Em: Ê ku, trời mưa thế này thì rủ gái đi đâu nhỉ?
Nó: Mưa thế này à…
Nó nghĩ 1 lúc rồi phán tiếp.
Nó: Mưa thế này thì đi nhà nghỉ, vừa ấm, vừa sướng. Hà hà – Nụ cười điểu giả của nó lúc troll em toàn thế.
Em: Nghỉ cmm, giao hợp mẫu thân mày á. – Em với nó chửi nhau hoài.
Hiếu: Đậu má, mày hỏi thì tao trả lời cho mày còn gì.
Em: Cc, tao hỏi thật á. Éo troll đâu nhá.
Hiếu: Kệ mày, tự nghĩ đi. Cái éo gì cũng hỏi sao khôn được.
Em: Biến, bố éo cần.
Nói xong em đi luôn, thằng cờ hó này toàn troll em. Cơ mà em đã nghĩ ra 1 chỗ thích hợp, há há.
Đúng 8h em có mặt ở nhà gái để chuẩn bị rước dâu. Mưa gió vẫn phải lặn lội, khổ thân em quớ à.
Lại nhắn một tin cho gái và đứng đợi, cơ mà lần này gái biết là trời mưa nên xuống luôn chứ không để em phải đợi như mọi khi.
Trang: Hi, mưa thế mà H cũng đến hở?
Em: Tất nhiên, tớ không bao giờ quay lưng lại với lời hứa của mình. Hehe.
Trang: Thật á, hơi bị nghi ngờ nhé – Nói rồi gái định ngồi lên sau em.
Em: Từ từ Trang, yên xe ướt đó. Đợi tí mình lau đã. – Nói rồi em dựng xe xuống, mở cốp lấy cái khăn lau qua, tiện thể với tay lấy cái áo mưa đưa cho gái luôn.
Trang: H hôm nay cẩn thận thế?
Em: Tớ lúc nào chẳng cẩn thận, hí hí.
Trang: Có thật lúc nào cũng cẩn thận không? – Cái giọng trầm trầm làm em hơi hoảng.
Em: À… ừm, ờ. Hờ hờ. – Bất chợt em lại nhớ đến cái hồi đầu năm.
Em: Trang mặc áo mưa xong chưa? – Em tổ lái qua vấn đề khác.
Trang: Ok! Xong rồi, đi thôiii – Lại cười.
Chỉ đợi câu đấy của gái là em đóng thẳng đến nhà ngh… à em nhầm… chỉ đợi câu đấy của gái là em phóng luôn, lúc chiều sau khi bị thằng Hiếu mặt loz troll thì em đã nghĩ ra được địa điểm ăn, chơi tối nay. Đấy là… quán ốc nóng. Các bác thấy em có thông minh hemm?
Quán này vừa gần nhà gái, không phải đi xa mà lại hợp với cái thời tiết mưa gió như này, hehe. Cơ mà người tính không bằng trời tính… Vừa dựng xe xuống cái là em biết mình sai cmn lầm!!
– Ê… Thằng kia, vào đây anh bảo! – Chỉ thẳng mặt em luôn.
Em đang ngơ ngác éo hiểu chuyện gì, thì nhận ra một vài gương mặt thân quen. Ù móa, tưởng đi chơi với gái bị up cơ.
Đang định cất bước đi vào thì có cái gì níu tay áo em lại, nhìn lại thì hóa ra là gái đang giật giật tay áo em.
Gái: Ai thế Hoàng – Gái đưa ánh mắt về phía cái bàn kia.
Em: À, mấy ông anh thằng của thằng Hiếu ấy mà, không sao đâu Trang. – Cảm giác được gái quan tâm, lo lắng cho mình phê vcl các bác ơiii.
Nói xong em lại đi đến chỗ bàn mấy ông ấy đang ngồi, em tự tin value luôn.
Em: Mấy anh hôm nay lại đi nhậu hả?
Anh. Nam: Ừm, dở giời nó thế em ạ.
Em: Ủa, mà thằng Hiếu đâu anh?
Anh. Nam: T chịu, nó bảo bận. Mà bạn gái mày kia hả? – Ông ấy nhìn về phía gái.
Em: Dạ, bạn bình thường thôi anh.
Anh. Nam: Gọi qua đây anh xem nào, dạo này chúng mày ghê lắm nhé.
Em: Thôi anh, bạn em không biết uống rượu đâu. – Em từ chối luôn, để mấy ông này gặp gái thì hỏng cmn hết.
Anh. Nam: Ơ, anh đã nói gì đâu? Chưa gì đã rượu với chè. Thằng này giỏi nhờ. – Đù, ông này quay sang xoáy em luôn.
Anh. Nam: Hay mày lại nhớ men rượu rồi hả? Này uống với anh 1 ly. – Nói xong ông ấy lấy 1 cái ly rồi rót đầy đặt trước mặt em.
Em: Dạ. – Em cầm lên tu luôn, may là rượu này nó nhẹ.
Mồm em thì dạ mà mặt em thì tiu ngỉu, uống với mấy ông thần rượu này khổ vl! Lần trước may lắm em mới lết được xác về nhà.
Anh. Nam: Thằng này giỏi, tiếp mày. – Nói rồi lại rót tiếp cho em.
Em: Thôi, anh cho em xin. Hôm nay em đi với bạn, có gì anh em mình để dịp khác anh nha?
Anh. Nam: Khác hay không cũng 1 ly nữa, nói xong ổng lại rót ly nữa cho em.
What the fkkk! Ông này định giết em luôn hay sao ớ. Cơ mà không làm thế nào được, mình còn phải nhờ ông ý nhiều. Thế là em nốc nốt ly rượu rồi xin phép ra chỗ gái, lúc đi ông ấy còn không quên nói với theo một câu:
Anh. Nam: Tí về thì sang đây anh em mình nói chuyện tí nha em, hà hà. – Cười gian vãi!!
Đù, chẳng nhẽ mình lại gọi chủ quán: “Cô ơi, cho cháu xin hai cái bát để cháu với anh này solo chút.” Cơ mà nghĩ lại ông ý già rồi nên thôi!!
Chưa vào đến chỗ thì em đã cảm thấy sát khí vây quanh. Vâng, và sát khí ấy không đâu khác là phát ra từ chỗ gái!!
Gái: H uống rượu tốt ghê ha, 3 ly liên tục ha. Giỏi ha, hay quá ha.
Em: Ơ, tại mấy ông ý cứ ép tớ đấy chứ. – Em chống chế.
Gái: H không thích thì ai ép được? – Mặt nghiêm túc vãi.
Em: Hì, thì tại… – Em đang định bào chữa thì…
Gái: Tại? Tại cái gì? Lần sau đi với tớ mà H còn uống rượu thì đừng có trách nhé! – Thật sự là mặt gái rất nghiêm túc.
Em: Không có lần sau đâu mà, hì! – Em giơ tay lên hứa. Hứa thì hứa thế chứ biết éo đâu lần sau như nào.
Gái: Hừ, cứ hứa đi…
Nhận thấy tình hình có vẻ không khả quan, em chớp thời cơ tổ lái qua việc khác.
Em: Cô ơi, cho cháu 1 đĩa ốc, 1 đĩa trứng cút, 1 đĩa xoài. – Em gọi đồ ăn.
Em: Trang xinh gái uống gì nè? – Em làm bộ mặt tươi hết sức quay sang hỏi gái.
Trang: Tùy H… – Hình như vẫn giận hay sao ấy. Giận với chẳng dỗi, tí tao cho đi bộ về giờ!
Em: Dạ, cho cháu thêm 2 chai coca nữa nha cô!
Và rồi em lại làm bộ mặt tươi khỏi cần tưới bắt chuyện tiếp…
Em: Dạo này Trang học như nào, tốt không, ăn uống ra sao, bla bla.
Gái: Học khá, ăn được, ngủ được, may chưa tai nạn chết! – Oắt dờ… con gái giận dỗi lâu thế à?
Thế là em lại phải quay ra nịnh.
Em: Thôi mờ, đừng giận nữa mà..! – Bây giờ nghĩ lại cái giọng em lúc đấy điệu, ngọt vcđ ra ấy. Kinh thật!!
Gái: Ai thèm giận H? – Quay ra lườm em!
Đờ fắc, đứa nào cũng có cái kiểu: “Ai thèm giận abc, xyz”. Không giận mà thái độ đấy á?
Thế là em đành liều phát, thành công thì ksao, cơ mà thất bại có khi ăn vả vêu cmn mồm. Em từ từ, từ từ tiến lại gần gái và bóp… à mà không. Thò tay vào chọc… mạn sườn gái, em biết gái có máu buồn nên nhiều lúc em toàn trêu thế làm gái cười ầm cả lên. Cơ mà lần này đời éo như là mơ và em… thành cmn công, hí hí.
Gái cười to quá tí thì banh cái quán ốc, làm ai cũng quay ra nhìn. Chắc ngượng quá nên gái cúi gầm cái đầu xuống, mới đầu em gọi không thấy trả lời tưởng vẫn giận, hóa ra là ngượng quá quên cả giận em luôn. Hahaa, mãi đến lúc sau cô chủ quán mang đồ ăn ra, em trả vờ đùa đùa đưa đồ ăn cho gái thì gái mới cười đùa lại…
Em: Mai Trang rảnh không?
Gái: Tớ rảnh, sao thế H?
Em: Ừm, rảnh thì qua nhà tớ chơi nha.
Gái: Ủa, thế bố mẹ H đâu?
Em: Mai bố mẹ tớ bận đi đám cưới trên đấy nên không về được. Hì…
Gái: Hay là không biết nấu ăn nên gọi tớ qua nấu hộ đấy? – Nhìn cái mặt kiểu troll troll, thâm vãi.
Em: Ờ thì, thì thế…
Gái: Thế hả… Ừm, mai tớ qua! À mà tớ chưa biết nhà H!
Em: Không sao, mai tớ qua đón Trang.
Gái: Ok!
Ngồi nói chuyện thêm tí nữa thì em tính tiền đi về, mà khổ cái thân em quá cơ, tính tiền đi về cũng không dám gọi to. Sợ mấy ông kia nghe thấy lại bắt vào ngồi cùng thì chắc em chớt!! Mãi đến khi em ra dắt xe thì mấy ông mới để ý, làm em phải cố nói to để các ông ý nghe thấy không thì lần sau gặp lại thì chết em!!
Em: Em xin lỗi nha! Em phải đưa bạn em về, muộn rồi. Có gì lần sau anh em mình gặp lại nha anh, chào anh, em về trước nha! – Nói xong em phóng thẳng, ở lại có mà chớt!
Lần này đi có 5p là đến nhà gái, gần mà. Lại cái kiểu chào như mọi khi của gái làm em buồn cười quớ!
Em: Thôi, vào nhà đi cô nương. Tí tắm đi nha, cẩn thận không lại ốm.
Gái: Tớ biết rồi, không phải nhắc. Tớ có bẩn như cậu đâu mà. Hehe – Lại cười.
Em: Thì tớ cứ nhắc thế, biết đâu Trang quên, haha.
Gái: Thôi về nhanh đi, mưa to rồi kia.
Em: Chào tiểu thư, tại hạ xin cáo từ – em tự thấy mình sến súa vl.
Chào gái xong em phi thẳng về nhà. Xong chạy sang nhà thằng Hiếu trả xe, cũng đúng lúc nó vừa về. Nhà thằng này nhiều xe lắm nên thi thoảng em có mượn một cái cũng chẳng sao, hehe. Xong đâu đấy em về nhà tắm cái rồi phi thẳng lên giường đắp chăn. Lấy cái xì – mát – phôn ra nhắn tin cho gái:
– “Xin hỏi: Tiểu thư đã ngủ chưa?”
– “Tiểu thư nhà ta đã đi nghỉ rồi, người có gì muốn ta truyền đạt lại không?”
Em biết là gái chưa ngủ đâu mà, hà hà.
– “Vậy phiền cô nương giúp ta nhắn với tiểu thư nhà cô một tin: Sáng mai 9h ta sẽ đến đón tiểu thư, mong tiểu thư hãy chuẩn bị”
– “Được, ta sẽ truyền đạt lại lời nhắn của các hạ với tiểu thư nhà ta”
– “Vậy ta xin đa tạ cô nương, tại hạ xin cáo từ”
Thỉnh thoảng có lúc em hay nhắn tin kiểu kiếm hiệp với gái nên gái cũng biết và nhắn lại y như thế với em.
Cất điện thoại và đi ngủ! Đợi sáng mai qua đón nàng thôii, hehe!!!
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện