Em: Con chào bố mẹ.
Bố: Ừm.
Mẹ: Cầm cái này vào nhà đi Hoàng.
Mẹ em đưa cho em hai túi đồ, nhìn qua hình như là thức ăn @@!
Vào nhà ngồi nghỉ một lúc thì mẹ em gọi vào bếp…
Mẹ: Thế nào, tuần trước mẹ bảo gì còn nhớ không?
Em: Dạ có @@!
Mẹ: Ừm, rồi hỏi bạn có rảnh không thì qua đón sang đây đi.
Em: Dạ, tầm 9h30 con đi, mẹ làm gì gấp thế @@!
Mẹ: Ơ thế không hỏi trước đi còn gì, chẳng may bạn mày lại bận rồi sao?
Em: Con biết rồi mà mẹ…
Lại chạy ra ngoài lấy điện thoại gọi cho gái…
Em: Anô, Trang làm gì ấy?
Gái: Tớ đang xem film thôi, có làm gì âu.
Em: Ờm, thế tí 9h30 tớ qua đón Trang nhá?
Gái: Cũng được, thế tớ đi chuẩn bị đã.
Em: Ừa, cứ bình thường thôi cũng được. Không cần cầu kì quá đâu @@!
Gái: Ừm, tớ biết mà.
Nói xong gái tắt máy luôn, đợi khoảng 9h30 em qua nhà đón gái. Đến nơi thì bấm chuông rồi đợi một tẹo…
Gái đi ra mở cổng cho em luôn, kêu vào nhà ngồi đợi. Mà em thấy nhà gái hôm nay có xe, chắc bố mẹ gái đang ở nhà… OMG @@!
Gái: Hoàng vào nhà, đợi tớ tí rồi mình đi.
Em: Ơ, thôi tớ đợi ở đây cũng được rồi.
Gái: Sao thế được, tớ còn chưa chuẩn bị xong… Hoàng vào nhà đi.
Em: Không cần cầu kì lắm đâu mà, Trang như này cũng được rồi @@!
Gái: Ơ thế Hoàng có vào không?
Em: Mà… bố mẹ Trang hôm nay ở nhà hở @@!?
Gái: Ừm, hôm nay chủ nhật mà. Ơ… mà Hoàng không chịu vào nhà là vì thế hả?
Em: Không phải, tại… ngại mà.
Gái: Ôi dồi, có gì âu… tí tớ cũng sang nhà Hoàng nữa mà.
Em: Ohm…
Thế là em lại dắt xe vào nhà, sắp gặp bố mẹ vợ tương lai rồi… hồi hộp quớ đi à. Đi vào thì thấy bố gái đang ngồi ở ghế xem TV, nhìn bác trai chắc khoảng 4x… vẫn còn phong độ lắm, còn bác gái thì chưa thấy đâu @@!
Em: Dạ, cháu chào bác.
Bố vợ: Ừ, bạn Trang hả? Ngồi đi cháu.
Em: Dạ, vâng ạ.
Quay sang thì thấy gái cười với em một cái xong chạy lên tầng, lần này gái cười với em mà sao em chẳng thấy vui gì hết… lần đầu gặp bố mẹ vợ run vãi…
Em thì cứ ngồi im, chẳng dám ho he gì cả…
Em: Ấy, bác để cháu tự lo ạ.
Bố gái cầm lấy bình nước định rót nước cho em, em nói thế cơ mà bác trai cười cái rồi vẫn rót nước vào cốc cho em…
Bố vợ: Uống nước đi cháu.
Em: Dạ, cháu xin.
Bố vợ: Tên Hoàng nhỉ?
Em: À, dạ… dạ. – Sao bố gái biết tên em @@!
Bố vợ: Việc học hành trên lớp thế nào, tốt không cháu?
Em: Dạ, việc học cháu vẫn tốt ạ.
Bố vợ: Ừm, thế thì tốt, cháu đang học chung với Trang hả?
Em: Vâng, cháu học chung lớp với Trang ạ.
Bố vợ: Ý bác là: Cháu là người vẫn hay đi học thêm cùng với Trang à?
Em: Ơ… dạ, vâng ạ @@!
Em hơi bất ngờ vì tự nhiên bác trai lại biết chuyện đấy @@!
Bố vợ: Cháu không cần ngạc nhiên thế, hai bác thì đi công việc suốt, không có nhiều thời gian ở nhà. Nhưng mà cũng không hẳn là không quan tâm đến Trang.
Bố vợ: Lần nào bác về, có chuyện gì nó cũng mang ra nói với bác hết.
Em: Dạ.
Bố vợ: Kể cả chuyện giữa cháu và nó cũng thế, bác biết cháu có lý do để quan tâm nó.
Em: Ơ, dạ nhưng… @@!
Bố vợ: Ngày xưa bác cũng thế thôi, nhưng mà đấy là việc của vài năm sau chứ không sớm như bây giờ!
Em: Vâng…
Bố vợ: Tuổi của bọn cháu bây giờ hãy cứ lo học hành đã, còn những cái khác thì để sau hãy tính, cháu hiểu không?
Em: Dạ, vâng…
Em thì chỉ dám ngồi nghe, dạ hoặc vâng chứ chẳng dám nói gì… em bị áp vía hoàn toàn rồi T – T…
Bố vợ: Nhưng bác cũng phải cảm ơn cháu một việc đấy.
Em: Ơ, việc gì thế ạ?
Bố vợ: Thế Trang không kể gì cho cháu à?
Em: Dạ không… @@!
Bố vợ: Ồ, thế thì chưa đến lúc thôi…
Em: Ơ, dạ.
Nói đến đấy thì bác trai cười cười xong không nói gì nữa, em lại bị tò mò rồi. Bố con gái sao lại cứ có kiểu bí ẩn thế nhỉ @@! Bố gái lúc đầu thì mặt nghiêm túc lắm nhé, hồi sau nói đến cái chuyện cảm ơn gì gì đấy thì lại cười, xong vui tính lên hẳn… cơ mà em lại bị tò mò, không biết cái mà bác trai nói là gì, có chuyện gì Trang chưa nói với em nhỉ @@… Ôi dồi ôii…
Ngồi nói chuyện qua lại về việc học hành thì gái đi từ trên tầng xuống, không biết gái chuẩn bị gì mà lâu thế, làm em bị bác trai quay như quay dế @@!
Em: Dạ cháu xin phép ạ.
Bố vợ: Ừm, đi cẩn thận nhé.
Gái: Con chào bố, con sang nhà bạn ạ.
Chào xong thì em té luôn, mà nhìn gái cũng vẫn thế chứ có gì khác với lúc em đến đâu mà chuẩn bị lâu thế. Có khác là bộ quần áo với chút son hồng thôi @@!
Gái: Tí Hoàng rẽ vào chỗ siêu thị gần nhà nhé.
Em: Ơ, để làm gì?
Gái: Tớ mua ít hoa quả.
Em: Ôi dồi, cần gì đâu mà?
Gái: Tớ bảo vào thì Hoàng cứ vào đi.
Thế là lại rẽ vào để gái mua ít hoa quả, gái của em cứ cầu kì quá cơ…
Về đến nhà em thì tầm 10h rồi, vào đến nhà thì thấy bố mẹ em đang ngồi xem TV ở ngoài phòng khách…
Gái: Cháu chào hai bác ạ.
Mẹ: Ừm, cháu ngồi đi.
Mẹ: Hoàng lấy nước mời bạn đi còn gì?
Em: Vâng @@!
Mẹ: Cháu hay kèm Hoàng học nhỉ?
Gái: Dạ, bọn cháu học chung thôi ạ.
Mẹ: Ừm, hai bác thì không ở đây nên việc học của nó hai bác cũng không kiểm soát được.
Mẹ: Trên lớp nó có nghịch lắm không hả cháu?
Gái: Dạ, Hoàng học cũng được mà chỉ hơi nghịch tí thôi ạ.
Em: Ơ, tớ làm…
Mẹ: Ngồi im, để mẹ nói chuyện với bạn.
Đang định giải thích thì bị mẹ em chặn họng, đã thế gái còn cười cười em mới buồn chứ…
Mẹ: Nhờ cháu để ý nó giúp bác nhé, thằng này nó nghịch lắm.
Gái: Dạ vâng.
Ngồi nói chuyện thêm một tí thì mẹ em kêu đi chuẩn bị bữa trưa…
Mẹ: Ừm, thế cháu ngồi chơi, nói chuyện. Bác đi chuẩn bị bữa trưa đã.
Gái: Dạ, bác để cháu làm giúp ạ.
Mẹ: Ừm, thế cũng được, vào đây với bác…
Thế là mẹ em với gái đi vào bếp, được 5 phút thì hai người đi ra…
Em: Mẹ đi đâu đấy ạ?
Mẹ: Đi mua đồ ăn về làm thêm chứ đi đâu.
Em: Ớ, mẹ để con đi với, con xách đồ cho, hí hí…
Mẹ: Hay nhỉ, mọi lần mày có bao giờ đòi đi cùng mẹ đâu?
Em: Dạ, thì giờ con đi xách đồ cho mẹ nè?
Em lại le ve xin một chân đi theo xách đồ.
Gì chứ, không thể để mẹ em đi riêng với gái được. Biết đâu mẹ em lại nói gì không tốt về em với gái thì khổ @@!
Đi ra cái siêu thị gần nhà thôi, mẹ em với gái đi trước, còn em thì đi theo ngay sau. Vào đến nơi thì hai người chọn cả một đống đồ, chỉ tội em đi sau đẩy xe hàng thôi @@!
Em: Sao mẹ mua lắm đồ thế T – T?
Mẹ: Có gì mà nhiều, mày bảo xin đi theo xách đồ cho mẹ mà?
Em: Dạ, dạ… không có gì đâu ạ.
Cứ mỗi lần em bị mẹ em chặn họng như thế là gái lại cười cười kiểu như muốn trêu em ấy…
Cuối cùng là mua xong đồ thì em hai tay xách hai túi đồ to đùng, khổ vãi. Xách được về đến nhà thì muốn gãy cả tay @@!
Được cái là về đến nơi thì được nghỉ ngơi, chỉ việc đợi ăn cơm do mẹ với gái nấu thôi, hehe =))
Cơ mà cũng không thể lơ là được, lại vào trong bếp le ve quanh đấy tiếp. Phải đề phòng…
Khoảng tầm 12h trưa được ăn rồi, đủ các thể loại món luôn…
Thịt bò xào, sườn xào chua ngọt, trứng chiên, vịt quay, canh trứng, nộm, nem… bla bla…
Lâu lắm rồi không được nhiều món ngon như này, gái với em ngồi một bên, bố với mẹ em thì một bên… cơ mà mẹ em toàn gắp đồ ăn cho gái, mà gái thì chẳng ăn mấy… khổ mỗi em phải tự gắp lấy thôi, gái thỉnh thoảng cũng quay sang gắp cho em. Cơ mà em không được phụ huynh chăm sóc nên cứ thấy gato thế nào ấy, huhu.
Ăn xong nghỉ một tẹo thì gái với mẹ em gọt hoa quả, ra phòng khách ngồi nói chuyện…
Mẹ: Bao giờ rảnh thì lại sang đây ăn cơm với bác Trang nhé?
Gái: Vâng ạ ^^
Mẹ: Mà cháu để ý giúp bác thằng Hoàng nhé, không có nó ở đây nghịch lắm.
Gái: Dạ, nhưng Hoàng có chịu nghe lời cháu đâu.
Em: Ơ…
Mẹ: Ơ với anh cái gì?
Mẹ: Cháu cứ rèn nó cho bác, muốn làm gì cũng được. Bác ủy quyền cho cháu, mà nó không nghe thì cứ gọi cho bác nhé.
Gái: Dạ, cháu nhớ rồi.
Sặc, wtf…… Mẹ em với gái trao đổi số điện thoại lúc nào mà em không biết vậy nè???
Đã thế gái còn quay sang cười trêu tức em nữa, gì nữa vậy ông trời ơi??
Mẹ: Mà chiều cháu có bận gì không, ở đây ăn cơm với bác luôn rồi về?
Em: Ơ, con tưởng chiều bố mẹ lên nhà rồi?
Mẹ: Sao mày cứ lanh chanh thế nhỉ?
Gái: Dạ, nhưng chiều cháu phải về nhà rồi ạ.
Mẹ: Ừm, thế để dịp khác nhé?
Gái: Vâng ạ.
Ngồi nói chuyện tí nữa thì em mang gái đi chơi, còn bố mẹ em thì phải sang bên nhà thờ họ.
Em: Trang thấy bố mẹ tớ như nào?
Gái: Thoải mái, vui tính ^^
Em: Tại có Trang thôi, chứ khi không có thì mẹ tớ ghê lắm @@
Gái: Á à, tí mách bác gái nhé?
Em: Eo…
Gái: Hì, thế còn bố tớ thì sao?
Em: Hừm… chẳng biết nói sao nữa @@!
Gái: Sao thế?
Em: Thì hồi sáng bị quay như quay dế nên chẳng biết gì nữa @@!
Gái: Bố tớ thế thôi chứ quan tớ lắm ^^
Em: Ừm, bác trai có vẻ tâm lý nhỉ?
Gái: Hì…
Em: Mà sáng nay bác trai bảo là có một việc cần cảm ơn tớ là sao?
Em: Tớ hỏi là việc gì thì bác bảo là: Trang chưa nói với tớ à?
Gái: Hừm, việc gì nhỉ…
Gái ngồi suy nghĩ một lúc rồi nói…
Gái: À, chưa đến lúc để Hoàng biết thôi ^^
Lại là câu “chưa đến lúc thôi” – Một ngày mà em được nghe câu này đến hai lần và từ cả hai bố con gái??
Ngồi nói chuyện thêm một tí với gái rồi đưa gái về nhà, lần này em chẳng dám vào nhà uống nước nữa. Sáng nay em uống no nước rồi…
Về đến nhà thì bố mẹ em chưa về, lên nhà lăn đùng ra ngủ…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện