Mọi việc bắt đầu vào buổi trưa của ngày hôm đó, vẫn như thường lệ, sáng em rủ gái đi học và trưa về nhà gái ăn cơm, ăn xong thì em rửa bát còn gái sẽ thu dọn. Ok, xong xuôi mọi thứ em ra bàn ngồi uống nước coi TV cùng gái. Cơ mà chương trình TV hôm đó ngán quá nên em lấy điện thoại ra nghịch, nghịch chán điện thoại của em thì em lại mượn điện thoại của gái nghịch. Điện thoại của gái toàn trò off nên em nghịch chút cũng chán và em vào fb của gái xem linh tinh, éo có gì hết ngoài mấy cái thông báo rồi tin nhắn của đám bạn gái cũng bình thường.
Rồi kiểu như bản năng tò mò ấy các bác ạ, em thoát fb ra thì lại nhìn thấy phần tin nhắn của máy. Thế là em ấn vào, cơ mà nó lại yêu cầu nhập pass, wtf @@? Đó giờ em nghịch máy của gái mấy lần cũng có vào phần tin nhắn rồi và vẫn vào bình thường, tới hôm nay thì nó yêu cầu pass.
Em nghĩ nghĩ chút rồi nhập thử pass là ngày sinh của gái: 1507 – Sai.
Em lại nhập tiếp ngày sinh của em, cũng là ngày em và gái bắt đầu: 2004 – Sai tiếp.
Đến đây thì em hơi lo lo rồi, cũng không biết là em lo gì nữa nhưng em bất giác nhìn sang phía gái, thấy gái vẫn xem TV bình thường nên em thử mò tiếp.
Em mò, em nhập từ năm sinh của hai đứa, tới các kiểu pass số thông dụng nhưng cũng không được, tới mức sai nhiều quá máy nó hiện cảnh báo phải đợi thời gian mới nhập mã được tiếp cơ. Em nghĩ cứ mò thế này không được nên em tắt màn hình đi rồi đưa trả máy cho gái.
Trong lúc đấy gái vẫn xem TV bình thường, còn em thì ngồi suy nghĩ đủ các thể loại pass có thể xảy ra để chút nữa thử xem sao. Đợi tầm 10p sau em lại mượn máy gái tiếp, lần này em thử mấy cái ngày lễ đặc biệt của hai đứa. Kiểu như 1402,1403,0104,0803,2010… Rồi xong, máy cảnh báo lần 2. Em vừa bực, vừa thẹn, nhưng vẫn muốn mở cho được để xem trong đấy có gì mà gái phải đặt pass.
Lần thứ 3 trước khi thử em lại nghĩ xem nên thử pass gì, mà nghĩ mãi vẫn éo có gì hợp lí cả. Rồi lại nhớ có vài lần gái nghịch kiểu viết ngược mấy dãy số nên em đem ra thử tiếp.
Đầu tiên là ngày sinh của em, cũng là kỉ niệm riêng của hai đứa: 4002 – Tạch.
Em thử tiếp ngày sinh của gái: 7051 – Ok.
Má, cảm giác mò đúng pass phê vl các bác ạ. Em quay sang nhìn gái lần nữa thì gái vẫn đang coi TV. Thế là em bắt đầu đọc trộm tin nhắn, mấy tin gần đây toàn là gái nhắn với em, thứ hai là nhắn cho cái Mai, tiếp theo là với mấy đứa ở lớp về TKB với vài môn học linh tinh, xen kẽ mấy tin đó là vài tin nhắn của bọn trên Đoàn trường. Em mở ra đọc thì thấy bình thường chứ không có gì đặc biệt cả, kéo xuống thêm một đoạn ngắn nữa thì là tin nhắn của mẹ gái. Em cũng tính kéo qua luôn, cơ mà thấy đoạn nội dung thu nhỏ nên lại ấn vào xem. Đại loại nội dung nó là như này: “Giấy tờ làm xong hết rồi, mẹ gửi về con xem nhé”.
Tầm này đang giữa kì, nhà trường có bắt làm giấy tờ éo gì đâu, em kéo lên xem tiếp thì thấy nội dung tin nhắn giữa gái và mẹ gái ở đoạn trước nói về mấy loại giấy tờ kiểu như visa, rồi giấy chứng nhận…
Em quay sang nhìn gái lần thứ “n” và gái vẫn coi TV bình thường không biết là em đang đọc trộm tin nhắn. Em cảm giác lúc đấy mình ngu ngơ vcl luôn. Tới lúc em gọi rồi đưa điện thoại cho gái thì gái mới hỏi em.
Gái: Sao thế Hoàng?
Em: Em đi đâu hả?
Gái: Là sao cơ, đi đâu hả Hoàng?
Em: Em đi đâu mà cần nhiều giấy tờ thế?
Gái nhìn em vẻ ngạc nhiên lắm rồi lại im im…
Em: Em bị làm sao hả, sao tự nhiên lại cần visa?
Gái cứ im im nhìn em rồi lại quay xuống nhìn cái điện thoại… Em thì cứ hỏi liên tục, mà gái càng im lặng em lại càng hỏi nhiều hơn, cảm giác lúc đấy em ức chế vl, bực tức cực kì.
Hình như gái chán phải im lặng rồi nên mới mở lời với em, gái nói em bình tĩnh ngồi yên để nghe gái nói. Em cũng im im nhưng cảm giác lúc đấy khó tả lắm, vừa nóng vừa buồn, kiểu bất lực mà đéo làm gì được ấy.
Gái nói là hết năm học này hai bác cho gái ra nước ngoài, đi Úc các bác ạ. Nghe tới đấy em đã đéo còn tâm trí nào nữa rồi, cứ ngồi im nghe gái nói mà cảm giác mình như thằng ngu ấy, lúc đấy em thấy buồn nhiều hơn là tức:).
Thế đấy, cái ngày quằn què nó xảy ra với em như vậy đấy. Damn it!
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện