Linh: Anh Hoàng êiii…
Em: Thôi thôi, tao xin mày! Xưng hô bình thường cho tao dễ thở đi, đừng gọi tao bằng anh nữa tao không dám nhận đâu…
Linh: Hô hô, sao cũng được. Miễn là tối nay mày phải qua đón “chị dâu tương lai” cho tao…
Em: What the fuck?
Linh: Ơ mày điếc à?
Em: Chị dâu tương lai nào?
Linh: Uầy, tao ngưỡng mộ mày ghê nha, yêu nhiều đứa quá không nhớ được hết à?
Em: Mày bị dở à? Chị dâu tương lai cái gì?
Linh: Thế mày đang yêu bao nhiêu đứa hả?
Em: Một!
Linh: Thì đấy chứ còn đâu, tối nay đi chơi tao test hộ cho xem có đủ phẩm chất làm “chị dâu” tao không =)))
Em: Mày dở hả con này? Bố đéo đưa Trang theo đâu.
Linh: Hơ, thế mày vẫn nghĩ mày có quyền quyết định à?
Em: Việc của tao, tao không quyết chẳng nhẽ để cho mày à?
Linh: Ờ ha, tùy mày thôi. Tao có ý tốt giúp mày mà mày không chịu thì thôi. Thế tự lo mà giải thích cái tin nhắn kia đi nhá…
Em: Tin nhắn nào, mày ngộ à?
Nó cầm cái điện thoại của nó trong tay nhìn em rồi gõ gõ xuống bàn, vẻ mặt đắc ý lắm. Còn hai thằng kia thì im thít chẳng nói được câu gì cả, cũng chẳng thèm đỡ lời giúp em luôn…
Em: Mày nhắn gì thì kệ mày chứ, bố éo quan tâm.
Linh: Tao cần gì phải nhắn, thế mày nhắn gì mà mày cũng quên rồi à?
Em: Tao có nhắn cái éo gì đâu mà quên @@?
Nó nhìn em cười rồi chỉ chỉ vào túi quần em, ý nói chắc là cái điện thoại của em. Thấy nghi nghi nên em cũng bỏ ra xem thử thì thấy có tin nhắn đến của gái…
Gái: Vâng, thế tối 8h Hoàng hãy qua nhé. Để em đi chuẩn bị.
Đờ mờ, hóa ra là nó ám hại em các bác ạ. Hình như nó nhân lúc em không để ý rồi lấy điện thoại của em xong nhắn tin cho gái đây mà. Em cũng chẳng biết nội dung tin nhắn nó gửi đi cho gái là gì nữa, tại em không thấy tin nhắn gửi đi mà chỉ thấy tin nhắn đến của gái thôi, chắc nhắn xong nó xóa luôn rồi…
Em: Mày nhắn cái gì đấy con điên này?
Linh: Hầyy, điện thoại của mày sao lại hỏi tao nhắn cái gì?
Em: Thôi thôi, tao sợ mày rồi. Mày nhắn cái gì thì nói ra cho tao còn biết?
Linh: Ôi zời, tao thay mặt mày rủ “chị dâu” đi chơi cũng không được à?
Khốn nạn nó ăn vào máu con này mẹ rồi, thà nó cứ ngu như ngày xưa có phải em đỡ khổ không. Sau một hồi nói qua lại thì cuối cùng là em vẫn phải sang nhà đón gái đi chơi chung với tụi này. Cơ mà con bé Mai cứ nhất định đòi đi theo mới chịu, thế là gái với cái Mai đi một xe còn em thì đi một mình, bọn kia thì đến quán cf trước rồi vì em còn đi hộ tống gái mà.
Đến nơi thì em thấy bọn kia đã ngồi đợi sẵn rồi, có thằng Hiếu với cái Như gấu nó, thằng Đức với cái Linh nữa là bốn đứa. Vì đến sau nên em ngồi phía bên ngoài bàn, lúc mới tới nhìn tụi nó tay bắt mặt mừng làm quen vui vẻ lắm cơ mà em không ngờ đấy chỉ là biểu hiện bên ngoài thôi. Chứ thực sự mọi việc bắt đầu là từ lúc chị nhân viên mang nước ra… em đang định uống thì cái Linh nói:
Linh: Hoàng ơi, đổi cho em cốc nước đấy đi, em muốn uống thử xem vị như thế nào.
Em: Mày uống cốc đấy rồi còn bảo tao đổi là sao?
Linh: Em đã uống đâu, anh đổi cho em đi…
Em: Thôi thôi, gọi tao là Hoàng được rồi khỏi anh – em cho mệt.
Nói rồi em đưa cốc nước cho nó, cơ mà đáng nhẽ em phải từ chối mới đúng chứ nhỉ. Tại vì có gái ở đây nên đáng nhẽ em không được galăng với đứa khác, nhưng nghĩ lại thì đã muộn vì em vừa đổi nước uống với nó xong. Y như rằng lúc em quay sang thấy gái hơi nhăn mặt rồi.
Lúc sau người ta mang đồ ăn ra thì nó lại tiếp tục chiêu trò khác…
Linh: Hoàng ơi lấy giúp em xúc xích đi, em không với tới được đó. – Nó làm cái mặt năn nỉ…
Rõ ràng là em ở góc bàn bên này, còn nó thì ở góc bàn bên kia. Đĩa xúc xích thì có đặt ở gần em hơn so với nó một chút thật, nhưng chẳng nhẽ em lấy xong rồi vứt sang cho nó hả? Em đang định bảo nó tự đi mà lấy ăn nhưng chưa kịp mở mồm thì con bé Mai đã mở lời hộ em.
Mai: Anh Hoàng ở tận bên này thì sao đưa cho bạn được? Hay bạn tự đi sang đây mà lấy đi này?
Nói rồi cái Mai cầm đĩa xúc xích kéo về phía trước mặt mình, tức là càng xa tầm tay của cái Linh hơn. Nhưng mà vốn dĩ tính cái Linh nó cũng chẳng vừa đâu…
Linh: Được thôi, thế để mình tự lấy vậy.
Nó cười đáp lại cái Mai rồi cầm ghế lên mang sang bên này ngồi, nó đặt cái ghế nghe cái “bụp” ngay bên cạnh em. Rồi nó cầm cái xiên lấy miếng xúc xích ăn ngon lành trước mặt con bé Mai luôn các bác ạ, nhìn mặt con bé Mai nhăn nhó, cau có mà em thấy vui vãi. Nhưng mà nhìn gái mặt nhăn nhó thì không vui chút nào…
Gái: Hoàng sang đây ngồi đi.
Gái nói rồi em với gái đổi chỗ cho nhau, em vào trong ngồi còn gái thì ra ngoài ngồi cạnh cái Linh. Nhìn mặt cái Linh lúc đấy biểu cảm sung sướng lắm cơ.
Mai: Anh Hoàng!
Em: Hả, sao thế em?
Mai: Lấy cho em cái đĩa hướng dương kia với.
Em: Cái đĩa ngay giữa bàn mà em @@?
Mai: Nhưng em ngại với lấy mà.
Gái: Nào Mai, không nghịch nữa ngồi im đi!
Gái nói thế nhưng em vẫn đứng lên cầm cái đĩa đẩy sang cho nó. Suốt cả buổi tối đấy hai đứa quỷ kia ngồi gằm gè nhau chỉ đợi cơ hội đứa kia sơ hở là xoáy đểu ngay, hai cái con này còn bé nhưng nó ghê gớm lắm chứ không hiền lành như gái của em đâu các bác ạ.
Linh: Hì, nãy quên mất chưa chào hỏi. Mình tên là Linh, em họ anh Hiếu với cả anh Hoàng. Còn bạn?
Nó nói với cái Mai nhẹ nhàng tình cảm lắm nhưng em thấy cứ sao sao á.
Mai: Mình tên Mai, mình là em chị Trang. – Con bé đáp lại vẻ mặt lạnh lùng lắm.
Linh: Uầy ôi, hóa ra là em người yêu thôi mà sao mày phải sợ thế hả Hoàng?
Mai: Thế thì đã sao?
Em: Ơ con này mày lại nói linh tinh rồi đấy! – Em nói với cái Linh.
Gái: Không sao Hoàng cứ để yên!
Gái: Mai là em của người yêu anh Hoàng thì sao hả em?
Gái quay sang nói với cái Linh, vẻ mặt vẫn bình thản lắm chứ không biểu lộ cảm xúc gì hết. Biết thế em dẫn gái đi chơi riêng rồi, chứ gặp cái Linh này đúng là chúa rắc rối. Tự nhiên em lại ôm rơm vào người, bực thật.
Linh: Dạ cũng không sao, tại em thấy Hoàng bị bắt nạt và hơi lép vế chút thôi, hihi.
Gái: Ừm, người ngoài nhìn vào thì đúng là thế thật, vì chỉ có những người thân thiết và hiểu chuyện mới biết là Hoàng đang nhường nhịn em gái thôi. Phải không anh ^^?
Em: À ừm, đúng rồi…
Trời ơi, gái nói câu mà em thấy tự hào quá chừng. Không cần phải gay gắt hay thái độ gì mà cứ từ tốn giải thích, lại còn nói ẩn ý kháy đểu cái Linh là người ngoài không hiểu chuyện thì đừng nghĩ lung tung nữa chứ, kaka…
Linh: Hừm… nhường tới mức mày đội hẳn lên đầu thì đúng là mày tốt thật Hoàng ạ!
Gái: Haizz, Linh có đúng là em của anh không mà sao nói chuyện không có trên dưới gì vậy Hoàng?
Như: Ơ kìa thôi nào, đang vui mà mọi người sao lại thế…
Hiếu: Linh thôi em…
Cái Như lên tiếng hòa giải, thêm cả việc em liếc mắt nhắc khéo thằng hàng xóm nữa thì nó mới chịu kêu cái Linh thôi đấy. Ngồi thêm được một lúc nữa trong khung khí căng thẳng tột cùng thì tất cả giải tán, em thì hộ tống chị em gái về. Còn bọn kia thì tự chia nhau mà về. Lúc đến cổng nhà gái em chuẩn bị về thì gái gọi em lại…
Gái: Mai dắt xe hộ chị vào trước đi để chị đóng cổng cho.
Mai: Vâng.
Nói rồi cái Mai dắt xe vào nhà trước, còn em với gái thì ở lại nói chuyện riêng…
Gái: Linh có quan hệ là thế nào với anh Hoàng vậy?
Em: Thì nó là em thằng Hiếu, cũng coi như là em anh, với cả chơi với nó từ hồi nhỏ á.
Gái: Em út kiểu gì mà xưng mày – tao với anh?
Em: Cái này thì anh cũng chịu, lúc nó xưng anh – em, lúc thì lại mày – tao với anh. Làm anh cũng không biết thế nào mà lần.
Gái: Hừ… em thấy không yên tâm đâu.
Em: Không yên tâm gì cơ Trang @@?
Gái: Về Linh ấy!
Em: Sặc, nó có gì mà không yên tâm. Tính nó dở dở ương ương như thế từ hồi bé rồi mà.
Gái: Chính vì cái tính trẻ con đấy nên em mới không yên tâm được, không biết là Linh muốn cái gì nữa…
Em: Thôi nào có gì đâu, nó ở đây vài hôm nữa là đi rồi. Em cứ yên tâm đi không phải lo gì hết, em tin ở anh mà đúng không?
Gái: Tất nhiên là em tin anh, nhưng cái em không yên tâm là ở Linh, em thấy cứ lo lo sao ấy.
Em: Em yên tâm đi đừng lo gì cả, dù thế nào thì anh vẫn yêu em mà. Chẳng nhẽ em sợ cái Linh nó giết anh hay sao, hahaa?
Gái: Hừmm… anh lúc nào cũng đùa được!
Em: Đùa gì thì đùa chứ anh vẫn thật lòng với em đấy!
Nói rồi em túm tóc gái kéo lại hôn cho một cái, em đùa thôi. Chứ thật ra là em nhẹ nhàng kéo sát mặt gái gần lại rồi hôn một cái, hehe…
Em: Thôi em vào nhà đi, anh về đây nhá.
Gái: Dạ, về đến nhà nhớ nhắn tin cho em biết.
Em: Oke em yêu.
Vẫy tay xong cười với gái thêm cái nữa rồi lên xe đi thẳng về nhà…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính bị phản bội, Tâm sự bạn đọc, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện