Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối » Phần 102

Diêm Vương Phúc Hắc – Vương Phi Gây Rối

Phần 102

Vài ngày trước, trên điện Lăng Tiêu.

“Văn Khúc tinh quân, ngươi hãy đi đến địa phủ một chuyến, triệu gọi Diêm vương Lưu Quang đến Thiên đình cho ta. Nếu hắn có nghi ngờ hỏi ngươi tại sao, ngươi cứ nói với hắn là do đã lâu không gặp, Vương mẫu có chút tưởng niệm hắn, hy vọng được gặp mặt hắn.”

Thiên đế dáng vẻ uy nghiêm đứng thẳng cạnh ghế, thần sắc ngưng trọng bảo hắn làm theo.

Văn Khúc tinh quân ngẩn người, có chút không hiểu, vì sao Thiên đế muốn hắn làm chuyện này chứ. Huống chi Diêm vương vừa mới trở về Địa phủ thôi mà? Còn nhớ lúc gần đi đã từng gặp mặt nói chuyện rất vui vẻ với Vương mẫu nương nương, làm sao bây giờ lại tưởng niệm rồi.

Mặc dù trong lòng còn đầy nghi vấn, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thiên đế, hắn cũng không dám mở miệng hỏi nhiều. Có chút khổ sở hỏi, “À, khởi bẩm bệ hạ. Nếu Diêm vương đại nhân không tin lời của tiểu thần, chết sống cũng không chịu đi cùng thì phải làm sao ạ?”

Thiên đế lắc đầu, cau mày nói, “Sẽ không. Ta ra lệnh cho ngươi đi trước, chính là để tiêu trừ phòng bị của hắn. Huống chi chỉ cần ngươi làm theo những gì ta dặn, tin rằng cho dù Lưu Quang có nghi ngờ cũng sẽ theo ngươi tới đây. Dù sao, từ nhỏ Vương mẫu cũng là người hiểu hắn nhất.”

Văn Khúc tinh quân nghe vậy liền không hỏi nhiều nữa. Cúi đầu cáo lui.

Nguyệt lão đứng một bên tiến lên, có chút khó hiểu hỏi, “Bệ hạ chính là muốn…?”

Thiên đế thở dài, có chút tiếc hận lại có phần quyết tuyệt.

“Ta đã dõi theo Lưu Quang từ nhỏ lớn lên. Ta tuyệt đối sẽ không để hắn rơi vào kết cục như mẹ của hắn. Đứa nhỏ này tính khí quật cường, lần này có thể dễ dàng thấy được hắn đối với tiểu quỷ sai kia đã động chân tình. Nếu ta phái người đi bắt tiểu nha đầu kia về đây trị tội, hắn nhất định sẽ ngăn cản. Hơn nữa cho dù nha đầu kia đắc tội lớn cỡ nào, tình cảm của hắn đối với nàng cũng sẽ không dao động. Tình căn này, chỉ có hoàn toàn nhổ bỏ mới có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn.”

Thần sắc Nguyệt lão cả kinh, “Kia? Bệ hạ muốn xử lý như thế nào?”

Thiên đế ánh mắt lãnh liệt, hai tay nắm chặt lại.

“Vây khốn Lưu Quang, trừ bỏ tình chướng của hắn.”

Nguyệt lão thần sắc bất an, lo lắng hô lên, “Bệ hạ.”

Thiên đế khoát tay, chặn lại lời nói của Nguyệt lão. Kiên quyết nói, “Ý ta đã quyết! Sau khi xóa đi đoạn ký ức đó của Lưu Quang. Như vậy đối với hắn mới chính là lựa chọn tốt nhất. Người đâu! Truyền Nhị lang thần đến gặp ta.”

Nguyệt lão vung mạnh tay áo, lắc đầu than khổ. Thấy chuyện không thể nào thương lượng được, không khỏi cảm thấy bi thiết, chắp tay cáo lui.

—-

Lưu Quang đi theo Văn Khúc tinh quân tới thiên đình, trực tiếp chạy tới Dao Trì gặp Vương mẫu nương nương. Bước chân không hề chậm trễ. Văn Khúc tinh quân sau khi hoàn thành nhiệm vụ, lập tức lui ra.

Thật ra trong lòng Văn Khúc tinh quân đã sớm phát hiện có điều không đúng. Thiên đế đột nhiên cố ý phái hắn đi Địa phủ tìm Lưu Quang, nhất định là có tính toán gì đó. Chỉ là hắn không thể nào biết được đó là tính toán chuyện gì. Nhưng hắn hiểu được, chỉ cần liên quan tới Lưu Quang, hơn phân nửa không phải là chuyện tốt. Cho nên vẫn nên đứng tránh xa, để tránh gặp họa.

Lưu Quang bước nhanh vào Dao trì tiên cảnh, không đợi cung nữ bẩm báo, liền thẳng tắp xông vào.

Vừa nhìn thấy Vương mẫu đoan trang ngồi trước mặt, còn chưa kịp mở miệng vấn an, liền nghe Vương mẫu mỉm cười nói, “Từ lúc nào tính tình của Quang nhi lại trở nên hùng hùng hổ hổ như vậy? Không đợi thông báo liền xông vào.”

Vương mẫu dù sao cũng là thiên triều chi mẫu, mặc dù cưng chìu lưu Quang, nhưng không vì thế đánh mất uy nghiêm của bản thân. Hơn nữa từ trước đến nay, nàng luôn là người tuân thủ quy cũ trên thiên đình. Cho nên dù cưng chìu cách mấy, nhưng chuyện phá hư quy củ như vậy, nàng cũng sẽ không tha.”

Lưu Quang phát giác ra sự lỗ mãng của mình, liền cười nịnh nọt nói, “Con nghe nói mợ gần đây rất tưởng niệm con. Người xem, cậu vừa phái người đi tìm con, con liền không chần chờ chạy tới gặp người. Mợ đừng vừa gặp mặt liền quở trách con mà. Aizz, xem ra con nên trở về Địa phủ là tốt hơn, tránh cho việc chọc người mất hứng.”

Vừa nói vừa cố tỏ ra bộ dáng tức giận.

Vương mẫu thoáng ngẩn người, sau đó liền cười. Biết rõ Lưu Quang chính là cùng nàng diễn trò, nhưng vẫn không khỏi mở miệng nói, “Tốt lắm, tốt lắm. Nhìn con kìa, nói qua nói lại, đến cuối cùng lại thành ra ta không đúng.”

Vương mẫu cười cười hướng Lưu Quang vẫy tay, ý bảo hắn tới gần.

Lưu Quang cười đi tới bên Vương mẫu, miệng ngọt ngào nói, “Mợ làm sao không đúng được. Mợ nói vậy tất có chân lý.”

Câu nói này quả thật chọc cho Vương mẫu cười vui vẻ không dứt. Kéo Lưu Quang đến ngồi cạnh nàng. Lau gương mặt cùa hắn, thở dài nói, “Aizz, thời gian trôi qua thật mau. Quang Nhi của ta cuối cùng cũng trưởng thành rồi.”

L

ưu Quang cầm tay Vương mẫu, cười dịu dàng.

“Nhưng mợ một chút cũng không hề thay đổi, vẫn xinh đẹp mỹ lệ như xưa. Từ sau khi mẫu thân con qua đời, con vẫn luôn xem mợ như mẹ ruột. Mợ đối xửa tốt với Lưu Quang, Lưu Quang vẫn ghi nhớ trong lòng. Con biết rõ cho dù có chút khó xử, nhưng hai người vẫn nhận nuôi dưỡng con, vẫn quan tâm con. Con thật sự rất cảm tạ hai người.”

Những lời này của Lưu Quang, khiến Vương mẫu vô cùng cảm động, hốc mắt ửng đỏ. Mấy ngày trước Thiên đế đã nói với nàng, sau khi gặp hắn nhất định phải tận lực lưu hắn ở lại Dao Trì vài ngày.

Lúc đầu Vương mẫu có chút không hiểu, liền hỏi Thiên đế nguyên nhân tại sao. Mà Thiên đế lại quanh co không muốn trả lời nàng. Nhưng dưới sự tra hỏi liên tục của nàng, Thiên đế đã không nhịn được nói sự thật cho nàng biết.

Sau khi nghe xong câu chuyện, nàng giật mình không dứt.

Ai có thể tin được, cây hoa tình vốn đã bị nhổ sạch vậy mà vẫn có thể mọc rễ? Cây hoa tình của Lưu Quang căn bản không thể nào có hoa, thế nhưng giờ lại nở hoa.

Vốn đã quen thuộc với thiên quy giới luật, Vương mẫu dĩ nhiên biết rõ kết quả của chuyện vi phạm cấm lệnh. Mà Lưu Quang lại là đứa cháu nàng thương yêu nhất, nàng làm sao có thể đứng nhìn hắn bị hủy chứ.

Nàng không thể làm gì khác hơn việc đồng ý với Thiên đế. Bên này nàng nghĩ biện pháp giữ Lưu Quang lại bên người, chuyện bên kia cứ giao cho Thiên đế phái người xử lý.

Nhưng hôm nay, nội tâm của Vương mẫu lại có chút lo lắng.

Theo như những lời Thiên đế nói, hắn sẽ xóa đi ký ức của Lưu Quang, giống như trước đây đã làm với Nhị lang thần. Nhưng ý thức vốn rất đáng sợ. Ngay cả sao khi bị nhổ đi, cây hoa tình vẫn có thể tự mọc lại. Đoạn kí ức bị xóa kia, có thể hay không cũng sẽ từ từ nhớ lại?

Nếu Lưu Quang nhớ lại, dù chỉ là một chút ít. Theo tính khí của Lưu Quang, không biết đến lúc đó mọi chuyện sẽ thành thế nào?

Nghĩ đến đây, Vương mẫu chợt thấy một hồi kinh hãi. Ngẩn đầu nhìn Lưu Quang, tận mắt nàng đã nhìn thấy hắn từ nhỏ lớn lên, giờ phút này đã trở thành một thiếu niên anh tuấn bất phàm. Chóp mũi, ánh mắt, lại càng giống.

Trong miệng phát ra tiếng thở dài. Chẳng lẽ đây là số mệnh? Lam phạm vào tình kiếp, lần này hài tử duy nhất nàng lưu lại cũng sẽ có số mạng như nàng sao? Ban đầu Thiên đế làm tất cả, chính vì ngăn trở chuyện đã xảy ra. Chẳng qua lúc đó cho dù là thần cũng sẽ bó tay, nên chuyện gì phải xảy ra cũng đã xảy ra.

Nhìn bộ dáng không yên lòng của Vương mẫu, Lưu Quang có chút khó hiểu hỏi, “Mợ? Người làm sao vậy?”

Vương mẫu lấy lại tinh thần, mỉm cười lắc đầu. Trong lòng có chút do dự, nhưng vẫn mở miệng, “Không sao. Chẳng qua là từ khi Quỳnh hoa tiên tử bị giáng chức đày xuống hạ phàm, tâm tình của ta liền không được tốt lắm. Gần đây lại thường xuyên nhớ đến mẫu thân của con cho nên Thiên đế mới phái người gọi con đến để con bồi ta. Quang nhi, lần này con tới, có thể ở lại cạnh ta mấy ngày không? Chuyện địa phủ, ta tin bọn Chung Quỳ có thể xử lý tốt.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất