1: Hoàng đang làm gì đấy?
2: Mãi không thèm rep tin nhắn của em, chắc lại đi chơi mệt quá nên về ngủ luôn rồi chứ gì?
3: Hừm… đồ đáng ghét. Ngủ ngon…
Đọc xong em cứ buồn cười, gái cũng biết quan tâm em lắm chứ đùa, rep lại tin của gái đã.
Em: Anh mới dậy, hí hí.
Gái: Biết ngay mà.
Em: Trang hiểu anh thế nhờ?
Gái: Anh ngủ như heo, dậy muộn thế, chưa ăn gì đúng không?
Em: Ohm…
Gái: Hoàng đi ăn gì đi rồi nhắn tin với em cũng được…
Em: Oke, đợi anh tí nhé. Cũng hơi đói đói…
Gái: Dạ.
Xuống bếp lục lọi một lúc thì cũng có cái để ăn, hôm qua em tính là sáng nay dậy sớm chuẩn bị đồ, để trưa ăn cơm xong là xuất phát luôn. Thế mà lại dậy muộn, lỡ hết kế hoạch…
Em: Xong ròiii – Em nhắn tin cho gái khi đã nhét đầy bụng: V…
Gái: Vâng, Hoàng ăn nhanh thế?
Em: Nhanh để còn nhắn tin với Trang đó…
Gái: Bao giờ Hoàng về dưới quê?
Em: Chắc là tối nay anh về đến nơi rồi á.
Gái: Dạ, mà chắc là ngày mai em mới về cơ…
Em: Ừm, thì mình được nghỉ nhiều mà.
Em: Với lại lâu rồi Trang chưa về quê nữa, nên cứ ở chơi mấy ngày cũng tốt mà ^^
Gái: Dạ, thì bố mẹ em tính là đi thăm hết một lượt họ hàng ở đây rồi mới về mà.
Gái: Mà Hoàng không mong em về sớm hở?
Em: Có gì đâu mà mong.
Gái: Á à, để Hoàng được đi chơi thoải mái không ai quản phải không?
Em: Đâu có, cùng lắm thì anh lại ở nhà skype với Trang cả ngày được chưa?
Gái: Hì hì, em đùa á. Hoàng cứ đi chơi đi, đợt này được nghỉ nhiều em cho phép Hoàng đi chơi đó.
Vãi cả cho phép ạ, đợt này mới yêu nên em thả lỏng, cho gái toàn quyền hoi, về sau xem em có quản lại không nào.
Em: Thế anh ở đây chơi nốt ngày, mai rồi về. Để gặp em luôn nhá?
Gái: Dạ.
Ngồi nhắn tin với gái thêm một tí thì ra net ngồi, không quên rủ thêm bọn bạn mặt loz nữa. Định chiều về để gặp gái, cơ mà mai gái mới về nên thôi, mai rồi em về cho hợp ngày. Với cả ở lại chơi nốt ngày nữa với mấy thằng bạn mặt loz, lâu lắm mới được giao THÔNG với chúng nó…
Chiều thì ở nhà làm con ngoan, dọn dẹp, quét nhà hộ mẹ luôn nhé. Em chăm lắm chứ bộ…
Tối đến mới ăn cơm xong thì có tin nhắn… là của Quỳnh…
Quỳnh: Hoàng về dưới đó rồi à?
Em: Không, tớ vẫn đang ở nhà. Mai tớ mới đi ^^
Quỳnh: Ừm, tớ nghĩ là Hoàng đi hôm nay rồi chứ ^^ – Hôm qua em có nói với Quỳnh là hôm nay em về quê.
Em: Oh, có việc đột xuất nên tớ ở nhà, mai mới đi.
Quỳnh: Hoàng về dưới đó nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, còn nhớ những gì tớ nói hôm qua không?
Em: Tớ vẫn nhớ mà…
Quỳnh: Ừhm, thế thì tốt rồi. Hè lên đây mà tớ thấy gầy đi hay như nào đấy thì…
Em: Thì sao?
Quỳnh: Thì… lúc đó rồi Hoàng biết…
Nhắn tin với Quỳnh một lúc nữa thì em kêu đi chuẩn bị đồ, để mai còn về dưới quê nữa. Cơ mà thật ra là skype với gái, tội lỗi, tội lỗi quá…
Skype đến tận 11h hơn mới đi ngủ, gái bảo tầm trưa mai là gái về đến nhà rồi, mà tầm đó thì em cũng đang ở dưới quê rồi. Thế là hẹn gái chiều hôm sau đi chơi luôn, bù đắp những tháng ngày đã qua…
…
Sáng dậy tầm 8h, sắp xếp lại đồ đạc một lần nữa cho chuẩn men thì khoảng 9h, em chào bố mẹ để lên đường về quê, về với yêu thương lâu ngày chưa gặp của em… lại xách balô lên và đi, cuộc đời là những chuyến đi mà…
Theo lịch trình thì em ra đón xe bus để về, gần đến nơi thì nhờ thằng mặt loz Hiếu ra đón… xong về nhà nó ăn cơm luôn, hehe. Đến chiều định sang nhà gái cơ mà nghĩ lại thì thôi, em vẫn còn nhớ như in cái lần đối diện với nhạc phụ bên nhà…
Thế nên tạm hoãn việc sang nhà gái chơi lại, thay vào đó là để đến tối hẹn gái đi chơi thì hơn…
Tối đi tắm, thay đồ để sang nhà gái… lâu lắm mới gặp không biết gái có thay đổi gì không – Mới có 3 hay 4 ngày gì đó thì phải…
Em: Anh đến rồi đây, đang đợi ở cổng…
Trang: Hoàng vào nhà đi, đợi em tí.
Em: Trang làm gì thì làm đi, anh đợi ở đây cũng được mà.
Trang: Lần nào sang rủ em đi chơi Hoàng cũng đợi ở cổng không chán à?
Em: Không, hề hề.
Thực ra là em sợ vào nhà lại gặp phải bố mẹ gái thôi. Lần trước em đã thấy run lắm rồi @@!
Đợi một tí thì gái đi ra, lâu không gặp mà gái vẫn cứ nhí nhảnh ấy @@!
Em với gái lại lượn qua quán cf quen thuộc, có khi quán này thành quán quen của bọn em luôn rồi… gọi đồ uống xong gái bắt chuyện…
Gái: Sao lần nào Hoàng cũng đứng ngoài cổng đợi em thế?
Em: Ờ thì… ngoài đó mát @@!
Gái: Thế nhà em không mát à?
Em: Không phải, mà anh thích gió tự nhiên hơn…
Gái: Ờ, vậy lần sau có dịp gì ở nhà em thì anh cứ đứng ngoài đó nhá.
Em: Ơ, không. Tùy lúc thôi @@!
Gái: Tùy lúc là lúc nào = – =?
Em: Ờ, không biết nữa @@.
Gái: Đấyy, biết ngay mà!
Em: Trang biết cái gì?
Gái: Chứ không phải Hoàng sợ gặp bố mẹ em à?
Em: Sặc, làm gì có @@. – Dafug, gái hack não em à?
Gái: Chứ lần nào có bố mẹ em ở nhà, thì y như rằng Hoàng toàn đứng ngoài, em có thấy Hoàng vào bao giờ đâu?
Em: Em cứ nghĩ linh tinh @@.
Gái gườm gườm em rồi không nói gì nữa, em thật không ngờ khả năng quan sát của gái hay đến vậy…
Mà em còn nhiều thắc mắc về gia đình gái lắm, từ trước đến giờ em hỏi những điều ấy, mà lần nào gái cũng nói: “Từ từ rồi Hoàng sẽ hiểu”…
Em: À Trang này!
Gái: Sao thế Hoàng?
Em: Cho anh hỏi vài điều được không @@?
Gái: Ừm, Hoàng cứ hỏi đi.
Em: Lần trước anh vào nhà Trang xong gặp bác trai ấy…
Em: Lúc nói chuyện với bác, bác bảo là có việc muốn cảm ơn anh… là sao @@?
Gái cười cười rồi trả lời em…
Gái: À tại vì… mà sao anh tò mò thế?
Sặc, em đang chú tâm để nghe gái giải thích, thế mà gái lại troll em…
Em: Ơ kìa, thì Trang cứ nói đi. Anh đang nghe mà ~~
Gái: Hì hì ^^ – Cười hoài à…
Gái: Tại vì nhà em có một điều, mà năm nào vào ngày 14 – 3 bố em cũng phải thực hiện, hì ^^
Em: Là gì ấy @@?
Gái: Hoa hồng trắng ^^!
Em: Là sao cơ, anh vẫn không hiểu @@! – Thật sự là lúc gái nói em mới lờ mờ hiểu thôi.
Gái: Thì năm nào vào ngày 14 – 3 bố em cũng phải chuẩn bị hoa hồng trắng, chứ sao…
Em: Trang kể rõ hơn đi @@!
Thế mà gái bắt đầu kể cho em nghe về câu chuyện đấy, gái kể đến đâu em lại ngơ ra đến đây. Đại loại là thế này…
Chẳng là hồi trước khi bác trai cưa cẩm bác gái, thì cũng phải vất vả lắm mới thành công được, và đúng vào ngày 14 – 3 của cái năm nào đó rất lâu về trước.
Thì bác gái đồng ý nhận lời cầu hôn hay lời yêu của bác trai ấy. Thế là vào ngày 14 – 3 hàng năm, bác trai lại tặng bác gái một bó hoa hồng trắng, cũng coi như để kỉ niệm dịp đó. Các cụ ngày xưa cũng ghê gớm thật, cả lãng mạn nữa… mà ngày xưa các cụ đã biết đến Valentine trắng rồi à @@!?
Và cho dù vào ngày 14 – 3 hàng năm có bận thế nào, thì bác trai cũng sẽ dành thời gian ra để đi mua một bó hoa hồng trắng về với gia đình. Cơ mà may – rủi thế nào… hôm đấy bác trai lại có việc đi xa nhà nên không mua được, thế là mẹ con gái lại phải đi tìm mua. Cơ mà lại không mua được @@!
Và cũng đúng hôm đấy… em lại là người tặng cho gái một bó hoa hồng trắng vào cuối ngày. Vậy đấy, đôi khi người ta gọi đó là Định Mệnh! (ĐM)
Gái kể xong câu chuyện mà em thấy mình “vĩ đại” quá, chính em là người cứu nguy cho “bố vợ” một bàn thua trông thấy…
Giờ nhớ lại em mới hiểu được hết câu chuyện của ngày hôm đó…
Bảo làm sao mà gái lại vui đến thế khi nhận bó hoa hồng trắng từ tay em, cho dù nó chỉ là một bó hoa, cơ mà còn hơn tất cả những món quà em từng tặng gái – Chính gái nói thế!
Bảo làm sao mà “bố vợ” cần cảm ơn mình, hí hí ^^
Em: Còn nữa…
Gái: Còn gì nữa hả Hoàng?
Em: Trang… cảm thấy có tình cảm với anh từ bao giờ thế?
Gái: Hoàng hỏi lạ vậy ~~!
Em: Thì em cứ nói đii!
Gái: Thì… từ hôm đó đó…
Em: Hôm 14 – 3 á hả?
Gái: Ừa…
Em: Chứ những hôm trước đó thì là gì @@!
Gái: Thì là bạn… thân.
Em: Eo, mất công người ta theo đuổi bao nhiêu lâu… mà không bằng cả một bó hoa @@!
Em: Biết vậy tặng hoa ngay từ đầu có phải đỡ không…
Gái lườm em rồi nói…
Gái: Hoàng cứ nói linh tinh, không phải hoa bình thường đâu nhá… Và phải đúng người, đúng thời điểm chứ!
Eo, tự nhiên gái hung dữ thế @@!
Em: Sao hồi đó Trang có tình cảm với anh rồi, mà sao mấy lần anh ngỏ ý… Trang đều gạt đi thế T – T?
Gái: Ai bảo Hoàng mới vào đã làm người ta ghét rồi, ấn tượng đầu không tốt là thấy ghét rồii. Mà không hẳn là em yêu Hoàng ngay lúc đó đâu nhá!
Em: Chứ sao @@!?
Gái: Tình cảm cần được vun đắp dần dần, chính Hoàng nói thế còn gì.
Em: Ohm… anh nói vậy, cơ mà mấy lần ngỏ ý rõ ràng vậy mà Trang cứ tránh… làm anh sợ tỏ tình lần 3 mà thất bại, thì chắc anh không đủ tự tin nữa mất.
Gái: Hì hì, tại em cần thời gian suy nghĩ mà ^^
Gái: Mà Hoàng cũng đáng ghét lắm!
Em: Ơ… sao anh lại thành kẻ đáng ghét rồi @@?
Gái: Hoàng còn dám bày trò làm em… ghen nữa!
Em: Hề hề, tại mấy lần anh ngỏ ý mà không rõ thái độ của Trang… nên anh phải làm thế…
Gái: Hoàng có biết là, Hoàng làm thế khiến em nghĩ về Hoàng như nào không?
Em: Như nào @@?
Gái: Đáng ghét, tồi tệ, xấu xa, đểu giả… bla bla.
Ôi vãi lều ạ, không ngờ hồi đó gái nghĩ em có đủ tố chất… à mà còn thừa khả năng để trở thành một thằng Sở Khanh luôn @@!
Em: Thật á?
Gái: Thật!
Em: Chứ anh thấy hồi đó em cư xử với anh vẫn bình thường mà, có gay gắt lắm đâu?
Gái: Anh làm sao mà hiểu được tâm trạng của con gái = – =
Em: Ơ… thì em vẫn nói chuyện bình thường, vẫn đi chơi cùng anh…
Em: Nói chung là cư xử với anh vẫn như mọi khi, làm anh còn tưởng là em chỉ coi anh như một người bạn… và còn không biết ghen với người con gái khác chứ @@?
Gái: Ôi, đó là vẻ ngoài của con gái thôi anh. Cái quan trọng là nội tâm kia, à mà… em giải thích với anh làm gì cho mệt!
Gái: Đồ chậm hiểu, Hoàng nusiii!
Mặt em cứ đần thối ra cả chục phút, còn gái thì cứ ngồi đó tủm tỉm cười…
Ôi, người con gái tôi yêu… sâu sắc đến vậy sao???
Nói chuyện thêm một lúc nữa, tầm 22h kém thì bọn em ra về, hộ tống gái về đến tận nhà luôn… chào gái rồi đi về ngủ, hai đứa còn nhắn tin tới tận khuya mới đi ngủ nữa…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện