Nếu người bình thường mà có mái tóc bạch kim như thế rất có thể khiến người ta phản cảm, nhưng với tên này thì lại không, còn có cảm giác hắn ta vốn phải là như vậy. Giống như cây hoa anh túc biết rõ là có độc nhưng vẫn không kìm được mà tiến gần đến.
Không ít thiên kim tiểu thư đang ngây người si mê nhìn hắn…
“Người đàn ông kia là ai thế?”
“Thật… thật đẹp trai quá đi! Nhưng sao tôi không có ấn tượng nhỉ! Theo lý mà nói nếu khí chất đặc biệt thế này thì tôi không thể nào quên được mới đúng!”
…
Trong tiếng xì xào bán tán, không biết là ai trong mọi người kich động la lên một tiếng: “Vị kia… vị kia chẳng nhẽ là Vân tổng trong truyền thuyết?”
“Hả? Vân tổng nào?”
“CEO của tập đoàn đầu tư mạo hiểm Ức Lam đó!!!”
“Hả! Không phải chứ! Chính là tay tài phiệt đột nhiên mang một đống tiền về nước đó hả?”
“Cái này thì… tôi cũng không chắc, vì chưa có ai biết vị kia có vẻ ngoài thế nào, cũng chẳng biết bao nhiêu tuổi, chỉ nghe đồn là có mái tóc bạch kim, mà khí độ của người đàn ông này lại bất phàm như thế nữa nên tôi mới thấy nghi nghi!”
…
Mọi người bàn tán xôn xao, nhưng vì không xác định được thân phận của người kia nên vẫn chưa ai dám tùy tiện tiến lên làm quen.
Mãi đến khi chủ trì của bữa tiệc – tổng giám đốc của công ty khoa học kỹ thuật Minh Viễn vội vàng lau mồ hôi bước ra nghênh đón người đàn ông tóc bạc kia, sau đó cung kính mời người đàn ông kia vào…
Thấy vậy, trong bầu không khí lập tức vang lên những tiếng hít khí lạnh liên tiếp!
“Thật sự… thật sự là anh ta?”
“Không sai đâu, chắc chắn người nọ là CEO Vân Thâm của Ức Lam, thật ra thì công ty Minh Viễn vốn cũng chỉ là một công ty khoa học kỹ thuật trên tầm trung thôi, nhưng vì được Ức Lam ném cho chục nghìn vạn mới nhảy lên thành ông trùm trong giới đấy!”
“Thế á!”
…
Trong phút chốc, dường như mắt của tất cả các ông chủ lớn ở đây đều lóe sáng, trong mắt họ, Ức Lam này quả thật là một ngọn núi vàng khổng lồ!
Huống hồ, Ức Lam này vừa mới về nước, đang trong giai đoạn tìm đối tác đầu tư thích hợp, đây đúng là cơ hội tốt để kết giao…
Dần dần đã có người không nén được lòng mình, lục tục bước về phía trước, hòng chiếm được một miếng thịt mỡ.
Đương nhiên, trong trường hợp này kỵ nhất là tự mình xông lên, phải cần có người dẫn tiến mời hợp phép tắc, vì thế tổng giám đốc Thôi Minh Viễn của công ty Minh Viễn lập tức được vây quanh. Tất nhiên có chút thêm việc nhưng mời được vị đại nhân này đến dự tiệc, Thôi Minh Viễn vẫn cảm thấy vô cùng có mặt mũi, vì thế khuôn mặt hơi mập mạp của ông ta tràn đầy vẻ phơi phơi.
Lúc đó ông ta chỉ phát thiệp mời thử mà thôi, vốn cho rằng chưa chắc đã mời được đối phương nên vẫn chưa hề tiết lộ chuyện này với bất cứ ai ở đây, nào ngờ cuối cùng vị kia lại đến thật, đúng là khiến ông ta được sủng mà kinh.
Ức Lam vừa mới đặt chân về nước đã rót vốn đầu tư cho vài ngành công nghiệp mới nổi, thu về một đống tiền như thế cái vòng luẩn quẩn của giới doanh nhân Đế Đô làm sao mà không nghe ngóng về vị tổng giám đốc trẻ tuổi này. Chỉ là người này như thần long thấy đuôi không thấy đầu, muốn gặp mặt còn khó hơn lên trời. Hôm nay, có được cơ hội tốt như thế dễ gì mà bọn họ bỏ qua.
Ngay cả Ninh Diệu Hoa và Trang Linh Ngọc cũng vứt Ninh Tịch ra sau đầu luôn, hối hả tìm người “dẫn mối” tới làm quen với cái mỏ vàng kia.
Về phần Ninh Tịch sao…
Sau khi chắc chắn người nọ đúng thật là Vân Thâm thì cô vẫn đang vắt óc nghĩ cách làm thế nào để chuồn đi êm đẹp…
Cô không rõ chuyện trong giới làm ăn lắm, thỉnh thoảng cũng có nghe đến cái tên Ức Lam, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng vị tổng giám đốc của tập đoàn này lại là Vân Thâm!
Cô còn tưởng rằng tên này chỉ tạm thời về nước thôi, bây giờ xem ra hắn ta đang từng bước một di dời thực lực về trong nước…
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc