Bố: Hoàng ra đây bố nói chuyện!
Em: Dạ…
Đi từ từ xong ngồi xuống ghế… lại chuyện học hành đây mà.
Bố: Con học hành kiểu gì mà sao điểm tổng kết các môn kém thế?
Thực ra là cũng không kém lắm… 6, 2 hay sao ấy…
Em: Dạ… con không biết ạ ~~
Xong bố em ngồi nói một hồi… và chốt lại là sẽ thuê gia sư về dạy cho em…
Và bắt đầu học kì 2… cứ mỗi tuần 3 buổi Toán và 3 buổi Văn…
Học được tầm 1 tháng thì em có tiến bộ rõ rệt… bằng chứng là vào một hôm kiểm tra 15p.
Cô Toán: Các em gấp sách vở vào… cô sẽ cho làm bài kiểm tra 15 phút.
Thế là cô giáo phát đề… đợt đó em ngồi bàn cuối cùng trong góc lớp, nên tờ đề em nhận được cũng là tờ cuối cùng… trong khi em đang đọc đề thì cả lớp nó đang đặt bút làm rồi. Đọc qua đề cái… đề dễ ợt, cười khẩy cái rồi đặt bút làm luôn…
Hình như là 2 bài Toán Đại Số tính trung bình cộng thì phải…
Em làm trong vòng có 8 phút cả 2 bài… đọc lại bài cái rồi lên nộp luôn… xong đầu tiên cả lớp nhé…
Lúc em đi lên nộp bài mà cả lớp chúng nó cứ nhìn em chằm chằm, cô giáo cũng nhìn. Tưởng em không làm được nên nộp bài sớm cơ, tại kì 1 em học toán như: Beep… nộp xong thì em về chỗ ngồi. Nhìn lên bàn giáo viên thì thấy cô giáo đang xem bài làm của em, cô cười cười rồi đặt bút ghi điểm luôn… đã thế còn bảo:
Cô Toán: Hôm nay lạ nhỉ, Hoàng lại làm nộp bài đầu tiên cơ đấy… mà lại đúng hết chứ có phải sai đâu.
Cô nói xong cái thì cái mặt em cười toe toét luôn, kiểu như vừa được mẹ cho tiền ấy các bác ạ. Đã thế cả lớp nó quay lại nhìn em bằng ánh mắt ngưỡng mộ, phê vãi…
Cái này thì em nhớ rõ nhất trong những năm học cấp 2, vì có dễ gì đâu để mà từ 1 thằng học dốt toán gần nhất lớp, lại đùng một cái làm xong bài kiểm tra đầu tiên trong lớp… mà lại đúng hết, tuy là bài 15p thôi nhưng cảm giác sướng lắm ^^!
Về nhà khoe với bố em thì bố em chỉ cười rồi bảo phải cố gắng hơn… rồi cứ thế những ngày sau lại tiếp tục học thêm và lên lớp giải mấy bài toán mà tụi bạn không giải được. Gần như là giữa học kì 1 với kì 2 em thay đổi 180 độ… môn Toán kiểm tra miệng với lên bảng toàn 9 – 10, cơ mà mỗi môn toán là thay đổi nhiều nhất… mấy môn kia cũng tầm tầm 7 – 8 thôi. Rồi đến một hôm kiểm tra toán 1 tiết…
Đang chăm chú làm bài thì đứa bàn bên cạnh quay sang hỏi bài…
Nó: Hoàng ơi… Hoàng!
Em: Ơi, gì thế?
Nó: Cậu đề mấy thế?
Em: Đề 2 sao thế?
Nó: Ấy… Câu 5 làm như nào thế? Chỉ tớ với?
Em: Oh… đợi tí tớ làm xong rồi tớ chỉ cho.
Nó: Ừm… nhanh lên nhá.
Ngồi hí hoáy làm nốt bài… làm xong nhìn đồng hồ thì còn 15p nữa… quay sang thì thấy con bé đang nhìn em bằng ánh mắt thân thương hết sức. Lại hí hoáy chép câu cuối rồi ném cho nó…
Nó: Cảm ơn nha!
Nói rồi nó cầm tờ giấy em đưa rồi chép… còn em thì ngồi xem lại bài… được một lúc thì trống đánh hết giờ… ra chơi đang đứng ngoài hành lang thì con bé ra vỗ vai!
Nó: Này… nãy cảm ơn cậu nha!
Em: Ừm… không có gì đâu, bạn bè mà!
Nó: Oh… mà câu đó cậu làm đúng không thế?
Em: Xin lỗi nha… lúc xem lại thấy sai cơ mà hết giờ nên không kịp nói cậu, híc. – Em lại cái mặt buồn buồn trả lời nó!
Nó: Ôi… vậy là mất điểm hả. – Nhìn mặt nó mếu mếu mà em éo nhịn được cười…
Em: Hahahaa…
Nó: Ơ… cậu cười gì thế? – Mặt ngây thơ hỏi em…
Em: Tớ đùa thôi… câu đó đúng mà!
Nó: Thật hả? – Nó cười cười rồi hỏi lại em.
Vừa nãy mặt mếu mếu xong giờ tự nhiên lại cười, nhìn dễ thương vãi… cơ mà em vẫn cứ thấy buồn cười…
Em: Ừa… haha.
Nó: Vậy là cậu trêu tớ nãy giờ hả?
Vãi… lại còn hỏi câu đấy nữa, éo biết ngây thơ thật hay giả vờ nữa.
Em: Hì hì, đùa tí cho vui ^^!
Nó: Hừm… sau không chơi đùa kiểu đó nha! Làm tớ tưởng mất điểm câu đó rồi chứ.
Em: Hầy… có 2 điểm thôi mà?
Nó: 2 hay 1 thì cũng là điểm đó.
Nghiêm túc vãi cả gái…
Em: Ừm… thôi vào lớp đi, đánh trống rồi kia.
Nó: Ờ… dù sao cũng cảm ơn cậu nha.
Nói rồi em với nó cùng đi vào lớp…
Học cùng nhau đến bây giờ là 1 năm rưỡi rồi, mà giờ em mới để ý là trong lớp mình có một đứa như thế…
Sau hôm đấy thì 2 đứa cũng hay trao đổi bài… nó giúp em văn còn em giúp nó toán. Nói chung là giúp qua lại nhau thôi… rồi thân thiết từ lúc nào không biết. Hay xuống căn tin với nhau… trên lớp cũng hay nói chuyện nữa, rồi bọn trong lớp lại gán ghép, bla bla… à “nó” tên là: Quỳnh… nhé các bác…
Quỳnh: Hoàng học thêm Toán ở đâu thế, cho tớ đi học với?
Em: Tớ học thêm gia sư ở nhà!
Quỳnh: Hoàng cho tớ qua học chung với được không?
Em: Quỳnh biết nhà tớ không?
Quỳnh: Tớ không. – Làm cái mặt ngây thơ.
Em: Thế Quỳnh đi học tối được không?
Quỳnh: Chắc là… không. – Mặt ngây thơ part 2…
Em: Oh… đó. Vậy sao học chung?
Quỳnh: Ờ… vậy là không được hả?
Em im im không nói gì, nhà không biết thì có thể chỉ… còn đây thì em chỉ học tối thôi… mà nó thì không đi được. Vậy là thôi chứ sao!
Quỳnh: Hay là… mình học nhóm đi, được không?
Em: Là sao cơ?
Quỳnh: Là như này nhé… Hoàng học thêm xong về dạy lại tớ. Được không?
Em: Dạy Quỳnh á?
Quỳnh: Oh… thì Hoàng chỉ tớ toán rồi tớ chỉ Hoàng văn, được khong?
Em: Ừm… thế cũng được. Mà học ở đâu?
Quỳnh: Hôm thì nhà tớ, hôm thì nhà Hoàng… được khong?
Em: Ừm… vậy cũng được!
Lúc đó em vẫn bé nên có biết gì đâu… nó nói sao thì em làm vậy. Mà cũng không hẳn là không biết gì…
Rồi đến tuần sau thì bắt đầu 2 đứa học chung với nhau… hôm đầu tiên.
Em: Nay học ở đâu hả Quỳnh?
Quỳnh: Ừm… qua nhà tớ đi, rồi mai học nhà Hoàng nha.
Em: Ừm… mà tớ không biết nhà Quỳnh.
Quỳnh: Thì chiều nay 2h Hoàng đến trường rồi mình ra đón, được không?
Em: Ok, giờ về nha. Chiều 2h nhé.
Quỳnh: Ừa… chào Hoàng.
Thế là em lại đạp xe về… ăn cơm xong rồi nghỉ tí 2h lại qua trường đợi nó ra đón. Mà cũng đúng giờ ghê, đúng 2h thì nó ra đón em… nhà nó đi cũng không xa lắm. Đến nhà thì bố mẹ nó không có ai ở nhà cả, chắc đi làm hết…
Em: Ủa… bố mẹ Quỳnh đi vắng hả?
Quỳnh: Ừm… bố mẹ tớ đi làm rồi. Giờ học luôn hả Hoàng?
Em: Ừm… chứ gì nữa. Mà học ở đâu thế?
Quỳnh: Lên phòng tớ học đi, dưới này đâu có bàn.
Đệt… đợt ý em thề là nó bảo gì em cũng nghe. Mà chẳng hề có 1 tí suy nghĩ đen tối nào…
Lên phòng thì thấy phòng em nó toàn màu hồng… đúng là con gái có khác. Đã thế còn dán mấy tấm hình hello kitty với hoạt hình pokemon mới ghê chứ…
Lấy sách vở ra rồi ngồi học… buổi đầu tiên có thế thôi… em chỉ cho nó cách giải với cách học thuộc công thức rồi làm bài tập. Chẳng có gì đen tối cả…
Hôm sau thì đến lượt nó dạy em… cũng như hôm trước, em đợi nó ở cổng trường rồi dẫn nó về nhà.
Đến nhà em thì em lại dẫn nó lên phòng học, phòng em thì có 2 màu vàng nhạt với trắng tinh… không dán gì hết, quần áo thì cất tủ với treo trên mắc treo chứ không bừa bộn như bây giờ đâu…
Xuống lấy 2 cốc nước lên rồi bắt đầu lấy sách vở ra học… hôm nay thì đến lượt nó làm trùm…
Nó đưa cho em mấy bài tập viết văn… với lý do là chữ em xấu nên cần luyện viết…
Quỳnh: Chữ Hoàng xấu quá, luyện viết đi.
Em: Vậy được rồi mà… luyện chi?
Quỳnh: Được gì mà được… Hoàng còn nhớ bài kiểm tra đợt trước không?
Thế là em phải ngậm ngùi nhớ lại… bài mà em nhắc nó đó các bác. Em nhắc nó mà nó được 10 còn em thì 9 vì cái tội là chữ em xấu…
Có bác nào bị trừ điểm vì chữ xấu thì điểm danh cái?
Thế là lại luyện viết… thực ra là chép 1 bài văn trong SGK rồi thì làm bài tập làm văn…
Sự việc học – hành cứ như vậy diễn ra… sáng học trên lớp còn chiều học chung!
Đến hôm học Toán thì em là boss… tha hồ hò hét nó!
Còn hôm học Văn thì nó là trùm… tha hồ mà hành hạ em…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện