Em: Mai tớ sang đi học chung với Trang nhá?
Gái: Từ nhà Hoàng phải qua trường rồi mới đến nhà tớ mà?
Em: Ừm, sao đâu?
Gái: Ơ, thế thì mất thời gian chứ sao nữa. Sao Hoàng không vào trường luôn đi, mà còn qua nhà tớ làm gì nữa?
Em: Từ giờ hôm nào cũng vậy hết, tớ đang luyện để hôm nào cũng dậy sớm, hì hì.
Gái: Ôiii…
Em: Vậy có cho hem?
Gái: Tùy Hoàng thôi, tớ làm sao cấm được.
Em: Vậy mai tớ qua sớm nha!
Gái: Ohm…
Em: Trang ngủ ngon, mơ đẹp nhaaa.
Gái: You too.
Cất điện thoại rồi đi ngủ luôn, từ giờ sẽ luyện tập dậy sớm… và còn là để bắt đầu một kế hoạch nữa.
Sáng thứ 2 đẹp trời, vi vu trên em đạp điện thân thương đến nhà gái. Đi dọc đường thấy vài đôi thân mật nhìn gato vãi, cơ mà cũng được ngắm vài ẻm xinh tươi, hí hí…
Lan man một lúc thì cũng đến được nhà gái…
Em: Trang ơi dậy đii – Nhắn một tin cho gái biết là mình đến rồi.
Gái: Dậy sớm ghê ha?
Em: Thì tớ nói rồi mà, từ giờ hôm nào cũng vậy hết đó.
Gái: Hoàng đợi tí, tớ thay đồ đã.
Em: Ok sir ^^
Đang ngồi vắt vẻo đợi ẻm thì tự nhiên cổng mở, wtf… chẳng lẽ lại nhanh thế, hack speed à @@!?
Cơ mà hóa ra lại gặp ngay phụ huynh đi gank, chẳng hiểu sao hôm nay lại gặp nữa…
Em: Dạ cháu chào bác. – Gặp cái chào đón đầu luôn.
Nhạc phụ: Ừm, Hoàng hả?
Em: Dạ.
Nhìn nhạc phụ mặc vest phong độ quá… gần bằng phụ thân nhà em…
Nhạc phụ: Sang rủ Trang đi học à, vào nhà đi cháu.
Em: Vâng ạ. – Lại tò tò dắt xe vào nhà, ngại quá cơ.
Nhạc phụ: Cháu đợi tí nhé, chắc con bé đang chuẩn bị đấy.
Em: Dạ, không sao đâu ạ. – Cảm thấy lễ phép.
Nhạc phụ: Bác có việc phải đi rồi, cháu ngồi chơi nhé.
Em: Dạ vâng ạ.
Hình như cứ gặp phụ mẫu tương lai là em bật “auto: Dạ, vâng” hay sao ấy…
Bây giờ em mới để ý thấy mẹ gái từ trên tầng đi xuống, cũng mặc bộ vest nữ luôn.
Em: Dạ cháu chào hai bác ạ.
Mẹ gái cười cười rồi gật đầu chào lại em, chắc lúc nãy bác trai ra mở cổng để chuẩn bị đi làm. Hình như gái được thừa hưởng nét đẹp của mẹ. Nhìn chẳng có vẻ gì là nhạc mẫu đã 4x cả @@
Ra đóng cổng hộ phụ mẫu tương lai rồi vào nhà đợi gái tiếp, phải đợi thêm 10p nữa thì gái mới xong. Khóa cửa cẩn thận rồi hai đứa lại đi song song đến trường…
…
Hôm sau cũng như thế, cũng dậy sớm rồi đi sang rủ gái đi học. Cơ mà lần này căn giờ hai bác đi làm rồi mới dám sang, chẳng hiểu sao em cứ ngại khi gặp phụ huynh gái ấy…
Gái: Tưởng Hoàng hôm nay không đến chứ.
Em: Sao thế được, quyết tâm lần này cao lắm nhee.
Gái: Oh, chắc được 1 tuần ha?
Em: Rồi Trang xem.
Gái cười cười xong im luôn…
Sáng thì đi học trên trường, chiều thì sang nhà gái học…
Em: Dạo này thi nhiều quá, chẳng biết đâu mà ôn @@!
Gái: Thi Hoàng cứ học thuộc hết đi, không thừa đâu mà lo.
Em: Biết vậy, cơ mà còn phải học mấy môn khác chứ?
Gái: Thì có mấy môn thôi mà, có gì đâu mà nhiều?
Em: Tại tớ… học chậm T – T…
Gái: Ôi dồi, thế ai đi chơi cho mà học chậm?
Em: Ơ thì thỉnh thoảng tớ mới đi chơi tí thôi mà.
Gái: Có thật là thỉnh thoảng không?
Em: Ờ thì… chắc vậy @@~
Gái: Hừm… liệu mà học hành hẳn hoi đi nhá. Bác gái giao ông cho tôi rồi đó.
Em: Mẹ tớ nói đùa đấy, Trang tin làm giề.
Gái: Ờ, vậy gọi điện hỏi lại cho chắc vậy. – Gái rút điện thoại ra bấm bấm.
Em: Ế ế, này… tớ đùa thôi mà.
Gái: Hừ, từ giờ thời gian rảnh thì ở nhà mà tự học hành, ôn bài cho hẳn hoi nhé.
Gái: Còn nếu cảm thấy không tự giác được thì để tôi kèm.
Em: Ơ…
Gái: Ơ cái gì?
Em: Trang kèm kiểu gì @@!?
Gái: Một là Hoàng sang đây học chung, tớ kèm.
Gái: Hai là để tớ sang đó, coi Hoàng học.
Em: Ngày thì thế, vậy còn tối thì sao @@!
Gái: Sao là sao, Hoàng muốn sao?
Em: Thế còn tối tớ làm gì…
Gái: Ơ, thế mọi hôm tối thì Hoàng làm gì?
Em: Thì tối về tớ ôn bài học trên lớp thôi.
Gái: Ừ, thì bây giờ cũng thế. Có gì đâu mà thắc mắc?
Em: Cơ mà cả ngày được Trang kèm học, tối lại không được gặp nữa… thấy nhớ T – T…
Gái: Ờ, thế thì tối tớ giao thêm bài tập, để Hoàng làm cho hết nhớ nhé?
Em: Ơ thôi, thế tớ tự học được rồi…
Gái: Hừm, cứ nói đến học là lại bắt đầu tránh…
Gái: Vậy Hoàng có còn muốn năm sau học tiếp ở đây nữa không đấy?
Em: Muốn chứ… mà sao @@!?
Gái: Muốn mà sao nhắc đến học hành Hoàng cứ tránh thế?
Em: Ơ thì… có phải tớ tránh đâu T – T…
Gái: Hoàng muốn làm gì thì làm, cuối năm học lực trung bình thì biết, còn tớ chỉ nói thế thôi!
Nhìn mặt gái cứ hậm hực, kiểu như giận hay sao ấy.
Em: Thì… cũng từ từ chứ…
Gái: Từ từ đến bao giờ nữa? Còn hơn tháng nữa là kết thúc năm học rồi, Hoàng còn muốn từ từ đến bao giờ?
Em: Mà tớ cũng học hành hẳn hoi mà, mấy bài kiểm tra gần đây có bài nào dưới trung bình đâu…
Gái: Ừ, đó là mấy bài gần đây, còn học kì 1 thì sao?
Mấy bài kì 1 em có kém thật, thế nên im lặng luôn. Chẳng dám mở mồm ra nữa @@!
Gái: Rồi, giờ Hoàng có muốn ở lại đây học tiếp năm nữa không? Trả lời tớ đi?
Em: Có!
Gái: Ừm, vậy giờ cố gắng đi. Còn hơn tháng nữa thôi, nhưng mà chăm thì vẫn được…
Em: Ừm, tớ biết rồi.
Gái: Thật chứ?
Em: Thật…
Gái: Hoàng đừng làm tớ thất vọng là được.
Em: Ừm…
Bị gái nói cho một loạt từ nãy đến giờ, chẳng dám nói là gái nhiều lời đâu. Vì có quan tâm thì gái mới nói, em cũng xác định là phải học hành tử tế để cuối năm lấy kết quả về chứng minh cho bố mẹ em thấy rồi.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện