Tầng 1 là phòng khách, nhà bếp, nhà vệ sinh.
Tầng 2 là phòng em, bố mẹ em và phòng dành cho khách, nhà tắm.
Tầng 3 là cái phòng để không, cũng có đầy đủ đồ đạc, cơ mà ít khi có người ở lắm, chủ yếu là lúc nào nhà có khách của bố em đến chơi, hoặc là bà con, họ hàng ở lại đông thì mới dùng đến thôi. Không thì toàn dùng phòng tầng 2 kia, nói chung cái phòng này để chứa đồ và còn một cái nhà tắm nữa.
Tầng 4 là nơi để gian thờ với một khoảng rộng làm sân thượng để phơi đồ, hóng mát, ngắm cảnh, nói chung ở đây view đẹp lắm, bao quát được hầu hết xung quanh nhà.
Giới thiệu sơ sơ qua thì là vậy, còn quay lại vấn đề chính nữa…
Dọn dẹp đồ của gái xong xuôi sang phòng bên cạnh rồi em lại xuống nhà luôn, nói là dọn dẹp chứ có xách mỗi cái vali sang rồi ngồi onl xíu.
Chạy vào bếp thì thấy gái đang nấu ăn chú tâm lắm, liền tiến lại gần ôm cái…
Gái: Em đang làm mà, Hoàng ra kia chơi đi.
Em: Ôm tí đi, nhớ lắm…
Gái: Nhớ gì mà nhớ, em ở đây chứ có đi đâu đâu, ra cho em làm nào!
Em: Ôm tí thôi…
Gái: Nhưng mà nónggg…
Gái nói em mới để ý là trưa này nóng thật.
Em: Thì bật quạt lên chứ sao…
Gái: Bật lên em sợ nó bay mùi bếp ám vào phòng! – Giờ em mới biết có vụ này đó.
Em: Thì bật cái máy hút lên kia.
Gái: Ừm, em quên, hì hì ^^ – Gái cười trông đáng yêu vãi…
Em: Hay để anh quạt cho em đỡ nóng nhá? – Nói rồi em lấy cái tay phẩy phẩy…
Gái: Anh đuổi ruồi hở ^^?
Em: Thế có bớt nóng hơn không hả?
Gái: Dạ… có…
Đấy, cứ câu trước đá mình mà câu sau nghe lại yêu ngay được, hehe…
Hai đứa vừa làm, vừa nghịch thì cuối cùng cũng hoàn thành được bữa trưa. Dọn thức ăn ra bàn cái là lao vào chén luôn, à nhầm…
Em: Mời Trang ăn cơmm!
Gái: Dạ, anh ăn cơm.
Gái: Anh ăn cái này đi, cái này nữa…
À thôi, đổi chủ đề. Sợ tí nữa lại có thêm bánh… à mà thôi…
Ăn xong, dọn dẹp bát đũa, em lại xung phong rửa bát rồi thì hai đứa mang nhau ra phòng khách hú hí…
Gái: Bao giờ hai bác mới đi làm về hả anh?
Em: Thường thì 5h – 6h gì đó em, mà sao thế, nóng lòng muốn gặp bố mẹ chồng rồi hả?
Gái: Anh này cứ trêu em thế?
Gái: Em tò mò nên hỏi muốn biết thôi! – Gái bĩu bĩu môi.
Em: Ừa, thì đằng nào tối nay chẳng gặp, hí hí…
Gái gườm gườm em rồi quay lên xem TV tiếp, được một tí em lại rủ gái lên phòng nằm, hề hề…
Lên đến nơi gái nhìn quanh quanh rồi hỏi em…
Gái: Ơ, đồ của em Hoàng cất đâu rồi @@?
Em: À, nãy anh dọn phòng mới cho em xong chuyển đồ qua đó rồi!
Gái: Ủa, sao Hoàng bảo hết phòng mà?
Em: Thì anh lo em ở chung phòng với anh không tiện, nên anh dọn phòng khác cho em đó! – Em chém gió.
Gái: Hì, yêu Hoàng thế. – Em nói vậy mà gái cũng tin luôn, haha…
Rồi em dắt gái qua phòng khách xem luôn, ngay bên cạnh chứ nhiêu.
Gái: Uầy, phòng rộng thế anh?
Em: Đâu, cũng như phòng anh thôi mà, chắc tại ít đồ nên trông thoáng hơn thôi!
Gái: Dạ ^^
Nói xong cái gái chạy ù vào trong luôn, cứ như trẻ con được mua đồ chơi mới ấy…
Gái: Anh vừa dọn thật hả?
Em: Ờ… ừm, sao ế?
Gái: Tại anh dọn nhanh quá, lúc nào em chẳng biết ấy?
Em: À, thì phòng đóng cửa cả ngày nên cũng sạch mà, lau với dọn qua loa chút là xong rồi!
Thật ra là mẹ em dọn cả rồi, còn em chỉ việc xách đồ vào cho gái thôi…
Gái: Vâng, hì ^ – ^
Gái: Phòng này thoáng mát quá anh nhỉ? – Gái quay ra nói với em.
Em: Ừm, trước anh đòi ở phòng này mà mẹ anh không cho đó!
Gái: Sao lại thế hả Hoàng? – Gái chăm chú nhìn em.
Em: Mẹ anh bảo là phòng này để về sau dành cho con dâu của mẹ. – Em chém gió.
Gái nhìn em một lúc rồi nheo mắt…
Gái: Anh trêu… lại trêu em rồi đó?
Em: Làm con dâu mẹ anh nhé?
Gái im im không nói gì xong quay đi ngắm cảnh qua cửa sổ phòng, em để ý thấy mặt gái ửng đỏ rồi, chắc là ngại nên tránh đây mà…
Em: Tủ quần áo kia, em xem có cần gì nữa thì bảo anh nhé!?
Gái: Dạ…
Em ra giường ngả lưng cái đã, còn gái thì lấy đồ từ vali ra cất vào tủ quần áo. Đại loại là mấy bộ đồ, váy, quần jean, quần soóc, áo thun, mấy bộ đồ ngủ, đồ dùng cá nhân, bla… bla.
Đang nằm thì có tin nhắn của thằng bạn…
Thăng: Về HN chưa con tró?
Em: Rồi, sao thế?
Thăng: Rồi thì lên lịch đi chơi đi chứ còn sao nữa.
Em: Ừm, từ từ cứ để sau đê.
Thăng: Ơ lạ nhỉ, mọi khi mày xồn xồn lắm cơ mà?
Em: Ờ, dạo này tao còn “bận” chăm sóc chị dâu của chúng mày nữa, hehe.
Thăng: À kinh, thế thì càng phải xếp lịch để ra mắt anh em đê…
Em: Bao giờ rảnh thì bố báo, thế nhé. Chị dâu gọi anh rồi!
Thăng: Ok, đcm cút!
Thật ra gái có gọi gì em đâu, tại thằng Thăng nó nhắn em mới nhớ ra là chưa đi gặp chúng nó nữa. Mà nhắc đến họp mặt mới nhớ, đm chúng nó vụ lần trước dám troll em, lần này em trả thù một thể. Cái vụ bảo anh em họp mặt mà chúng nó dám dẫn bồ chúng nó theo ấy, em là em nhớ lâu thù dai lắm. Vì vậy nên em còn phải tính kế chơi lại chúng nó đã, hà hà…
Đến tầm 4h hơn thì em gọi gái…
Em: Trang ơi, đi chơi hem?
Gái: Dạ thôi, nắng vậy mà đi đâu hả anh?
Em: Thì đi lượn vòng vòng kiếm chỗ chơi, chứ anh đưa em về nhà mà lại không dẫn em đi chơi, chẳng lẽ cứ ở nhà hoài vậy à?
Gái: Để hôm nào trời bớt nắng, mát rồi đi cũng được mà ^^
Em: Ohm, vậy cũng được.
Mà cái trời mùa hè thì các bác biết rồi đó, trời chiều mà không nắng thì chỉ có mưa thôi. Như vậy thì khác méo gì nhau đâu @@
Thế là hai đứa lại ở nhà đến hết cả buổi, gần đến 6h thì gái lại đi chuẩn bị nấu ăn…
Gái: Anh ơi, hai bác sắp về rồi hả?
Em: Ừm, chắc vậy đó. Mà sao hả Trang?
Gái: Thì cũng gần đến giờ nấu cơm rồi, mình đi nấu luôn chứ sao…
Em: Ừm, em nhắc anh mới nhớ đó!
Gái cười cười rồi đi xuống nhà nấu ăn, nhiều lúc thấy mình sao mà hạnh phúc thế. Yêu được một cô gái gần như là hoàn hảo, hay nói cách khác là chẳng chê vào đâu được, trừ mỗi cái hay bắt nạt cả nhéo em thôi…
Lan man quá, em cũng phải chạy xuống giúp gái việc bếp nữa chớ.
Hai đứa lại cùng nhau nấu ăn các bác ạ, mà thật ra thì gái làm hết, chứ em chỉ le ve lấy gia vị với mấy việc vặt thôi. Mà cứ gọi là cùng nhau nấu ăn đi, cho nó lãng mạn…
Đang nấu dở được một nửa, tức là tầm 6h hơn thì bố mẹ em về…
Gái: Hai bác về kia anh?
Em: Ừm…
Gái: Hai bác về kia!?
Em: Ừm… thì sao @@?
Gái: Ơ… thì anh ra đón đi chứ sao nữa, trời ơi!!
Em: Ơ… ừm, thế để anh ra.
Từ nhỏ đến giờ em chưa hề có biết qua cái vụ ra đón này, tại vì thường thì lúc bố mẹ em về em hầu như không có nhà, hoặc là đang đi chơi, hoặc là đi học thêm chưa về, hay là đang xem film, chơi game rồi. Chỉ có bố mẹ em về mà gặp thì hỏi em thôi @@…
Em: Con chào bố mẹ ạ! – Em cố tình nói to để gái ở trong bếp nghe được.
Daddy: Ô, sao hôm nay thằng này nó ngoan đột xuất vậy em? – Bố em cười quay ra hỏi mẹ em.
Mommy: Hoàng về lúc nào thế hả con? – Mẹ em cười rồi hỏi lại em.
Em: Dạ, con mới về hồi sáng!
Mommy: Ừm, thế còn bạn thì sao?
Em: Dạ, con có dẫn về mà mẹ!
Mommy: Ừm…
Mẹ em nói rồi cùng đi vào nhà với bố em, tiện thể ghé vào bếp luôn, em cũng le ve đi theo…
Mommy: Trang hả cháu?
Gái: Dạ, cháu chào bác ạ, tại cháu đang bận nấu ăn… nên không ra đón hai bác được, cháu xin lỗi ạ.!
Mommy: Ừm, không có gì đâu. Thảo nào hôm nay thằng Hoàng ngoan thế!! – Mẹ em nói xong còn nhìn nhìn em cười @@!
Gái: Dạ…
Mommy: Thế cháu làm tiếp đi, bác lên thay đồ rồi xuống phụ bếp cho.
Gái: Dạ, bác mới đi làm về cứ nghỉ ngơi đi ạ, cháu làm cũng sắp xong rồi ^^
Mẹ em cười mỉm cái rồi lên phòng thay đồ, bước đầu có vẻ thuận lợi đây. Thay đồ xong mẹ em xuống bếp luôn, vừa làm mà vừa cười nói với gái, cứ như là em không tồn tại vậy @@
Hai người làm thêm một lúc nữa thì cả nhà được ăn, toàn món ngon, món tủ của em mới thích chứ lị, được cả hai người phụ nữ mình yêu mến nấu ăn cho, em sướng quá cơ =)))
Đoạn dùng bữa tối này không có gì đáng nói, mà nói thì lại bảo em làm các bác gato, thôi thỉ lược bỏ, đại khái là vừa ăn vừa được ngắm gấu, vừa được khen, gắp qua gắp lại thôi…
Ăn xong thì em nhận phần rửa bát, còn gái thì đứng bên cạnh tráng bát, mẹ em thì gọt hoa quả rồi ra phòng khách trước. Làm xong thì bọn em cũng ra đó ngồi cùng cả nhà luôn…
Mommy: Trang ăn hoa quả đi cháu.
Gái: Dạ…
Mommy: Cứ tự nhiên như ở nhà đi cháu, đừng ngại gì cả nhé!
Gái: Vâng ạ…
Hiếm khi em mới thấy gái ít nói với cả ngượng hay ngại như vậy, chắc ai lần đầu gặp người lớn, lại còn là bố mẹ của gấu cũng vậy cả nhỉ?
Mommy: Việc học hành, trường lớp thế nào rồi cháu?
Gái: Dạ, việc học của cháu vẫn ổn ạ.
Mommy: Ừm, hôm trước bác đi họp cho thằng Hoàng cũng biết sơ qua rồi.
Mommy: Bác cũng phải cảm ơn cháu vì đã giúp đỡ nó, chứ không có ai quản thì khó có được kết quả như vậy!
Em cứ im thít, không dám hé môi, cũng vì nghĩ cho gái nên không dám cãi hay chen ngang…
Gái: Dạ, Hoàng cũng thông minh với hiểu nhanh, tiếp thu tốt nên mới được vậy nữa ạ!
Gái nói cứ như cô giáo em vậy, cơ mà nói sao cũng được, miễn khen em là được…
Mommy: Ừm, vậy cháu giúp bác quản lý nó nhé, hai bác thỉnh thoảng mới về nên không nắm bắt được nhiều, bla bla…
Gái: Dạ, không có gì đâu ạ.
Mẹ em thì hay hỏi han tình hình, chứ còn bố em thì chỉ ngồi nghe thôi, đơn giản là bố em không thích hỏi thôi, thường những việc quan trọng hay là mẹ em bó tay thì bố em mới ra mặt và last hit em.
Ngồi nói chuyện thêm một tẹo thì mẹ em chốt câu, làm em đến “hoảng”…
Mommy: Hoàng đưa bạn đi chơi cho vui đi, mấy khi có dịp bạn đến đây chơi!?
Em cứ gọi là đứng hình mất mấy giây, hẳn là mẹ em mở đường cho em luôn, kaka.
Em: Ơ, vâng ạ.
Gái: Vậy… cháu xin phép lên tầng chút ạ.
Rồi, em đi trước còn gái đi theo sau…
Gái: Đợi tí, em đi tắm đã nha Hoàng!
Em: Oke, anh cũng lên tầng tắm xíu đã…
Thế là mỗi đứa một cái nhà tắm, tắm xong xuôi thì em đi xuống tầng 2.
Mà thế nào, vẫn thấy gái đang tắm. Em đã tắm tận 15p rồi chứ có ít đâu, đợi một lúc thì gái đi ra… đúng là con gái làm gì cũng lâu @@
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện