Tiết mục để chào mừng 20/11 của lớp em là: 1 múa do tập thể con gái chuẩn bị, 1 kịch do tập thể cả lớp chuẩn bị và 1 hát đơn ca do gái đảm nhiệm… Vậy là em sắp được nghe gái hát rồi… Có mấy lần em bảo gái hát cho nghe mà gái éo hát…
Lớp em thống nhất là vào nhà 1 đứa để tập kịch, còn múa thì bọn con gái tự tìm kiếm chỗ, còn tiết mục hát kia em bảo gái bật mí cho em xem gái hát bài gì… Cơ mà gái nó cứ ngượng éo nói gì hết…
Đến lúc tập kịch chung với tập thể lớp mà chúng nó cứ đùa nghịch nhau suốt, éo nghiêm túc gì cả… Đứa thì nhất thiết phải đóng vai này, cứ tranh nhau… Đứa thì bảo vai này gay lọ, khắm bựa quá éo thèm đóng… Cuối cùng em phải nhận cái vai gay lọ nhất.
Đại khái là: Em sẽ đóng vai 1 thằng gay, đi tán 1 thằng đã có người yêu và bị đánh ghen… Đụ má… Nói chung là về tệ nạn bạo lực học đường…
Em nhận vai xong mà cái Trang cứ nhìn em bịt mồm cười cười… Thế bất nào, chẳng nhẽ anh lại ra vả phát vỡ moẹ mồm giờ. Éo thể nào mà chệu được…
Em: Cười gì mà cười hoài thế? – Em làm mặt hậm hực.
Trang: Sao thế, cấm người ta cười hở? – Vẫn bịt mồm cười…
Em: Không dám, tui đâu có quyền – Em làm mặt dỗi, các bác đừng bảo em trẻ con nhé. Em chỉ giả vờ dỗi thôi, nhưng mà thật sự ức dái lắm…
Trang: Nào ngoan, Hoàng ngoan nào… Ngoan Trang cho kẹo nè. – Gái nó tưởng em dỗi thật, quay ra làm trò để em cười mới vãi chớ.
Em: Tui không phải trẻ con mà dỗ kẹo tôi nha. – Quay ra gặp ngay cái mặt đáng yêu éo chịu được…
Trang: Vậy muốn cái chi chii? – Mặt kích thích vãii…
Em: Hát tui nghe 1 bài coi – Vẫn giả vờ dỗi.
Trang: Không… Không đâu… – Bĩu môi nữa chớ. Chẳng nhẽ lại cắn cho cái…
Em: Vậy thôi, ai ép đâu – Em quay mặt đi giả vờ dỗi…
Im lặng mất 5 phút thì em quay ra làm quả chốt…
Em: Thôi, hát đi mà… Đằng nào đến hôm này chẳng phải hát… Hát cho Hoàng nghe trước có sao đâu, hehe – Em lại là người quay ra dỗ mới vãi lều.
Gái nó suy nghĩ mất một lúc thì cũng gật đầu cái rụp… Thế là bắt đầu lấy hơi… Và háttt…
‘Tuổi thơ bên nhau cho ta vô tư với bao mơ mộng…
Biết bao tháng ngày bạn kề bên sớt chia…
Những lúc lặng thầm thả tung ước mơ lên trời…
Bạn ơi nhớ không biết bao những kỷ niệm buồn vui cùng tôi…
Tuổi thơ thần tiên biết bao tiếng cười…
Biết bao nỗi buồn bạn và tôi có nhau…
Những yêu dấu ngọt ngào tựa như vẫn còn đâu đây…
Kỷ niệm ơi, xin giữ mãi trong tim…’
Lần đầu tiên em được nghe gái hát các bác ạ, giọng gái ấm lắm luônnn… Gái hát xong em vỗ tay… Tách tách tách…
Em: Trang hát hay quá điii…
Gái: Thật hở – Mắt hấp háy…
Em: Thật mà, giọng ấm lắm…
Gái: Hi, tớ biết tớ hát hay rồi, không phải khen đâu. Tớ ngại. – Vãi cả ngại…
Trêu gái một lúc nữa thì em bị chúng nó lôi vào bắt tập văn nghệ…
…
Lúc tập duyệt để chọn những tiết mục được vào vòng trong thì lớp em được chọn cả 3 tiết mục để vào biểu diễn 20/11 luôn…
Lớp em kịch được giải nhất, múa éo được giải gì, hát của gái được giải 3.
Nhận giải xong đâu đấy là đến màn đi quẩyy, mỗi đứa thêm 100k nữa… Ra quán ăn lẩu xong đến màn karaoke… Ra quán hát mà gái nó cứ ngồi im, thỉnh thoảng mấy đứa con gái, bọn con trai rủ chụp ảnh thì chụp… Éo bao giờ động đến mic… Em rủ mãi gái nó mới hát cùng em một bài… Nói chung hôm 20/11 vui hết mức luônn…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện