường. Kỳ quái? Chuyện gì buồn cười như vậy?

“Có gì đó không đúng! Ta cảm thấy bọn họ hình như đang cười chúng ta!” Hạ Lưu phản ứng đầu tiên, còn đang suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì khiến bọn họ lớn tiếng không dứt như vậy.

“Không thể nào? Chúng ta có gì buồn cười?” Phạm Kiếm có chút không rõ. Bọn họ có làm ra chuyện gì hoang đường nhàm chán, sao lại cười như vậy?

Trang Tất nhìn tình hình chung quanh, càng xem càng cảm thấy hốt hoảng. “Ta, ta cũng cảm thấy bọn họ đang cười chúng ta.”

Trong bốn người Tần Thọ là nhỏ nhất lúc này cũng nhẹ nhẹ gật đầu, “Không sai, là cười chúng ta!”

Lời này vừa ra khỏi miệng, tất cả bốn người cúi đầu nhìn qua nhìn lại quần áo của mình, sau đó lại nhìn nhau trên mặt có vật bẩn gì không, nhìn một chút sau lưng mình, không có bị người dán tờ giấy vẽ con rùa đen ….

Một phen kiểm tra, cũng không phát hiện có cái gì khác thường, không khỏi sững sờ tại chỗ, rất không hiểu.

Bốn người đưa mắt nhìn về Tiểu Vũ, chỉ thấy một người váy hồng, vẻ mặt hết sức vô tội nhún vai một cái, bày tỏ nàng cũng không biết. Dĩ nhiên! Biết cũng sẽ không nói cho bốn đầu heo các ngươi biết!

Mẹ kiếp! Tần Thọ khẽ nguyền rủa một tiếng, lửa giận bốc lên.

”Các ngươi cười con mẹ nó gì vậy!”

Đi lên trước mấy bước, một tiếng níu lại một người đi đường, vẻ mặt Tần Thọ hung ác, tức giận không thôi.

Thanh niên kia khúc kha khúc khích, muốn nói lại thôi. Ánh mắt liếc qua Tiểu Vũ, ngay sau đó ngậm miệng không nói. Nghĩ thầm, một cô nương thật tốt nha, nếu cho mấy tên bại hoại này biết nàng cố ý giễu cợt tên bọn chúng, hậu quả nhất định không tưởng tượng nổi.

Tần Thọ thấy nam tử không nói, càng thêm giận dữ. Một quyền hướng tới bụng hắn. Nam tử bị đau, lúc này che bụng khom người xuống.

Tần Thọ chưa hết hận, còn muốn đạp một cước nữa. Lúc này một đạo bóng dáng nhanh chóng, vung cây quạt lên, tách Phạm Kiếm ra bắt được tay nam tử. Phạm Kiếm Nhất thời mất lực, ngã về phía sau hai bước.

”Hiên Viên Thương Tử!?”

Tần Thọ thấp giọng hô một tiếng, nhận ra người đến là ai. Hiên Viên thương Tử ở thành Nguyệt Tố có danh tiếng rất lớn, chính phụ thân của hắn còn là khách đặt chỗ của Hiên Viên Thương Tử.

Hiên Viên Thương Tử đem nam tử đỡ qua một bên, xoay người cười híp mắt với Tần Thọ nói: “Tần công tử, khuyên người phải có lòng khoan dung. Huống chi vị tiểu huynh đệ này căn bản không đắc với tội ngươi, ngươi cần gì phải ra tay nặng như vậy?”

Tần Thọ hừ lạnh một tiếng, không nói gì tiếp. Hiên Viên Thương Tử ở thành Nguyệt Tố cắm rễ thật nhiều năm, địa vị như mặt trời ban trưa. Lại đến nay không một người biết được thân phận cùng lai lịch địa vị của bảy người bọn họ. Cha hắn cũng nói qua với hắn, không có chuyện gì tốt nhất không nên đi trêu chọc bọn họ.

Hiên Viên Thương Tử cũng lạnh lùng cười một tiếng, cũng may người này còn hiểu nặng nhẹ, nếu không hắn cũng rất lâu không vận động gân cốt. Không ngại bồi hắn mấy chiêu.

Mắt thấy cũng không sai biệt lắm, bốn người này dầu gì cũng là người có quyền có thế, náo loạn sợ là có chuyện không hay. Hiên Viên Thương Tử thu hồi quạt, hướng Tần Thọ hỏi một chút rồi gật đầu, quay đầu nhìn về Tiểu Vũ, muốn kêu nàng trở về. Lại chợt biến sắc, lớn tiếng nói: “Cẩn thận!”

……

Bên này, Tiểu Vũ một mực nhìn tình hình Tần Thọ, vốn là nhìn thấy hắn ra tay đánh người thì nàng liền chuẩn bị đi lên hỗ trợ. Thấy Hiên Viên Thương Tử ra mặt, nàng cũng mừng rỡ yên lặng theo dõi biến hóa.

Nhìn cầm thú kia dường như đối với Hiên Viên Thương Tử có chút bộ dáng kiêng kị, Tiểu Vũ không khỏi có chút tò mò. Cầm thú này không phải là con trai gì của tướng quân sao? Sao lại sợ Hiên Viên Thương Tử? Đang lúc hết sức nghi hoặc, chỉ thấy Hiên Viên Thương Tử hướng mình nhìn lại, thần sắc trong nháy mắt chuyển thành kinh ngạc, giọng nói vội vàng hướng nàng kêu, cẩn thận!

Tiểu Vũ không hiểu, trực giác liền quay đầu nhìn về phía sau. Vừa nhìn lên, nhất thời trong lòng giật mình.

Chỉ thấy Phạm Kiếm mới vừa rồi còn bị nàng lừa dối giễu cợt, đột nhiên ra tay với nàng, sắc mặt khủng bố dữ tợn.

Thì ra là ngay từ lúc Tần Thọ bắt được nam tử kia, trong nháy mắt ánh mắt liếc về phía Tiểu Vũ. Phạm Kiếm liền đoán được nguyên nhân. Hẳn là nha đầu đáng chết công khai trêu bọn họ! Nhớ tứ đại tài tử từ lúc ra đời tới nay, không người nào không phải hết sức lấy lòng, nịnh nọt nịnh bợ. Đến mức không ai dám nói, không cúi người lui xuống một bên. Không nghĩ tới hôm nay lại bị một Xú Nha Đầu trêu!

Phạm Kiếm càng nghĩ càng tức, nghĩ thầm không cho Xú Nha Đầu này thấy lợi hại một chút, nàng thật không biết trời cao đất rộng! Vì vậy liền thừa dịp Tiểu Vũ mất tập trung, muốn ra tay đánh lén.

……..

Thường thường đến thời khắc mấu chốt này, đầu Tiểu Vũ sẽ một mảnh trống không. Quên mất tránh né, quên mất pháp thuật chú ngữ, thậm chí quên mất mình là một quỷ sai. Chỉ ngây ngốc sững sờ tại chỗ, không biết nên phản ứng thế nào.

Tay Phạm Kiếm còn cách bả vai Tiểu Vũ có một centimét thì chợt một đạo bóng dáng thoáng qua, một phát bắt được. Giơ chân lên, nhẫn tâm đem người hắn đạp bay ra ngoài.

Ngại bẩn phủi tay một cái, đôi mắt lạnh lẽo quét về phía Phạm Kiếm ngã ngồi trên mặt đất, môi mỏng khẽ mở, nhàn nhạt khạc ra hai chữ.

”Muốn chết!”

Phạm Kiếm lảo đảo đứng lên, đưa tay chỉ hướng người tới, bực tức nói: “Con mẹ nó ngươi là vật gì? Lại dám đạp lão tử!”

Phanh!

Một đạo bóng dáng vừa thoáng qua, đem Phạm Kiếm vừa mới bò dậy lại gạt ngã trên mặt đất.

“Choáng nha, miệng thật thối! Mà lại đánh lén sau lưng một tiểu nha đầu, ngươi thật đúng là bị coi thường.”

……..

Tâm tình Tiểu Vũ giờ khắc này, không biết là nên kich động hay là nên rối rắm.

Cụp đầu nhỏ có chút không dám nhìn người trước mặt, thắt ngón tay lẩm bẩm nói: “Lão Đại…… Sao ngươi rảnh rỗi lên chơi……”

Con mắt Lưu Quang chợt lóe, cố ý giễu cợt nói: “Thế nào? Chỉ cho phép nàng chạy loạn khắp nơi? Ta đây làm lão Đại, lại bị hạn chế tự do?”

Tiểu Vũ nâng miệng, không dám ra tiếng. Nàng thập phần rõ ràng, cùng đấu với một vị lão Đại, nàng tuyệt đối không chiếm được nửa phần tốt, hơn nữa lần này lại là nàng không đúng trước, cho nên nên cầu xin tha thứ.

Rất không có cốt khí ôm cánh tay Lưu Quang, Tiểu Vũ đung đưa.

“Được rồi mà…. Ta biết sai rồi…… Ngươi đừng nghiêm mặt nha…… Muốn phạt ta thế nào đều được, ngàn vạn lần đừng nhốt ta lại… Có được không?”

Lưu Quang khẽ cau mày, nhìn con mèo nhỏ hết sức ngoan hiền nịnh hót, trong lòng lại một lần cảm thán không thôi, sao lại coi trọng nha đầu này? Rõ ràng không tìm được một ưu điểm nào, còn gây hồ nháo cho hắn. Làm sao có thể là tình yêu đây?

”Hồ nháo!”

Giọng nói mặc dù nghiêm nghị, nhưng lại lộ ra Tia bất đắc dĩ cùng cưng chìu.

Tiểu Vũ vừa nghe cũng biết Lưu Quang đã hết giận, không có ý trách tội nàng. Càng thêm được voi đòi tiên cười hì hì, ôm cánh tay Lưu Quang.

“Ta đối với người khác mới hồ nháo thôi! Lão Đại ngươi chỉ cần vừa ra tay, ta chỉ có ngoan ngoãn đầu hàng nha!”

Tiểu Vũ giơ tay quá đỉnh đầu, làm tư thế đầu hàng.

Lưu Quang nhếch môi bật cười, trong phút chốc, khuynh đảo chúng sanh.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất