Mấy ngày sau đấy không có chuyện gì nổi trội cho lắm, tôi vẫn đi học, rảnh là sang chơi với chị, và tình cảm tôi dành cho chị cũng lớn dần lên. Hôm dỗ ngoại của chị, chị không cần mời tôi cũng tự động mò sang ăn cơm. Ngồi ăn chị có vẻ buồn, tôi phải làm trò chọc ghẹo cho chị vui lên, nhìn chị cười tôi thấy hơi xao xuyến. Trời hôm đấy cũng khá đẹp, nhiều mây, nắng nhẹ chứ không nắng gắt cháy da cháy thịt như mấy hôm trước. Trưa ăn cơm xong ngồi ở nhà chị thấy chan chán, tôi để ý ban ngày chị không đi ra ngoài nhiều, phải rủ chị đi chơi cho đổi không khí chút.
– Chị đi chơi với em không, ở nhà suốt chán lắm.
– Chiều nay em phải đi học mà, để hôm khác đi.
– Hôm khác là hôm nào?
– Để chị xem nào… à.. ừ.. chiều chủ nhật ha!
– Ok! Chị nhớ nha.
Chị nhìn tôi cười rồi leo lên giường ngủ, tôi cũng chào chị rồi về nhà chuẩn bị đi học. Tôi bắt đầu mong đến chủ nhật, thời gian trôi chậm quá, hôm nay là thứ năm, còn ba ngày nữa, lâu quá. Chiều hôm sau không phải đi học tôi lôi con Dream thần thánh bố để lại, lâu lâu tôi mới sờ đến nó, mọi lần có việc gì tôi toàn lấy xe má đi, lâu ngày không động đến phủ đầy bụi, tôi cầm chổi lông gà phủi phủi qua loa, rồi phóng xe đi rửa, phải chuẩn bị để chủ nhật còn trở người đẹp đi chơi nữa. Rửa xong tôi phóng xe đi đổ đầy bình. Về nhà ngắm lại con Dream, tôi gật gù thỏa mãn rồi cất vào chỗ cũ, huýt sáo đi lên phòng.
Cuối cùng ngày chủ nhật đã đến, sáng tôi đi chơi với mấy thằng bạn đồng dâm, trưa về ăn cơm má nấu. Ăn xong chui lên phòng chơi game, nhìn ra ngoài đường, nắng to vãi chưởng, kiểu này hết đi chơi với chị rồi. Đang chơi game chị nhắn tin cho tôi.
– “troj nag wa dj choj sao gjo”
– “đợi chút nữa hết nắng thì đi”
– “uh. hihi”
Tôi lại vừa chơi game vừa nhắn tin với chị. Hai giờ nhìn ra đường, nắng có vẻ dịu nhưng cũng chẳng đáng là bao, kiểu này hỏng kèo với chị rồi, tôi lẩm bẩm mong trời mát mẻ hơn. Đến ba giờ trời đã mát dịu, tôi sung sướng phóng xe sang đón chị. Dựng xe ở cổng tôi đi vào phòng chị, vừa vào tôi thấy chị đang ngồi cắt móng chân, tư thế khá là bá đạo.
– Muaahahaha…
Nhìn tư thế của chị tôi không thể nhịn cười được, chị đỏ mặt bật dậy lao đến cấu, đấm, đá tôi.
– A! Ui! Thôi thôi! Em xin! Haha.
– Sao nhóc sang mà không báo trước hả?
– Mọi lần em sang có phải báo gì đâu.
Tôi vẫn nhìn chị cười nhăn nhở, chị cấu vào eo tôi rồi đuổi tôi ra ngoài.
– Xì.. Nhóc đi ra ngoài đi cho chị thay quần áo.
Tôi ra ngoài xe ngồi đợi, một lúc sau chị đi ra, cũng không lâu lắm, không như cô người yêu cũ của tôi, lần nào đi chơi cũng phải gọi trước nửa tiếng. Chị tươi cười bước đến chỗ tôi, uầy, nhìn chị khác quá, chị buộc tóc đuôi gà óng mượt, mặc cái áo trắng in hình con ếch khá rộng, quần đùi jean khoe cặp dò nuột nà, đi đôi tông đôrêmon, chị không trang điểm, chỉ tô ít son đỏ lên môi, hai má chị hồng hào điểm chút tàn nhang, nhìn chị teen còn hơn cả tôi, áo phông, quần jean lửng, đi tông lào nhìn như lão già. Thấy tôi nhìn chị như vật thể lạ chị lườm nguýt tôi.
– Tỉnh lại đi ông tướng!
– Nhìn chị khác quá.
– Khác chỗ nào?
– Nhìn như gái teen á.
Chị cười mặt vênh lên, tôi đưa cho chị mũ bảo hiểm, chị leo lên xe, bánh xe bắt đầu lăn.
– Đi đâu đấy nhóc?
– Chị thích đi đâu?
– Chị cũng không biết, tùy nhóc đấy.
Đưa sang Trung Quốc giờ.
Tôi lái xe lượn lượn vòng vèo, không hiểu sao đi với chị tôi không giám thử phanh ăn hay không như những lần lai gái khác, hay tôi sợ chị nghĩ xấu về mình chăng. Đi qua rạp chiếu phim tôi bảo chị.
– Vào xem phim nha chị.
– Ừ.
Tôi vòng xe quay lại, tôi gửi xe rồi cùng chị đi vào chọn phim.
– Xem phim này đi nhóc, nhìn mấy con này dễ thương quá.
Chị chỉ vào phim Kẻ đánh cắp mặt trăng, quái, sao phim này bọn con gái thích xem thế không biết, cô người yêu cũ của tôi suốt ngày nghịch mấy đồ hình con vàng vàng trong phim, không biết con đấy gọi là gì nhỉ. Chúng tôi mua vé, mấy gói bim bim rồi vào xem phim. Ngồi xem chị có vẻ rất thích, cười suốt, tôi thì chán nản ngồi ngắm chị, xem cái này thà ở nhà bật xem còn hơn.
Hết phim, ra ngoài chị cứ khen mấy con vàng vàng dễ thương, thế thằng em này của chị không dễ thương chắc. Chúng tôi lại lượn tiếp một vòng, ngang qua cung thiếu nhi chị vỗ vai tôi đòi vào chơi, chiều ý chị luôn. Chị có vẻ thích trẻ con, nhìn cái cách chị nhìn chúng là biết. Chị dắt tôi đi hết trò này đến trò khác cuối cùng dắt tôi vào ngồi ăn kem, không chơi cái gì hết, bó tay với chị luôn. Hôm nay chị cười suốt, có vẻ khá vui.
– Cảm ơn nhóc nha, lâu rồi chị mới được đi chơi thế này.
– Nếu chị muốn em sẽ đưa chị đi chơi thêm ích xì lần nữa.
– Nhóc nhớ đấy, chỉ sợ phiền nhóc thôi.
– Phiền gì, em cũng thích đi chơi với chị.
Chị cười, nhìn yêu quá. Mặt trời cũng lặn dần, tôi trở chị về, nhìn chị đi vào phòng thấy cái dáng đi ngộ ngộ yêu yêu. Về nhà tôi cũng thấy khá vui, tôi yêu chị mất rồi. Tối đang ngồi học thì tôi nhận được tin nhắn cảm ơn và chúc ngủ ngon của chị, nhắn lại thì không thấy chị trả lời, chắc chị đang làm rồi. Lại nghĩ đến công việc của chị, tôi bỗng thấy buồn trong lòng, tôi sao thế này, tôi không thể tập trung học được, cất śách vở đi ngủ luôn.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện