– Clip nào? Mày quay bao giờ? Mau xóa đi.
Nó dơ cái điện thoại trước mặt tôi, là đoạn clip của hai đứa tôi, tôi bấm xem một đoạn rồi vội vàng xóa nó đi.
– Mày có lưu bản nào nữa không?
Nó gật đầu, tôi chửi thầm trong đầu rồi lục lọi điện thoại nó mong tìm ra bản sao để xóa đi, nhưng không thấy.
– Bản sao đâu? Mày lưu ở đâu? Mau xóa đi.
– …
– Nói đi, mày đừng có điên nữa.
– Ừ thì tao đang điên đây.
Nó lại òa khóc, tôi cảm thấy rất khó chịu và hoang mang, nó mà đăng clip lên mạng là tôi tiêu luôn, tôi đi ra máy tính của nó mở lên tìm bản sao, nhưng cũng không thấy.
– Mày nói đi, mày lưu ở đâu, mày đừng làm vậy, nếu mày làm thế thì mày sẽ hủy hoại đời mày đấy, và cả tao nữa, làm sao mà ra đường nhìn mặt mọi người đây.
Tôi không còn cách nào khác đành nói nhỏ nhẹ để nó khai ra.
– Hức…
– Mày lưu ở đâu?
– Tao xin lỗi… tao không cố.. ý làm vậy… hức, chỉ là tao muốn trả thù thằng Hùng thôi… hức… tao xin lỗ.. i… hức
Con này điên quá rồi.
– Trả thù nó? Nó có đáng để mày làm vậy không?
– … hức…
– Tao sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này, nhưng tao cần mày để tao xóa hết clip đi.
Nó có vẻ đã thuận ý liền đưa tay xuống khe giường lấy ra cái thẻ nhớ đưa cho tôi. Tôi vội cắm vào máy tính format luôn chả thèm mở ra xem có gì bên trong.
– Hết chưa?
Nó gật đầu, tôi thở phào nhẹ nhõm, quay ra nhìn nó, vẫn đang nude.
– Mặc quần áo vào đi.
Nó ngẩng mặt lên nhìn tôi, lúc đầu tôi chưa hiểu gì vẫn ngồi im, sau đó hiểu ra mới đứng dậy đi ra ngoài đóng cửa lại. Một lúc sau Trang mới mở cửa bước ra.
– Mày vào ngủ đi, tao về trường đây.
– Tao xin lỗi…
Nó lí nhí, tôi cười nhìn nó.
– Không sao đâu, vào ngủ đi.
Tôi đẩy nó vào ngủ rồi quay trở lại trường, đầu lại suy nghĩ, đến trường thì cũng chỉ còn tiết cuối, tôi lên lớp thẫn thờ ngồi xuống bàn.
– Mày hú hí với con Trang ở nhà nó đấy à?
– Hú con bà mày.
– Còn không, nhìn cái bộ dạng này với lại mày đi với nó từ tiết một đến giờ là tao biết rồi, khe khe!
– Đờ mờ lượn đi tao đi ngủ, mệt.
Tôi gục mặt xuống bàn ngủ, trưa về nhà ăn cơm không thấy ngon miệng lắm, lên phòng nằm nghĩ về Trang, phải làm gì với nó đây, mọi chuyện thì đã lỡ rồi, tôi phải có trách nhiệm với nó, bây giờ phải giúp nó đỡ điên tình và không làm rạn nứt tình bạn của hai đứa. Nghĩ thêm một lúc tôi dậy vác cặp đi học luôn, đi sớm hơn mọi hôm, hôm nay học có một ca, đến lớp chả thấy mống nào. Tôi bỏ điện thoại ra chơi game, tôi nhớ đến kế hoạch giúp Trang hết điên tình và giữ được tình bạn này, tôi nhắn tin cho nó.
– ty m co di hoc ko?
Mười phút sau mới có tin nhắn trả lời.
– ko
– ukm. dung suy nghi nhieu qua, ty hoc xong t den don m di choi nhe?
– di dau?
– m thich di dau thi di, mien sao m vui la duoc.
– um
– the nhe, khi nao hoc xong t den
Tôi lại cắm mặt vào chơi game. Ra về, tôi phóng xe đến nhà Trang, tôi gọi nó xuống dưới nhà. Nó chậm chạp đi đến chỗ tôi.
– Có đi không mà còn đứng đấy?
– Mày không cần phải làm thế đâu.
– Mày nói cái gì thế?
– Mày không phải chịu trách nhiệm về chuyện này, tao không sao, tao là người có lỗi, tao hành động ngu ngốc, tao xin lỗi.
– Không sao đâu, tao cũng có lỗi, nếu tao cố gắng kiềm chế thì chuyện đó sẽ không xảy ra.
Trang cười.
– Coi như chuyện này chưa sảy ra đi, thôi mày về đi, tao mệt lắm.
– Mày chắc chứ?
– *Gật gật*
– Ừ, tao về đây.
Tôi quay xe về nhà, lòng cảm thấy nhẹ nhõm, tôi đang lo lắng về tương lai, nghe Trang nói thế thấy sung sướng vô cùng, nghĩ cũng thấy tội cho Trang, yêu phải thằng khốn và có thằng bạn tồi. Lại nhớ đến chị, tôi phóng ngay đến chỗ chị. Vào trong, không thấy bà Ly đâu, tôi ôm chầm lấy chị.
– Anh xin lỗi.
– Anh làm sao thế? Sao lại xin lỗi em, anh gây ra chuyện gì rồi đúng không?
Chị nhìn tôi kiểu sắp cho tôi ăn đòn nếu nói ra điều gì không phải, tôi lắc đầu.
– Không.
– Thế sao anh lại xin lỗi em?
– Anh thích thế.
– Hâm.
– Hì!
Ngồi chơi với chị thêm một lúc tôi về nhà. Về đến nhà, thấy xe của bố dựng ở ngoài, bố đến thăm tôi à. Tôi đi vào, nhưng cảng đến gần tôi càng nghe rõ những lời to tiếng.
– Nó đâu phải con tôi? Giờ cô lại muốn đùn đẩy trách nhiệm cho tôi à? Nếu biết trước cô sẽ đi ngoại tình, tôi sẽ không lấy cô. Tôi thà lấy đĩ về làm vợ còn hơn lấy vợ về làm đĩ!
Tôi khựng lại, bố tôi vừa nói gì vậy, mẹ tôi ú ớ khi thấy tôi đứng ở cửa, bố quay ra nhìn tôi, ánh mắt xa vời, ông ngồi xuống ghế.
– Bố mẹ đang nói chuyện gì thế? Con không phải con bố là sao? Mẹ đi ngoại tình ư? Chuyện gì đây?
– Hiếu, mẹ…
– Mẹ giải thích đi.
Tôi gần như hét lên.
– Con ngồi xuống đi.
– Không cần, hai người nói đi.
Mẹ nhìn tôi, hai mắt dơm dớm nước mắt, rồi bà kể lại cho tôi nghe tất cả, bố tôi thì vẫn ngồi im lặng. Khi nghe xong, tôi đã rất sốc, tôi hỏi bố đẻ của tôi là ai, mẹ lắc đầu, mẹ nói đã không còn liên lạc với ông ta nữa, tôi nhìn họ rồi chạy một mạch lên phòng đóng rầm cửa lại. Tôi không thể tin chuyện vừa rồi, sao lại có thể như thế, mẹ đã dấu tôi đến tận bây giờ, nếu hôm nay tôi không về đúng lúc này thì có lẽ tôi sẽ không bao giờ biết được điều này.
Tôi nằm trên giường trùm chăn kín mít mặc những tiếng gọi của mẹ bên ngoài. Tôi bỗng thấy ghét mẹ, rồi lại tự hỏi bản thân nếu mẹ không đi ngoại tình liệu tôi có được sinh ra và bố đẻ của tôi là ai. Tôi ngủ thiếp đi rồi tỉnh dậy vì đói, nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã khuya, mọi thứ thật im ắng. Bụng tôi réo lên, tôi ngồi dậy đi tắm rồi xuống dưới nhà kiếm gì đó ăn. Bật đèn lên, tôi thấy mẹ ngồi ở ghế, mẹ vẫn chưa ngủ. Bà nhìn tôi, tôi nhìn ra chỗ khác tránh ánh mắt của bà, tôi đến tủ lạnh lấy thức ăn và ra lấy cơm nguội ngồi vào bàn cắm cúi ăn.
– Mẹ xin lỗi!
– ….
– Hiếu à, mẹ có lỗi với con và bố.
Tôi đứng dậy cất thức ăn đi rồi đi luôn lên phòng, tôi không muốn nghe mẹ nói thêm điều gì nữa, tôi đang rất giận bà. Nằm trên giường tôi lại nghĩ đến chị, nếu chị còn ở gần đây thì tôi đã chạy sang với chị rồi. Rồi tôi lại nghĩ về Trang, ngày mai gặp nó tôi sẽ khó xử lắm, mà hôm nay diễn ra khá nhiều chuyện bất ngờ với tôi, không biết ngày gì nữa, thôi đi ngủ cho khoẻ người.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện