Em: Con chào bố mẹ, mới về ạ?
Mẹ: Ừm, tuần nào cũng dậy muộn thế?
Em: Dạ, dạo này bận học ạ – Em phịa bừa lý do, chẳng nhẽ bảo đêm nào con cũng bị mệt.
Mẹ: Lúc nào chẳng lý do!
Mẹ: Mà còn chuyện mời bạn học đến nhà ăn cơm thì như nào rồi?
Em: Ơ, bạn nào ạ?
Mẹ: Thì cái đứa học cùng nhóm đấy thôi?
Em: Ơ, à mà người ta bận rồi mẹ!
Mẹ: Mẹ dặn mày từ tuần trước là tuần này bố mẹ về thì dẫn sang mà?
Em: Ơ, nhưng mà bạn ấy bận rồi mà mẹ @@!
Mẹ: Ừm, thế khi nào người ta rảnh thì rủ sang đó?
Em: Nhưng mà hình như chủ nhật bạn ấy không có thời gian rảnh hay sao ấy ạ!
Mẹ: Sao mày biết tuần nào người ta cũng bận?
Em: Ờ thì bạn bảo là tuần nào cũng phải về quê mà @@!
Mẹ: Về suốt à?
Em: Dạ vâng!
Mẹ: Thì hôm nào bảo bạn chừa ra một buổi qua đây!
Em: Cái gì ạ?
Mẹ: Mẹ bảo là hôm nào mời bạn qua đây một buổi, để mẹ làm cơm cảm ơn người ta!
Em: Ơ… nhưng mà… có cần thiết làm thế không mẹ?
Mẹ: Cần!
Em: Ẹc, vâng T – T…
Chẳng hiểu sao, mẹ em lại muốn gặp gái đến thế nữa @@!
Em không muốn mẹ em gặp gái vì sợ mẹ em nghĩ linh tinh, lại thành ra nhiều vấn đề lắm… cơ mà xem như lần này phải gặp thật rồi @@!
Tuần sau bố mẹ em lại về nữa rồi… huhu…
…
Sáng thứ 2 đến trường chuẩn bị chào cờ, thấy gái hôm nay tươi tắn quá cơ… chạy ra chào hỏi vài câu rồi lại đi chuẩn bị ghế cho lớp chào cờ.
Đến trưa về thì chạy qua nhà thằng Ninh, lớp em tuần trước có thống nhất là làm cổng trại và cắm trại thử ở nhà nó, vì nhà nó đất rộng nhưng tội cái là hơi xa trường thôi…
Tre để làm cổng, bạt để cắm trại thì mang đi đặt người ta làm hộ. Còn đâu thì bọn em chỉ phải mang về rồi lắp lại thôi, nói chung là cũng nhàn với dễ. Tội mỗi là em toàn phải làm còn chúng nó thì ngồi hóng với chỉ đạo linh tinh…
Định chạy qua rủ gái đi chung cho nó tình cảm, nhưng mà em lại phải đi trước để làm với tụi con trai, còn gái thì đi sau với đám con gái. Mà lên đến nơi thì ngồi chơi cả lũ với nhau rồi đợi người ta mang đồ cho, chứ có làm gì đâu mà bắt đi sớm…
Đợi mãi người ta mới mang đồ cho để làm, làm một tí lại chạy ra chỗ gái le ve… bị bọn con gái trêu hoài mà kệ, mặt tao chai mẹ rồi, chúng mày muốn nói gì thì tao cũng kệ.
Em: Trang làm gì thế?
Gái: Ơ, tớ đang cắm trại đây Hoàng không thấy à mà hỏi?
Em: Cắm được không, hay để đấy tớ làm cho?
Gái: Thôi, ông đi ra làm cái cổng trại đi kia, cắm trại này dễ mà.
Em: Kệ, để bọn nó làm rồi tí tớ ra cũng được.
Gái: Lười, muốn trốn việc thì cứ nói đii.
Em: Ơ, thật mà.
Em: Không tin Trang đưa đây tớ làm cho?
Hoa: Đây này, bạn Hoàng ra đây làm hộ tớ cái. Khổ quá, mãi chưa căng xong dây?
Cái Hoa nó thấy em cứ lân la quanh gái nên trêu, đậu xanh nó. Gái cười cười rồi đi dựng trại tiếp… còn em thì lại chạy về lắp cái cổng, cứ vừa làm vừa chơi nên mãi mới xong được 1/2…
Hôm sau lại như thế, sáng đi học xong thì đến trưa về ăn cơm rồi lại đi xe sang nhà thằng Ninh làm trại. Cơ mà hôm đấy bị mưa, nên cả lũ cứ lân la mãi không làm được gì. Cuối cùng thì vẫn phải bê cổng trại với đống tre ra rồi cả lũ xúm vào làm chung, làm mãi thì cũng xong được cái cổng. Đến phần chuẩn bị thức ăn, nước uống để phục vụ cho hai ngày cắm trại. Phần này thì được giao cho mấy bạn nữ thực hiện, còn về phần cổng trại với phông bạt thì bọn em lo…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện