Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 123

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 123

Đang lúc mọi người mắt to trừng mắt nhỏ thì có người gõ cửa phòng, bên ngoài có một người bước vào.

“Tiểu Cẩn!”

Vừa nhìn thấy người bước vào, Tiểu Vũ liền kich động. Thì ra Tiểu Cẩn cũng từ đáy sông đi ra. Thật sự tốt quá rồi. Cuối cùng cũng có người quen biết.

Nàng nhảy xuống giường, đấy Chung Quỳ đang đứng cản đường ra, chạy đến bên người Tiểu Cẩn. Cao hứng nắm lấy tay nàng.

Tiểu Cẩn nhìn thấy Tiểu Vũ vui vẻ, trong lòng cũng hết sức cao hứng.

“Ngươi xem ngươi kìa. Không cần phải nhảy loạn xạ lên như thế. Thân thể ngươi vừa mới chuyển biến tốt, cần phải nghỉ ngơi thật nhiều.”

Tiểu Vũ gật đầu một cái, ngoan ngoãn nghe lời. Bây giờ trong lòng nàng, Tiểu Cẩn chíng là người thân nhất của nàng.

Tiểu Thôi thờ dài một tiếng, bi thống nói, “Aizz. Thật là có dâu liền quên mẹ. Nha đầu không có lương tâm.”

Phi! Tiểu Bạch trợn trắng mắt, “Huynh đệ à, ngươi lấy cái ví dụ quỷ gì vậy hả? Có phải gần đây xảy ra quá nhiều chuyện khiến ngươi ngu đi rồi hay không? Ai là nàng dâu, ai là mẹ?”

Tiểu Cẩn hướng mọi người cười cười, khẽ hành lễ nói, “Tiểu Vũ giao cho ta chăm sóc. Ta sẽ giúp nàng quen dần với cuộc sống bây giờ, sau đó sẽ từ từ tiếp nhận các người.”

Chung Quỳ khẽ mím môi, giống như còn muốn nói gì. Chợt nghe ngoài cửa truyền đến tiếng cười ha hả.

Tiếng cười thoải mái này? Tiếng cười vô cùng đặc biệt này? Chẳng lẽ là…

Mọi người nhìn nhau ra dấu, trong lúc nhất thời liền tháo chạy. Trong phòng chỉ còn lại Tiểu Vũ và Tiểu Cẩn.

Đang lúc hai người họ hết sức nghi hoặc, cửa phòng liền mở ra. Mạnh bà cười rạng rỡ bước vào, trong tay bưng một chén canh nóng hổi.

“Ha ha ha. Nha đầu, mau đến đây. Mau uống hết chén canh này đi.”

Cảnh tượng và người đều quen thuộc. Nhưng Tiểu Vũ thế nào cũng không nhớ ra được bà bà có nụ cười hiền lành này là ai, gặp qua khi nào.

Nhìn chén canh nóng hổi kia, trong lòng Tiểu Vũ nhất thời có dự cảm xấu. Cảm giác chén canh này không thể uống, uống vào nhất định sẽ xảy ra chuyện. Chỉ là nàng không nghĩ ra được bất cứ lý do nào để không uống chén canh này. Dù gì bà bà cũng đã lớn tuổi còn tự thân mang canh đến cho nàng. Nàng cũng không thể nào không uống được.

Tiểu Cẩn đương nhiên không biết uy lực của canh Mạnh bà. Nhìn thấy bát canh, liền cho rằng Tiểu Vũ uống vào sẽ có thể bồi bổ thân thể. Liền hướng Mạnh bà nói cảm ơn, đưa tay đón chén canh cho Tiểu Vũ.

“Nhân lúc còn nóng, mau uống đi.”

Tiểu Vũ rất nghe lời Tiểu Cẩn. Thấy nàng đưa tới, liền không từ chối. Thoáng nhíu mày, ngửa đầu uống ực một cái.

Trong thư phòng, Lưu Quang đang nằm trên ghế salon. Ngoài phòng ánh mặt trời chiếu lên gương mặt hắn. Khóe miệng khẽ nhếch lên, mị hoặc khôn tả.

Chợt nghe thấy tiếng kêu to từ phía xa truyền tới. Nghe kĩ chính là thanh âm của cô gái được kéo lên cùng lúc với Tiểu Vũ. Mà nơi truyền đến tiếng kêu, chính là từ phòng của Tiểu Vũ.

Hắn từ trên ghế salon bật ngồi dậy, nhanh chóng hướng phòng của Tiểu Vũ chạy tới.

Đẩy cửa ra, nhìn thấy hình ảnh một nha đầu đang nắm chặt cổ họng của mình, nhảy loạn xạ khắp phòng, vẻ mặt tràn đầy thống khổ. Mà nữ tử áo xanh thì đang giúp Mạnh bà lau mặt, trên mặt đầy vẻ áy náy.

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Lưu Quang tiến lên bắt lấy Tiểu Vũ đang nhảy loạn khắp nơi, thấy nàng không có gì đáng ngại mới thoáng an tâm.

Mạnh bà nhận lấy khăn trên tay Tiểu Cẩn, tự mình lau mặt.

“Không sao, không sao. Đại khái là Vũ nha đầu đã thật lâu không uống qua canh của ta. Trong lúc nhất thời có chút không thích ứng ấy mà.”

Tiểu Vũ le lưỡi, mặt đầy bi kịch nói, “Bà bà à! Cái này không phải nước canh, là thuốc trừ sâu DDVP mới đúng. Mẹ nó, mùi vị này quá đáng sợ mà.”

Lưu Quang chợt bật cười. Nhớ tới lần đầu nàng thử canh.

Cũng bởi vì một chén canh Mạnh bà mà hắn lưu nàng lại.

Thật ra có một số việc, không thể chỉ vì đã quên mà bi thương. Cứ xem nó như một khảo nghiệm của vận mạng, đổi góc độ suy nghĩ, có lẽ ngươi sẽ phát hiện ra, sau cơn mưa cầu vồng xinh đẹp sẽ xuất hiện.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất