Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Yêu bạn cùng lớp » Phần 167

Yêu bạn cùng lớp

Phần 167

Nghe xong em còn tưởng là gái muốn làm em bất ngờ nên trêu em như thế… Nên em bật cười rồi hỏi lại gái.

Em: Em nói gì lạ thế, chắc nãy ngồi mãi mà không nghĩ được trò gì vui nên đem ra trêu anh hả?

Gái: Không đâu, em đang nghiêm túc!

Tuy ánh sáng vàng vọt từ bóng đèn trên cao chiếu xuống không được rõ lắm, nhưng nhìn gương mặt gái em cũng thấy có vẻ như gái không đùa thật, vẻ mặt này lâu lắm rồi em mới được thấy, từ sau lần gái nói với em về chuyện mình đi du học. Nét mặt nghiêm nghị mà lại thanh thoát đến kì lạ, dù không muốn nhưng cũng làm người khác phải tập trung hết sức.

Em: Lại chuyện gì thế Trang, nếu là chuyện tương lai thì anh có thể cố gắng được mà, ít nhất là mình sẽ cùng vượt qua, nhất định là thế.

Gái: Là em muốn chia tay với anh thôi.

Em: Sao em lại muốn chia tay với anh?

Gái: Em thấy mình không có kết quả đâu Hoàng ạ.

Em: Em làm sao biết trước được tương lai, có hay không là do cả hai mà em, hai đứa cùng phấn đấu nhất định sẽ được.

Gái: Ừm, là em có người yêu mới rồi.

Em: Lí do đấy thì anh lại càng không tin.

Em: Hay là do hai bác vẫn không chấp nhận chuyện hai đứa yêu nhau, chuyện đó thì để sau này nói cũng được mà, bây giờ em vẫn đang còn đi du học…

Gái: Em có người yêu mới rồi!

Lần này gái nói rõ ràng, từng chữ một với em, rất rõ ràng chứ không hề ấp úng như lúc đầu, rõ nhất để em nghe thấy, để từng chữ một có thể từ từ lọt được vào tai em.

Gái: Nói em cũng đã nói rồi, giờ em muốn về, Hoàng bỏ tay em ra đi.

Không biết vô thức từ bao giờ mà tay em đã nắm chặt lấy tay gái rồi các bác ạ.

Em: Anh không tin được!

Em: Em giải thích rõ ràng đi, không thì anh xin lỗi, hôm nay hai đứa mình cùng ở đây. Anh không muốn ngày đầu năm lại như này, nhưng nếu không nói rõ lí do, thì anh không buông tay em được.

Gái nhìn em rồi không nói gì thêm nữa, chỉ nhẹ nhàng cựa tay bên kia rồi lấy điện thoại ra đưa cho em, em nhận điện thoại từ tay gái bằng một tay, còn tay kia em vẫn nắm chặt tay gái không buông… Điện thoại yêu cầu password, em nhập ngày bắt đầu tình yêu của hai đứa không được, em thử nhập ngày sinh của mình không được, em lại thử nhập ngày sinh của gái cũng không được, em nhập đến năm sinh của hai đứa cũng không được nốt, bất lực em ấn thêm hai lần nữa thì điện thoại báo vô hiệu hoá.

Gái: Anh đừng bấm nữa, anh không biết password đâu, sẽ khoá máy đấy.

Nói rồi gái lấy điện thoại từ tay em, đợi hết thời gian vô hiệu hoá rồi gái bấm bấm dãy số gì đấy mà em không kịp nhìn rõ, chắc do đã quen tay rồi nên thao tác cũng rất nhanh thì phải… Xong xuôi gái lại đưa cho em.

Gái: Có ảnh đấy, anh tự xem đi.

Em ấn vào phần album ảnh, thấy rõ hẳn một cái album đầu gái đề kí tự “<3″… Em ấn vào xem tiếp, trước mặt em hiện ra là một loạt những tấm hình chụp chung của gái với người mới (Em xin phép gọi là thằng đấy), một vài cái đầu là hai người chụp chung lúc đi ăn, vài tấm sau là ảnh chụp chung rõ mặt như những cặp đôi khác thường làm, lướt ra sau thêm vài tấm nữa là cảnh hai người ôm nhau… Đến đây thì mắt em cay xè đi, trong họng ngẹn ứ lại… Đưa điện thoại lại trả cho gái mà trong đầu em tự hỏi “Liệu thằng đấy có biết chuyện tình cảm giữa em và gái hay không?”.

Thật sự là giây phút đấy em muốn bật khóc lắm rồi, lại càng tức điên hơn khi trong đầu cứ có muôn vàn thứ lặp đi lặp lại, lời muốn nói, muốn hỏi gái… Nhưng em không dám khóc trước mặt gái các bác ạ… Cay lắm.

Em: Bao lâu rồi?

Im lặng…

Em: Bao lâu rồi em?

Vẫn là cái khung gian tĩnh lặng đấy làm em tức đến mức phát cáu, phải hét lên thật to trước mặt gái.

Em: ANH HỎI EM ĐẤY, BAO LÂU RỒI?

Gái: Em xin lỗi, chỉ là mới đây thôi…

Em: Em vui không?

Em: Bên nó em hạnh phúc chứ?

Em: Có hơn anh không?

Em: Trả lời anh đi chứ, anh là cái gì với em? Lúc nhận lời với nó, anh đang là cái gì trong em?

Em: Sao thế, nói đi?

Gái: Em xin lỗi, nhưng giờ em muốn về.

Em: Về nhắn tin với nó à?

Nói xong nhìn sang gái vẫn im lặng, rồi em tự cười các bác ạ, em cũng chẳng biết lúc đấy làm sao em lại có thể cười được, cố kìm nén nhưng nước mắt lại cứ chực trào ra ngoài… Giọng ngẹn hẳn lại em nói tiếp với gái.

Em: Được rồi, em đợi ở đây anh gọi taxi.

Em: Giờ anh sợ anh đèo em về thì không biết hai đứa sẽ về đâu.

Nghe xong gái quay ra nhìn em, ánh mắt hơi rung rung rồi cũng quay đi.

Cứ như thế, khung gian lại quay về với vẻ yên tĩnh như ban đầu, bây giờ đang ngồi bên cạnh gái mà em chỉ mong được đi được thật xa ngay thôi, khoảng 10 phút sau thì taxi cũng tới, gái đi rồi còn em thì vẫn ngồi đấy. Lúc đấy em mới thực sự khóc được các bác ạ, nước mắt cứ thế mà tuôn ra thôi, không kìm được… Rút điện thoại ra gọi cho thằng Hiếu.

Em: Mày đang đâu đấy, đi uống rượu đi, tao với mày thôi.

Hiếu: Sao thế, em nó về không đi chơi với em đi lại rủ tao đi uống rượu?

Em: Chia tay rồi, mày đang đâu?

Hiếu: Ơ vl…

Hiếu: Thế mày ra quán quen đi, tao ra đây.

Đợi nó nói xong rồi em mới tắt máy, lại lấy xe phi ra quán nhậu quen của đám bọn em, mọi khi đến quán này toàn là đi cùng nó với mấy ông anh hoặc bạn bè, hôm nay thì có khác, chỉ có em và nó thôi các bác ạ.

Hai thằng vừa ngồi uống rượu em vừa tâm sự với nó, em kể cho nó tất cả mọi chuyện vừa xảy ra, nó nói là em cứ bình tĩnh mà suy nghĩ, em cũng nghĩ là như vậy nhưng thực sự lúc đấy em không nghĩ được gì thêm cả, cứ thế mà uống thôi, đến mãi gần 12h đêm hai thằng mới mò về đến nhà.

Hôm sau khi đã hơi tỉnh tỉnh chút thì em có nhắn tin hẹn gặp lại gái một lần nữa, lần này là để hai đứa nói cho rõ ràng mọi chuyện, chứ cứ chia tay thế này trong lòng em cũng không yên được.

Hôm đấy là chủ nhật, buổi tối em có hẹn với gái ở một quán cf quen thuộc… Vẫn là chỗ ngồi, đồ uống quen thuộc, nhưng khung khí giữa hai đứa lại nặng nề vô cùng, cả hai hết nhìn xung quanh rồi lại nhìn đồ uống mà chưa ai chịu lên tiếng trước, nhưng sau cùng người mở lời cũng vẫn là em…

Em: Em vẫn muốn chia tay với anh?

Gái: Vâng…

Em: Vì em có người khác sao?

Gái: Em xin lỗi, lúc đó đã không nói cho anh biết.

Em: Hừ, em muốn về đây để tận mắt xem phản ứng của anh như nào à?

Gái: Không phải, chỉ là em muốn mọi chuyện thật rõ ràng thôi, em không muốn chấm dứt qua một khung chat.

Em: Từ khi nào vậy Trang?

Gái… Cuối tháng 11…

Em: Anh nhớ lúc đó giữa anh và em vẫn còn nói chuyện rất vui vẻ mà, chẳng nhẽ người kia không biết chuyện tình cảm giữa anh và em hay sao? Hay là em… Vẫn một lúc cả hai người?

Gái… Em xin lỗi, em… Sau đó em có nói cho anh ấy biết.

Em: À, vậy là chỉ có một mình anh ở đây vẫn ngu ngơ mà đợi chờ em.

Gái: Em xin lỗi…

Em: Em đừng nói xin lỗi anh nữa, anh không muốn nghe mấy câu xin lỗi đấy, xin lỗi rồi thì chuyện đấy sẽ không xảy ra nữa à? Em giữ lại mà về nói với thằng kia đi.

Gái: Anh, đừng nói như thế được không? Em biết là em sai nhưng mà anh ấy…

Em: Em có thể không gọi nó là “anh ấy” nữa được không Trang?

Em: Anh vẫn còn ngồi đây mà?

Gái…

Em: Được rồi, vậy lí do gì để em bỏ anh mà yêu người khác nhanh như thế?

Gái: Anh ấy… À, Tùng cũng là du học sinh, em quen qua một nhóm bạn… Rồi…

Em: Anh không muốn nghe chuyện tình yêu của hai người, anh muốn biết lí do, là vì sao thế em?

Gái: Anh ấy quan tâm em.

Em: Hừ, nó quan tâm em?

Em: Thế chắc là do anh bỏ bê em quá hả?

Em: Anh và em lệch nhau 4 tiếng, ngày nào anh cũng phải căn ke giờ giấc để được call video với em, để được nói chuyện với em?

Em: Không một giờ nào là anh không xem thử nhìn đồng hồ xem bên đó là mấy giờ rồi, em đã dậy chưa, em đã ăn cơm chưa, hay ngày hôm đó của em như nào, có vui không, em sống tốt hay không?

Em: Không một giờ, một ngày nào là anh không có suy nghĩ ấy, vậy mà sao?

Em: Sao em có thể nói cho anh nghe cái lí do đấy, là do nó quan tâm em nên em quyết định từ bỏ anh?

Em: Như vậy, bây giờ em vẫn muốn chia tay anh sao?

Gái: Em xin lỗi, em và anh ấy… Lỡ rồi.

Em: Lỡ rồi?

Gái: Là chuyện đó, tình cảm nam nữ, giữa nam và nữ… Em xin lỗi.

Em: Ngay cả chuyện đó em cũng mang ra kể với anh à, vì muốn có lí do để chia tay anh mà ngay cả chuyện đó em cũng mang ra nói cho anh sao?

Em: Hay là em thấy anh chưa đủ thảm hại nên nói để anh biết, em muốn thấy vẻ mặt thảm hại của anh đến thế cơ à?

Gái: Em xin lỗi, em phải về đây…

Nói rồi gái đứng dậy đi thẳng ra ngoài quán, quán này nói ra thì cũng không xa nhà gái, đi bộ chỉ khoảng 10p là đến rồi, đường thì cũng sáng và khá đông dân cư, thế nhưng chẳng hiểu sao em lại không nỡ để cho gái đi về một mình giữa lúc trời tối như thế, nên đợi gái đi được vài phút là em lại đuổi theo, nhưng lần này thì em không muốn để gái biết nên cứ lặng lẽ giữ ga và tắt đen xe đi, chỉ dám đi theo sau như thế thôi các bác ạ, đợi gái về đến nhà rồi em mới quay đầu xe lại phi về nhà mình. Chạy thật nhanh lên phòng lấy quyển sổ mà trước khi đi gái đã để lại, gom tất cả mọi thứ có liên quan đến gái lại, để vào trong một cái túi bóng nhỏ, em lại chạy xuống dắt xe phi qua nhà gái lần nữa, để lại cái túi bóng trước cổng rồi nhắn tin cho gái.

– Đồ của em nhờ anh giữ suốt hai năm qua, anh để dưới cổng nhà em rồi đấy.

Nhắn xong em lại leo lên xe rồi phóng đi, lần này em đi đến chỗ ghế đá ven hồ, em cứ ngồi đấy rồi lại nghĩ về mấy chuyện trước kia, rồi cả những chuyện gái vừa kể, rồi cứ thế mà em khóc, em khóc như một đứa trẻ con, khóc không cần biết điểm dừng, cũng may là lúc đấy xung quanh không có ai… Cay đắng lắm.

Em nghĩ là câu chuyện này của mình cũng nên dừng lại ở đây thì tốt hơn, cảm ơn các bác đã theo dõi suốt hai năm qua, nhưng có lẽ đến đây cũng nên dừng lại được rồi.

Nếu lỡ một ngày em có đọc được câu chuyện này, thì anh có vài dòng muốn gửi cho em đây, Trang à.

Này em, anh còn nhớ có một lần mình call video, em nói rằng mỗi ngày em sẽ gấp 1 con hạc giấy và 1 ngôi sao giấy, cho đến khi nào em gấp đủ 1825 con hạc và 1825 ngôi sao thì em sẽ đem tặng anh. Ngày đó em còn hào hứng nói với anh rằng: “Em gấp được hơn 100 con rồi đấy Hoàng ạ”.

– Ừm, vậy bây giờ em đã gấp được bao nhiêu rồi?

Này em, trước khi đi em có đưa cho anh một cuốn sổ và nói rằng: “Tới khi gặp lại thì mình sẽ trao đổi cho nhau, anh giúp em nhé?”

– Ừm, anh đã đưa cho em cuốn sổ của anh rồi, vậy còn cuốn sổ của em? Bao giờ em định đưa cho anh đây?

Này em, em đã nói anh đợi.

– Vậy bây giờ anh phải chờ gì đây?

Em ạ, sau khoảng thời gian em đi, anh đã dành rất nhiều thời gian của mình cho việc tìm kiếm những kỉ niệm của hai đứa, mọi nơi mà anh và em từng đi qua. Rồi có những lúc rảnh rỗi quá anh không biết nên làm gì ngoài việc nhớ về em, anh lại lên mạng tìm mấy chuyện tình có kết thúc buồn để đọc, anh nghĩ là nếu mình đọc nhiều lần những chuyện như này thì tâm sẽ vững hơn. Ừ, đúng là anh vững tâm hơn nhiều lắm, nhưng cũng chỉ là nhất thời, là trong lúc đó thôi em ạ, vì anh tin đôi mình sẽ không kết thúc như thế, vì chuyện đôi mình quá đẹp, ngay cả lúc em xa anh để tới nước Úc xa xôi. Và vì đã đọc rất nhiều những câu chuyện của người khác nên anh có được nhiều cảm nhận, có người cách chúng mình cả chục năm, có người lại cùng thời. Nhưng cuối cùng kết thúc của đôi mình và họ vẫn giống nhau, chung quy vẫn là buồn em à.

Chỉ khác duy nhất là anh và em vẫn còn giữ liên lạc được với nhau, cũng chính vì điều đấy mà anh băn khoăn mãi không sao hiểu được, vì sao em lại buông bỏ anh nhanh tới vậy, lí do nào hả em?

Thậm chí tới lúc anh ngồi ngẫm lại tất thảy mọi việc vừa qua để viết ra bài này, anh vẫn không thể tin được là em lại buông bỏ anh dễ dàng đến như vậy, chỉ vì một lí do: “Anh ấy quan tâm em”?

Phải rồi, chắc hẳn người ấy đã phải rất rất quan tâm và lo lắng cho em.

Quan tâm em nhiều tới mức mà em sẵn sàng buông bỏ tình cảm hơn 1 năm của đôi ta?

Quan tâm em nhiều tới mức mà chỉ ngắn ngủi, vọn vẹn trong vài ba tháng đã khiến em lung lay mà từ bỏ anh?

Từ bỏ người đã theo đuổi em suốt ròng rã 6 tháng trời…

Từ bỏ người mà cho dù đã 3 lần tỏ tình với em thất bại nhưng vẫn cố gắng không buông bỏ!

Phải rồi, chắc anh không quan tâm đến em, không lo lắng cho em nhiều bằng người ấy đâu.

Nghe thì có vẻ gần 2 năm tình cảm của anh và em là không nhiều, ừ nó không nhiều thật.

Nhưng anh tiếc lắm, anh tiếc thời gian 6 tháng anh bỏ ra để theo đuổi em, anh tiếc gần 2 năm tình cảm của hai đứa, anh còn tiếc cả 6 tháng anh ròng rã đợi chờ, nhưng điều anh tiếc nhất vẫn là em, là em đấy Trang ạ!

Anh tiếc em, người con gái anh đã từng yêu rất nhiều.

Sau cùng anh vẫn muốn nói với em rằng:

– Đừng để ai quan tâm em hơn nữa.

— Hết —

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167

Tags: , , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất