Rồi cái gì đến cũng đến. Sơn, tôi và tất cả người của Gia tộc họ Quách đã có mặt đầy đủ, bên kia Trịnh Gia cũng vậy từ các nguyên lão, các gương mặt chủ chốt điều hành đều đủ cả (thằng Tèo chắc trốn mất biệt rồi). Và khá nhiều quan khách có máu mặt trong giới làm ăn ngầm. Có cả Chủ Nợ cũ nữa. Thấy Tôi và Sơn ổng cũng cười cười rồi kím 1 góc ngồi xem.
Những người quen biết nhau thì tới chào hỏi xã giao, nch làm ăn này nọ. Tôi, Sơn, ĐK và Phương vào trong phòng thay đồ nch.
ĐK: Trận này vì danh dự, vì Sức khỏe của Phương, mày phải cố gắng hết sức mình nhé. Đối thủ của mày rất cứng cựa, nghe nói là cao thủ Taekwondo nhưng có học thêm 1 số võ khác. Mày phải chú ý từng động tác của nó mà tránh đòn rồi phản công nhé.
– Em sẽ cố gắng hết sức mình vì đây là trận đấu cuối cùng của em để trả thù cho Cha cho Mẹ và cả cho Hà nữa. Nên ĐK cứ an tâm “lo việc” của ĐK cho tốt nhé.
ĐK: Tao biết sắp xếp mà chỉ lo cho sự an toàn của mày thôi.
Phương: Sơn phải cẩn thận nhé. Phương lo lắm Sơn àh. Hôm nay Phương linh tính có chuyện gì đó không hay sẽ xảy ra…
– Uhm. Sơn biết rồi, Dù có chuyện gì xảy ra thì Phương cũng phải sống tốt nhé. Sơn mới yên lòng được.
Phương: Sơn nói như từ biệt vậy đó. Phương không muốn nghe.
– Thôi. ĐK và Phương ra ngoài trước đi, em co việc nói với anh Toàn xíu.
Phương và ĐK bước ra ngoài nhường lại căn phòng cho tôi và Sơn.
– Nếu em chết anh hãy hỏa táng và mang em thả theo dòng sông ở quê nhà nhé, để em có thể đi theo cô ấy, kiếp này em không thể chăm sóc cô ấy, khi chết em chỉ muốn ở bên cô ấy thôi. Anh nhé.
Tôi không nói gì, rồi cùng Sơn bước ra ngoài. Tất cả đã bắt đầu cho màn cuối của vỡ kịch kết thúc…
MC tiến lên võ đài và bắt đầu giới thiệu.
– Xin kính chào quý vị quan khách ngày hôm nay. Hôm nay chúng ta sẽ chứng kiến 1 trận đấu đặc biệt của giới ngầm SG này. Trận đấu giữa 2 nhà Quách Gia và Trịnh Gia, giao kèo là nếu Bên nào thua sẽ rời khỏi CL và nhường tất cả các tài sản đang sở hữu ở CL cho bên thắng. Xin mời 2 đại diện của 2 nhà lên ký giấy.
Phía Quách Gia là Ông Lão và Trịnh Gia là Trịnh Lão, đây chính là 2 người năm xưa sáng lập ra 2 nhà, từng là bạn bè thân thiết làm ăn với nhau nay vì các mối làm ăn “siêu lợi nhuận” mà trở thành đối thủ không đội chung trời.
– Hồi xưa hai chúng ta chỉ ký kết làm ăn để sáng lập ra cơ ngơi này, nhưng nay lại phải ký vào bảng án tử cho Gia Tộc mình. Thật trớ trêu.
TL: Cuộc đời đâu ai biết trước điều gì. Chúng ta đã dùng “võ” để khởi đầu sự nghiệp thì hôm nay chúng ta cũng dùng “võ” để kết thúc tất cả. Đó là ý trời.
Nói xong 2 người bước xuống 2 bên không ai nói thêm lời nào nữa. Tiền tài danh vọng đánh bật đi cái gọi là tình nghĩa, tình yêu, hay là tình huynh đệ… Đời mà.
– Sau đây xin mời đấu sĩ của Quách Gia bước lên võ đài.
Sơn từ từ bước lên cái võ đài với tâm trạng vô cùng thoải mái như không có áp lực nào cả (Sơn đã có ý định riêng của mình nên mới như vậy).
– Tiếp theo xin mời đấu sĩ của Trịnh Gia tiến vào trong lồng đấu.
Đối thủ của Sơn là 1 chàng trai khoảng 26 tuổi (gọi là ĐT), cao xấp xỉ Sơn 1 m75, mặc đồng phục Taekwondo, mặt mày trắng bệnh đôi mắt vô hồn. Bước theo sau là thằng Hoàng người của võ đường Taekwondo hôm nọ. Thì ra nó cũng là người của Trịnh Gia. Vẻ mặt Sơn cũng không thay đổi gì nhiều khi thấy nó.
Khi 2 đối thủ tiến vào Sân đấu. MC trọng tài liền tuyên bố luật đấu:
– Hôm là trận đấu đặc biệt nên luật lệ cũng đạc biệt: Không được sử dụng ám khí vũ khí, còn lại tất cả đều được dùng, có thể móc mắt, đánh vào chỗ hiểm này nọ đều được. Khi trận đấu đang diễn ra, 2 bên có quyền được dừng trận đấu cho Bsĩ chăm sóc thương tích cho Đấu sĩ. 2 Đấu sĩ nghe rõ và nhớ chứ?
Sơn gật đầu, còn ĐT thì không làm gì cả như 1 người vô hồn. Vì đây là “sân nhà” của Trịnh Gia nên luật là do Trịnh Gia sắp đặt cả.
Trọng tài cho Trận đấu được bắt đầu thì ngay lập tức ĐT đá ngay 1 cú 360 ° về phía Sơn, nhanh – đó là đòn chào hỏi của đối thủ, Sơn né cũng rất nhanh cú đá chỉ sượt qua thôi như khiến Sơn hơi bất ngờ vì lực của cú đá. Cả khán đài thấy cảnh đó cũng Oh ngạc nhiên, rồi sau đó tiếng reo hò cỗ vũ của hai bên.
Bình tĩnh xử trí và chờ đợi sơ hở là đó nguyên lý của Sơn. ĐT rất mạnh, mạnh hơn cả ĐK, Sơn cũng không vội áp sát để tấn công. ĐT tiếp tục tung những cú đá có lực khủng khiếp Sơn chỉ có thể tránh được nhưng cũng phải co người để chịu đòn nếu không muốn bị ép vào góc đài. Biết không thể nào kéo dài, nếu kéo dài thì Sơn sẽ thua mất, mạo hiểm đó là cách duy nhất để thoát khỏi tình thế lúc này. Sơn lợi dụng lúc ĐT đá hết đà, canh đúng khoảng cách Sơn áp sát vào tung 1 đấm tay phải, ĐT không tránh né mà dùng đòn chỏ đánh gạt tay đấm của Sơn (hình như đòn Box kích tôi thấy ĐK hay sài). Cú gạt đó làm chệch mục tiêu đấm của Sơn. Thì tay trái của Sơn đấm thốc vào lưng ĐT “Binh” vì không có thế nên cú đấm hơi thiếu “lực”. Đối thủ hình như không biết đau, tung ngay cú đá móc trả đòn, Sơn hụp người xuống đá quét chân trụ của ĐT, mất trụ nhưng cú quét đó cũng trúng vào vai Sơn, khá đau nhưng ảnh hưởng tới xương. Sơn nhào tới định nhào lên người đối thủ áp chế. Nhưng ĐT là người có kinh nghiệm thi đấu, vừa té xuống đã lộn người ra sau tránh bị áp chế. Hai người tiếp tục tung những đòn đánh về phía nhau. Sơn sài chiến thuật “câu giờ” vì ĐT ra đòn rất mạnh nên nhanh xuống sức. Khi đối thủ thắm mệt thời cơ của Sơn đến rồi nhưng bên Trịnh Gia xin dừng để chăm sóc vết thương. Dù không muốn nhưng luật là luật, Bsĩ lên chăm sóc cho ĐT thấy ông ta chích gì đó vào người ĐT.
– Heroin. – Đó là tiếng nói của ĐK. – Nó dùng Heroin để tăng cường sức chiến đấu và không bị đau trước đòn đánh của đối phương.
Phía bên Quách Gia la ó phản đối thì Mc Trọng tài lên tiếng:
– Lúc đầu, tôi đã nói thể lệ thi đấu rồi mà. Trừ ám khí vũ khí tất cả còn lại được dùng. Nếu bên Quách Gia không chịu thì chấp nhận thua đi. – Tên Mc hả hê, khiêu khích (đúng chó cậy gần nhà)
– IM MỒM VÀ CHO TIẾP TỤC ĐI. – Sơn hét lên.
Cả khán phong tiếp tục chứng kiến cuộc giằng co giữa 2 người. Sơn trúng cũng không ít đòn, còn ĐT do dùng thc đang trong trạng thái phê nên dính nhiều đòn hiểm mà khuôn mặt không thay đổi gì.
Binh Binh – cả 2 người đều trúng đòn của nhau gần như cùng 1 lúc. Sơn đã trúng đòn đá vào vai trái khá nặng từ ĐT bị trật khớp luôn. ĐT cũng trúng cú đấm trực diện của Sơn vào bụng ngã xuống miệng hộc ra máu.
Lúc này, vị Bsĩ bên kia xin chăm sóc vết thương, Ông Lão cũng xin chăm sóc vết thương cho Sơn. Nặn lại khớp vai cho Sơn, nhưng chưa thể cử động bình thường như ban đầu.
– Nếu cú đấm khi nãy con đánh trúng ngực trái thì đối phương chết rồi.
Sơn thở hơi ra: Con học võ để rèn luyện sức khỏe, để bảo vệ cái con cần bảo vệ chứ không phải để giết người thưa SP.
– Giỏi lắm, con thật khiến ta tự hào. Nhưng bây giờ cứ đà này con sẽ thua mất. Con có muốn tăng thêm sức mạnh và tốc độ không…
– Bây giờ con làm gì còn đường lui, SP cứ làm đi ạh.
– Con có biết là mỗi lần con nổi giận là con không thể kiểm soát bản thân và trở nên hung bạo không?
– Dạ. Con có bị 2 lần, lần sau khó kiểm soát hơn lần trước suýt con đã hại ĐK và Vinh TG, con cũng thắc mắc sao những lần đó con như con thú rất dễ kích động. Hình như lúc đó tay chân con nhanh, nhẹ nhàng, mạnh hơn trước rất nhiều…
– Lúc 10 tủi, thân thể con vẫn còn ốm yếu nên ta đã “Khởi phát” vào cơ thể con cái gọi là “Niệm lực” bí truyền của thuật châm cứu. Nó giúp cơn phát triển cơ thể tốt hơn, nhưng mỗi lần nổi giận mạch máu trong người con sẽ chảy nhanh hơn, lần sau hơn lần trước, nếu con cư nổi giận mất kiểm soát, một ngày nào đó em sẽ bị đứt mạch máu mà chết. Bí pháp đó rất nguy hiểm như không làm cho con, thì cơ thể con sẽ ốm yếu, qua tuổi 12 bí thuật này sẽ không còn hiệu quả nữa. Con có trách ta không?
(Tôi đứng kế bên lau mồ hôi cho Sơn nên nghe lời Ông Lão nói hết nhưng do tiếng ồn ào từ khán giả nên tôi chỉnh lại lời thoại tý vì tôi không phải là bác sĩ nên không biết giải thích sao tình trạng đó nữa, gạch đá xin chịu)
– Con cảm ơn SP đã mang cho con những gì tốt nhất, con không hận không giận SP bao giờ. Bây giờ làm sao để tăng cường sức mạnh vậy SP?
– Ta sẽ châm cứu để tăng “niệm lực” lên cho con tới mừc ngưỡng an toàn hy vọng con sẽ không bị đứt mạch máu nào. Con phải đánh nhanh thắng nhanh thì mới không nguy hiểm.
Ông Lão lấy kim châm ra, châm vào người sơn 7 cây kim ở các vị trí khác nhau. Khoảng 5 p sau thì Ông Lão rút kim ra. Sơn đứng bật dậy 2 mắt lồng lên đỏ ngầu như mắt quỷ. Tiến ra sân đấu. Trên sàn đấu bấy giờ không phải 2 con người nữa mà là 1 con quỷ và 1 con hung thú lao vào đánh nhau bằng những đòn đánh nhằm hạ gục đối phương. Khán đài im lặng vì kinh sợ những gì diễn ra trên sàn đấu. Phương không dám nhìn quay mặt đi mà khóc. Cuối cùng cả 2 đấu sĩ đến cực hạn cơ thể, tay trái của Sơn đã không thể nhắc lên nổi, còn ĐT thì mặt mày tím tái, miệng đầy máu, đôi mắt vẫn vô hồn…
Bsĩ của Trịnh Gia cũng không dám dừng trận đấu để tiêm thuốc nữa. Nếu tiêm nữa thì ĐT sẽ shock thuốc mà chết. Nên bên Trịnh Gia cũng đứng ngồi không yên.
Sơn đã thủ sẵn tư thế cbị dùng “sát chiêu” cuối cùng. Ông Lão và Trịnh Lão là người biết điều này. Cả 2 đứng thẳng dậy như cùng 1 lúc.
TL: Sao nó lại biết “sát chiêu” này. Nó chưa quá 20 tuổi mà Nó muốn tự sát sao? – Giọng nói khá to đủ để mọi người nghe thấy.
Cả khán phòng xì xầm một lúc rồi cũng im lặng tập trung vào trận đấu.
Một cú đá quét ngang hông bên trái Sơn, Sơn vất vả né được. Đang thế xoay ĐT hạ người đá quét chân Sơn. Thời cơ là đây, Sơn dậm mạnh chân trụ, nhảy qua đầu ĐT, tung nấm đấm nhắm thẳng vào đỉnh đâu của ĐT, ĐT đưa cẳng tay đỡ đòn nhưng đây là sát chiêu đánh gây nội thương bên trong nên ĐT đã trúng đòn bất tỉnh gục xuống. Sơn như không còn sức lực để tiếp đất mất đà té văng vào lưới B40. Sơn lòm còm đứng dậy đi ra khỏi lồng sắt, vì ĐT đã gục. Sơn đã thắng.
Người của Quách Gia vui mừng lắm, tất cả đứng dậy hoan hô, Phương và tôi chạy lại định dìu Sơn. Bước ra ngoài lồng sắt thì Sơn đỗ gục xuống, tôi và Phương không đỡ kịp Sơn đã ngã nằm sấp xuống đất dường như bất tỉnh rồi, có lẽ Sơn đã quá sức chịu đựng của cơ thể.
– Anh ơi tỉnh lại đi huhu. Anh đừng chết mà. Huhu.
ĐK từ ngoài chạy vào, thấy thế cũng chạy lại.
Bất ngờ Trịnh Lão hét lên:
– Thành vương bại khấu.
Lời nói như ra hiệu cho tất cả người của Trịnh Gia tấn công (có lẽ Trịnh Gia đã chuẩn bị trước cho đều này) Quách Gia và mọi người có mặt. Người của Trịnh Gia cầm vũ khí xông lên định tấn công thì…
Đoàng, đoàng… 2 phát súng chua chát vang lên. Tất cả người của Trịnh Gia đều dừng lại.
Chủ nhân của 2 phát súng đó là thành viên cuối cùng của Quách Gia xuất hiện. Theo sau có thêm 2 vệ sĩ cầm súng nữa. Tất cả mọi người đều nhìn thanh niên này với vẻ mặt ngạc nhiên, Một thanh niên chưa đầy 20 tuổi. Trừ những người nồng cốt trong Quách Gia, cả ĐK cũng không biết hắn là ai.
– Ông già, thua rồi định chơi liều àh? Thằng nào bước lên tao bắn bỏ. – Tên này chĩa súng vào đám người Trịnh Gia. Tuy là giang hồ nhưng ai cũng ngán “hàng nóng”. (Ai dám nhào lên trước khẩu súng thì tôi xin nhận 1 lạy vì người đó đã lên bàn thờ ngắm gà rồi).
Sơn nãy giờ giả vờ ngất xỉu cũng đã tỉnh lại và nói:
– Cuối cùng mày cũng chịu xuất hiện rồi hả thằng bạn thân của tao…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện teen, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam