Gái: Bạn anh vui tính nhỉ ^^
Em: Vui tính gì, bọn khốn nạn toàn chơi trò đốt nhà hàng xóm…
Gái: Hì hì, thì lâu lâu không gặp, bạn bè đùa nhau chút mà, với lại em thấy cũng vui nữa…
Em: Thì vậy, mà chỉ sợ em tin mấy lời xàm xàm của tụi nó thôi…
Gái: Mà có thật là anh nói em vậy không đó?
Em: Ơ, ngàn vạn lần không có chuyện anh nói xấu em đâu mà @@
Gái: Thế thì tốt, hì hì ^^
Em: Vì anh toàn nói sự thật về em thôi, he he…
Gái: Anh dám hả?
Em: Không, anh đùa thôi mà em cũng tin nữa hả.
Gái: Hoàng nói gì em đều tin cả…
Gái: Vì vậy… đừng bao giờ nói dối em nhé?
Gái quay ra nhìn em nói rồi cười… nụ cười trìu mến, mang theo cả niềm tin.
Em: Ok sir, không bao giờ em dám nói dối sếp đâu, hehe…
Gái: Mà chuyện của anh… với bạn nữ hồi c2 ấy?
Em: Hả… sao thế em?
Gái: Kể cho em nghe đii…
Em: Ơ, anh kể rồi mà?
Gái: Em muốn nghe chi tiết kìa?
Em: Tự nhiên kể lại… kỳ quá.
Gái: Kệ… em muốn nghe!
Em: Ừm, mà kể từ đâu.
Gái: Em muốn nghe từ đầu… từ lúc hai người bắt đầu ấy?
Rồi, em chẳng hiểu nổi gái đang nghĩ gì, mà lại muốn nghe về MTĐ của em nữa @@
Nhưng mà lần này có vẻ gái kiên quyết lắm, thế nên em đành kể lại cho gái… Gái thì ngồi chăm chú nghe em kể, em thì cứ vừa kể vừa nhìn sắc mặt gái, biến sắc cái là em stop luôn, không lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, “tan cửa nát nhà” mất. Sau một hồi tường thuật lại cho gái nghe thì cũng xong…
Gái: Hừmm… thế là anh phụ người ta rồi!?
Em: Hả?
Gái: Người ta chăm sóc, lo nghĩ cho anh vậy mà… haizz – Gái thở dài…
Gái: Anh đúng là chỉ giỏi làm khổ người khác thôi!
Em: Tại hồi đó còn nhỏ, ham chơi nên mới vậy, chứ giờ… anh khác nhiều rồi @@
Gái: Này… em thấy anh vẫn còn ham chơi lắm, thi thoảng vẫn còn cãi em nữa nhé!
Em: Ơ thì…
Gái: Anh không sửa từ từ đi, thì cẩn thận em đó nhé!
Em: Ừ ừ, anh biết mà, anh không như vậy đâu @@”- Em gật đầu lia lịa @@”
Gái nhìn em một lúc rồi nói…
Gái: Với em… đừng bao giờ như vậy… cả nhé!?
Em: Hở?
Gái: Anh đừng bao giờ đối xử với em, như với người cũ nhé?
Em: Ừm…
Gái: Khi em nói thì anh hãy lắng nghe, chứ đừng bỏ ngoài tai, anh hiểu không?
Em: Anh hiểu rồi, em yên tâm. Nhất định không bao giờ anh làm vậy đâu!
Gái: Thế nếu hoặc giả dụ như…
Gái: Nếu được quay lại, anh có còn làm vậy với Quỳnh không?
Em: Có…
Gái: Sao… lại thế?
Em: Không như vậy… thì làm sao anh gặp được em!?
Gái nhìn thẳng vào mắt em một hồi lâu rồi nói…
Gái: Anh… nhẫn tâm lắm!
Em trả lời gái như vậy là sai hả các bác @@?
Gái: Em không muốn hạnh phúc của mình được đánh đổi bằng hạnh phúc của người khác…
Gái nói rồi ấn đầu em, xong chạy thẳng xuống nhà @@
Đúng là chẳng bao giờ có thể hiểu rõ được tâm tư, tình cảm của con gái cả…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện