Em định rủ gái ra HN coi duyệt binh các kiểu nhưng gái kêu là bố mẹ ở nhà không đi được, với cả sợ cấm đường ngại đi, bla blô…
Ấy thế mà đến hôm đấy, bố mẹ gái bận gì nên không về nhà được hay sao ấy mà gái lại rủ em về HN. Em thì lúc đấy có kế hoạch đi chơi với tụi thằng Hiếu rồi nên bảo với gái là thôi không đi HN được nữa. Rồi chẳng hiểu gái nghĩ như nào mà lại dỗi em chứ??
Giận dỗi em chán thì gái thấy mình sai sai nên làm hòa với em, và em cũng nghĩ lại nên tính bảo gái 2/9 buổi chiều hết cấm đường thì về nhà em rồi đến tối đi xem pháo hoa cũng được. Gái cũng đồng ý rồi, thế mà đến chiều gái chuẩn bị đồ đạc hay làm gì mà mãi chưa xong, thành ra đến tầm chiều tối bọn em mới bắt đầu đi về HN được. Đến nhà em thì cũng tối rồi, với cả có đi giờ này thì cũng tắc đường nên hai đứa không đi nữa mà ở nhà em coi pháo hoa qua TV luôn…
Ngồi xem qua TV mà em cứ đơ hết cả mặt ra vì vẫn chưa thể lĩnh ngộ được hết mấy chuyện vừa qua, gái thì chốc chốc lại quay sang nhìn em cười cười xong cầm tay em lắc lắc như kiểu muốn nói là: “Lần này em sai, em biết lỗi rồi, hihi”… Vãi thật!!
Xem xong pháo hoa qua TV rồi gái rủ em đi dạo mát chút, em cũng đồng ý rồi dẫn gái ra chỗ vườn hoa của khu em.
Gái: Hoàng có giận em không?
Gái ngồi xuống cái ghế đá gần đó rồi quay ra hỏi em.
Em: Không, có gì đâu mà anh phải giận Trang. Chỉ là anh thấy hơi tiếc chút thôi…
Gái: Hoàng tiếc gì cơ?
Em: Tiếc là không được cùng Trang coi pháo hoa rồi nắm tay, ôm hôn các thứ…
Gái: Hì, em xin lỗi. Để tết em bù cho Hoàng nhá?
Em: Không, phải đền luôn đi thì anh mới chấp nhận, hehe…
Gái: Ôii Hoàng…
Em: Thế là Trang không chịu hả?
Em vừa nói xong định quay sang nhìn mặt gái thì gái cầm tay em, em vẫn chưa hiểu gái định làm gì thì tiếp theo gái kéo em lại ôm. Đang sướng sướng nhưng tự nhiên gái lại buông ra không ôm em nữa, mà lần này gái để hai bàn tay áp lên mặt em rồi chủ động kéo em lại gần và hôn lên môi. Mấy cái hành động đấy gái làm nhanh lắm, em chưa kịp hiểu và cảm nhận thì gái đã làm xong cả rồi. Mặt em thì cứ đơ hết cả ra, hôm nay phải 2 – 3 lần em bị đơ đơ thế rồi…
Em: Em… em vừa cưỡng hôn anh đấy à?
Gái không nói gì với em mà quay mặt đi rồi im im, em biết là gái đang ngại rồi nên cũng không nói thêm nữa mà chủ động đưa tay sang nắm lấy tay gái, rồi như một trình tự được sắp xếp từ trước. Em làm những hành động y như gái vừa làm với em ấy, lần này do có sự chuẩn bị rồi nên em cảm nhận được tất tần tật từ đầu tới cuối. Cảm giác sung sướng, phê pha quá chừng. Ngồi hút bụi được tầm 2 – 3 phút gì đấy thì em thấy có động, lúc đấy mới giật mình buông gái ra.
Quay ngang, quay dọc một hồi để xác định lại xem là cái gì thì em mới nhớ ra tầm này mấy bà, cô, dì, chú, bác trong khu em tập đi bộ. Cái vụ đi bộ này thì cũng từ lâu rồi, nhưng em không ngờ nó vẫn duy trì tới tận bây giờ. May quá là chưa bị ai phát giác, chỉnh đốn lại tư thế ngồi rồi em quay sang bắt chuyện với gái như bình thường. Biết thế thà ở nhà lên sân thượng nói chuyện thì có khi em được ăn no “cháo lưỡi” rồi, có khi lại còn tiến xa hơn ấy chứ…
Ngồi nói chuyện xàm xàm với gái thêm một lúc nữa thì em rủ gái về, phần vì trời đêm sương xuống cũng lạnh, phần vì có người lớn gần nhà thỉnh thoảng đi qua nên cũng ngại…
Ngày hôm sau em đang ngồi chơi, xem phim Hàn xẻng với gái ở nhà thì có điện thoại của thằng Thăng gọi tới.
Em: Ới, gọi gì đấy?
Thăng: Mẹ mày, về mà đéo thèm nói với bọn bố một câu à?
Em: Ơ vãi l… À, sao mày biết thế? – Đang định phát âm nốt từ “ồn” thì mới nhớ ra gái đang bên cạnh nên phải sửa ngay @@!
Thăng: Đcm, chiều nay có chương trình gì không?
Em: Thôi, tao bận lắm. Còn một đống việc nhà nữa @@!
Thăng: Thế còn tối thì sao?
Em: Thôi để khi khác, thế nhé người anh em… tao đi lau nhà đây, pp!
Thăng: Ơ, Cái đ…
Không để nó nói hết câu em đã tắt máy cái rụp, đang không hiểu sao nó biết được thông tin em nhà ở đâu ra mà nhanh thế. Thì gái đã ngồi bên cạnh cười cười rồi, nụ cười có vẻ ẩn ý sâu xa lắm nhé…
Gái: Hoàng ơi, tắt máy đi rồi đứng lên lấy đồ đi dọn nhà đi.
Em: Hả, gì cơ @@?
Gái: Đi lấy đồ để dọn nhà với em!
Em: Ơ, đang xem phim hay mà chi vậy @@?
Gái: Hoàng vừa nói với bạn là bận dọn nhà cơ mà?
Em: Thì anh nói vậy để tụi nó khỏi rủ đi chơi thôi mà…
Gái: Biết vậy nhưng mà cũng không được, giờ em sẽ luyện cho Hoàng bớt nói dối đi! Thế nên bây giờ nghe em, Hoàng đứng dậy dọn nhà đi.
Em: Sặc @@!
Gái nhìn em cười cười rồi lôi em dậy bắt đi dọn nhà cho bằng được mới chịu tha…
Em thì cứ nghĩ là mình chém gió với thằng bạn để ở nhà với gái thì gái sẽ cảm động các kiểu, ấy thế mà lại thành ra tự rước việc vào thân. Suy đi nghĩ lại thì cũng chỉ tại thằng Thăng tự nhiên lại gọi không đúng lúc, con mẹ nó!!
Sau một hồi quét nhà, lau nhà mệt mỏi, mồ hôi chảy như tắm, như kiểu đánh nhau vật lộn với bụi bặm trong nhà ấy các bác ạ. Thì cuối cùng em cũng hoàn thành nhiệm vụ, nhìn qua đã quá trưa chuẩn bị ăn cơm rồi. Ăn uống xong xuôi thì em với gái lại đi xem phim, đến tầm 2h thì đi ngủ. Mới đầu em đòi ngủ chung với gái nhưng gái éo cho, gái kêu em ngủ không ngủ mà cứ nghịch linh tinh các thứ. Vì hồi trước đợt cuối tháng 8 tầm hôm 2x, em không nhớ rõ ngày lắm.
Hôm đó cái Mai đi chơi với mấy đứa bạn mới quen của nó trên trường nên chiều nó không có nhà, lại đúng lúc trưa đó em nổi hứng qua nhà gái ăn cơm, rồi ở lại đấy buổi chiều luôn. Ăn xong được một lúc thì cả em với gái đều buồn ngủ nên rủ nhau đi nằm, mà lúc nằm chung giường với gái thì em lại éo thấy buồn ngủ nữa. Mắt cứ mở thao thao ra, rồi em quen tay nên vòng qua ôm bụng gái thì cái tay không nghe cái não nên cứ mò mẫm lung tung, gái thấy thế nên quay sang véo em. Đm lúc đấy kiểu như bản năng của thằng con trai mẹ rồi, não không kiềm chế được tay các bác ạ. Gái kêu em sang bên phòng khác ngủ nhưng em không chịu, cuối cùng gái để cái gối ôm ra giữa và cấm em không được vượt quá, kiểu như chia ranh giới ấy. Gái nói vượt qua là từ sau không cho ôm nữa, lúc đấy gái nghiêm túc lắm nên em cũng chịu.
Sự việc nó là như thế, nhưng lần này em hứa là không làm gì cả, chỉ ngủ thôi nên gái cũng đồng ý cho em ngủ chung. Cái câu “chỉ ngủ thôi, không làm gì cả” nó quen vl ra các bác ạ. Nhưng em suy đi, nghĩ lại thì quyết định vẫn tuân thủ theo lời hứa chứ không làm gì thật. Em nằm ôm gái ngủ ngon lành đến tận hơn 5h, gái thì dậy từ lúc nào rồi còn em thì vẫn ngủ…
Đéo có “18+” đâu các bác hóng hóng cailon =))).
Em với gái làm cơm tối rồi đợi bố mẹ em về ăn cơm, hôm đấy 3/9 rồi nên bố mẹ em vẫn phải đi làm, bố mẹ các bác thì không biết có được nghỉ không ạ?
Lúc ăn cơm mẹ em mới nói đùa một câu mà cứ như thật @@!
Mommy: Lần nào hai đứa về nhà cửa cũng sạch sẽ gọn gàng, cơm nước tinh tươm nhỉ?
Em: Hehe, con trai mẹ mà lại…
Mommy: Mày thôi đi, mọi lần về một mình cái nhà này không bừa bộn thêm là mẹ mừng rồi!
Mẹ em chốt câu thấm vãi…
Mommy: Hay Trang chuyển ra HN học đi, ở nhà bác luôn rồi để bác chăm cho, tiện giúp bác quản thằng Hoàng luôn, cháu xem thế nào được không?
Gái: Dạ, cháu cũng muốn ở gần hai bác, nhưng chắc không được đâu ạ. Ở quê đứa em cháu cũng mới chuyển lên học, rồi còn ý bố mẹ cháu nữa ạ.
Mommy: Ừm, vậy thôi. Bác lo cháu ở nhà một mình sợ cháu buồn với không an toàn. Giờ có thêm bé em nữa thì tốt rồi.
Gái: Dạ vâng.
Nay mới biết mẹ em quan tâm và quý gái nhiều vậy, chứ mọi khi em chỉ nghĩ là mẹ hợp với gái thôi. Hay là mẹ em muốn em chuyển lên đây học nên đặt vấn đề như vậy với gái nhỉ. Mà thôi kệ, bố mẹ em quý và thương gái là em vui rồi!
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện