Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Yêu bạn cùng lớp » Phần 134

Yêu bạn cùng lớp

Phần 134

Các bác cho phép em kể và lan man chút về độ ngu hồi bé của cái Linh nhé…

Đầu tiên là cái vụ nuốt nhầm một thứ gì đó, hồi bé chắc các bác cũng từng bị trêu rồi đúng không?

Và đây là một ví dụ khác về nó:

Em còn nhớ là đợt đấy mẹ thằng Hiếu đi du lịch ở đâu về ấy em không nhớ rõ lắm, nhưng mà mẹ nó có mua hai túi kẹo, một túi là kẹo dẻo và một túi là kẹo cao su. Thế là thằng Hiếu nó mới lấy ra chia cho cả nhóm ăn. Trẻ con hầu như đứa nào cũng thích kẹo và bọn em cũng thế, đầu tiên tụi em chén sạch túi kẹo dẻo trước rồi mò sang túi kẹo cao su. Cái này thì em có ăn rồi nên biết là phải nhả bã ra, nhai được khoảng một phút thì em mới nhớ ra nên nhắc cho chúng nó:

Em: Nhai hết ngọt thì phải nhả bã kẹo ra nhé tụi mày!

Hai thằng kia thì gật gù rồi nhai tiếp, còn em quay sang thì thấy cái Linh mặt nó hơi run rồi…

Linh: Tao nuốt rồi Hoàng ơi, có bị làm sao không mày? – Giọng nó run run hỏi em.

Em: Thôi chết rồi, kẹo cao su đấy, mày nuốt vào nó dính ruột chết mẹ mày.

Linh: Thật… thật hả Hoàng? – Lúc đấy nó mếu máo chuẩn bị khóc rồi.

Em: Ừm, mày chạy vào bảo bác xem nào? Nó mà dính ruột thì mày phải đi mổ đấy.

Em chỉ dọa nó thôi, ai ngờ nó gào lên khóc to vl, có khi cả ngõ lúc đấy đều nghe thấy tiếng nó gào mất. Lúc đấy em cũng thấy nó khóc nên hơi hoảng nên mới chữa lại lời vừa nói:

Em: Tao đùa đấy, không sao đâu. Hồi trước tao cũng nuốt nhầm rồi, không sao đâu.

Nhưng mà nó đéo chịu nghe lời em các bác ạ, nó vẫn cứ gào lên khóc to hơn lúc nãy nữa cơ…

Thế là thằng Hiếu phải chạy vào nhà lấy điện thoại bàn gọi cho mẹ nó về vì bọn em dỗ mãi mà nó không chịu nghe, cứ gào lên đòi gặp mẹ thằng Hiếu mới được…

Cuối cùng mẹ thằng Hiếu cũng về, thấy thế con bé càng khóc to hơn rồi lao vào ôm lấy bác gái trình bày hoàn cảnh…

Linh: Bác ơi, cháu… cháu nuốt kẹo cao su vào… vào bụng rồi, huhu… òa… – Nó vừa nói vừa run lại còn nấc nữa nên em phải viết vậy cho các bác hình dung ra…

Bác gái: Thôi ngoan, nín đi. Không sao đâu, rồi nó sẽ tự mất thôi mà, không làm sao cả!

Bác gái dỗ dành nó các kiểu, nói đủ thứ nhưng mà nó vẫn đéo tin các bác ạ. Nó cứ một mực đòi đi viện để bác sĩ khám, nhất quyết nó đòi đi viện mà dỗ thế nào cũng không nghe. Cuối cùng bác gái phải đèo nó ra trạm xá để bác sĩ khám nó mới chịu thôi đấy. Đã thế lúc về thấy bác sĩ bảo không sao nó mới cười toe toét…

Rồi còn một lần nữa thì nó ăn vải kiểu gì lại nuốt cả hạt vào trong bụng, rồi nó lại khóc lóc đi hỏi xem như thế có bị mọc cây trong bụng không. Hai bác phải thay phiên nhau giải thích, dỗ dành, an ủi, bla bla… nó mới chịu nín làm bọn em đứng xem mà cứ buồn cười cơ, đợt đấy nó ngu không tả nổi luôn ấy…

Tiếp theo là một vụ khác:

Em nhớ hôm đấy trời mưa to lắm, em thì đang nằm trong nhà tránh bão vì bên ngoài mưa gió cứ thổi vù vù, mà đợt đấy cái nhà cũ ở quê em chưa xây mới nên ngồi trong nhà cứ sợ bão to rồi đổ mẹ nó nhà thì chết. Cuối cùng sợ quá nên em lấy cái áo mưa mặc vào rồi chạy sang nhà thằng Hiếu tránh tạm…

Chứ ngồi trong nhà mà em cảm giác chẳng khác ở bên ngoài là mấy, cái cửa sổ cũ bằng gỗ thì thủng mấy chỗ làm gió lùa vào lạnh lắm, đã thế được cả cái mái ngói nữa, sàn nhà thì lênh láng nước do trần nhà hỏng, ngồi bên trong vừa run vì lạnh lại vừa sợ gạch rơi vào đầu hay là nhà đổ các kiểu.

Vừa sang tới nơi chưa ngồi ấm mông thì con Linh nó chạy ra mượn em cái áo mưa, em hỏi để làm gì thì nó đéo nói nhưng em vẫn đưa cho nó. Được một lúc sau nó chạy đi lấy thêm cái ô rồi mặc cái áo mưa của em vào, cứ thế nó chạy một mạch ra ngoài sân xong bật cái ô lên múa như con thần kinh, trời thì mưa to gió lớn. Nó nhảy múa được một lúc thì trên trời chớp giật ầm ầm, ngay sau đấy là sét đánh cái roẹt trúng ngay cái cây đoạn ngoài ngõ nhìn rõ mồn một. Đm nó chứ em ở trong nhà nhìn ra mà hoảng vãi đái, chớp vừa giật cái sáng lóa thì sét theo sau ngay được. Con Linh thấy thế sợ quá vứt mẹ cái ô đi mà chạy thục mạng vào nhà, chạy vào trong rồi nó mới dám khóc các bác ạ.

Lúc sau bọn em đợi nó nín rồi mới hỏi, thì nó bảo là vì thấy gió to nên mới thử lấy cái ô ra nghịch xem có bay được giống trong quảng cáo không? May là sét đéo đánh trúng vào người nó đấy, trời mưa bão mà dám cầm cái ô ra ngoài nghịch thì đúng là em nể cái độ ngu của nó.

Lần này là một vụ khác:

Em không biết hồi bé ở quê nhà các bác có đống rơm không, nhưng mà ở chỗ em ngày ấy thì nhà nào cũng phải có một đống rơm to đùng ngoài vườn hoặc đằng sau nhà các bác ạ.

Còn để làm gì thì em chịu, chỉ biết là năm nào về quê em cũng thấy có một đống rơm to đùng, năm này qua năm khác nó vẫn cứ đứng nguyên một chỗ.

Hôm đấy em cũng sang nhà thằng Hiếu chơi như mọi lần, bố mẹ nó thì đi công việc suốt nên ít khi ở nhà lắm. Bốn đứa thì trò đéo nào cũng nghịch cả rồi nên đâm ra chán, đang ngồi xem phim thì con Linh nó bảo là lại nghĩ ra cái ý tưởng mới nên cả đám hào hứng lắm. Cả bọn xúm xụm lại nghe nó kể thì nó đề ra cái ý tưởng ngu si của nó là: THỬ ĐỐT ĐỐNG RƠM??

Đương nhiên là bọn em xua tay gạt bỏ ngay rồi, nhưng nó ấm ức vì lâu lắm mới nghĩ ra được ý tưởng “lớn” thì lại bị cả đám gạt đi nên nó bỏ đi không thèm xem phim nữa. Bọn em thì mặc kệ nó rồi xem tiếp, cứ nghĩ là nó bỏ cái ý tưởng đấy đi rồi nên không quan tâm lắm. Được tầm nửa tiếng sau đang ngồi trong nhà thì bọn em ngửi thấy mùi khét nhưng không biết ở đâu, về sau thấy khói tràn vào trong nhà từ đằng sân mới biết là cháy ở ngoài vườn.

Ba thằng chạy thục mạng ra ngoài xem thì đéo thấy con Linh đâu cả nhưng bù lại thì thấy cái đống rơm đang cháy nhiệt tình, nhìn như là đang đốt lửa trại các bác ạ, thiếu mỗi cảnh bây giờ đang là ban ngày chứ nếu là buổi tối thì tuyệt vời luôn. Lúc chạy ra thì đống rơm cháy to lắm rồi nên bọn em đi tìm nước để dập lửa cơ mà không được. Đợi nó cháy hết rồi thì cũng tầm trưa nhưng vẫn không thấy con Linh đâu cả. Bọn em chạy đi tìm mãi vẫn chẳng thấy bóng dáng nó đâu, mãi về sau bác gái về nhìn thấy thế quát um lên thì cái Linh mới mò từ trên gác xuống.

Sau một hồi nghe bác gái giáo huấn thì cả đám mới được tha, sau đợt đấy thì nhà thằng Hiếu cũng không còn để đống rơm ngoài vườn nữa. Mẹ nó chứ, nó nghịch ngu mà hại ba thằng bọn em bị liên đới theo. Từ đấy về sau nó cứ đề nghị ra cái ý tưởng nào hơi nguy hiểm một chút thôi là bọn em đều gạt đi hết.

Đấy mới là mấy vụ tiêu biểu đại diện cho cái ngu của nó hồi bé thôi các bác ạ, còn mấy vụ lặt vặt thì không tính nữa. Quay lại với vấn đề sau bữa ăn hôm đó đã…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167

Tags: , , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất