Lật chăn ra chui vào wc… người vẫn còn hơi mệt, dư âm trận tối qua…
Xuống nhà thì thấy mẹ đang làm cơm trong bếp, thôi đợi ăn trưa luôn một thể chứ giờ này còn ăn sáng gì nữa…
Ăn trưa xong ngồi nghỉ một tí rồi chuẩn bị dọn nhà, dọn từ tầng 3 xuống tận 1 cũng mệt phết đấy… nhưng mà em có “cộng tác viên” nên cũng không phải làm nhiều lắm…
Đang dọn thì có tin nhắn của Quỳnh…
Quỳnh: Hoàng đang làm gì đấy?
Em: Tớ đang dọn nhà, thế Quỳnh đang làm gì?
Quỳnh: Tớ đang ngồi xem film, hì hì.
Em: Ơ… thế Quỳnh không phải dọn nhà à?
Quỳnh: Có chứ, nhưng tớ dọn mấy hôm rồi… tí dọn qua một tí là xong ấy mà.
Em: Chăm thế…
Quỳnh: Có gì đâu, hi. Mà tối nay Hoàng có đi chơi với lớp không?
Em: Ừm, để tớ xem thế nào đã.
Quỳnh: Có gì thì nhắn tin cho tớ nha!
Em: Ok, mà tớ dọn nhà đã nhé.
Quỳnh: Ừm, Hoàng dọn đi, hi.
Cất điện thoại rồi dọn nhà tiếp… dọn cho xong rồi còn xin mẹ cho đi chơi, hí hí…
Mới đầu nghĩ là dọn nhà cũng nhanh, cơ mà lau dọn với cả quét nhà cũng mất gần 3 tiếng… mệt bơ phờ, nghỉ một tí rồi lại đi cắm cơm, làm con ngoan… ăn cơm xong lại le ve xin bố mẹ cho đi chơi…
Em: Bố mẹ ơi, tí cho con đi chơi với mấy bạn c2 nhé!
Bố: Ừm… bao giờ về hả con?
Em: Dạ chắc xem xong pháo hoa mới về ạ!
Im lặng đợi câu trả lời…
Bố: Ừm, đi đứng cẩn thận đấy nhé!
Em: Dạ!!
Vậy là được phụ vương duyệt rồi, không uổng công mình lao động cả buổi, ahihi…
Lấy điện thoại ra báo tin cho ẻm…
Em: Tối lớp mình tập chung ở đâu hả Quỳnh?
Quỳnh: Tập chung ở trường c2 nhé Hoàng!
Em: Ok! 8h có mặt.
Quỳnh: À, Hoàng qua đón tớ được không?
Em: Cái này… tớ làm được…
Quỳnh: Hì, vậy 7h30 Hoàng qua nhà tớ nha. Mà Hoàng còn nhớ nhà tớ không đấy?
Em: Chết, tớ quên mất đường rồi!
Quỳnh: Ặc, vậy sao bây giờ?
Em: Đùa đấy, 7h30 có mặt.
Quỳnh: Vậy cảm ơn Hoàng trước nha…
Em: Ừm… không có gì đâu.
Chạy lên phòng lấy quần áo rồi đi tắm, đợi 7h10 xin phép bố mẹ lấy em xe chạy qua đón Quỳnh.
Đường sang nhà em nó cũng không xa lắm, mất tầm 15p thôi… cơ mà sợ đường tắc nên canh giờ chạy sang là vừa. May quá đường không tắc nên đến sớm, lấy điện thoại ra nhắn tin báo cho ẻm biết mình đến rồi… ẻm bảo mình vào trong nhà đợi ẻm nó thay đồ, mình bảo đứng đây đợi cũng được… cơ mà em nó nhất quyết không chịu, bắt mình vào!
Thôi thì đành vậy… dắt xe vào trong nhà thì thấy nhị vị phu huynh đang ngồi xem tivi!
Em: Cháu chào hai bác ạ!
Bố ẻm: Ơ Hoàng à, lâu lắm không gặp. Dạo này học hành thế nào hả cháu… sao không thấy qua đây chơi?
Em: Dạ, cháu học vẫn tốt ạ. Tại cháu bận quá không có thời gian ạ.
Thật ra là bị con gái bác đá nên không dám sang nữa…
Ngồi tiếp chuyện nhị vị phụ huynh trong thời gian đợi em nó lên thay đồ…
Đợi ẻm nó thay đồ mà mất tận 20p, vãi thiệt… cơ mà cũng không mất công mình đợi, bình thường em nó cũng xinh rồi…
Hôm nay lại trang điểm, ăn diện… nhìn lại càng quyến rũ hơn nữa, cơ mà vẫn không bằng Trang…
Ẻm mặc bộ zíp đen, quần tất với sơ mi trắng, thêm cái áo dạ khoác bên ngoài nữa. Nhìn như mấy chị 20, cơ mà già nhưng mặn mà… áhihi…
Xin phép nhị vị phụ huynh để được đưa ẻm nó đi chơi, xong lại chạy qua bên trường c2 để đợi bọn ở lớp… đi đường ẻm nó ngồi kiểu vắt chéo chân xong hai tay ôm hờ eo em… đệttt, cảm giác khó tả!!
Đến nơi thì cũng có một vài đứa rồi, phải đợi thêm 15 phút để đợi bọn kia, may là không cao su lắm.
Cả lũ lại kéo nhau đến quán hát… ngồi mà chúng nó cứ nhìn em với Quỳnh xong cười cười, cười cái éo gì không biết. Đã thế thằng mặt loz Thăng còn ra le ve…
Thăng: Nối lại tình xưa à?
Em: Ừ, sao không con chó? Gato à…
Thăng: Bố thèm vào, mà bố đi 1 phong bì thôi nhé! Đéo đi 2 đâu…
Kệ mie nó, éo quan tâm người ta nói. Em làm vẻ mặt éo quan tâm! Ngồi hát hò đến 11h kém thì cả lũ kéo nhau đi xem pháo hoa, chỉ hát thôi nhé… hốc bia vào tí chẳng may gặp 141 thì chết toi, mà riêng cái tội éo có giấy tờ đã đủ hẹo rồi…
May là trên đường đi không gặp chốt, em lại đi vòng vòng tìm chỗ gửi xe. Còn 1 tiếng nữa mới bắn mà sao đâu đâu cũng full slot, đi thêm một tí nữa thì may quá… ơn giời chỗ gửi xe đây rồi!
Vào gửi cái xe rồi hai đứa dắt nhau tìm chỗ thuận lợi để xem pháo hoa nữa… muốn xem pháo hoa mà cũng khổ. Lại phải đi tìm địa điểm lý tưởng để xem… may tìm được… chỗ này vắng người đỡ phải chen lấn, có chỗ để ngồi, view cũng gọi là ổn… quá chuẩn!
Quay đi, quay lại thì éo thấy tụi bạn đâu… hóa ra là trong lúc tìm chỗ thì lạc nhau cmnr…
Lại phải ngồi tâm sự với em…
Em: Quỳnh muốn ăn gì không để tớ mua?
Quỳnh: Kem, hì hì.
Em: Ừhm, thế ngồi đây đợi tớ nhé!
Hỏi xong mới biết mình ngu… tầm này rồi không biết có cửa hàng tạm hóa hay cái quán nước nào mở cửa không nữa…
Đi loanh quanh ra tận khu dân cư mới tìm thấy cửa hàng tạp hóa vẫn mở cửa, mua hai que kem ốc quế với túi bỏng về… mất mẹ nó 10p.
Về đến nơi thì… cái định mệnh, éo thấy gái đâu nữa. Vứt mẹ nó đồ ở đấy rồi chạy đi tìm, tìm xung quanh éo thấy đâu… quay về chỗ cũ thì thấy gái nó đang ngồi ở ghế.
Em: Quỳnh đi đâu đấy? Có biết tớ chạy đi tìm nãy giờ không?
Quỳnh: Ôii… tớ có phải trẻ con đâu mà Hoàng sợ tớ đi lạc. – Cười cười.
Em: TỚ ĐÃ BẢO LÀ QUỲNH NGỒI ĐÂY ĐỢI RỒI CƠ MÀ SAO CÒN ĐI LUNG TUNG!
Em gần như quát lên.
Quỳnh: Ơ… tại… tớ buồn đi… wc.
Cái đệchh… giọng ẻm nó khác hẳn đi, lại còn mếu mếu cộng thêm câu trả lời “tớ buồn đi wc” làm em tí thì éo nhịn nổi cười… em im im rồi lấy que kem ở túi đồ đưa cho ẻm nó.
Em: Ờ… tớ xin lỗi, nãy hơi to tiếng!
Em nó không nói gì… một lúc sau…
Quỳnh: Nãy… Hoàng chạy đi tìm tớ thật à?
Em nó quay sang nhìn em bằng cái mặt dễ thương hết sức… em thì quay đi chỗ khác, mồm lẩm bẩm: “Trang xinh hơn, Trang hơn… Trang hơnn”
Quay ra trả lời em nó…
Em: Ừm!
Quỳnh: Hìhì!
Cười xong em nó lại quay ra ăn kem tiếp… đang ăn thì nghe cái “Bùm… bùm”… ngẩng lên thì hóa ra là giao thừa… bắn pháo hoa rồi…
Đang ngồi xem pháo hoa thì tự nhiên thấy tay lạnh lạnh…
Tưởng bị con ma nào cầm tay thì hóa ra là ẻm đang nắm tay mình, quay sang nhìn em nó… em nó thì đang ngẩng mặt xem pháo hoa xong lại quay sang nhìn mình.
Quỳnh: Cho mình mượn tay Hoàng tí nhé, lạnh quá… hì hì…
Nhìn em nó cười mà không lỡ từ chối, gật gật đầu rồi quay lên nhìn tiếp… càng ngày em nó càng nắm chặt hơn. Đang cảm nhận thì cái điện thoại rung rung trong túi… lấy ra thì thấy: Trang is calling…
Bấm nút nghe máy…
Gái: Chúc Hoàng năm mới vui vẻ, mạnh khỏe, học giỏi và luôn luôn hạnh phúc bên gia đình nhé. Happy new year!
Em: Ừm… tớ cảm ơn! Chúc Trang năm mới vui vẻ nhé.
Trang: Hoàng đang xem pháo hoa à?
Em: Ừm… Trang đang làm gì đấy?
Gái: Tớ đang ở nhà đón năm mới với bố mẹ, hì hì.
Em: Trang… không đi xem pháo hoa hả? Huyện mình cũng bắn mà?
Trang: Tớ không.
Em: Ơ… sao Trang không đi với các bạn ở lớp à?
Trang: Các bạn có người đi chung rồi. Mà đi một mình thì chán lắm, nên ở nhà đón năm mới với bố mẹ cho vui, hì hì.
Nghe gái nói em thấy có chút gì đấy vui vui…
Gái: Thôi, Hoàng xem tiếp đi… ăn tết vui vẻ nhé!
Em: Ừm… Trang cũng thế!
Nói xong gái tắt máy… quay sang thì thấy Quỳnh đang nhìn mình… có chút gì đấy… không nói gì rồi lại quay lên xem pháo hoa tiếp… tay không còn nắm chặt như trước nữa…
Liên tục sau đấy là tin nhắn chúc tết của bạn bè và người thân…
Hết pháo hoa thì em nó cũng bỏ tay mình ra…
Em: Hết rồi, đi về nhé.
Em nó không nói gì, chỉ cười cười gật đầu rồi đứng lên đi về.
Trên đường về em nó mới mở lời…
Quỳnh: Pháo hoa năm nay đẹp nhỉ?
Em: Hả… ừm đẹp thật.
Quỳnh: Lúc nãy… ai gọi cho Hoàng thế?
Em: Bạn cùng lớp cấp 3 của tớ ở dưới kia.
Quỳnh: Con gái hở?
Em: Ừm.
Quỳnh: Xinh không?
Em: Ơ… Quỳnh nói gì cơ?
Em hơi bất ngờ tí…
Quỳnh: Bạn ấy… xinh không?
Em: Ừm…
Quỳnh: Hì hì.
Rồi cả hai không nói gì nữa… im lặng nhìn đường phố đêm… Hà Nội tấp nập quá… mà đm lết mãi mới được một đoạn, thế này bao giờ mới về được…
Cố gắng mãi cũng thoát khỏi đám đông… cuối cùng cũng đưa được em nó về đến nhà an toàn.
Quỳnh: Hoàng về cẩn thận nhé!
Em: Ừm… tớ về đây. Quỳnh vào nhà đi.
Quỳnh: Về nhắn tin cho tớ biết nhé!
Em gật đầu rồi phi xe về… may là bố mẹ không nói gì, đã thế còn được lì xì mới sướng chưa…
Lên phòng thay quần áo, tắm qua cái rồi chuẩn bị đi ngủ… đang chuẩn bị ngủ thì điện thoại rung… là của Quỳnh.
Quỳnh: Hoàng về đến nhà chưa?
Em: Ừm, tớ về rồi… quên mất không nhắn tin, xin lỗi Q nhé.
Năm mới năm me đã phải xin lỗi rồi…
Quỳnh: Ừm, không sao đâu, Hoàng ngủ đi.
Em: Ừm… Quỳnh ngủ ngon.
Quỳnh: Hoàng ngủ ngon…
Em: Quỳnh tắt máy đi!
Tút tút…
Em nghĩ là Quỳnh có tình cảm với em, mà lại còn là mối tình đầu… em thì đang có tình cảm với Trang… mà chắc chắn là với Trang nhiều hơn… nhưng lúc thấy Quỳnh có mấy cái cử chỉ dễ thương thì lại bị rung động… Đệchh…
Em không xác định với Quỳnh bây giờ được, tại không có thời gian bên cạnh… vì em giờ học ở quê. Em lại không muốn chuyển về Ha Nội học nữa.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện